Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phượng Loan Kim Thoát - Vạn Long Triều Bái

Tiểu thuyết gốc · 2368 chữ

Mười năm trôi qua kể từ ngày long phượng song sinh của Long Hoàng ra đời. Hôm nay, Long Thần Điện tràn ngập ánh sáng và sắc màu rực rỡ, tiếng nhạc du dương hòa cùng tiếng cười nói rộn ràng, chào mừng lễ thành nhân của hai vị long tử cao quý.

Long Vũ khoác trên mình bộ trường bào đen tuyền, viền kim tuyến điểm xuyết, toát lên vẻ u buồn, cô tịch. Ánh mắt hắn trầm lắng, lẳng lặng đứng bên cạnh Long Nguyệt, người em gái rực rỡ như vầng dương chói lọi.

Long Nguyệt, hôm nay khoác lên mình bộ váy dài màu bạc, thêu hình long phượng uốn lượn bằng chỉ vàng tinh xảo. Mái tóc bạc như suối chảy buông xõa sau lưng, được điểm xuyết bằng những chiếc trâm cài tinh xảo, lấp lánh. Vẻ đẹp thanh tao, thoát tục của nàng khiến vạn vật như lu mờ.

Nàng mỉm cười dịu dàng nhìn Long Vũ, khẽ nắm lấy tay huynh trưởng: "Huynh, huynh sao vậy? Hôm nay là ngày vui của chúng ta mà."

Long Vũ khẽ lắc đầu, nụ cười gượng gạo thoáng hiện trên môi: "Ta không sao, muội muội cứ vui vẻ là được."

Hắn biết, sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn vào Long Nguyệt, kỳ tích huyết mạch thức tỉnh năm xưa khiến nàng trở thành niềm hy vọng của toàn Long Tộc. Còn hắn, chỉ là một cái bóng mờ nhạt, là nỗi thất vọng mà ai cũng muốn lãng quên.

Bỗng, một luồng uy áp cường đại từ bên ngoài Long Thần Điện ập tới, khiến không gian như rung chuyển. Tiếng chuông vang vọng, chấn động cả Long giới.

"Thiên Phượng Hoàng tộc - Phượng Minh, dẫn theo nữ nhi Phượng Vũ Linh đến chúc mừng Long Tộc!" Giọng nói uy nghiêm vang lên, mang theo khí thế ngạo nghễ, bá đạo.

Một đám người áo đỏ rực như lửa xuất hiện, dẫn đầu là một lão giả tóc mai điểm bạc, khí chất uy nghiêm, bên cạnh là một nữ tử xinh đẹp tuyệt trần. Nàng khoác trên mình bộ váy đỏ rực như lửa, mái tóc đen nhánh cài trâm phượng hoàng bằng phượng vũ và phượng cốt, đôi mắt phượng hẹp dài sắc sảo, toát lên vẻ kiêu sa, cao ngã.

Đôi mắt nàng nhìn Long Vũ như một kẻ đã chết.

"Phượng Hoàng tộc?"

"Là Phượng Minh Hoàng Đế, còn vị kia chính là công chúa Vũ Linh, thiên tài hiếm có của Thiên Phượng tộc!"

Tiếng xì xào bàn tán vang lên khắp đại điện. Long Chiến Thiên nhíu mày, tiến lên vài bước: "Phượng Hoàng huynh, hôm nay là đại lễ của Long Tộc, không biết huynh tự ý xông vào là có ý gì?"

Phượng Minh cười lớn, liếc nhìn Long Vũ rồi dừng lại trên người Long Nguyệt, ánh mắt lóe lên tia kinh ngạc: "Long huynh, bản hoàng hôm nay đến đây là muốn nhắc nhở huynh về hôn ước năm xưa của hai tộc ta."

"Hôn ước?" Long Chiến Thiên sững người, chuyện năm xưa, sao ông có thể quên được.

Phượng Minh gật đầu, chỉ tay về phía Phượng Vũ Linh: "Năm xưa, Long huynh và bản hoàng từng có ước định, long tử và phượng nữ đầu lòng của hai nhà sẽ kết thành đạo lữ, cùng nhau gìn giữ hoà bình tam giới. Hôm nay, ta mang nữ nhi Phượng Vũ Linh đến đây, mong Long huynh thực hiện lời hứa năm xưa!"

Lời vừa dứt, cả đại điện trở nên xôn xao. Ai cũng biết, Phượng Vũ Linh là thiên tài hiếm có, mang trong mình huyết mạch Cửu Sắc Thiên Phượng Hoàng cao quý, tương lai bất khả hạn lượng. Vậy mà, nàng lại phải gả cho phế vật Long Vũ sao?

Nhìn sắc mặt khó coi của Long Chiến Thiên, Phượng Minh cười lạnh: "Chẳng lẽ Long huynh định nuốt lời? Hay là, Long Tộc muốn phá bỏ giao ước, gây chiến với Thiên Phượng tộc ta?"

Long Chiến Thiên siết chặt nắm tay, lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Ông đường đường là Long Hoàng, chúa tể Long Tộc, sao có thể chịu đựng sự sỉ nhục này!

"Phụ hoàng, con đồng ý."

Giọng nói lãnh đạm của Long Vũ vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ của Long Chiến Thiên. Hắn bước lên phía trước, ánh mắt bình thản nhìn Phượng Minh: "Ta, Long Vũ, đồng ý hủy bỏ hôn ước với công chúa Phượng Vũ Linh. Từ nay về sau, hai ta không còn liên quan!"

Lời vừa dứt, cả đại điện chìm trong im lặng.

Phượng Minh sững người, nụ cười trên môi tắt ngấm. Hắn không ngờ Long Vũ lại dám chủ động hủy hôn ước ngay trước mặt bao người như vậy. Ánh mắt hắn nhìn Long Vũ tràn đầy sát khí, giọng nói lạnh lẽo như băng: "Hoàng tử Long Vũ, ngươi có biết mình đang nói gì không?"

"Ta rất tỉnh táo!" Long Vũ lạnh lùng đáp trả, ánh mắt không chút sợ hãi khi đối diện với Phượng Minh. "Công chúa Phượng Vũ Linh là thiên tài hiếm có, xứng đáng với người tốt hơn. Còn ta, chỉ là một kẻ phế vật, không xứng với nàng."

Hắn biết, Phượng Minh đến đây hôm nay không phải vì muốn thực hiện hôn ước, mà là muốn sỉ nhục Long Tộc, muốn biến hắn thành trò cười cho thiên hạ. Hắn sẽ không để Phượng Minh đạt được mục đích đó!

"Ngươi..." Phượng Minh nghiến răng ken két, lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Hắn muốn ra tay dạy dỗ Long Vũ một trận, nhưng lại bị Long Chiến Thiên ngăn cản.

"Phượng Hoàng huynh, hôm nay là ngày vui của Long Tộc, xin hãy nể mặt ta." Long Chiến Thiên lạnh lùng nói, uy áp của bậc đế vương tỏa ra, khiến không gian như đặc quánh lại.

Phượng Minh hừ lạnh, siết chặt nắm tay. Hắn biết, hôm nay không thể động thủ được nữa. Hắn trừng mắt nhìn Long Vũ, gằn giọng: "Hoàng tử Long Vũ, ngươi hãy nhớ kỹ ngày hôm nay!"

Nói xong, Phượng Minh phất tay áo bỏ đi, đám người Thiên Phượng tộc cũng theo sau rời khỏi Long Thần Điện.

Sự việc xảy ra bất ngờ khiến bầu không khí trở nên ngột ngạt, khó thở. Mọi người đều nhìn Long Vũ bằng ánh mắt khó hiểu, có người khinh bỉ, có người thương hại, cũng có người ngưỡng mộ.

Long Chiến Thiên nhìn theo bóng lưng Phượng Minh, ánh mắt lóe lên tia lo lắng. Hành động hôm nay của Long Vũ tuy hả giận, nhưng cũng chọc giận Thiên Phượng tộc. Hậu quả về sau, e là khó lường.

"Vũ nhi, con..." Bạch Thiên Vũ lo lắng nhìn con trai, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.

Long Vũ mỉm cười an ủi mẫu hậu: "Phụ hoàng, mẫu hậu, con không sao. Con biết mình đang làm gì."

Long Chiến Thiên thở dài, vỗ vai con trai: "Con đã quyết định rồi thì cứ làm theo ý mình. Cho dù thế nào, phụ hoàng và mẫu hậu luôn ở bên cạnh con."

Sau khi Thiên Phượng tộc rời đi, bầu không khí căng thẳng cũng dần dịu xuống. Long Chiến Thiên phất tay ra hiệu cho buổi lễ tiếp tục.

Tiếng nhạc lại vang lên, rộn ràng hơn trước. Nhưng trong lòng mỗi người đều ẩn chứa một nỗi bất an, như dự cảm một cơn bão tố sắp ập đến.

Lễ thành nhân của Long Tộc, không chỉ là ngày vui của hai vị long tử, mà còn là ngày long mạch thức tỉnh, tiếp nhận truyền thừa từ Long Tổ.

Giữa đại điện, một bệ đá cổ kính được đặt trang trọng, tỏa ra khí tức uy nghiêm, cổ xưa. Đó là Long Thần Đài, nơi kết nối với Long Tổ Thần Điện, lưu giữ huyết mạch và truyền thừa của toàn Long Tộc.

Long Nguyệt bước lên Long Thần Đài, mái tóc bạc như suối chảy tung bay trong gió, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước. Nàng đặt tay lên bệ đá, nhắm mắt lại, thần thức dần dần hòa nhập vào long mạch.

Bỗng, một luồng sáng chói lòa bộc phát từ Long Thần Đài, bao trùm lấy Long Nguyệt. Cả Long Thần Điện rung chuyển dữ dội, linh khí cuồn cuộn như sóng thần ập tới.

"Rống!"

Một tiếng long ngâm vang vọng thiên địa, chấn động cả Long giới. Trên bầu trời, chín đám mây ngũ sắc hội tụ, tạo thành hình ảnh một con Cửu Sắc Thần Long khổng lồ, uốn lượn bay múa.

"Cửu sắc vân tiên! Là cửu sắc vân tiên!"

"Huyết mạch Cửu Sắc Thần Long thức tỉnh! Truyền thuyết là thật!"

Tiếng kinh hô vang lên khắp đại điện. Tất cả mọi người đều ngước nhìn lên bầu trời, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc và sợ hãi.

Cửu Sắc Thần Long, tổ tiên của toàn Long Tộc, sở hữu huyết mạch cao quý nhất, sức mạnh vô địch thiên hạ. Truyền thuyết kể rằng, Cửu Sắc Thần Long đã dùng sức mạnh vô song của mình để khai thiên lập địa, tạo ra thần thú vực và Long giới.

Nay, huyết mạch của ngài lại một lần nữa thức tỉnh trên người Long Nguyệt, chứng tỏ nàng chính là truyền nhân đích thực của Cửu Sắc Thần Long

Cửu sắc vân tiên cuồn cuộn trên bầu trời, từng tia sáng rực rỡ như thác nước đổ xuống, bao phủ lấy Long Nguyệt. Cùng lúc đó, từ sâu trong Long Thần Đài, một luồng năng lượng tinh khiết, hùng vĩ như biển cả cuồn cuộn trào dâng, chảy vào cơ thể Long Nguyệt.

Nàng cảm nhận được một sức mạnh vô biên đang thức tỉnh trong huyết quản mình, từng tế bào như được tái tạo, từng kinh mạch như được khai thông. Dòng máu Cửu Sắc Thần Long đang sục sôi, gào thét, muốn phá tan mọi xiềng xích.

"Rống!"

Tiếng long ngâm lần này hùng vĩ hơn, vang vọng khắp cả Thần Thú Vực, khiến vạn thú run sợ, bách điểu câm lặng.

Trên khắp thần thú vực, những luồng uy áp cường đại lần lượt thức tỉnh. Từ Thất Thải Chu Tước tộc, Cửu Vĩ Thiên Hồ tộc, Cửu U Thiên Xà tộc,... đều có những tiếng gầm thét vang vọng, như muốn chào đón sự trở lại của vị chúa tể thần thú.

"Chuyện gì vậy? Chẳng lẽ lại có đại năng nào đột phá?"

"Cỗ uy áp này... không thể nào! Là huyết mạch Cửu Sắc Thần Long! Huyết mạch Cửu Sắc Thần Long đã thức tỉnh!"

Tin tức như vũ bão lan truyền khắp thần thú vực. Vạn năm qua, kể từ sau khi Cửu Sắc Thần Long biến mất, huyết mạch của ngài chưa từng xuất hiện lần nào. Nay, huyết mạch ấy lại một lần nữa trở lại, khiến cả thần thú vực chao đảo.

Trên Long Thần Đài, Long Nguyệt chống tay xuống đất, cố gắng khống chế luồng năng lượng bá đạo đang hoành hành trong cơ thể. Nàng như nhìn thấy một con Cửu Sắc Thần Long khổng lồ đang bay lượn trong dòng máu của mình, mang theo uy nghiêm của bậc chúa tể, nhìn xuống vạn vật.

Dần dần, ánh sáng trên người Long Nguyệt thu liễm, cuốn lấy nàng vào trong một quầng sáng hình trứng. Cửu sắc vân tiên trên trời cũng dần tan biến, chỉ còn lại vài tia sáng lấp lánh như những vì sao sa.

Lúc này, từ trong người Long Nguyệt, một luồng khí tức cổ xưa, uy nghiêm bỗng chốc bộc phát, khiến cho toàn bộ Long Thần Điện rung chuyển dữ dội.

"Rống!"

Tiếng long ngâm vang lên lần cuối cùng, nhưng lần này không phải từ Long Nguyệt, mà là từ huyết mạch của nàng.

Từ trong quầng sáng, một con Cửu Sắc Thần Long nhỏ bé hiện ra, uốn lượn bay múa xung quanh Long Nguyệt. Nó nhỏ bé nhưng lại toát ra uy nghiêm của bậc chí tôn, khiến cho chúng long hóa bản thể, vạn long triều bái

"Long... Long Tổ triều bái! Là Long Tổ triều bái!"

Lão Long Y run rẩy thốt lên, giọng nói đầy vẻ khó tin. Truyền thuyết kể rằng, khi huyết mạch Cửu Sắc Thần Long thức tỉnh, Long Tổ sẽ hiện thân, truyền lại truyền thừa tối cao cho người được chọn. Đó chính là Long Tổ triều bái, là vinh dự tối cao của toàn Long Tộc!

Con Cửu Sắc Thần Long thu nhỏ bay lượn một vòng quanh Long Nguyệt, sau đó há miệng phun ra một luồng sáng chói lọi, mang theo khí tức cổ xưa, uy nghiêm, bắn thẳng vào mi tâm Long Nguyệt.

Cùng lúc đó, từ sâu trong Long Thần Đài, một luồng năng lượng tinh khiết, hùng vĩ như biển cả cuồn cuộn trào dâng, chảy vào cơ thể Long Nguyệt. Nàng cảm nhận được một lượng thông tin khổng lồ ập vào trong đầu, hàng loạt bí thuật tu luyện, thần thông mạnh mẽ, cung điện lâu đài, thần binh lợi khí hiện ra trước mắt nàng.

Đó là truyền thừa của Long Tộc, là tinh hoa vạn năm được các đời Long Hoàng truyền lại. Nay, tất cả đều thuộc về Long Nguyệt.

Thời gian như ngưng đọng lại. Mọi người đều nín thở, chăm chú theo dõi cảnh tượng kỳ vĩ trước mắt. Họ biết rằng, một trang sử mới của Long Tộc sắp được lật sang, với người dẫn đầu chính là vị công chúa mang trong mình huyết mạch Cửu Sắc Thần Long!

Long Nguyệt cảm nhận được một phong ấn trong người nàng, phong ấn này sẽ hóa giải từng chút một khi mà tu vi của nàng tăng lên.

Sau một tràng cảnh tượng hoành tráng diễn ra, mọi người lại đổ mắt về tên phế vật của Long tộc

Bạn đang đọc Long Huyền Hoàng sáng tác bởi duylee
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi duylee
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.