Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiêu Thụ (6)

Phiên bản Dịch · 3624 chữ

Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Chương 31 - Tiêu Thụ (6)

Team Just T

Ethan ngã ngửa khi máu bắn ra từ đầu hắn ta. Chuyện đó xảy ra gần như tích tắc.

“Aaaah!”

“Ch, chuyện gì đang diễn ra vậy!”

Những người chơi hoảng loạn trước tình huống bất ngờ đó.

Kahn và Doyle, người đang nói chuyện với Brend, cũng vội vã hướng mắt nhìn về cảnh tượng đó. Nhưng mặc kệ sự náo loạn đó, Yeon-woo vẫn đang nắm lấy con Dao Găm của Carshina và lao về phía trước. Các mục tiêu của anh là những người chơi mà Ethan giữ kế bên hắn.

“Thế đéo nào mà nó biết…?”

Chúng vô cùng ngạc nhiên khi vỏ bọc của chúng đã bị thổi bay, nhưng cùng lúc đó, chúng chạy tán loạn ra tất cả các hướng để tẩu thoát.

‘Thật ngây thơ.’

Yeon-woo cười nhạo trước cách mà những người chơi đều đang bỏ chạy sau khi anh chỉ mới đẩy nhẹ một cái.

Thực tế thì Yeon-woo đã nhận ra kế hoạch của chúng chẳng bao lâu sau khi chúng bắt đầu tiến hành nó. Anh luôn giữ những giác quan được cường hóa của mình ở trạng thái bị động. Nhờ thế mà anh có thể phát hiện được thậm chí cả những thay đổi nhỏ nhất ở xung quanh anh. Như thế, nếu có bất cứ điều gì khả nghi, bản năng của anh sẽ cảnh báo ngay tức khắc. Và đó là những gì đã xảy ra lần này.

Các giác quan của anh đang nắm bắt mọi chuyển động của những người chơi đang theo sau tổ đội của Yeon-woo. Ngay cả lời nói và hành động của chúng. Và rồi các giác quan của anh đã bắt được Ethan. Ánh nhìn của hắn ta mỗi khi hắn quan sát và kiểm tra ba người họ. Thái độ mà hắn thể hiện khi hắn ra lệnh cho những người chơi khác. Và cách mà hắn nói chuyện với Brend trong khi tránh né ánh mắt của những người chơi khác. Trong sự tự phụ của chính hắn ta, hắn nghĩ rằng hắn đang hành động trong bí mật. Nhưng ngu ngốc làm sao, mọi hành động của hắn chỉ càng làm tăng thêm sự nghi ngờ của Yeon-woo.

Kể từ đó, Yeon-woo đã mở rộng phạm vi của các giác quan, chỉ để cho an toàn. Rồi, anh nhận ra rằng có một nhóm người chơi lạ mặt đang chuẩn bị phục kích trong khu đất trống cách đây không xa. Điều đó chỉ có thể có một ý nghĩa duy nhất.

“Đám Hốt Rác.”

Điều đó có nghĩa rằng những người chơi mà họ đã nghĩ là nạn nhân của Hargan lại thật sự là những tên còn xảo trá và độc ác hơn cả những Người Thằn Lằn. Nên Yeon-woo tiêu diệt Ethan ngay khi hắn thể hiện những dấu hiệu sắp hành động.

‘Mình phải đánh chúng trước khi chúng có thể kịp hành động.’

Phán đoán theo số lượng người chơi đang lẩn trốn, thì chừng đó là nhiều hơn những gì mà ba người họ có thể xử lý được. Dường như là chúng đã tập hợp tất cả những tên hốt rác xung quanh khu vực này.

Anh không biết làm cách nào mà Ethan ra dấu hiệu cho những tên hốt rác đang lẩn trốn, nhưng anh cần giết chúng trước khi chúng có thể chuẩn bị. Trong mọi trường hợp, mặc cho việc chúng có bỏ chạy hết sức, thì chúng vẫn không thể thoát khỏi phạm vi cảm nhận của Yeon-woo.

Trong khi đang chạy, Yeon-woo rút ra vài con dao găm.

Vút

Và rồi anh ném chúng theo hình cánh quạt.

Bụp

Những tên hốt rác đang bỏ chạy ngã đập mặt với con dao găm đâm vào đầu hoặc vào lưng của chúng. Chỉ hai tên trong số đó, có kỹ năng hơn những tên còn lại, xoay sở để đỡ được con dao găm của anh rồi tiếp tục bỏ chạy.

Khi Yeon-woo đang định đuổi theo sau những tên hốt rác mà anh đã bỏ lỡ,

“Anh à! Anh đang làm cái quái gì thế?”

Kahn đứng chắn đường với cái nhìn hoảng hốt. Trong mắt anh, dường như Yeon-woo đang đột ngột tàn sát những người chơi vô tội.

Yeon-woo trả lời với giọng điệu thật nhẫn tâm.

“Đừng hành động như một thằng ngốc nữa mà hãy nhìn xung quanh cậu đi.”

“Anh đang nói gì thế?”

“Nếu cậu vẫn không hiểu chuyện gì đang diễn ra thì hãy ngậm miệng lại và tránh đường ra cho tôi.”

Với những lời nói đó, Yeon-woo nhanh chóng lướt qua một bên người Kahn.

Vụt

Kahn cố hét về phía Yeon-woo lần nữa nhưng liền nhận ra có gì đó sai sai và nhanh chóng nhìn xung quanh. Doyle cũng đã nhận ra được tình hình hiện tại, và đang tập trung Mana ở trong tay cậu.

“Hyung.”

“Anh không ngờ mọi chuyện lại thành ra như vậy. Khốn khiếp!”

Kahn cau mày và rút thanh kiếm ra từ thắt lưng. Trước khi anh kịp nhận ra thì họ đã bị bao vây bởi một nhóm người chơi. Mỗi người trong số chúng lấy ra một thanh kiếm hoặc một cây rìu mà cũng chẳng biết lấy từ đâu ra, tỏa ra đầy sát khí. Brend là người duy nhất không thể hiểu được toàn bộ tình hình này. Ông ta lắp bắp trong lời nói của ông.

“Chuyện, chuyện gì đang diễn ra vậy? Từ đâu, mà bọn mày có những vũ khí đó… Kuk!”

Một người chơi phía sau ông, như thể hắn không muốn phải giải thích cho ông hiểu, khó chịu trước câu hỏi của ông và chém vào mặt Brend với cây rìu của hắn.

“Thì mày rơi vào bẫy của bọn tao như một thằng ngu chứ có gì đâu, mọi chuyện là thế đấy. Pthu! Đây là lý do tại sao mà mày rơi vào bẫy trong trang trại con người.”

Nhiều người chơi ‘bình thường’ cũng đã ngã chết sau khi bị tấn công bởi những người chơi mà chúng xem như đồng minh. Giống như Brend, những người đã chết chẳng hiểu nổi chuyển biến nhanh đến chóng mặt của tình hình hiện tại.

Những người chơi còn lại, hoặc là lũ hốt rác, nói chuyện với nhau.

“Mặc dù gần xong rồi. Nhưng thế quái nào mà chúng ta lại bị phát hiện?”

“Mày nghĩ sao mà nói chúng ta bị phát hiện? Rõ ràng là thằng Ethan thằng khốn nạn ngu ngốc đó mới là đứa bị phát hiện.”

“Thằng ngu đó.”

“Thôi rên rỉ mà sẵn sàng đi. Hai đứa này, chúng rất nguy hiểm. Chúng ta phải cầm chân chúng cho đến khi những người viện trợ đến.”

“Mà cũng tốt khi một trong số chúng đuổi theo bọn kia rồi. Hy vọng là chúng sẽ làm gỏi được tên đó.”

Những người chơi này là những người đã giết Hargan ở giai đoạn hai của con quái vật đó. Đối mặt với những người chơi mạnh như thế, đá hốt rác phải bước vào trận chiến với sự tập trung hoàn toàn. Nhưng chúng dường như không nghĩ rằng chúng sẽ thua. Yeon-woo và hai người kia chắc đã mệt mỏi từ trận chiến lớn như thế, và chúng còn áp đảo về mặt số lượng so với tổ đội của Yeon-woo sau khi đám quân tiếp viện đến. Chúng thậm chúng còn có những Ranker hàng đầu bên phía chúng nữa.

“Bọn mày là lũ quái quỷ nào?”

Kahn cau mày đầy khó chịu trong khi tập trung Mana lại.

* * *

‘Bọn này chắc phải là chủ nhân ban đầu của trang trại con người.’

Yeon-woo đã có thể suy đoán được danh tính của chúng khi anh đuổi theo gần sát với bọn chúng.

Không phải tất cả lũ hốt rác đều là đám trộm cướp, nhiều đứa còn bắt tay với cả lũ quái vật.

‘Như là một mồi nhử, đám hốt rác này giả vờ bị thương và nhờ sự giúp đỡ từ các người chơi gần đó để dụ họ vào bẫy. Khi chúng thành công, chúng dâng thịt người lên cho lũ quái vật còn chúng sẽ lấy các bảo vật và Token cho bản thân chúng.’

Khi bọn em phát hiện ra rằng chủ nhân của những trang trại con người cung cấp thịt người cho lũ quái vật, thực tế là, những con người như chúng ta, tổ đội của em đã tức giận với những hành động tàn ác của chúng.

Và bọn em thề với lòng.

Rằng bọn em sẽ quét sạch đám ác ôn đó khỏi phần hướng dẫn và Tòa Tháp!

‘Nó nói rằng đám hốt rác là những kẻ cung cấp thịt người cho lũ quái vật được biết đến như những tên hốt rác tệ hại nhất từng tồn tại trong phần hướng dẫn. Nhưng diệt trừ tận gốc tội ác này khỏi phần hướng dẫn là một nhiệm vụ cực kỳ khó khăn vì tổ chức của chúng không chỉ khổng lồ mà còn có vua của lũ quái vật bảo kê cho chúng.’

Nếu chúng có ý định lẩn trốn thì chúng có thể trốn ở bất cứ đâu trong Phần E. Nên bất cứ khi nào chúng có người đuổi theo, chúng đều gọi lũ quái vật ra chiến đấu với những người chơi đó còn bản thân chúng thì bỏ chạy để lẩn trốn.

Tuy nhiên, em trai anh và Arthia bám đuổi theo chúng không ngừng nghỉ. Cuối cùng, họ đã quét sạch được tất cả lũ hốt rác và phá hủy hoàn toàn tổ chức để ngăn chặn việc chúng sẽ hồi sinh trở lại.

Cậu ta đã được xếp hạng thứ hai nhờ thành tích mà cậu đạt được tại thời điểm đó, nên đó là một quyết định táo bạo và một hành động đáng chú ý. Ngay cả sau đó cậu vẫn thi thoảng kiểm tra mỗi phần hướng dẫn để đảm bảo những tội ác như trang trại con người không thể nào tái diễn.

Giả định rằng chúng đã hoàn toàn biến mất, vì em trai của anh đã nói chúng sẽ không bao giờ tái hiện lần nữa. Đó là lý do tại sao Yeon-woo chỉ xem đó như một mẫu thông tin mà chẳng lo lắng gì về chuyện đó nữa.

‘Thế nhưng bọn chúng đã xuất hiện trở lại?’

Anh không biết liệu chúng là những tên bắt chước theo, hay chúng là tàn dư của đám người chơi đã lẩn trốn cho đến khi Arthia tan rã. Nhưng có hai điều anh có thể nói chắc chắn. Một là tội ác tương tự đang diễn ra ngay bây giờ, và hai là chúng đang cố dồn anh vào cái bẫy của chúng.

‘Những người chơi vốn dĩ bị bẫy vào trang trai… chắc có lẽ đã bị giết.’

Đôi mắt Yeon-woo toát lên vẻ lạnh lùng.

Mặc dù anh đã từng đưa ra một quyết định máu lạnh khi anh phát hiện ra trang trại con người, nhưng anh vẫn là một con người như những người khác. Nhưng ý tưởng bán rẻ đồng loại của mình cho lũ quái vật thì thật là chẳng thể hiểu nổi.

‘Chúng thậm chí còn cố tận dụng hết tất cả bằng việc bỏ rơi đồng minh của chúng, Hargan, đến chết. Chúng không phải là bọn người mà mình có thể chấp nhận được dù chỉ là một ít. Trước khi chúng có thể nhận ra tình hình ở đây, mình phải phản lại việc phục kích và tiêu diệt chúng sớm nhất có thể.’

Và như mong đợi, những tên hốt rác này đang cố làm công việc thường lệ của chúng là dẫn anh về phía tiếp viện của chúng. Anh đã cố tình không bắt những tên hốt rác bỏ chạy nhằm mục đích xác định được chỗ mà những tên còn lại đang trốn.

Và khoảnh khắc mà anh cảm nhận được vị trí của chúng,

Vút

“Kuk!”

“Không...không!”

Yeon-woo ném những con dao găm vào những tên người chơi vô dụng trước khi lao vào bãi cỏ.

“Bọn chúng đáng lẽ là phải xuất hiện ngay bây giờ rồi chứ. Tại sao mà chúng chưa… Kuk!”

Bên trong một trong những bụi rậm, một tên hốt rác đang lẩm bẩm với bản thân trong khi đang bò. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn dừng lại bởi một cơn đau đột ngột ở vùng gáy.

Hắn ta cố ngẩng đầu lên, nhưng trước khi hắn kịp thời hét lên, đầu của hắn đã bị cắt lìa ra khỏi cổ và lăn lóc trên nền đất. Một vũng máu tràn ra trên mặt đất.

Bộp

Sau một tiếng động duy nhất từ việc bước lên vũng máu, chẳng còn tiếng động nào được tạo ra khi Yeon-woo di chuyển đến điểm tiếp theo. Đó giống như một con mèo đang cố săn con mồi của nó.

‘Bí mật nhưng nhanh gọn.’

Pat

Hai ngọn lửa ma trơ đang lao qua khu rừng.

* * *

Phải mất một lúc lâu cho đến khi đám hốt rác đang chờ đợi Ethan mới nhận ra có gì đó sai sai.

- Mẹ nó! Sao thằng chó đó làm gì mà lâu thế?

- Đừng đùa chứ. Đừng nói là thằng đó đã bị bắt rồi nha?

- Thằng đó luôn mang đến lũ tép riu, nhưng nó chưa bao giờ bị bắt, đúng không?

- Đúng thế nhưng, mẹ. Tao chán bỏ mẹ rồi.

Khi lũ hốt rác đang trong ‘nhiệm vụ’ của chúng, chúng thường mang một mảnh vải để che đi gương mặt của chúng, và gọi bản thân với các số như Eins, Zwei, Drei,... Đó là cách để tránh bị lộ thân phận của chúng ra khi phải đối đầu với kẻ thù.

Cách đây rất lâu khi toàn bộ tập đoàn tội ác này đang trên bờ vực hủy diệt, những tên người chơi còn lại đã áp dụng phương pháp này để che giấu bản thân khỏi Arthia, hoặc đó là những gì chúng nghe được từ những người chơi tiền bối. Và ngay cả sau khi Arthia biến mất, phương pháp đó vẫn tồn tại và trở thành một phong tục của bọn chúng, mà vẫn còn tiếp tục được sử dụng cho đến bây giờ.

Không giống như cách những tiền bối của chúng đã từng giữ bí mật danh tính ngay cả với những người cùng phe, đám hốt rác ở thời điểm hiện tại biết rõ lẫn nhau. Nhưng bằng cách che giấu mặt và tên gọi, chúng phần nào có thể xóa bỏ cảm giác tội lỗi khi ‘làm việc xấu’.

Tuy nhiên, kỳ lạ thay, chúng chẳng nhận được bất kỳ tin tức gì từ Dreisig, hay Ethan, những kẻ được cho là giờ đang ở cùng với những con mồi của chúng. Chúng vẫn đang đợi cho những con mồi xuất hiện.

- Huhu. Huyết Kiếm và Đuôi Cáo hàng thật. Nếu mà chúng ta có thật sự săn được chúng, thì chẳng phải chúng là con mồi lớn nhất mà chúng ta từng bắn được sao?

- Ngoại trừ Phante và Edora, cặp đôi điên khùng đó, thì chúng thật sự là đội tốt nhất trong phần hướng dẫn ngay bây giờ. Sẽ cực kỳ thú vị khi hủy diệt những người chơi mạnh đến thế. Chưa kể đến những món mà chúng đang mang theo.

- Thanh kiếm mà Huyết Kiếm đang mang theo, Sát Long, đúng không? Nó là của tao.

- Cái đéo? Bộ cái gì ngon là mày cũng xí hết à, thằng chó!

- Mày sủa cái gì cũng được. Nhưng thằng nào tìm thấy thì thằng đó giữ.

- Hai thằng bây câm mồm. Đại ca sẽ lo vụ phân chia, nên đừng có ẳng nhau nữa. Nói gì đó hữu ích hơn xíu đi, như là cách nào để xài những phần thưởng từ Vua Người Thằn Lằn.

Sau vài tiếng lẩm bẩm và nói nhảm, chúng ngẩng đầu lên.

- Mẹ nó, sao mà lâu thế không biết. Tao nghĩ chắc có gì đó diễn ra ở đó rồi. Siebzehn, cố liên lạc với Ethan.

Zwei càu nhàu và ra lệnh cho Siebzehn người đang trốn trong bụi râm ở một khoảng cách xa so với hắn ta.

Bảo vật liên lạc thường được đưa cho tất cả những tên hốt rác đang phát ra ánh sáng, chờ đợi phản hồi. Nhưng chẳng có câu trả lời nào.

- Siebzehn? Siebzehn! Mày đi đâu rồi?

Zwei nhíu mày và quay đầu sang hai bên.

- Neun, Siebzehn có ở đó không? Mày đi về phía trước và liên lạc với nó.

- …

- Neun? Neun!

Neun, người chỉ vừa mới cãi lộn về thanh kiếm Sát Long với Zwei, cũng chẳng có phản hồi gì.

Zwei đột nhiên cảm thấy rùng mình. Đồng đội của hắn đã mất tích mà hắn không hề hay biết. Điều đó chỉ có thể là…

‘Chúng ta đang bị tấn công!’

Zwei đứng bật dậy.

Zwei xếp hạng 15 trên bảng xếp hạng phần hướng dẫn. Và hắn tự hào về những kỹ năng của hắn, nói rằng những kỹ năng đó có thể sánh ngang với những người trong top 10. Nhưng một người chơi như hắn lại chẳng thể nhận ra sự hiện diện của kẻ thù cho đến khi tất cả đồng đội của hắn đã bị giết. Độ lén lút mà kẻ thù sở hữu là nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn ta.

Thế rồi,

Xào xạc

“Mày ở đâu thằng chó?”

Zwei nhanh chóng quay về hướng mà hắn nghe âm thanh đến từ đó. Tuy nhiên, hắn chỉ thấy bụi râm đông đưa trong gió. Chẳng có người chơi nào cả.

“Thằng khốn nạn chó đẻ!”

Một lần nữa, hắn quay lưng lại ngay khi hắn nghe thấy âm thanh khác. Và lần này cũng chẳng có ai.

Zwei cau mày khó chịu.

“Tao thấy mày đéo có gan đánh nhau trực diện với tao chứ gì. Nếu mày đang cố làm tao mất đi tinh thần chiến đấu chỉ với cách này thì mày nhầm rồi con chó à.”

Hắn đang nói với bản thân hắn với hàm răng nghiến chặt. Đó giống một lời tự trấn an bản thân hơn là đe dọa.

Hắn càng nghe nhiều âm thanh và gió càng mạnh thêm, thì sự căng thẳng, ớn lạnh càng chạy khắp người hắn dữ dội hơn. Nỗi sợ đang từ từ chạy lên từ dưới chân hắn và đang dần dần bóp nghẹt trái tim hắn. Tâm trí hắn giờ chỉ còn mỗi một mong muốn duy nhất, đó là nhanh chóng giết chết kẻ thù rồi rời khỏi đây.

Xào xạc

Hắn phát hiện có sự hiện diện đến từ điểm mù của hắn.

Zwei nhanh chóng ném thanh kiếm mà hắn đang cầm trong tay.

Bụp

‘Mình tóm được hắn rồi!’

Hắn rõ ràng nghe thấy thanh kiếm của hắn trúng phải thứ gì đó.

Zwei ngay lập tức quay người về hướng đó. Nhưng thay vì kẻ thù, hắn chỉ thấy một trong những đồng đội của hắn, Vier, hấp hối với thanh kiếm đâm vào tim hắn ta.

Gương mặt Vier trắng bệch và tràn ngập chỉ một cảm xúc duy nhất.

Đó là nỗi sợ.

“C, chạy… M...a!”

Và Vier gục đầu xuống, chỉ để lại vài lời trăn trối như thế.

Zwei cảm thấy nỗi sợ chỉ đang bóp nghẹt trái tim hắn giờ đã leo lên đến tận cổ họng. Vào khoảnh khắc đó, một chiếc mặt nạ rơi xuống ngay trước mặt Zwei. Cùng với nỗi kinh hoàng, tuyệt vọng, và sau đó là cái chết.

Shluk

* * *

Kahn và Doyle vẫn đang có một cuộc đối đầu căng thẳng.

“Arangdan đang làm cái quái gì vậy?”

Kahn cảm thấy cơn tức giận đang trào dâng.

Arangdan tự nhận bản thân là một nhóm nghĩa hiệp. Nhưng chúng lại không biết những tội ác như thế này đang hiện hữu trong Phần E.

Trong một thoáng suy nghĩ, anh tự hỏi về Yeon-woo. Anh ta hiện đang đuổi theo những tên hốt rác đã bỏ chạy. Anh ta không thể nào có thể thể hiện được một sự phán đoán nhanh đến vậy trừ khi anh đã biết chúng từ trước. Nhưng làm thế quái nào mà anh ta lại biết những điều này mà ngay cả Arangdan còn không biết?

Câu hỏi đó của anh, tuy nhiên, lại chẳng tồn tại được lâu. Một tên hốt rác gọi bản thân hắn ta là Eins đang hành động, và những người chơi khác cũng đang dần rút ngắn khoảng cách giữa chúng và 2 người họ.

Khoảnh khắc anh cố mở đường với Doyle,

Huýt

“Cái gì?”

“Kẻ thù? Hay đồng minh?”

Đột nhiệt một sự hiện diện được nghe thấy từ trên trời.

Tất cả các người chơi, bao gồm cả Kahn, Doyle và Eins, dừng chuyển động và ngước mặt lên trời.

Fa-thud

Vài vật thể không xác định rơi xuống từ trên trời. Rồi một trong số chúng lăn đến chân Eins.

“Cái quái gì thế này?”

Khi Eins nheo mắt lại để xác định thứ đó là gì, thì hắn liền đông cứng người tại chỗ đó với cái miệng há hốc.

Vật thể đã lăn đến kế bên chân hắn ta.

Đó là cái đầu của Zwei, với gương mặt tràn đầy nỗi sợ.

---

Team Just T

Bạn đang đọc Mạng Sống Thứ Hai Của Ranker - Second Life Ranker của Sadoyeon
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TeamJustT
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.