Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua siêu khoảng cách, núi băng nhỏ sau tranh đấu.

Phiên bản Dịch · 3203 chữ

Tốc Biến Sơ Cấp hoàn toàn có thể coi như một loại phương thức xuất hành không chướng ngại mới.

Trợ giúp hắn nắm chắc được khoảng thời gian cuối của lẫm đông, cố hết sức thu hoạch thêm chút chỗ tốt.

Còn về việc tiêu hao ma lực khi sử dụng Tốc Biến, sự tiêu hao này nó không là gì cả khi so với ích lợi có được từ rương bảo vật mùa đông.

Hiện giờ bên trong lãnh địa có giếng Ma Lực, ngày nào cũng có thể sản xuất ổn định không ít nước suối Ma Lực, ở trong tình huống không mang ra kinh doanh thì đủ để phân phát sử dụng.

Tông Thận đứng tại chỗ đeo gai xích chống trượt, sau đó bước nhanh đi vào trong viện.

Hắn thu hết số nước suối Nguyệt Thần cùng nước suối Ma Lực tích lũy được của một ngày cho vào trong lọ thủy tinh như thường lệ, rồi bịt kín đơn giản lại bằng chất gỗ mềm.

Bảo đảm phẩm chất cùng hiệu quả của nước suối không giảm xuống bởi vì ô nhiễm.

Ngoài ra hắn còn lấy ra một vài bình nhỏ để chia đựng, cái này cũng không phiền phức, bởi vì khi chắt ra cũng có nhắc nhở rõ ràng, chỉ cần nghĩ thầm thôi là có thể chắt ra được lượng thích hợp.

Đây cũng là cái tiện lợi bắt nguồn từ sau khi hệ thống lãnh chúa số liệu hóa.

Lấy nước suối xong thì hắn trở lại bên cạnh Rice, bởi vì do cái rét lạnh nên cơ thể gầy còm kia của nàng như mở bật chế độ rung vậy, đang không ngừng run rẩy.

Cho dù có trang phục chống lạnh cộng thêm cầu nhiệt lực ma năng Tông Thận cho nàng, nhưng cũng không có tác dụng lắm.

Dù thân thể đã phản hồi trạng thái rất rõ tàng nhưng nét mặt của nàng lại vẫn không có gì thay đổi.

Tông Thận nhét cho nàng một bình thủy tinh hình trụ tròn.

Bình thủy tinh này được làm không đẹp, thân bình có hơi nghiêng, thậm chí là độ dày của vách bình thủy tinh cũng không đồng đều.

Một bên mỏng, một bên dày.

Nhưng ít nhất nó không có vết rạn và lỗ hổng, bảo đảm được chất lỏng ở bên trong sẽ không bị rò ra, thế là đủ rồi.

Bình này chứa chừng bảy trăm, tám trăm ml nước suối Ma Lực, uống vào có thể nhoáng cái bổ sung hơn một ngàn điểm MP, đủ thỏa mãn hai người Tốc Biến Sơ Cấp với khoảng cách lớn nhất liên tục bảy, tám lần.

Tương đương với trong khoảng thời gian ngắn đã vượt qua khoảng cách ba mươi, bốn mươi cây số.

Sản lượng của suối Ma Lực không nhỏ, dù là không sử dụng kỹ năng tăng gia sản xuất thì mỗi ngày đều có sản lượng cố định là 2,4 lit.

Góp nhặt vài ngày, cũng đã phát đi không ít nhưng trong tay Tông Thận vẫn còn rất nhiều.

Đồng thời hắn còn tiện tay kích hoạt kỹ năng buff của giếng Ma Lực – Ma Lực Chúc Phúc.

Tất cả mọi người của lãnh địa sẽ nhận được buff hồi 0,5 MP mỗi giây.

Thời gian duy trì 2 giờ, mỗi ngày đều có thể kích hoạt một lần, không dùng thì phí.

Làm thế thì có thể tăng hồi mana cho Rice một cách bị động,

Hiện giờ núi băng nhỏ ở cách lãnh địa gần nhất là ở nơi cách đây hơn 36,2 cây số về phía Nam.

“Rice, ngươi lưu lại một ký hiệu không gian trong lãnh địa.”

“Sau đó mang theo ta tốc biến chừng 36 cây số về phía Nam.”

“Đây là nước suối Ma Lực, có thể hồi ma lực của ngươi nhanh chóng.”

Tông Thận dựa theo phương hướng mà ký hiệu tròn vàng chỉ dẫn, đưa tay chỉ phía Nam.

Rice nhẹ nhàng gật đầu, rét lạnh khiến chân tay của nàng có chút cứng nhắc.

Nàng giơ pháp trượng lên, tung ra một ký hiệu không gian, một phù văn xanh xám kỳ dị bay lên không trung, bỗng nhiên sáng lên rồi biến mất, nó đã hòa làm một thể với không gian trên lãnh địa.

Tuy nói Tốc Biến Sơ Cấp vốn là một kỹ năng loại xuyên qua không gian có hiệu suất cao.

Nhưng dùng để di chuyển mười cây số hoặc là trên trăm cây số thì vẫn có chút xa xỉ.

Bản thân nàng có 810 điểm MP, chỉ dựa vào những ma lực này là đủ để duy trì hai người tốc biến 5 cây số bốn lần.

Còn lại lại sử dụng nước suối Ma Lực bổ sung, đợi khi tới chỗ núi băng nhỏ thì nàng có thể hồi ma lực bằng cách minh tưởng ngay tại chỗ.

Tông Thận thì lấy máy khoan dò ma năng ra khoan thủng núi băng nhỏ.

Đương nhiên, trước đó có thể cho Rice ngó, xem thử có thể tốc biến vào bên trong núi băng nhỏ luôn được hay không.

Đợi sau khi Tông Thận chuẩn bị thỏa đáng xong xuôi thì nhìn về phía Rice, khẽ vuốt cằm với nàng.

Rice vươn tay nhẹ kéo cánh tay Tông Thận, pháp trượng trong tay tỏa ra ánh sáng, bắt đầu liên tục tốc biến về hướng mà Tông Thận chỉ.

Hơn mười giây sau, Tông Thận cùng Rice đã đi tới nơi cách lãnh địa hơn hai mươi km.

Nơi này cũng là một vùng đất bị đóng băng, lớp băng dày bao trùm mặt đất, những gì xuất hiện trong tầm mắt đều đang ở trong trạng thái đóng băng.

Ở xung quanh đây cũng nhìn thấy được lãnh địa của lãnh chúa khác.

“Đại nhân, kề bên này có một nơi đang có trạng thái hỗn loạn do ma lực làm nhiễu mạnh mẽ.”

“Có lẽ khoảng cách tốc biến tiếp đây sẽ xuất hiện chút sai lầm.”

Rice Ulyses từ từ nói.

Sau đó mở nắp bình, bắt đầu uống nước suối Ma Lực, đồng thời khoanh chân ngồi trên mặt băng.

Bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng.

Tông Thận quan sát hoàn cảnh xung quanh, nhớ không lầm thì đảo Hồ Tâm long sào bỏ hoang ở gần đây, nơi đó có một mảnh vỡ thuỷ tinh Arcane đến từ không gian khác.

Có năng lượng ma pháp Arcane mạnh mẽ, thậm chí có thể dẫn động nguyên tố ma pháp hệ Thủy, khiến cho xung quanh đảo Hồ Tâm sinh ra một lượng lớn nguyên tố Thủy.

Trạng thái hỗn loạn ma lực quấy nhiễu mà Rice nói có lẽ bắt nguồn từ nơi đó.

Sức mạnh của ma pháp Arcane có thể điều động những ma pháp hệ khác ở một mức độ nào đó, làm cho trong công kích có đính kèm đặc tính trạng thái hỗn loạn.

Nên nó làm ma lực hỗn loạn cũng không có gì lạ, điều này cũng đã chứng minh trực giác về không gian của Rice vẫn nhạy cảm một cách gián tiếp.

Tông Thận cũng không trả lời, hắn tin tưởng Rice có thể đưa ra được phán đoán.

Bởi vậy hắn chỉ yên lặng chờ ở một bên, quan sát cảnh sắc vào thời kỳ cuối lẫm đông.

Nước suối Ma Lực cộng thêm Ma Lực Chúc Phúc cùng hiệu quả khôi phục của minh tưởng đã khiến Rice hồi đầu ma lực chỉ trong hai, ba phút.

Làm một pháp sư hệ Không Gian không thích nói nhiều, nàng vội vàng bắt đầu lượt hành trình tốc biến tiếp theo.

Quả nhiên lần tốc biến mới đã xuất hiện một chút sai lầm, xuất hiện hiện tượng xuyên qua siêu khoảng cách, cũng may sai lầm cũng không tính nhiều.

Chỉ vượt qua khoảng cách lớn nhất của Tốc Biến Sơ Cấp mấy trăm mét mà thôi.

Ngoài ra trong lúc tốc biến Tông Thận còn cảm thấy cảm giác kéo còn mạnh hơn.

Rice Ulyses báo cáo thật tình huống dị thường này.

Xuyên qua không gian vẫn luôn có rủi ro nguy hiểm, nhất là xuyên qua không gian với khoảng cách dài thì càng là như vậy.

Khi trong hành trình xuyên qua xuất hiện ma lực quấy nhiễu mạnh thì sẽ dễ dẫn đến tình huống như “Xuyên siêu khoảng cách” hoặc là “Xuyên dị thường”.

Khi tai quái thì còn sẽ xuất hiện tình huống đích muốn xuyên tới và đích thực tế lệch nhau hơn chục nghìn cây số.

Khoa trương nhất thậm chí còn sẽ xuyên đến bán vị diện không biết tên hoặc là trong khu vực không xác định.

Đương nhiên, tỷ lệ sai số của kỹ năng xuyên qua với khoảng cách ngắn thấp hơn rất nhiều.

Dù là xuất hiện tình huống quấy nhiễu cùng ngoài ý muốn thì cũng không đến nỗi sai lệch quá.

Sau thêm một lần xuyên qua, bọn họ đã rời khỏi khu vực trạng thái hỗn loạn do ma lực quấy nhiễu của đảo Hồ Tâm.

Hai lần tốc biến sau đó đều trở nên rất thuận lợi, khi Rice buông tay ra thì vị trí của bọn họ còn cách núi băng nhỏ ở phía Nam không đến một cây số.

Từ nơi này có thể nhìn thấy núi băng nhỏ màu lam cao chót vót đứng ở trên đất.

Ở trong mấy cây số nằm trong cự ly nhìn của hai bên xung quanh còn có hai,ba lãnh địa có quy mô không lớn.

Hiện giờ vạn vật bị đóng băng nên tạm thời không thấy dấu vết hoạt động của những người khác, Tông Thận không hiểu được vì sao núi băng nhỏ màu lam này lại không có ai đục đào gì.

Hắn đi về phía trước mấy bước, chỉ vài núi băng nhỏ kia và quay đầu nhìn về phía Rice Ulyses, hỏi.

“Có thể tốc biến thẳng vào bên trong núi băng kia hay không?”

Rice cũng không lên tiếng, chỉ nhắm mắt lại, pháp sư hệ Không Gian có năng lực cảm ứng không gian đặc thù.

Chỉ mấy giây sau, Rice mở mắt.

“Xin lỗi đại nhân, núi băng kia có chút đặc biệt.”

“Nó không có bất cứ đặc tính nguyên tố nào, nên không thể bị không gian thẩm thấu, là một loại hình thái rất kì lạ.”

Nàng báo lại thành thật, trong đôi mắt màu xanh lam chợt xuất hiện rất nhiều thần thái.

Tính chất đặc biệt của núi băng nhỏ này đã khiến nàng dấy lên lòng tò mò và ý nghĩ muốn tìm tòi.

Tông Thận căn cứ đức tính tốt đẹp mang tên tiết kiệm, lấy máy khoan dò ma năng ra. Đầu tiên, hắn leo lên khoang điều khiển một cách linh hoạt, sau đó nắm lấy áo cổ của pháp bào Rice nhất bổng cơ thể còng lưng của nàng lên, bỏ vào trong khoang điều khiển.

Khi người của nàng tan vào trong không gian thì ngoài chịu ảnh hưởng từ thời gian, người nàng còn bị đè ép bởi sự thay đổi không gian.

Đợi đến khi cơ thể thoát được thì xương sống đã bị vặn vẹo mãi mãi.

Đây mới là nguyên nhân căn bản làm nàng còng lưng.

Chính Tông Thận cũng nhảy vào trong khoang điều khiển, thuần thục khởi động máy khoan dò, di chuyển về phía núi băng nhỏ phía trước.

Khoảng cách không đến một cây số hoàn toàn không cần sử dụng tốc biến, điều khiển máy khoan dò cũng chỉ cần một hai phút.

Khi máy khoan dò dừng lại ở chỗ cách núi băng hơn mười mét, Tông Thận vội vàng nhảy ra khoang điều khiển, Rice Ulyses thì ở tại trong khoang, bắt đầu minh tưởng.

Trải qua lần phối hợp hành động ngắn ngủi, pháp sư hệ Không Gian trung cấp cuộc đời bi thảm này vẫn là được.

Mặc dù nàng không nhiều lời, nhưng là hiệu suất làm việc lại rất cao, từ lúc ra ngoài đến bây giờ cũng chỉ mất năm, sáu phút thôi.

Hiệu suất hành động thế này là không có bất cứ phương tiện giao thông nào sánh được, đây chính là mị lực đặc biệt mà ma pháp hệ Không Gian có được.

Tông Thận bước đi trên mặt băng, gai kim loại cắm vào tầng băng, phát ra những tiếng “rộp rộp” giòn vang.

Hắn đi vòng quanh núi băng nhỏ một vòng, trên mặt băng màu xanh trắng của ba hướng đều phát hiện vết tích phá đục.

Có vết tích ở một mặt của núi băng nhỏ đã đục sâu chừng ba bốn mét rồi, xem ra lãnh chúa xung quanh nơi này không từ bỏ.

Bọn họ từng đục khoét ở đây, những này vết tích chính là chứng cứ.

Nhưng mà tất cả vết đục đều bị băng cứng màu trắng bao bọc, đây là công lao của mưa lẫn tuyết siêu lạnh, bọn chúng tạo nên một lớp băng nữa ở mặt ngoài núi băng nhỏ màu lam nhạt.

Lớp băng màu trắng không thể bổ sung cho núi băng nhỏ màu lam, điều này khiến những dấu vết kia vẫn còn.

Ngoài ra, trên mặt đất ở xung quanh, ở chỗ dưới lớp băng mới khoảng năm mươi, sáu mươi centimet Tông Thận còn phát hiện vết máu và áo lông tàn tạ cùng với một vài mảnh binh khí kim loại.

Đây đều là manh mối quan trọng.

Dấu vết đánh nhau không phải một mặt, mà cả ba hướng đều có, tầng băng được hình thành do mưa lẫn tuyết siêu lạnh giữ lại những vết tích này.

Chúng bị đóng ở trong tầng băng, trở thành tủ triển lãm rõ ràng nhất.

Dựa vào phán đoán của hắn thì nơi này đã từng có cuộc chiến của ít nhất là ba tiểu đội.

Rất có thể là lãnh chúa ở gần đây xung đột với nhau vì tranh giành núi băng nhỏ này.

Ở trong thế giới người nào cũng có quân đội riêng thế này thì tranh đoạt tài nguyên bằng vũ lực là một chuyện rất bình thường.

Cả Hideki Mitani lúc trước cho sát thủ xuất mã cũng là lãnh chúa loại cướp đoạt bằng bạo lực điển hình.

Sau này bởi vì tốc độ phát triển của Tông Thận luôn ở top đầu trong khu vực, cộng thêm khiêu chiến Địa Huyệt cảm trở sự xuất hành cùng giao lưu của các lãnh chúa bình thường.

Cho nên Tông Thận cũng không đụng phải phiền toái gì, đợi sau khi khiêu chiến Địa Huyệt kết thúc, danh vọng của hắn lại lên tới đỉnh điểm nhờ sự kiện đánh giết Boss khiêu chiến của khu vực.

Chỉ cần không phải thằng ngu thì sẽ không ai nhằm vào hắn.

Nhưng cuộc chém giết tàn khốc vẫn tồn tại, lãnh chúa bỡ ngỡ và lãnh chúa thù địch thường vung tay đánh nhau vì tranh đoạt tài nguyên.

Xem ra cuối cùng những lãnh chúa kia lựa chọn rút lui tập thể, từ bỏ núi băng nhỏ này.

Xét về mặt nhân tính, khi đã xuất hiện ma sát hoặc là sau khi một bên đưa ra yêu cầu vừa hung hăng lại vừa vô lý thì chẳng có tí khả năng nào là sẽ hợp tác được.

Một rương bảo vật mùa đông, hai lãnh chúa thậm chí ba lãnh chúa chia cắt, ai lấy điểm tích lũy, ai lấy vật phẩm cấp hiếm, ai lấy vật phẩm bình thường thì đều cần phân phát theo lợi ích.

Chỉ cần có một người muốn chiếm phần lớn, hoặc là có người nghĩ mình bị thiếu thì chuyện này không tài nào yên ổn được.

Nếu không thì con người sẽ không dấy lên chiến tranh, ai cũng biết cái tốt trong hợp tác nhưng cam tâm hợp tác thật thì lại có bao nhiêu.

Lý trí nó không là gì khi đối mặt với lợi ích cả, ngươi lý trí đấy nhưng chắc gì những người khác cũng đã lý trí.

Mà tình hữu nghị thì cũng cần bồi dưỡng vun đắp, ngoài thành viên của quân đoàn thì lãnh chúa khác đều thiếu thổ nhưỡng của tình hữu nghị.

Đây chính là hiện trạng của lãnh chúa hiện giờ, cũng là ý nghĩa tồn tại của quân đoàn.

Tông Thận đi dạo một vòng, hai mắt đảo về sau, hắn quay người trở lại trong khoang điều khiển, khởi động khoan dò, khống chế máy khoan dò khoan núi băng nhỏ.

Hắn cũng không quan tâm lãnh chúa xung quanh đây, ban nãy hắn đã sử dụng mô đun công lược dò xét thì biết những lãnh chúa kia đang ru rú trong nhà.

Cuộc chiến quy mô tiểu đội thì rất khó tránh không có thương vong, chỉ cần có chiến sĩ chết trong lẫm đông thì đều sẽ bị trừ điểm tích lũy.

Đoán chừng những lãnh chúa kia đánh tới đánh lui cũng chẳng thu hoạch được gì, chỉ đành từ bỏ trong sự ràng buộc ở nhiều mặt và ở nhiều góc độ, bản thân trở về lãnh địa liếm láp vết thương.

Vậy thì rương bảo vật này, Tông Thận vui vẻ nhận thôi.

Hiện giờ số rương bảo vật mùa đông còn lại trong cả khu vực cũng cũng chỉ còn hơn ba trăm.

Cách lúc lẫm đông kết thúc chỉ còn hơn ba tiếng, trong lúc này kiếm được thêm cái nào thì là hời cái đó.

Mũi khoan hợp kim của máy khoan dò khoan thủng lớp băng dày mấy chục centimet ở với thế như chẻ tre, bắt đầu khoan vào bản thể của núi băng nhỏ.

Độ cứng của lớp băng này thấp hơn núi băng nhỏ màu lam, khi công suất khoan dò tăng lên thì chỉ mấy phút sau máy khoan dò đã tạo ra một lối đi.

Khi còn cách tầng rỗng còn lại năm, sáu centimet, hắn bắt đầu lái máy khoan dò ra khỏi lối đi.

Quái vật canh ở trong núi băng nhỏ này là năm con Băng Nguyên Lang.

Hình thể lũ soi con này sàn sàn với Thảo Nguyên Lang cấp 3, chúng đã bắt đầu tấn công mặt băng màu xanh trắng.

Tông Thận rút búa Nổ Vang Trong Đầu treo trên đai lưng bện mềm.

Nắm trong tay vung mấy lần, bắt đầu đập vào tầng băng chỉ còn dày mấy centimet ở trước mặt, lực mạnh cộng thêm sức nặng của đầu búa đã mang lại khả năng đập tan mạnh mẽ.

Dưới những cái đập của búa, vụn băng bay tung ties, tầng băng mỏng tanh chẳng mấy chốc đã bị đập vỡ hẳn, võ vụ thành từng mảnh như là mành băng.

Rất nhanh, trước mặt hắn đã có một lỗ lớn đường kính tầm mét.

Bạn đang đọc Lãnh Chúa Cầu Sinh: Từ Tiểu Viện Tàn Tạ Bắt Đầu Đánh Chiếm (Dịch) của Trung Hoa Tiểu Thiết Tượng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi hoangson0311
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 18

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.