Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đãi Ngộ Của Kẻ Xuyên Không

Tiểu thuyết gốc · 2301 chữ

Sáng nay khi mặt trời ló dạng hắn kết thúc tu luyện và tiếp tục lên đường như mọi bữa. Đến bây giờ mặt trời đã lên tới giữa đỉnh đầu mặc dù hắn đã luyện đến luyện khí tầng 6 nhưng do chạy max tốc lực nên hiện tại hấn cũng đã thấm mệt dự định tìm một chỗ thoáng đãng, rộng rãi dừng chân nghỉ mệt và ăn uống một tý. Bỗng thấp thoáng hắn thấy có cái gì đó ven suối, tình huống này hắn đã gặp nhiều lần rồi từ cây khoái kiếm, bao tay cho đến cái địa giáp hắn đều nhặt được trong tình huống như như vầy. Lãng Tử thả nhẹ bước chân từ từ hạ xuống nơi đặt món đồ kì lạ đó, đây nhìn thì giống một đống vải màu xanh nhạt không biết được làm từ chất liệu gì được sắp xếp gọn gàng đặt bên cạnh bờ suối hắn cầm lên xem xét một hồi lâu cũng chẳng biết biết tấm vải này có tác dụng gì, chỉ biết đây là một tấm vải được khâu vá một cách lì lạ tựa như một cái mùng nhỏ thế nhưng hắn chẳng tìm được cái nào để giăng ra nó cứ lộn xộn một nùi, cơ mà ở đây đến một con muỗi cũng không có thì cần gì đến mùng. Ngẫm nghĩ một hồi hắn mắt hắn chợt sáng lên :

- « không lẽ đây là kim tàm ti trong truyền thuyết ? chắn chắn vô bì dùng để làm nội giáp mà vạn kiếm đâm không thủng đây sao ? có thể lắm chứ , nào để ta xem thử có đúng như truyền thuyết không nào ? »

Nghĩ là làm hai tay hắn chợt dùng sức.

Rẹttttt…..rẹtttt……………

-Ta Kháo ! sao lại dễ dàng như vậy ? chắc là không phải rồi !

Vừa mắng to một câu chợt hắn giật mình khi có một tiếng thét lên thiệt là êm tai :

-Đồ biến thái trả y phục cho ta !!

Giật mình nhìn về phía phát ra tiếng thét thì thấy đó là một mỏm đá lớn nằm chắn ngang giữa suối, bên trên xuất hiện một gương mặt xinh xắn bất quá lúc này tràn ngập tức giận và xấu hổ nhìn về phía hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn. Nhưng hiện tại hắn chẳng thể quan tâm đến tiếng thét đó có nội dung gì cũng chẳng kịp suy nghĩ chuyện gì đang xảy ra. Cả thế thế giới của hắn như bé lại vừa bằng một gương mặt nhỏ nhắn xinh xinh hơi đỏ lên không biết vì xấu hổ hay là do tức giận, hắn không nhịn được từng bước, từng bước tiến lại gần phía khuôn mặt đó. Trong lòng có muôn vàn suy nghĩ :

Cuối cùng cũng gặp được con người rồi, cuối cùng ta cũng đã có thể thoát khỏi cuộc sống đơn độc buồn tẻ bao lâu nay. Có người là tốt rồi không những là con người mà còn là một cô gái xinh đẹp nữa chứ, khà khà thì ra mấy tên tác giả ở kiếp trước không lừa gạt ta đây mới là đãi ngộ của kẻ xuyên không nè, tình cảnh trước đây chắc chỉ là để thử thách ta thôi. Cuối cùng ta đã vượt qua được rồi, bây giờ ta cứ từ từ mà hưởng thụ cuộc sống xuyên việt thôi. Khá khá….

Còn về phía cô gái kia bỗng nhiên thấy tên biến thái không những không trả lại y phục rồi bỏ đi mà còn từng bước tiến lại gần cô vừa hoảng sợ vừa hối hận tại sao lúc nãy lại lên tiếng chứ cứ núp ở đây thì hắn đâu có biết được, bây giờ thì biết phải làm sao đây ? Nhưng mà để yên hắn lấy y phục của mình thì làm sao mình trở về ?

Thật ra lúc nãy cô đang ngâm mình dưới suối thì chợt nghe tiếng động dường như có người lại gần cô lập tức trốn vào sau tảng đá đưa mắt quan sát. Khi thấy người đến là một tên thanh niên mặc trên mình bộ đồ do vỏ và lá cây tạo thành cô xém chút nữa đã cười ra tiếng nhưng chợt nhớ ra tình cảnh của mình hiện tại nên cô đã cố kiềm chế, chờ cho hắn đi khỏi. Nhưng không ngờ được hắn lại phát hiện y phục của cô để trên bờ rồi tiến lại cầm ngửi ngửi sau đó còn múa may ngắm nghía y như cái gì lạ lẫm lắm. trong long cô vừa xấu hổ vừa buồn cười hắn cứ như tên ngố từ trong rừng đi ra vậy, nhìn đống lá rách phủ trên người hắn chắc cũng có thể lắm chứ. Đang suy nghĩ miên man bỗng cô chợt cứng người khi thấy tên ngố đó bỗng nhiên nở một nụ cười quỷ dị sau đó là tiếng rẹt rẹt của y phục bị rách. Có thể do bộ dáng ngô ngố của hắn làm cô giảm đi sự đề phòng cộng thêm sự khủng hoảng khi y phục bi xé mà cô không kìm chế được mà la lên ngăn cản. Cho nên cảnh tượng như như thế này mới xảy ra.

Trong lúc hốt hoảng cô chợt lụm lấy cục đá ở bên cạnh vận lực ném thẳng vào hắn. Cô cũng không ngờ cô lại lợi hại như vậy hòn đá to cỡ nắm phát ra tiếng gió và bay thẳng vào giữa trán tên biến thái, đánh thức Lãng Tử Vô Tình từ trong huyễn cảnh yy tỉnh lại. Bộ não của hắn cấp tốc chuyển động và chợt nhận ra tình huống đáng xấu hổ lúc này. Quên luôn cảm giác đau nhức trên trán truyền lại, hắn nở một nụ cười xấu hổ hắn bối rối xin lỗi :

-A a a ta… ta không cố ý đâu a, cô nghe ta giải thích một chút, thiệt tình là ta ko cố ý đâu….

-Cút đi cho ta tên biến thái.

Không để hắn nói nhiều nữa cô lại tiếp tục chửi.

-Được được ta đi ngay đây cô bình tĩnh chút đi a.

Nói rồi hắn bối rối quay đầu định đi thì lại nghe :

-Khoan đã !

Đổi ý rồi sao ? không lẽ thấy ta anh tuấn tiêu sái thế này nên bắt ta ở lại chịu trách nhiệm sau ? không được đâu a, ta còn chưa thấy được gì mà, thôi kệ con người ta tình cảm bao la miễn cưỡng tiếp nhận cô vậy dù gì gương mặt như này cũng tạm chấm 8 điểm đi. Vừa yy nghĩ hắn vừa quay đầu lại vừa nói :

-Có chuyện gì sao ? cô cứ việc nói đi ta….

Chưa kịp nói hết câu hắn sững người lại. có lẽ vì quá gấp vì sợ hắn bỏ đi thật cố gái nhướng người lên cao khỏi mõm đá đúng lúc hắn quay đầu lại thế là hắn được một phe bổ sung vitamin A miễn phí. Cô gái cũng không ngờ hắn quay đầu lại đứng hình 2 giây sau đó lại hụp xuống miệng mắng to :

-Tên biến thái ai kêu ngươi quay lại

-Rõ ràng là cô kêu mà còn hỏi nữa ?

-Ta… ta không …. Ngập ngừng giây lát vì chợt nhận ra sai lầm thuộc về mình cô đỏ mặt nói tiếp

-Ta chỉ kêu ngươi để y phục của ta lại, ai cho ngươi cần đi ?

-A y phục gì ? ta đâu có lấy ?

-Còn chối sao ? hừ cái gì trên tay ngươi kia ?

Giật mình nhìn xuống tay, hắn chợt hiểu ra, kháo thế mà ta không nhận ra đây chẳng phải là y phục trong những bộ phim cổ trang kia sao ? thật ra cũng không trách hắn được nếu như là lúc mới vừa lạc vào đại lục này thì khi nhìn thấy đống đồ này bên cạnh sông thì chắc chắn thứ đầu tiên hắn nghĩ tới là y phục của mĩ nhân rồi, nhưng sau khi trải qua nỗi cô độc trong một khoảng thời gian dài khiến hắn mặc định nơi đây không thể tồn tại sinh vật thì lấy đâu ra mĩ nhân cơ chứ, nên hắn hoàn toàn không thể liên tưởng đống vải này thành y phục được. cho đến khi được sự « nhắc nhở » của cô gái thì hắn mới ngộ ra, vội vang cười trừ :

-Hề hề đây là y phục của cô nương sao ? Tại hạ thất lễ rồi. nào để ta đưa qua cho cô nhé.

Nói xong hắn cất bước định đưa qua thì :

-Dừng ! đứng yên đó, đặt y phục ta xuống đất rồi tránh xa ra là được rồi.

Tên biến thái này lạ còn đòi đưa qua đây, hừ không biết hắn ngốc thật hay là giả ngốc nữa. cũng may nhìn hắn cũng không giống người xấu nếu không đã…. Hừ may cho hắn không hành động ngu ngốc nếu không thì biết tay với bổn cô nương. Hừ hừ

Lãng Tử Vô Tình ngoan ngoãn nghe lời đặt đống vải trên tay xuống và quay đầu đi ra xa khuất sau những tán cây to lơn. Nhưng hắn cũng không dám đi xa, giỡn sao chờ đợi bao nhiêu lâu mới thấy được con người, mới tìm thấy được hi vọng thoát khỏi khu rừng cô độc này hắn ngu gì bỏ đi. Đi loang quanh một chút canh đúng thời gian hắn quay trở lại.

Vừa thấy hắn xuất hiện cô chợt lúng túng lấy tay che áo lại. miệng mắng :

-Tên biến thái ngươi quay lại làm gì ?

-Kháo cô nương từ nãy đến giờ còn chưa mặc xong y phục sao ? chẳng chờ ta quay lại mặc giúp chứ !

Nghe thấy cô gái cứ mở miệng ra là mắng biến thái này biến thái nọ trong long hắn cũng dân lên cơn tức giận muốn chọc phá một chút.

-Ngươi.. ngươi còn dám nói nữa nếu không phải do ngươi phá hoại ta cần phải như thế này sao ?

Nghĩ một chút hắn liền hiểu ra hình như khi nãy mình có « lỡ tay » xé một tý, không ngờ lại rách ngay chỗ cần rách. Thật đúng là ý trời mà, lòng thầm nghĩ trên mặt hắn không nhịn được lộ một nụ cười tà ác. Nhìn thấy nụ cười ấy cô gái chợt rùng mình hoảng sợ, không phải tên này không nhịn được nổi lòng tà ác chứ. Nếu không phải tay mắc bận che áo lại chắc cô đã cho hắn một chưởng chết quách đi cho rồi dám có ý nghĩ xấu xa với bổn cô nương.

-Ây da là lỗi của ta sao ? thật là ngại quá a. ở đây ta có một bộ giáp tuy hơi xấu một chút nhưng xin tăng cô nương mặc tạm coi như cho ta xin lỗi vậy.

Nói xong hắn lấy cái địa giáp trong túi trữ vật ra đưa tới trước mặt cô gái. Ngập ngừng một chút cô gái cũng nhận lấy, không còn cách nào khác cô không thể cứ lấy tay che áo như thế này mãi được.

-Hừ còn không quay đi chỗ khác cho ta ? ngươi còn muốn nhìn à ?

-Thật ra ta cũng hơi muốn một chút a.

-Ngươi nói cái gì ??

-A a không có gì ! ta quay đi liền đây.

Sau lưng lại từng tiếng động rột roạt làm hắn không khỏi liên tưởng đến khung cảnh mờ ảo lúc nãy vô tình được chứng kiến khiến lòng hắn không dằn được nổi lên từng trận nhộn nhào a. cũng may chỉ một lát sau lung vang lên tiếng cô gái :

-Này tiểu tử ta xem thấy ngươi cũng không phải kẻ xấu a. nói tại sao lại rình xem ta tắm lại còn cố ý xé y phục của ta? không khai thật ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu !

-Ta nào có nhìn trộm cô a, mà mà nhìn trộm thì làm sao cô biết được với lại còn chưa kịp nhìn kĩ mà.

-Ngươi cói cái gì ?

-Không có a, ta nói là ta không cố ý, ta không biết đó là y phục của cô. Ta còn tưởng nó lại là bảo vật gì nữa ấy chứ.

-Bảo vật cái đầu ngươi a.

"Không gờ cái tên ngố này lại nghĩ y phục của mình thành bảo vật a" cô đỏ mặt thầm nghĩ.

-À cô nương không biết có thể cho tại hạ hỏi đường đến Tu Sĩ Thành được không tại hạ sinh sống trong khu rừng này rồi được một tên hình dáng quái dị giới thiệu đến Tu Sĩ Thành nhưng do không biết đường nên ta bị lạc cũng chẳng biết bao lâu rồi. may mắn hôm nay được gặp cô nương không biết cô có thể giúp ta chỉ đường đi không ?

-Thì ra là một tên người rừng a hèn chi ngố dã man. Được rồi để tiểu thư dẫn ngươi vào thành. Mà nè ngươi tên gì ?

-Ta tên Vương Lãng. Còn không biết phương danh cô nương ??

-Ta sao? nói cho ngươi biết ta là Phạm Ngọc Chi, ngươi cứ goi ta là Ngọc Chi tỷ tỷ.

- Ngọc Chi tỷ tỷ? Đọc không thuận mồm tí nào thôi ta cứ gọi tiểu Chi Chi là được rồi a.

Bạn đang đọc Lãng Tử Phiêu Lưu YY Ký sáng tác bởi HuyếtBăng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LãngTửVôTình
Thời gian
Cập nhật HuyếtBăng
Lượt thích 11
Lượt đọc 192

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.