Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp bão

Tiểu thuyết gốc · 954 chữ

Ầm,

Vệ Thiên Hoả từ trển tháp canh nhảy xuống đấm móp đầu của con Thiết Đầu Ngư rồi thảy nó lên thuyền

« Woa, ông chú già uy vũ,.... »

..

Đám thuộc hạ của Hải Cá liền trầm trò giơ ngón tay cái lên.

Hoài Kiên gãi đầu, thì ra chỉ là con cá, hắn lại trở về phòng để xem sách về trận pháp, thỉnh thoảng lại luyện khắc trận văn. Không quên ăn mật ong liên tục để mở rộng linh môn.

Trôi qua 7 ngày, Vệ Thiên Hoả trên tháp canh cũng nhìn thấy một hòn đảo ở phía xa xa hướng Bắc, lão nhanh chóng thông báo xuống bên dưới, Vũ Tâm Liên nghe vậy liền chạy lên để xem.

« Oa, đúng là có thể nhìn thấy hòn đảo rồi »

« Theo tính toán thì mất 1 ngày nữa mới đến »

Hải Cá bằng kinh nghiệm lái tàu của mình nhẩm tính rồi nói, lời vừa thốt đột nhiên hắn cảm giác không ổn, 7 ngày này sóng yên biển lặng đúng là kì lạ, vả lại tốc độ đi của thuyền hơi nhanh rồi.

« Có chuyện gì vậy, Hải Cá ca »

Ninh Tiểu Hồng đứng ở bên học lái tàu thấy sắc mặt ngưng trọng của Hải Cá liền tò mò hỏi, Hải Cá gật đầu rồi hướng xuống hỏi Đao đang ngồi câu cá.

« Có biến rồi, ...., Đao gần đây ngươi có câu được cá không »

« Không, ta chuyển qua vớt tảo bẹ rồi »

Đao gãi đầu nói, Hải Cá nhanh chóng trèo nhanh lên tháp canh, hắn hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, không thấy một bóng mây nào, hắn chú ý đến góc phía nam có một đám đen,

Vũ Tâm Liên cùng với Vệ Thiên cũng nhìn thấy, hai người nhìn nhau cười nói

« Ồ, sắp có mưa»

« Mưa cái quỷ, bão đó,..., mau căng buồm hết mức thôi,....., con tàu này sợ không chịu được cơn bão này đâu,....., phải đến hòn đảo đó càng nhanh càng tốt »

Hải Cá hai tay run run nói, nếu rơi xuống biển ở vùng này chắc cả đám bị cá đớp không còn một miếng xương nào quá.

Vệ Thiên Hoả cùng với Vũ Tâm Liên cũng khẩn trương, hai người biết Hải Cá không bao giờ nói chơi, tất cả nhanh chóng tăng tốc thuyền hết mức có thể, Hoài Kiên ở trong phòng nghe thấy bên ngoài ồn ào chạy loạn lên nhưng mà hắn cũng không quan tâm lắm.

Hắn đang tập tung hấp thụ linh thạch, 3 ngày nay hắn không ngừng ăn mật đã mở rộng linh môn đến hết cỡ rồi, chỉ là mật trong nông trại hắn cũng lấy đi hết rồi, nếu lấy nữa chắc mấy con Linh Hoa Phong chết đói quá.

Hoài Kiên hấp thụ hết đống linh thạch, tu vi cũng tăng lên đến Bách Linh bát tinh, đúng là nên ăn mật ong trước quả không sai, hấp thụ linh lực ngon lành hơn, hắn ngủ một giấc rồi lại mở sách trận pháp ra xem, đột nhiên trời từ từ tối lại, hắn tuy là tu sĩ có thể nhìn trong bóng tối nhưng mà cũng hiếu kì tự hỏi

« Ủa sao tự nhiên trời tối nhanh vậy »

Nghe thấy âm thanh la hét bên ngoài, lần này hắn không nhịn được mà bước ra để xem xét,

« A,..., tên kia mau, xuống dưới chèo đi »

« Không kịp rồi, ta phải ăn bữa cuối thôi »

« Thằng này sao ngươi lại dỡ ván thuyền ra »

« A,....a...a..a. »

.....

Hoài Kiên thấy cả đám người hỗn loạn chạy khắp nơi, người thì dỡ ván thuyền nhét lên người, người thì ăn cho cố,

Hoài Kiên mờ mịt, hắn nhìn thấy Hải Cá đang căng thẳng nhìn lên trời, hắn cũng đưa mắt nhìn theo, lúc này trên bầu trời có một đám mây đen trên đỉnh đầu, còn có sấm chớp vờn quanh.

« Đù,.... »

Hoài Kiên cũng hiểu chuyện gì rồi, bão đến, mà bão trên biển thì lại rất khủng khiếp, hắn cảm giác gió bắt đầu thổi càng ngày càng mạnh, tuy là thuyền sẽ đi nhanh hơn nhưng mà theo tốc độ này chắc chắn sẽ bị bão ập đến thổi bay.

« Bọn này đi biển lâu năm mà lại sợ như vậy »

Nhưng mà hắn không hiểu sao thuộc hạ của Hải Cá lại cuống cuồng lên như vậy,

« Ngày không hiểu đâu, chúng ta tuy là đi biển lâu năm nhưng vẫn sợ nhất chính là bão trên biển đó, cửu tử nhất sinh »

Hải Cá mặt xám xịt nói, nếu là người có tu vi cao thì còn có cơ hội sống, Hoài Kiên thì âm thầm suy tính, nếu muốn thì hắn chỉ cần thu cả cái tàu vào thành Thiển Sa là được, chỉ là hắn vẫn không muốn tiếc lộ bí mật về Vạn Biến Sa Bàn.

Nhưng mà hắn đã nghĩ ra một cách rồi, hắn nhanh chóng chạy trở về phòng,

Hải Cá thì ra sức ổn định tâm lý thuộc hạ của hắn, điều khiển con tàu, hòn đảo đã ngay trước mắt rồi, chỉ còn đến gần vùng biển gần hòn đảo thì cho dù thuyền bị vỡ nát thì cơ hội sống cao hơn, không bị cá ăn.

« Các huynh đệ, chúng ta chỉ cần đưa thuyền vào càng gần đảo thì cơ hội sống của chúng ta cao hơn,... »

Hải Cá gầm lên một tiếng rồi nhảy lên lái tàu,

Bạn đang đọc Ma Thần tái thế: Ma Thần Xương Cuồng đệ nhị sáng tác bởi halley3103
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi halley3103
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.