Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạch Vương

Tiểu thuyết gốc · 2152 chữ

Long tộc và Phượng tộc vốn có huyết mạch cao cấp cho nên chúng cảm thấy bình thường với Thần Cảm, và đây cũng là sai lầm chí mạng của chúng.

Tiểu Bạch nhìn một đám chim chóc, thằn lằn bay đến chỉ hờ hững gầm lên một tiếng.

Sau tiếng gầm đó toàn bộ lực lượng của hai bên đều bị áp chế rơi thẳng từ trên không trung xuống.

Tiếng gầm của Tiểu Bạch không vang vọng, không có âm lượng to lớn nhưng lại mang theo một uy lực kinh khủng. Lúc này không chỉ hai bên mà ngay cả Đường Chấn ở phía sau cũng bị chấn kinh.

"Huyết mạch của con Linh Thú này ít cũng phải thuộc Kỳ Lân Tộc. Nếu không thì chắc chắn là Linh Thú Thượng Cổ."

Đường Chấn đưa ra nhận định như vậy bởi vì trên cạn. Cũng chỉ có Kỳ Lân Tộc là thú bốn chân có hình dạng như Tiểu Bạch. Chứ chẳng còn loài nào có huyết mạch cao được đến mức này cả. Còn nếu là Linh Thú Thượng Cổ quý hiếm thì với hiểu biết của Đường Chấn cũng chưa thể nắm rõ được.

Tiếng gầm của Tiểu Bạch lúc này lại như một tín hiệu báo động cho lực lượng tiếp viên của hai bên đến.

Chỉ là tranh đoạt Linh Thảo thường thì sẽ không huy động lực lượng cao cấp của hai tộc. Bởi vì cái giá bỏ ra thì lớn mà thu hoạch về lại nhỏ.

Tuy nhiên có bên thứ ba can thiệp lại có thực lực mạnh mẽ thì tất nhiên là không thể khoanh tay đứng nhìn được nữa.

Lực lượng chủ lực của hai bên lập tức đến tiếp ứng khi mà rõ ràng là khoảng cách đến chiến trường là rất gần đối với những tinh anh này.

Một trưởng lão của Bạch Điểu xuất hiện. Cá thể này hóa hình thành một vị trung niên con người. Tuy nhiên vẫn còn đôi cánh trắng đặc trưng của Bạch Điểu phía sau lưng. Thân hình cường tráng vạm vỡ đúng với thân thể mạnh mẽ của Bạch Điểu.

"Không biết các hạ là ai. Tại sao lại ra tay can thiệp vào việc cỏn con này."

"Ta lười không thèm nói với các ngươi. Còn nói nữa thì đừng trách ta đem các ngươi làm đồ ăn."

"Các hạ tuy mạnh nhưng chúng ta cũng không yếu. Chúng ta có thể liên minh cùng với nhánh Dực Long kia đánh cùng với các hạ."

Bên phía Long tộc có hình dáng như thằn lằn kia lập tức có cao thủ tỏ vẻ đồng ý chống lại kẻ địch mạnh trước mắt rồi tranh đoạt Linh Thảo sau cũng không muộn.

Tiểu Bạch chẳng thèm để ý đến mấy lời vừa rồi chỉ ung dung giũ lông một cái. Sau đó thân thể của Tiểu Bạch biến đổi.

Toàn bộ lớp lông trắng xù lên lúc đầu dần co lại xếp thành một thứ tựa như giáp. Móng vuốt và răng nanh đều dài ra. Trên đầu cũng mọc ra một cặp sừng giống như sừng rồng cấp cao. Trên lưng mọc ra một đôi cánh trắng tựa như cánh phượng hoàng.

Đây có lẽ chính là hình dạng thật sự của Tiểu Bạch chứ không phải hình dạng con chó lông xù như bình thường nó trưng ra.

Đôi mắt của Tiểu Bạch lúc này chuyển sang màu như ngọc lục bảo. Sau đó nó dậm chân trước một cái.

Ngay lập tức khu vực xung quanh như chịu một áp lực kinh khủng. Mọi thứ đều bị đè rạp xuống đất. Một số cây cối còn đổ xuống luôn.

Đường Chấn cũng phải tự bảo vệ bản thân bằng khí lực. Nhưng rõ ràng là không thể triệt tiêu hoàn toàn được cho nên buộc phải lùi ra ngoài thêm một chút.

Tiểu Bạch chả thèm nói gì thêm liền tiến đến chỗ mấy gốc Linh Thảo. Nó dùng năng lực gì đó nhấc chúng lên khỏi mặt đất mà vẫn giữ chúng còn sống.

Bỗng nhiên từ phía xa có hai tiếng xé gió bay đến. Một bên là một con Bạch Điểu tỏa ra hào quanh trắng sáng. Một bên là một con Dực Long có cánh như cáng dơi tỏa ra long khí màu nâu sậm.

"Chỉ là vài gốc Linh Thảo nhỏ nhoi thôi. Việc gì ngài phải nổi cáu với mấy đứa trẻ."

Cũng dùng Thần Cảm để nói chuyện là con Bạch Điểu vừa đến.

"Ngươi cũng muốn ăn đòn à?"

"Ngài có huyết mạch Thượng Cổ. Tuy ta không rõ ngài thuộc loài nào nhưng xin nể mặt của tổ tiên nhà ta. Với sức mạnh của ngài sợ sẽ làm cho bọn trẻ chịu tổn thương căn cốt"

Lần này là bên Long Tộc lên tiếng.

"Ta cũng chẳng thèm so đo với mấy tên các ngươi. Mau đưa bọn chúng về đi."

Nói rồi Tiểu Bạch thu hồi khí lực của mình rồi cứ thế mang theo gốc Linh Thảo đi trước mắt của cả hai bên.

Hai vị cá thể xuất hiện vừa rồi chính là chi trưởng của chi Bạch Điểu cũng như Dực Long tại vùng này. Vậy mà đứng trước Tiểu Bạch lại bỏ qua uy nghiêm của hai tộc mà cầu xin.

Đường Chấn tất nhiên là nghe được những lời vừa rồi. Huyết mạch Linh Thú Thượng Cổ hiện tại rất hiếm. Phần lớn là các loài gần đó gần như đã tuyệt chủng hết.

Mỗi một con đều đáng để một thế lực cấp hai dốc hết sức mà tranh đoạt. Đường Chấn thầm nghĩ là từ nay phải cẩn thận hơn với Tiểu Bạch mới được.

Hai bên long, phượng nhanh chóng đưa lực lượng rút đi để lại một chiến trường chỉ còn những dấu vết của một cuộc hỗn chiến.

Tiểu Bạch cố tình đi qua chỗ Đường Chấn rồi ném gốc Linh Thảo qua.

"Thứ này mang thuộc tính Âm phù hợp với chủ nhân. Ngươi tuyệt đối không được tiết lộ là ta làm."

"Đã hiểu."

Đường Chấn không hề muốn trêu vào Linh Thú Thượng Cổ. Cho nên việc này cứ coi như chưa từng xảy ra. Gốc Linh Thảo đến tay Tiểu Dương là được.

Sáng hôm sau khi Tiểu Dương tỉnh dậy, Tiểu Bạch đã quay về hình dạng chó lông xù nằm ngoan ngoãn bên cạnh.

Đường Chấn từ tốn mở cửa rồi nói.

"Tiểu công tử, hôm qua tiểu nhân tìm được một gốc Tinh Nguyên Hoa còn nguyên vẹn. Tiểu công tử thử trồng vào bên trong Phù Đồ Uyển xem."

Phù Đồ Uyển là pháp khí mà Thiên Toàn Mỹ chế tạo ra. Lúc nó lần đầu xuất hiện thì Đường Chấn cũng chứng kiến cho nên biết về nó cũng không có gì là kỳ lạ. Việc Tiểu Dương có Phù Đồ Uyển là do Tiểu Dương chủ động kể trên đường phi hành.

Nhận được Linh Thảo, Tiểu Dương liền nhanh chóng mang vào bên trong rồi trồng xuống. Gặp được khí lực bên trong Phù Đồ Uyển làm cho khóm Tinh Nguyên Hoa lập tức lên sức sống mãnh liệt hơn cả lúc trước khi được hái về.

Xong xuôi thì họ lại tiếp tục lên đường. Đường Chấn hiện tại có đôi chút dè chừng với Tiểu Bạch chứ không dửng dưng như trước nữa.

Còn về phía hai tộc kia thì lúc này đang họp bàn về sự việc tối qua.

"Vị đó hôm qua đã vào thành trấn của con người. Rõ ràng là phát hiện tha theo dõi nhưng chẳng thèm đuổi đi. Chỉ khi ta tiến lại gần thành quan sát thì mới bị một nhân loại khác ngăn cản."

Chi trưởng của Bạch Điểu đang họp bàn với các trưởng lão khác trong chi này.

"Sức mạnh của vị đó thậm chí có thể ngang với đại tộc trưởng."

"Ta cảm thấy còn có phần đáng sợ hơn. Hình dáng kỳ quái đó rất có thể liên quan đến Hống."

Hống là Dị Thú Thượng Cổ sinh ra cùng đất trời. Nó là tổ tiên của Kỳ Lân Tộc. Hình dáng vô cùng kỳ dị.

"Ta cũng nghĩ như vậy. Ta sẽ gửi thư về trong đại tộc hỏi xem. Dù sao cũng là huyết mạch thượng cổ, cũng nên nhắc nhở các chi khác không nên đắc tội."

"Hôm qua vị đó nói là có chủ nhân. Tinh Nguyên Hoa đó chỉ mọc vào thời điểm âm thuần. Vị đó lại muốn nó. Những chi tiết này cũng nên báo về."

"Đúng vậy."

Vị trưởng lão trực tiếp chạm trán với Tiểu Bạch tối qua đưa ra ý kiến dựa vào trí nhớ của mình.

Thế là cả chi Dực Long và Bạch Điểu đều gửi tin tức khẩn cấp về trong đại tộc.

Đám người Tiểu Dương lúc này đã đi thêm được vài ngày. Cũng đã đi qua thêm vài thành trấn nữa.

Tin tức lúc này đã được gửi về đến đại tộc của cả hai bên.

"Đại Trưởng Lão. Ngài xem tin tức gửi từ ngoại chi về này."

"Thân trắng như tuyết, đầu vuông sừng rồng, cánh như phượng hoàng."

"Đây hình như là miêu tả về Bạch Vương."

"Đúng thế. Vậy là Bạch Vương đã xuất hiện sao. Lại còn có chủ nhân. Xem ra đời này sẽ có biến động lớn rồi."

Những trưởng lão khác của Bạch Điểu nghe vẫn chưa hiểu gì cả.

"Các ngươi không biết cũng đúng thôi. Vào Thượng Cổ Viện mang bức họa ở giữa ra đây."

Ngay lập tức có hai vị trưởng lão rời đi. Chỉ một lát sau thì quay lại với một bức họa được phong ấn bằng trận pháp.

Đại trưởng lão của Bạch Điểu giải trận rồi mang bức tranh ra cho mọi người cùng xem. Bên trong bức tranh chính là hình dạng đêm hôm đó của Tiểu Bạch cùng với một dị thú kỳ dị khác chính là Hống.

"Bạch Vương có tên gọi như vậy bởi vì được tôn làm vua của Linh Thú. Thượng Cổ Tổ Long cùng với Nguyên Thủy Phượng Hoàng đều không thể chiến thắng được. Một khi đã xuất hiện thì sẽ đi theo một vị chủ nhân."

"Hống là tổ tiên của Kỳ Lân Tộc. Sánh ngang Bạch Vương hiệu là Hắc Thần. Hống làm việc không quan tâm đến hậu quả cho nên thường bị coi là sát tinh. Tuy nhiên vị đó lại có con mắt vô cùng tinh tường. Theo trợ giúp ai, nhân loại đó sẽ vượt qua Thánh Cảnh."

"Nay Bạch Vương đã xuất hiện thì Hống chắc chắn cũng sẽ xuất hiện. Hai vị đó thường thích cạnh tranh với nhau. Chúng ta tốt nhất không nên đắc tội với bên nào cả."

Sau đó tộc trưởng của Bạch Điểu truyền lệnh cho các ngoại chi tuyệt đối không được đắc tội với một con chó lông xù trắng to bất thường. Ngoài ra còn báo tin cho cả 4 tộc có dòng máu Phượng Hoàng khác để họ có sự chuẩn bị.

Cùng một nòi giống với nhau cho nên dù có xa cách thì họ vẫn có một sự đoàn kết.

Nói về đoàn kết thì thật ra Long Tộc còn đoàn kết hơn nhưng họ có quá nhiều các loài hạ cấp có liên quan đến huyệt mạch cho nên cuối cùng vẫn chỉ có dòng Long Tộc thuần chủng là đoàn kết với nhau mà thôi.

Tiểu Bạch vốn chẳng quan tâm đến việc hành tung bị lộ bởi vì nếu muốn nó có thể hoàn toàn ẩn giấu thân phận của mình. Chỉ một số rất ít có thể nhận ra. Mà những thành phần như vậy thì đều sẽ hợp tác với Tiểu Bạch. Bởi vì tất cả đều có chung một mục đích với nhau.

Còn về Tiểu Dương thì cậu rõ ràng là chưa thể trở thành nhân vật mà Tiểu Bạch phù trợ được. Còn một quãng thời gian dài nữa thì may ra cậu mới đạt được yêu cầu. Và cũng phải một khoảng thời gian nữa thì Tiểu Dương mới có thể nhận ra được sức mạnh của Tiểu Bạch to lớn đến mức nào.

Cũng chính bởi vì yêu cầu với Tiểu Dương quá cao, và cậu cũng chưa từng tiếp xúc với các tu luyện giả có độ tuổi tương đồng khác. Cho nên Tiểu Dương không hề nhận ra.

Ở cái tuổi 19 20 này, rất ít người có thể với đến Chuyển Hình Cảnh như cậu. Với những người khác thì tuổi này họ may mắn lắm thì mới bắt đầu sơ kỳ của Luân Khí Cảnh mà thôi.

Bạn đang đọc Lưỡng Cực Song Tinh sáng tác bởi Revulsion
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Revulsion
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.