Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cơ thể xác thịt tàn lụi, phương thức di chuyển hiệu suất cao.

Phiên bản Dịch · 3215 chữ

Biện pháp của Tông Thận rất đơn giản, đó chính là giao quyền lựa chọn cho hai tỷ muội.

Tay phải của hắn ở lâu lưng lật một cái, lấy sách tăng cấp Avalon (màu tím) kia ra rồi từ từ đi tới trước mặt của các nàng.

Trên bìa ngoài màu nâu của sách tăng cấp này, có huy hiệu vương quốc cự long gào thét, đây cũng là tộc huy trước kia của vương thất Pendragon.

Con cự long sinh động kia như thật, nhưng chủng loại có chút kì lạ, chỉ nhìn hình thái được miêu tả thì trông không giống Ngũ Sắc Long thường gặp, cũng không giống Kim Chúc Long.

Cự long trong huy hiệu nếu xét từ hình thái thì oai phong hơn những loài rồng đã biết, trông sừng lân tranh vanh, có một loại khí chất đặc biệt thống trị thiên địa.

Mặc dù chỉ là huy hiệu miêu tả giản bút, nhưng lại có một loại uy thế khó hiểu.

Xem ra nó có vẻ giống với Cửu Diện Long Thần trong truyền thuyết – Ao.

Cái gọi là “Cửu Diện Long Thần” ý chỉ thần Ao có thể biến biến thành hình thái bất kỳ, có thể câu thông giao lưu với bất cứ sinh vật nào, chung sống hoà bình, nhận được sùng bái cùng tôn kính của ngàn vạn chủng tộc còn non trẻ.

Chứ không phải là chỉ Ao có chín cái đầu hoặc là cùng lúc có chín khuôn mặt.

Dựa theo tập quán sùng bái của vương quốc Avalon thì có khi lại đúng là Cửu Diện Long Thần Ao thật.

Khi hắn lấy sách tăng cấp Avalon ra thì gần như là chỉ trong nháy mắt đã hấp dẫn sức chú ý của hai tỷ muội Madeline cùng Mapel.

Bất cứ chiến sĩ chức nghiệp nào cũng đều không chống lại được sự cám dỗ của việc tăng cấp và trở thành anh hùng.

Trên hiệp sĩ Long Duệ chính là hiệp sĩ Cường Kích Avalon cấp 4, đây cũng là bộ đội xạ thủ khá cao giai ở trong đại lục.

Chỉ thấy Tông Thận đứng ở trước mặt hai tỷ muội, quơ quơ sách tăng cấp trong tay.

Hắn liếc hai tỷ muội một cái rồi mới từ từ nói.

“Mapel, Madeline, ở đây có một sách tăng cấp Avalon.”

“Ta sẽ ban cho một người trong hai tỷ muội các ngươi, hiện giờ ta sẽ trao quyền quyết định này lại cho các ngươi.”

Tông Thận nói với giọng điệu bình thản, ngay sau đó đặt sách tăng cấp trên bàn trà nhỏ ở trước mặt hai tỷ muội.

Quay người chuẩn bị rời đi, việc lựa chọn thôi thì cứ giao cho hai tỷ muội bọn họ.

Hắn không muốn can dự rồi đưa ra quyết định làm người ta rầu rĩ.

“Đại nhân…”

Hai tỷ muội đồng loạt liếc nhìn đối phương, và rồi ngay lúc hắn xoay người rời đi thì đột nhiên hô.

Tông Thận dừng bước, nghiêng người nhìn các nàng.

“Xin hãy ban sách tăng cấp này cho muội muội/tỷ tỷ…”

Hai tỷ muội gần như là đồng thanh nói, sự ăn ý về mặt huyết thống đã lộ ra rõ rệt vào thời khắc này.

Tông Thận khoanh tay với vẻ bất đắc dĩ, một màn tỷ muội tình thâm như thế lại chính là nguồn gốc làm hắn thấy xấu hổ.

“Ta nói rồi, lần này sẽ do các ngươi quyết định.”

“Chúng ta vẫn luôn đang giữ vững tiến độ và trưởng thành, ta tin rằng không bao lâu nữa là sẽ lại kiếm được một sách tăng cấp khác.”

Tông Thận nhẹ nhàng an ủi, sau đó là rời đi đầy kiên định. Hắn đi tới bàn dài, Mariel đã bắt đầu bưng bữa sáng luôn hâm nóng trên bếp lên cho hắn.

Dù cho hai tỷ muội có đưa ra lựa chọn thế nào, thì Tông Thận đều có thể tiếp nhận kết quả mà không hề có chút gánh nặng nào trong lòng, quan trọng nhất chính là, hắn sẽ không có cảm giác bứt rứt, hai tỷ muội cũng sẽ không sinh lòng bất mãn bởi vấn đề phân phát của hắn.

Hắn ngồi trên thủ tọa, ngả người tựa thoải mái.

Ngọn lửa ở bên trong lò sưởi trong tường cháy hừng hực, cộng thêm lớp băng ở ngoài kia đã ngăn cản cơn rét lạnh lại, thế nên phần lớn nhiệt lượng đều bị giữ lại ở trong tòa nhà nhỏ của lãnh chúa.

Chỉ là bởi do nguyên nhân khá là kín nên lúc này không khí trong lầu nhỏ có hơi ngộp.

Nhìn Mariel đang bận rộn trong bếp như một nữ đầu bếp nhỏ tri kỷ, Tông Thận thuận thế giữ tay nàng lại khi nàng đặt bồ đồ ăn xuống.

“Mariel, những thứ này là bản vẽ hoàn chỉnh mà hôm qua ta lấy được từ bên trong rương bảo vật mùa đông.”

“Giờ giao cả cho ngươi bảo quản.”

“Còn nữa, bên trong danh sách kiến trúc cũng có thêm một vài kiến trúc mới, cần ngươi bỏ thêm chút tâm tư.”

“Đợi sau khi lẫm đông kết thúc thì sẽ xây dựng hết.”

Tông Thận lấy một chồng bản vẽ kiến trúc ra, nhét thẳng vào trong ngực Mariel.

Phần lớn kiến trúc trong những kiến trúc hoàn chỉnh này đều là kiến trúc cấp hiếm, có thể phát huy tác dụng ở trong lĩnh vực tương quan một cách nhanh chóng.

Mariel ngoan ngoãn gật đầu, cất hết những bản vẽ hoàn chỉnh này vào trong ô chứa đồ của mình.

Đợi sau nàng bưng hết bữa sáng lên bàn thì mới khom người rời đi, tự mình tìm một chỗ trống ở trong phòng khách, bắt đầu nghiêm túc xem xét mỗi một bản vẽ kiến trúc.

Nàng cần trước biết loại hình cùng hiệu quả cụ thể của những bản vẽ này, thì mới tính toán trong lòng được.

Còn Tông Thận thì đang ăn sáng, như là cách nhau lưỡng giới với phòng khách vậy.

Khi hắn ăn được một nửa thì thời gian đã tới tám giờ sáng rồi.

Ánh sáng màu xanh xám lóe lên ở bên cạnh hắn, một bóng người còng lưng xuất hiện.

“Đại nhân…”

Giọng nói như quạ đen rít vang lên.

Người này chính là pháp sư hệ Không Gian trung cấp vừa mới gia nhập tối hôm qua, Rice Ulyses.

Nhìn thời gian được tạo thành từ ký tự màu vàng ở trước mắt, Tông Thận cảm thấy cụ bà này đúng là vừa cứng nhắc nhưng lại đúng giờ.

Hiện giờ đúng lúc là tám giờ sáng đã ước định vào tối hôm qua, không trật một phút nào.

Đồng hồ của Tông Thận đã hỏng trong nhiều lần chiến đấu rồi, giờ được đặt trong phòng ngủ của hắn như một vật sưu tập.

Hệ thống lãnh chúa mỗi ngày 8, 12, 16, 20, 24, 4 đều sẽ phát một lần nhắc nhở báo giờ, thời điểm còn lại thì cũng không có nhắc nhỏ thời gian rõ ràng gì.

Thế giới này có sự chênh lệch về thời gian, chắc là ở vào khoảng ba đến bốn tiếng, nhưng mà hệ thống lãnh chúa lại chẳng để ý tới những tình huống này, nó áp dụng tiêu chuẩn thời gian thống nhất với tất cả lãnh chúa.

Buổi trưa 12 giờ mỗi ngày là một tiết điểm rõ ràng, lúc này các lãnh chúa ở khu vực khác nhau có lẽ có thể cảm nhận được sự chênh lệch khác biệt.

Tông Thận quay đầu nhìn về phía Rice Ulyses, mỉm cười chỉ vào chỗ trống không ở một bên.

Bữa sáng trên mặt bàn rất phong phú, một mình Tông Thận cũng chẳng thể ăn hết được, giờ chỉ cần chuẩn bị thêm một bộ đồ ăn cho nàng nữa là xong.

“Mariel, lấy thêm một bộ đồ ăn nữa.”

“Ăn điểm tâm trước đi.”

Tông Thận dặn Mariel một câu, sau đó thì lại nói với Rice Ulyses.

Pháp sư hệ Không Gian trong dáng vẻ bà lão cong môi cười, hàm răng của nàng đã rụng hơn phân nửa rồi.

Mà mấy cái răng còn sót lại cũng đều siêu siêu vẹo vẹo, ngã trái ngã phải hết.

Nàng chống pháp trượng dài, run rẩy ngồi ở chỗ trống bên cạnh Tông Thận.

“Ta muốn mạo muội hỏi tuổi của ngươi một chút.”

Tông Thận cầm nĩa xiên một cây lạp xưởng, nhai ở trong miệng.

Có lẽ là do đã chưng nấu hâm nóng lại nhiều lần thế nên cây lạp xưởng này ăn không ngon được như đêm khuya ngày hôm trước.

Hắn nhìn về phía Rice Ulyses rất tự nhiên và đưa ra thắc mắc trong lòng mình.

“Ha ha…”

“Khụ khụ khụ.”

“Đại nhân không cần khách sáo như thế.”

“Ta đã thề trung thành với ngài rồi, vậy thì ngài có quyền yêu cầu ta.”

“Còn về tuổi của ta, thực ra cũng không phải chuyện gì khó nói…”

“Nếu như dựa theo tiêu chuẩn trước khi bị phong ấn thì ta đã 32 tuổi.”

“Rất đáng tiếc, cơ thể xác thịt của ta chết một lần.”

“Cho nên mới sẽ tàn lụi thành dáng vẻ như bây giờ.”

Rice Ulyses nói với vẻ không thèm để ý, biểu cảm trên mặt nàng cũng bình tĩnh như là một đầm nước đọng.

“Ồ?”

“Từng chết một lần?”

Tông Thận nghe thấy nàng nói như vậy, ngọn lửa mang tên tò mò ở trong lòng lập tức cháy hừng hực.

Chỉ thấy Rice Ulyses ngẩng đầu lên, nhìn Tông Thận bằng đôi mắt màu xanh lam nhạt.

“Ta đã từng muốn hòa cơ thể mình vào trong không gian, đây là phương pháp được ghi lại trong sách cổ.”

“Nếu như thành công thì có thể làm cho hình thái của bản thân biến thành hình thái bán hư ảo, có tính dung hợp không gian mạnh mẽ.”

“Sau khi ở trong hình thái này thì gần như tương đương với vĩnh sinh, so với những giống loài sống lâu kia thì sự ràng buộc về cơ thể xác thịt sẽ không còn tồn tại…”

Tông Thận nghe đến đó, thì nhìn nàng một cái như suy nghĩ điều gì, hắn cắt ngang nàng.

“Rất hiển nhiên, ngươi thất bại.”

“Ta thấy rất tò mò về thời đại của chục nghìn năm trước, các ngươi đúng là một đám người điên.”

Trong giọng nói của hắn mang theo sự cảm khái, những chiến sĩ thứ nguyên bị phong ấn ở trong quyển chiêu mộ, có rất nhiều người đều là kẻ khác người cùng quái thai của khi đó.

Sự trải qua của bọn họ đều đang kể về cùng môt chuyện, đó chính là sự mất trật tự và hỗn loạn năm ấy.

Trên thực tế, cũng chỉ có hoàn cảnh hỗn loạn mới có thể bắn ra những ngọn lửa điên cuồng này, mà dân bản địa của bây giờ thì lại như một bãi nước đọng.

Trật tự được duy trì ổn định, nhưng cũng đã bóp chết sự tiến thủ ở một mức độ nào đó.

“Xin lỗi, Rice ngươi tiếp tục đi.”

Tông Thận cảm khái vài câu xong thì thò bàn tay ra làm động tác “Mời”, ra hiệu nàng nói tiếp.

“Đúng thế, ta đã thất bại.”

“Thân thể của ta bị giam cầm ở bên trong không gian, gần như là đã hòa làm một thể với hàng rào của nội bộ vị diện. Cùng lúc đó, ta bắt đầu mất đi sự khống chế của cơ thể, không thể động đậy được.”

“Không gian và thời gian tồn tại dựa vào lẫn nhau, mặc dù Đại học sĩ của tháp Liberal vĩ đại – Allen tiên sinh đã từng nghi ngờ về việc “Thời gian” cũng không tồn tại.”

“Nhưng là đại ma đạo sư của trật tự thời gian đúng là đã nhìn thấy dòng sông thời gian, thà nói nó là một loại sức cảm ứng kì lạ hơn là thời gian cùng không gian là một loại nguyên tố ma pháp.”

“Hơn nữa sự thay đổi và ảnh hưởng mà thời gian mang đến cũng là rất sâu xa.”

“Khi thân thể xác thịt của ta bị nhốt ở trong hàng rào nội bộ thì tốc độ thời gian trôi qua sẽ xảy ra vặn vẹo. Đợi khi ta thoát được khỏi thì thân thể xác thịt đã trải qua thời gian tám mươi, chín mươi năm rồi, bắt đầu trở nên yếu đuối lại mục nát.”

Giọng điệu của Rice Ulyses vẫn bình tĩnh, xảy ra sự cố vì theo đuổi sức mạnh, đây đã là một cái giá rất nhân từ rồi.

Ít nhất thì nàng vẫn còn sống, hơn nữa còn thông qua phong ấn sống được tới nay.

“Ha ha ha…”

“Nhưng mà ngài yên tâm, là pháp sư cấp 4 nên tuổi thọ của ta còn lâu mới hết.”

“Nếu như sinh thời còn cách nào đột phá được thì phỏng chừng ta sẽ còn có thể sống được hơn hai mươi, ba mươi năm nữa.”

Nàng nói rất thoải mái, bên trong âm thanh già nua đã thiếu đi sức sống vốn có.

Tông Thận chỉ hơi gật đầu, cũng không nói gì, Rice Ulyses đã nói đến mức này rồi thì hắn có nói gì cũng không còn ý nghĩa.

Hai người cũng chưa quen thuộc, cho nên Tông Thận cũng sẽ không cam kết gì với nàng về chuyện này.

Sự quan tâm săn sóc mà hắn dành cho thuộc hạ được quyết định bởi thái độ cùng sự cống hiến của người đó, hiện giờ mặt cơ bản của lãnh địa đã thành hình, hắn sẽ không cố ý đi lấy lòng chiến sĩ mới gia nhập.

Tất cả đều phải làm theo quy củ, nhất định phải làm ra cống hiến cho lãnh địa, bày tỏ sự trung thành, thái độ cần cù chăm chỉ, có thế thì mới nhận được dồn tài nguyên sau đó.

Mariel rất nhanh đã lấy một bộ đồ ăn sạch sẽ từ trong phòng bếp ra, bày ở trước mặt Rice.

Là nhân vật anh hùng cấp, lại là Quan hậu cần của lãnh địa, nếu chỉ bàn về địa vị thì Rice phải gọi nàng là đại nhân, nhưng mà có phân phó của Tông Thận nên Mariel cũng cam tâm tình nguyện làm một nữ đầu bếp nhỏ.

Rice cũng không khách sáo, nàng tựa pháp trượng dài lên bàn dài, một tay nâng đĩa, một tay cầm nĩa lấy thức ăn cho vào trong cái đĩa đang cầm.

Gọn gàng linh hoạt bắt đầu ăn như gió cuốn, mặc dù trông có chút vô lễ, nhưng Tông Thận lại rất thưởng thức phong cách thế này.

Ước chừng sau mười mấy phút, Rice Ulyses ăn xong đồ ăn trên bàn, nàng lấy tay áo màu xanh xám của mình ra lau khóe miệng một chút.

Dù là hình tượng của nàng, hay là phong cách mà nàng biểu hiện ra thì đều rất lôi thôi lếch thếch.

Sau khi ăn cơm xong thì Tông Thận đứng dậy. Nói với nàng.

“Đi thôi, mang theo ta ra ngoài xem thử.”

“Đúng rồi, trước đó, ngươi cần mặc một bộ trang phục chống lạnh, thời tiết bên ngoài rất là rét, sức khỏe của ngươi không chịu nổi đâu.”

Tông Thận lấy một trang phục chống lạnh dự bị từ trong ô chứa đồ ra giao cho nàng.

Rice Ulyses không hề nói gì, run run khoác trang phục chống lạnh lên cơ thể đã còng xuống của mình, trông có chút qua loa.

“Vậy thì giờ mời ngươi sử dụng kỹ năng Tốc Biến đưa ta ra ngoài.”

“Với năng lực của ngươi, có lẽ chắc là làm được ha.”

Tông Thận thuận miệng dặn dò, có một pháp sư hệ Không Gian trung cấp ở bên người, nên đương nhiên là không cần rời khỏi tòa nhà nhỏ của lãnh chúa bằng cách nhảy lầu.

Rice Ulyses nghe vậy vươn cánh tay như cành khô của mình ra.

“Đại nhân, mời ngài nắm lấy tay ta.”

Tông Thận lựa chọn làm theo không chút do dự nào.

Chỉ thấy nàng nhắm mắt lại, như cảm ứng đến gì đó, hai ba giây sau, nàng kích hoạt kỹ năng Tốc Biến Sơ Cấp.

Tông Thận nhạy cảm phát giác được, có một lực kéo bất xuất hiện bất thình lình chỉ trong nháy mắt đã hút hắn vào, hiện giờ đang mê loạn như cưỡi ngựa xem hoa, sau một khắc cảnh tượng xung quanh bỗng nhiên thay đổi, trở nên sáng tỏ hơn trong phòng rất nhiều.

Một luồng khí lạnh vọt tới, nhiệt độ không khí xuất hiện biến hóa rõ ràng.

Hắn tập trung nhìn thì thấy mình cùng Rice đã xuất hiện ở bên ngoài tiểu viện lãnh chúa.

Đây là một loại phương thức di chuyển có hiệu suất rất cao.

So sánh một ngày trước thì tầng băng trên mặt đất đã dày hơn rồi, bức tường đá xanh cao lớn của tiểu viện cũng trở nên thấp hơn rất nhiều khi ở trong tình huống như thế này.

Quay lại nhìn thì tòa nhà nhỏ của lãnh chúa nghiễm nhiên đã trở thành một cung điện thủy tinh khoác lên mình một chiếc áo băng thuần tịnh vô hạ.

Những điều này tất cả đều do mưa lẫn tuyết siêu lạnh gây nên, cơn mưa tuyết siêu lạnh này đã rơi suốt hai tiếng đồng hồ.

Muốn rời khỏi tòa nhà nhỏ của lãnh chúa từ trong lớp băng có độ dày thế này thì vẫn cần tốn chút công phu.

Hắn lấy ra một quả cầu nhiệt lực ma năng, kích hoạt xong thì ném cho Rice, để nàng nhét vào bên trong túi áo của áo da dê.

Thời tiết của hôm nay vẫn còn được, ngoài nhiệt độ thấp thì cũng không có tình hình cực đoan nào khác.

Nhiệt độ không khí vẫn đang giảm mạnh, sẽ liên tục giảm tới mười giờ sáng, đến lúc đó nhiệt độ sẽ xuống tới -70℃.

Sự thay đổi nhiệt độ giảm tới hai mươi độ C trong vòng mấy tiếng đồng hồ, đủ để được hình dung bằng hai chữ “Kịch liệt”.

Ít nhất tính tới hiện giờ thì Tông Thận vẫn còn thích ứng được, so với gió tuyết thì nhiệt độ thấp trông càng nhân từ hơn

Hắn chuẩn bị nhân cơ hội này, mang theo Rice tới núi băng nhỏ ở gần nhất xem thử.

Kỹ năng Tốc Biến Sơ Cấp của Rice có thể liên tục di chuyển với khoảng cách ngắn.

Khoảng cách lớn nhất là năm cây số, cần tiêu hao 100 điểm MP, ở trong tình hình mang theo thêm một người thì lượng MP tiêu hao sẽ tăng lên gấp đôi.

Nhưng đối với Tông Thận thì vấn đề tiêu hao cũng không tính là gì.

Bạn đang đọc Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch) của Trung Hoa Tiểu Thiết Tượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.