Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Giang hồ là thứ gì?

Có người nói giang hồ chính là đạo lí đối nhân xử thế.

Có người nói giang hồ chính là nguy hiểm trùng trùng.

Thạch Phi Triết nằm trên chiếc giường cỏ cũ nát ở trong nhà mình, hắn chỉ cảm thấy thật ra giang hồ rất đơn giản, chính là còn sống là được!

Hắn vô cùng mệt mỏi, từ lúc trời sáng đã phải làm việc ở y quán, bận bịu suốt cả một ngày, mãi cho đến khi trời tối mới được trở về nhà.

Giờ phút này hai chân của hắn như đang mềm nhũn ra, hai tay run rẩy đau nhức.

Thân thể hắn đã hoàn toàn nằm liệt ở trên giường, thậm chí không muốn nâng lên dù chỉ một đầu ngón tay.

Người khác xuyên việt qua dị giới đều mang theo hệ thống bên thân, chỉ cần vẩy tay là liền xuất kỳ tích.

Hắn trước khi xuyên việt thì phải làm trâu làm ngựa cho tư bản, sau khi xuyên việt vẫn phải làm trâu làm ngựa để có cái ăn.

Cảm giác xuyên qua thật phí công!

Chiếc giường làm bằng cỏ tranh tương đối tương đối thô ráp, đâm người rất đau.

Trước kia khi vừa mới xuyên việt qua, hắn đã từng phải trải qua cảm giác đói đến mức trằn trọc khó mà chìm vào giấc ngủ.

Hắn hiện tại chỉ cần nhắm mắt lại, có thể chỉ trong một giây liền ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.

Nhưng bây giờ hắn không thể ngủ, hắn còn muốn luyện võ!

Đối với một người xuyên qua đến thế giới khác mà nói, hắn có rất nhiều phương pháp để có thể thay đổi vận mệnh của mình.

Ví dụ như làm một tên phú ông giàu có, mỗi ngày ngủ đến lúc chán, không có việc gì liền câu cá nuôi chim, không phải sung sướng hay sao?

Tuy nhiên vào làm hai tháng trước, sau khi chứng kiến cảnh tượng một bầu trời màu vàng đột nhiên bao phủ toàn bộ Di Dương Thành, sau đó từ phủ thành chủ bay lên một toà lâu các nhỏ màu vàng kim tiến tới giao chiến, đã triệt để đánh nát tam quan của Thạch Phi Triết!

Đây là vật gì?

Thần tiên? Yêu quái?

Thạch Phi Triết vô cùng hoang mang!

Hoàng Thiên (bầu trời màu vàng) chiến đấu oanh minh cùng với Kim Sắc Các Lâu liên tục hai ngày hai đêm, làm cho rất nhiều người dân bên trong Di Dương Thành hoảng sợ lo lắng.

Kết quả cuối cùng là Hoàng Thiên đã vào ở bên trong Di Dương Thành, từ đây Di Dương Thành bắt đầu chuyển sang họ Tôn!

Sau đó, mỗi sáng sớm đều có một mảnh "Hoàng Thiên" từ phủ thành chủ bay lên cao, mãi tới giờ Thìn mới tiêu tán, nó trở thành một cảnh tượng quen thuộc của Di Dương Thành.

Bên trong Di Dương Thành bây giờ cũng nhiều rất nhiều người mang áo vải màu vàng, đầu đội tam giác, quanh quần ở phố lớn ngõ nhỏ liên tục truyền giáo.

Ở trong trận chiến đó của Di Dương Thành đã khiến rất nhiều người dân phải chết!

Cho dù là sau khi trận chiến kia kết thúc, trong thành vẫn thường xuyên phát ra những tiếng la giết, việc chém giết này nhiều đến mức mà ngay cả khi Thạch Phi Triết đi ngoài đường cũng có thể gặp được xác chết nằm rải rác.

Và Thạch Phi Triết cũng chính là lấy được từ trong ngực của một bộ tử thi một bản võ công bí tịch tên « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết »!

Bí tịch chỉ có một nửa bộ phận trước là có thể thấy rõ, bộ phận sau đã bị máu me ngấm vào khiến nhiều trang dình vào cùng một chỗ, căn bản không thể nhìn rõ được chữ viết.

Nguyên bản ban đầu Thạch Phi Triết cũng không nghĩ tới chuyện tu luyện bản bí tịch không rõ lai lịch này. Tuy nhiên khi ra đường đã ngẫu nhiên nghe được một người nói thành chủ đương nhiệm hiện tại chính là đã tu luyện « Hoàng Thiên lập thế đại pháp » tới Chân Nhân cảnh, vì thế nên mới có thể đánh bại vị thành chủ trước, chiếm cứ cái Di Dương Thành này.

Hắn đã bắt đầu do dự!

Tiếp tục làm cả một đời trâu ngựa? Hay là liều lĩnh đánh cược một lần?

Cái này mà còn phải nghĩ sao?

Hắn đã chết qua một lần, bây giờ còn sợ cái cái búa gì nữa!

Tử vong không đáng sợ, đáng sợ nhất chính là đến tận thời điểm chết mà bản thân cả đời cũng không có nổi một chuyện đáng giá để nhớ lại a!

Không phải chỉ là một bản bí tịch võ công không rõ lai lịch thôi sao?

Có cái gì không thể luyện chứ!

Nhỡ đâu đánh cược thành công, hắn liền có thể thoải mái tung hoành giang hồ, một người thống trị cả một thành trong lòng bàn tay!

Tuy nhiên đến thời điểm bắt đầu luyện võ, Thạch Phi Triết mới phát hiện suy nghĩ của nghĩ có chút đơn giản.

Ai nói một người có được bí tịch võ công liền chắc chắn có thể luyện thành công?

Từng chữ của « Chân Nguyên Kiếm Chỉ Quyết » hắn nhìn đều biết, tuy nhiên khi để liền cùng một chỗ thì liền không thể hiểu được, có vài phần giống với việc đọc sách triết học đời trước.

Cái gì mà "Thủ Tam Tiêu", "Thiểu Dương", "Quan Xung", "Dịch Môn", hắn đến một cái cũng đều không hiểu!

Về phần "Âm Duy Mạch", "Dương Duy Mạch" các loại, cái này càng không cần phải nói.

Chữ duy nhất mà hắn xem hiểu chỉ có hai chữ "Đan điền".

Tri thức về võ đạo giống như là một cái ngưỡng cửa đang ra sức ngăn cản hắn. Mà những cơ sở tri thức này đang nằm sâu ở võ quán bên trong thành

Bạn đang đọc Luyện Sai Thần Công, Tai Hoạ Giang Hồ (Bản Dịch) của Bất Thị Hữu Ý Thác Tự
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TuanKiet2006
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.