Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

ông chú Lý ở đâu?

Phiên bản Dịch · 1442 chữ

- Xin chào, xin hỏi cô có nhìn thấy cô gái tối qua đi cùng tôi không?

Tôi chạy xuống quầy lễ tân hỏi.

Lễ tân lắc đầu:

- Hôm nay hơi nhiều khách, không chú ý, sao vậy ạ?

- Lúc tôi đi cô ấy vẫn còn trong phòng, mới một tiếng đồng hồ đã không thấy đâu rồi, điện thoại cũng không liên lạc được.

Đường cảnh quan vừa mới nhắc chúng tôi cẩn thận, lúc sau Tô Ly đã không thấy đâu, tôi thật sự không thể không liên hệ hai chuyện này lại với nhau.

- Anh đừng nóng vội, anh có thể lên phòng theo dõi trên tầng ba, phòng số 301, nhờ Trần sư phụ giúp anh kiểm tra camera.

Cô lễ tân lên tiếng nói.

- Cảm ơn.

Tôi nói cảm ơn, lập tức xoay người đi thang máy lên tầng ba, tìm thấy Trần sư phụ trong phòng theo dõi, nhờ ông ấy giúp kiểm tra camera.

Cửa phòng Tô Ly vẫn luôn đóng chặt, từ lúc tôi rời đi đến lúc quay về đều chưa từng mở ra, thân ảnh cô ấy cũng không xuất hiện trong camera của thang máy.

Chẳng lẽ cô ấy vẫn đang trong phòng?

- Hay là cháu tìm cô lao công, mượn thẻ phòng mở cửa ra xem thế nào đi.

Trần sư phụ đẩy đẩy kính nói với tôi.

Cũng chỉ có thể như vậy .

- Cháu hỏi cô bé phòng 507 hả, lúc tôi đang quét dọn, thấy nó đang đi cầu thang bộ xuống dưới, lúc ấy tôi còn thấy kỳ lạ sao nó không đi thang máy.

Cô lao công sau khi nghe thấy tôi nói muốn mượn thẻ phòng 507, lập tức đáp lời.

Tôi kinh ngạc:

- Cô ấy đi cầu thang bộ xuống dưới? một mình ạ?

- Hình như là thế.

Cô lao công gật đầu:

- Cửa phòng còn mở không? Không thì tôi đưa thẻ cho cháu, nhưng cháu dùng xong phải trả lại ngay cho tôi, tôi còn phải dọn dẹp những căn phòng khác.

- Vâng.

Tô Ly không có trong phòng, nhưng hành lý vẫn còn, vậy không phải rời đi.

Tôi giơ máy ảnh lên chụp phòng cô ấy, trong ảnh chụp là hình cô ấy đang đứng trước cửa sổ nói chuyện điện thoại. ngược sáng, không nhìn thấy sắc mặt.

Trả thẻ phòng lại cho cô lao công, tôi nói với lễ tân, để ý Tô Ly một chút, nếu cô ấy quay lại hãy gọi điện cho tôi.

Sau đó tôi đi ra khỏi khách sạn, bắt đầu lang thang tìm kiếm khắp nơi.

Nhưng tìm mãi tìm mãi, cuối cùng lại đi đến gần tòa trung tâm thương mại, cạnh tòa trung tâm là những cửa hàng liền kề nhau, không có tiểu khu cũng không có chỗ nào để ăn chơi.

Tôi đột nhiên ý thức được, xung quanh đều là những cửa hàng nhỏ, vậy bảo vệ làm việc ở đâu?

Nghĩ đến đây bước chân tôi khựng lại, đi tới một tiệm bán điều hòa nằm bên tay phải trung tâm thương mại hỏi, không ngờ nhân viên ở đây trả lời hệt như suy nghĩ của tôi, cô ta nghi hoặc nói:

- Bảo vệ gì ạ, ở đây trước nay chưa từng có bảo vệ.

Hắn thực sự có vấn đề!

Tôi vội vàng lấy di động ra, gọi cho Tô Ly, vẫn tắt máy, chắc không xảy ra chuyện gì rồi chứ?

Không được, cứ tiếp tục tìm kiếm không rõ mục tiêu thế này, nếu Tô Ly thật sự xảy ra chuyện thì muộn mất. nhưng liên lạc với Đường cảnh quan, bọn họ cũng không nghi ngờ đối phương, có lẽ cũng giống tôi, ruồi mất đầu không biết phương hướng.

Tôi ngồi xổm trong góc tường mở ứng dụng, kể qua chuyện này với fans.

Hoa hồng trả lời tôi:

“Nếu trợ lý nhỏ của cậu thật sự bị hung thủ bắt đi rồi, vậy thì oan hồn trong trung tâm sẽ giúp cậu, nhưng cậu định vào thế nào?”

- Nếu oan hồn bên trong có thể giúp tôi, tôi nhất định có biện pháp vào trong.

Tôi nói, nói xong lại nghĩ đến một vấn đề, tôi không phải đến hỗ trợ điều tra tìm hung thủ sao? Vì sao lại còn muốn oan hồn giúp mình?

Nhưng hiện tại không phải là lúc rối rắm vấn đề này.

Nhân lúc không ai chú ý, tôi lặng lẽ lẻn vào gara dưới tầng hầm, may mắn là thang máy vẫn vận hành, đi thang máy lên tầng hai, bước vào cửa hàng có nhiều ma-nơ-canh.

Ngày trước tôi xem qua rất nhiều cách gặp ma, trong đó có một cách là dùng máu tươi của chính mình vẽ một chữ ‘Thập -十’ lên nơi có oán khí nặng nhất, sau đó đọc chú ngữ với chữ ‘thập’.

Nhưng phải niệm câu chú gì thì tôi quên rồi….

Tôi cho rằng nơi có oán khí nặng nhất chính là trong nhà vệ sinh của cửa hàng này, địa điểm tìm thấy rồi, phương pháp cũng đã có, nhưng rốt cuộc phải niệm câu chú gì ? tôi nhịn không được bắt đầu tự lẩm bẩm một mình.

- Đương nhiên là niệm ‘dĩ ngô đạo tâm, chứng lục giới môn. Tứ tượng vệ trì, tu la giới khai’!

Sau lưng bỗng có tiếng nói, tôi không quay lại, theo bản năng đáp một câu:

- Đây chẳng phải là câu chú ‘Trảo Qủy Niệm’ sao?

(trảo quỷ niệm: tạm dịch: chú bắt quỷ)

Nói xong, tôi xoay đầu, phát hiện Uất

Trì Kiến không biết đã đứng sau lưng tôi từ bao giờ, tôi giật mình suýt ngã xuống hố xí:

- Sao anh lại ở đây?!

- Đọc báo.

Đơn giản phun ra hai chữ, Uất Trì Kiến khoanh hai tay trước ngực:

- Từ khi nào lại bắt đầu thích làm mấy chuyện thế này vậy?

- Hiện giờ tôi không rảnh để nói chuyện với anh.

- Tôi biết cậu muốn làm gì, bạn cậu không bị bắt, tôi trông thấy cô ấy.

- Cô ấy ở đâu?

Tôi hỏi.

- Tôi có thể nói với cậu, nhưng cậu có thể cho tôi biết, Lý Minh Thịnh đang ở đâu không?

Ông chú Lý?! Tôi trợn to mắt nhìn Uất Trì Kiến, sau đó nhíu mày khó hiểu:

- Ông chú Lý mất rồi, trên báo cũng đưa tin về việc này, sao anh còn tìm tôi làm gì?

- Bởi vì chỉ có cậu mới biết ông ta đang ở đâu.

Giọng nói của Uất Trì Kiến rất kiên định.

- Tôi không biết.

Uất Trì Kiến này không biết là người xấu hay tốt, nói hắn xấu, hắn cũng coi như đã từng giúp tôi, nói hắn tốt, Thu Nguyễn Nguyễn lại bảo hắn không phải người tốt đẹp gì. Nếu là người tốt, vì sao phải đuổi tới đây hỏi tôi tung tích của ông chú Lý?

Hắn và ông chú Lý có quan hệ gì?

- Cậu chắc chắn cậu không biết? lúc trước Lý Minh Thịnh đối xử với cậu không tồi, ông ta mất tích, vì sao cậu không hề sốt ruột gì vậy?

Câu cuối hắn cố tình ngân dài, ý ở ngoài lời.

- Người có sinh lão bệnh tử là chuyện rất bình thường, hơn nữa chết đi chẳng phải là một khởi đầu khác sao?

Tôi cảm thấy cuộc sống khi làm quỷ thật ra cũng không tồi, giống các fans trong nhóm.

Nếu ngày nào đó tôi gặp lại linh hồn ông chú Lý, nhất định sẽ bảo ông ấy gia nhập phòng livestream của tôi.

- Vậy cậu có muốn thử một khởi đầu khác không?

Ngữ khí của Uất Trì Kiến đột nhiên trở nên giá lạnh, gương mặt cũng đanh lại, lòng tôi lộp bộp một tiếng, hai tay theo bản năng giữ lấy máy ảnh.

Uất Trì Kiến to con hơn tôi, nếu đánh nhau nhất định tôi không phải là đối thủ của hắn.

- Tôi thật sự không biết ông chú Lý đang ở đâu, nếu tôi biết nhất định sẽ nói với anh.

Trách xảy ra xô xát với Uất Trì Kiến ở nơi này, tôi vội vàng nói.

Quả nhiên, sau khi nghe thấy những lời này sắc mặt hắn dịu đi vài phần, lông mày nhíu chặt:

- Cậu thật sự không biết?

- Thật.

Trầm mặt một hồi, hắn buông đôi tay khoanh trước ngực xuống, xoay người đi ra ngoài:

- Lúc xuống tàu điện ngầm tôi nhìn thấy con bé kia, hình như cô ta gặp ai đó ở quán cà phê gần đấy.

- …….

Bạn đang đọc Livestream Kể Chuyện Ma Đô Thị của Mộc A PHIÊU
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Samzhou98
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.