Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hy Sinh Vì Muội

Tiểu thuyết gốc · 1552 chữ

Long Thần Điện, chốn linh thiêng nhất của Long Tộc, hôm nay chìm trong bầu không khí ngột ngạt đến đáng sợ. Tiếng gầm rú đầy đau đớn của Long Hậu - Bạch Thiên Vũ xé toạc màn đêm, khiến vạn vật run sợ.

"Thiên Vũ, nàng cố lên!"

Long Hoàng - Long Chiến Thiên, bậc chí tôn của Long Tộc, lúc này bất lực nhìn long sàng nhuộm đỏ máu tươi. Bên cạnh ông, lão Long Y - trưởng lão đức cao vọng trọng nhất, cũng run rẩy lắc đầu.

"Bẩm Long Hoàng, Long Hậu bị người ta hạ độc, độc tố đã xâm nhập vào cốt tủy, e là..."

Long Chiến Thiên nghiến răng, móng vuốt siết chặt đến rỉ máu. Thiên Vũ đang mang thai long tử, là cặp song sinh long phượng được kỳ vọng nhất vạn năm qua. Vậy mà...

"Rống!"

Một tiếng long ngâm giận dữ vang lên từ bụng Bạch Thiên Vũ. Hai luồng sáng, một trắng một đen đột ngột bộc phát, như muốn xé toạc không gian.

"Là long nhi! Chúng muốn ra ngoài!" Long Y kinh hô.

Long Chiến Thiên vội vàng vận công, truyền linh lực tinh khiết vào cơ thể Bạch Thiên Vũ. Hai tiểu long, một trắng muốt như ngọc, một đen tuyền như mực, lần lượt chào đời.

"Là...là một hoàng tử và một công chúa!" Giọng nói yếu ớt của Bạch Thiên Vũ vang lên, xen lẫn sự vui mừng và lo lắng.

Nhưng niềm vui chưa kịp lan tỏa, sắc mặt lão Long Y bỗng chốc tái mét.

"Hoàng thượng, công chúa... công chúa nàng ấy..."

Long Chiến Thiên vội vàng nhìn sang. Tiểu công chúa xinh đẹp nằm im lìm, hơi thở yếu ớt như ngọn nến trước gió. Trên người nàng, không hề có chút linh lực nào, trái ngược hoàn toàn với tiểu hoàng tử bên cạnh, người đang tỏa ra khí tức cuồn cuộn, bá đạo vô song.

"Chuyện gì xảy ra?" Long Chiến Thiên gầm lên, thanh âm đầy phẫn nộ và lo sợ.

Lão Long Y run rẩy, "Bẩm Hoàng thượng, độc tố đã xâm nhập vào cơ thể công chúa từ khi còn trong bụng mẹ. Cốt cách của nàng đã bị hủy hoại, kinh mạch bế tắc, e là..."

Lời chưa nói hết, nhưng ai cũng hiểu, tiểu công chúa... không thể sống!

Như sét đánh ngang tai, Long Chiến Thiên chết lặng. Bạch Thiên Vũ ngất lịm đi, nước mắt lăn dài trên gương mặt nhợt nhạt.

Bỗng nhiên, tiểu hoàng tử trên tay Long Chiến Thiên cựa quậy, đôi mắt đen láy như nhìn thấu mọi sự. Hắn ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng gầm nhẹ, rồi lao thẳng về phía tiểu công chúa.

Một luồng sáng đen kịt bao trùm lấy hai đứa trẻ. Long Chiến Thiên kinh hãi muốn ngăn cản, nhưng bị một lực lượng vô hình đẩy lùi.

Lão Long Y thất thanh: "Là... là Hỗn Độn chi lực! Hoàng tử... người là..."

Trong luồng sáng đen kịt, tiểu hoàng tử cắn ngón tay, nhỏ một giọt máu đen tuyền vào miệng tiểu công chúa. Toàn thân hắn run rẩy, tựa như đang chịu đựng đau đớn tột cùng.

Giọt máu đen kịt như một tia chớp, đánh tan bóng tối trong cơ thể tiểu công chúa. Sắc mặt nàng hồng hào trở lại, hơi thở mạnh mẽ hơn.

Nhưng cùng lúc đó, tiểu hoàng tử - người hùng nhỏ bé, lại yếu ớt ngã xuống. Khí tức bá đạo trên người hắn biến mất hoàn toàn, thay vào đó là sự suy yếu đến đáng sợ.

Khi luồng sáng đen kịt tan đi, Long Chiến Thiên vội vàng lao đến, bế con trai lên. Trên lồng ngực tiểu hoàng tử, nơi trái tim đang đập yếu ớt, một long châu màu đen tuyền hiện ra, u ám, lạnh lẽo, như vực sâu không đáy.

"Long... Long châu Hắc Tử Kim!"

Lão Long Y kinh hãi thốt lên, lời nguyền rủa trong truyền thuyết, Hỗn Độn Tử Long, lại tái hiện trong Long Tộc!

Sự im lặng bao trùm khắp Long Thần Điện. Long Chiến Thiên nhìn long châu Hắc Tử Kim trên ngực con trai, trái tim ông như bị ai bóp nghẹn. Lời nguyền rủa trong truyền thuyết, nỗi ám ảnh kinh hoàng của toàn Long Tộc, nay lại giáng xuống đầu con trai ông, đứa trẻ vừa mới chào đời.

Long châu, tượng trưng cho tiềm lực và huyết thống của Long tộc. Màu sắc càng tinh khiết, tiềm lực càng mạnh mẽ. Long Chiến Thiên sở hữu long châu màu hoàng kim rực rỡ, tượng trưng cho huyết mạch Thiên Hoàng Chân Long thuần khiết. Bạch Thiên Vũ mang trong mình long châu màu bạc thanh khiết, là biểu tượng của Thời Không Hoàng Long cao quý.

Vậy mà, đứa con trai mang dòng máu của cả hai, lại sở hữu long châu Hắc Tử Kim, màu sắc của Hỗn Độn Tử Long, kẻ đã gieo rắc kinh hoàng cho tam giới vạn năm trước.

Lão Long Y run rẩy quỳ xuống, "Bẩm Hoàng thượng, long châu Hắc Tử Kim... là dấu hiệu của Hỗn Độn chi lực. Người xưa có câu, Hỗn Độn xuất, thiên địa loạn. Hoàng tử người... e là..."

Lời nói của lão như nhát dao cứa vào tim Long Chiến Thiên. Ông siết chặt nắm tay, ánh mắt dao động dữ dội. Là Hoàng đế của Long Tộc, ông hiểu rõ mối nguy hiểm của Hỗn Độn chi lực.

Nhưng nhìn đứa con trai bé bỏng trên tay, người vừa mới hy sinh tất cả để cứu sống em gái mình, trái tim ông lại nhói đau. Liệu ông có thể, vì một lời tiên tri chưa chắc đã thành sự thật, mà vứt bỏ đứa con trai ruột thịt của mình?

Bạch Thiên Vũ tuy yếu ớt, nhưng vẫn cảm nhận được bầu không khí nặng nề. Nàng cố gắng mở mắt, nhìn đứa con trai đang nằm im lìm trong vòng tay chồng, giọng nói yếu ớt vang lên: "Hoàng... Hoàng thượng, con trai chúng ta..."

Long Chiến Thiên hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc hỗn loạn trong lòng, nhẹ nhàng đặt con trai xuống bên cạnh con gái. Tiểu công chúa lúc này đã hồng hào trở lại, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn hoàng huynh của mình.

Nhìn hai đứa trẻ, Long Chiến Thiên nắm chặt tay Bạch Thiên Vũ, ánh mắt kiên định: "Thiên Vũ, ta biết nàng lo lắng điều gì. Ta hứa với nàng, ta sẽ bảo vệ con trai chúng ta, dù cho phải đối đầu với cả thế giới!"

Bạch Thiên Vũ mỉm cười yếu ớt, nước mắt lăn dài trên má. Nàng tin tưởng chồng mình, nhưng sâu thẳm trong tim, một nỗi bất an mơ hồ vẫn len lỏi.

...

10 năm sau...

Long Thần Điện, nơi linh khí hội tụ, hôm nay rộn ràng tiếng cười nói. Hôm nay là lễ thành nhân của Long tộc song sinh, hoàng tử Long Vũ và công chúa Long Nguyệt.

Long Nguyệt da trắng mịn màng, thơm mùi sữa, xúng xính lộng lẫy trong bộ váy dài thướt tha, mái tóc bạc như suối chảy dài ngang hông. Nàng mang trong mình khí chất cao quý, thanh tao, ánh mắt linh động như chứa đựng cả bầu trời sao.

Kể từ sau khi được Long Vũ truyền huyết mạch, Long Nguyệt bỗng chốc trở thành thiên tài tu luyện hiếm có. Nàng sở hữu huyết mạch Vô Cực Thời Không Hoàng Long, mạnh mẽ hơn cả Bạch Thiên Vũ năm xưa.

Long Chiến Thiên và Bạch Thiên Vũ hết mực yêu thương, bù đắp cho nàng tất cả những gì tốt đẹp nhất. Long Nguyệt là hòn ngọc quý giá, là niềm tự hào của toàn Long Tộc.

Thế nhưng, trái ngược với người em gái rực rỡ, Long Vũ lại là một câu chuyện khác.

Trên người hắn, không còn toát ra khí tức bá đạo như ngày mới sinh. Thay vào đó là sự ảm đạm, u tối, như thể bị bóng tối bao trùm. Long châu Hắc Tử Kim trên ngực hắn vẫn tỏa ra khí lạnh lẽo, ngăn cản mọi nỗ lực tu luyện của hắn.

Trong suốt mười năm qua, Long Vũ đã thử mọi cách để khống chế long châu Hắc Tử Kim, nhưng đều vô dụng. Hắn vẫn là một phế vật, là nỗi thất vọng của Long Tộc, là cái gai trong mắt rất nhiều người.

Họ sợ hãi long châu Hắc Tử Kim, nguyền rủa hắn là tai họa, là điềm xấu. Ngay cả những người từng chứng kiến hắn hy sinh vì em gái, cũng dần lãng quên, thay vào đó là sự xa lánh, khinh miệt.

Chỉ có Long Chiến Thiên, Bạch Thiên Vũ và Long Nguyệt vẫn luôn yêu thương, tin tưởng Long Vũ. Họ tin rằng, Long Vũ không phải là tai họa, long châu Hắc Tử Kim cũng không phải là lời nguyền rủa.

Họ tin rằng, một ngày nào đó, Long Vũ sẽ tỏa sáng, chứng minh cho cả thế giới thấy, hắn không phải phế vật, mà là một Hỗn Độn Long Hoàng, mạnh mẽ hơn bất kỳ ai!

Bạn đang đọc Long Huyền Hoàng sáng tác bởi duylee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duylee
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.