Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dạ Tham vương phủ

968 chữ

“Các ngươi đem chôn nó đi, nó cũng đã theo ta một khoảng thời gian rồi. Tiểu Bạch đáng thương, chỉ là cuối cùng lại bị người ta hại chết...”

Tới cửa hậu viện, vốn Thanh Thanh định tự mình đi chôn Tiểu Bạch. Suy nghĩ lại vẫn nên để Lục Nhi và Hồng Nhi làm, nàng buông tiếng thở dài sâu kín rồi đi vào.

“Đây là cái gì?” Mới vừa đi vào đã nhìn thấy một tờ giấy ở trên bàn.

“Thụy Vương, Bạch Liễu Nhi.”

Mặt trên viết rõ tên hai người, điều này làm cho Thanh Thanh hoang mang. Không biết người viết cho mình tờ giấy ai, nhưng nàng đã đưa ra quyết định. Trong vương phủ này quả thật quá cổ quái, xem ra chỉ có thể đến Dạ Tham vương phủ tìm hiểu mới có thể hiểu rõ hết thảy chân tướng.

Hiện tại nàng không nghĩ đến chuyện gì khác, chỉ nghĩ nhanh chóng tìm được Thụy Vương gia, hy vọng có thể từ trong tay hắn ta lấy được hưu thư rồi rời khỏi nơi thị phi này.

Dạ Tham vương phủ, đương nhiên đây cũng là do nghe được từ miệng những hạ nhân. Lúc trước Vương gia ở trong viện hẻo lánh, ngày thường ít có người đến quấy rầy. Ăn hay dùng cái gì đều do Bạch Liễu Nhi phụ trách.

Nàng cảm thấy thật hoang mang, rốt cuộc Thụy Vương gia này bị bệnh gì? Nhưng tờ giấy này lại làm nàng nổi lên tò mò. Buổi tối hôm nay, sau khi ăn xong bữa tối nàng liền để cho Lục Nhi, Hồng Nhi nghỉ sớm. Vào nửa đêm nàng ngồi dậy, mặc một thân y phục dạ hành, thân ảnh nhoáng lên rồi ở trên nóc nhà.

“Ai?”

Mới vừa lên nóc nhà nàng đã nhìn thấy một hắc y nhân lắc mình qua, nàng khẽ quát một tiếng rồi thả người đuổi theo.

“Hừ.” Người nọ thấy nàng đuổi theo, chẳng những không chạy mà còn hừ lạnh một tiếng, sau đó đánh một chưởng về phía nàng. Lúc ấy hai người liền đánh nhau ở trên nóc nhà.

Thân thủ người này trên nàng một khoảng xa, hai người mới vừa đánh nhau mười mấy chiêu mà Thanh Thanh đã hô nhỏ một tiếng, khăn mỏng che mặt của nàng đã bị người ta xốc lên. Dưới ánh trăng quạnh quẽ, có thể nhìn thấy rõ dung nhan tuyệt mỹ của nàng.

“Thế mà lại dám nhìn diện mạo của bổn cô nương, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi.”

Bị người khác xốc khăn che mặt lên, Thanh Thanh không biết là địch hay bạn, vì để bảo vệ an nguy tỷ tỷ, nàng cần phải nhanh chóng giải quyết hắn ta. Tuy rằng chưa từng giết người, nhưng lúc này nàng thật sự buồn bực. Tức giận mắng nam nhân khi nhìn thấy tướng mạo bị kinh diễm đến ngây ngốc rồi đột nhiên ra tay.

“Ngươi, hừ.”

Thấy nàng tức giận, người nọ muốn tránh nhưng đã muộn, bị nàng đánh trúng một chưởng. Hắn ta rên lên một tiếng, sau đó thuận thế ngã xuống phía dưới.

Bên này đánh nhau hiển nhiên đã khiến cho thị vệ tiền viện chú ý.

“Mau bắt thích khách, mau đến bắt thích khách, thích khách ở kia, ngươi chịu chết đi, tặc tử vậy mà lại dám lẻn vào Tư Sấm vương phủ của ta.”

Một đội thị vệ dưới sự chỉ huy của một người đã đi đến đây, nhìn thấy hắc y nhân ngã xuống, trường đao trong tay bổ tới từ phía sau hắn ta.

“Cứu ta.” Nam nhân bị Thanh Thanh đẩy ra, hắn ta liền ngã xuống, trong nháy mắt thấy Thanh Thanh đã lẩn tránh ở dưới một góc mái hiên, tình thế nguy hiểm chỉ có duỗi tay cầu cứu nàng.

“Thật là phiền toái, với công phu mèo ba chân này cũng dám vào Tư Sấm vương phủ.”

Vốn không muốn nhúng tay vào nhưng thấy người này lâm vào tình huống nguy hiểm. Thanh Thanh khinh thường nói, sau đó vẫn nắm lấy cơ thể hắn ta đang ngã xuống phía dưới. Thân thể hắn ta đứng lên theo, một phen ám khí bắn ra. Trốn tránh những thị vệ đó, nàng mang theo nam nhân bị thương xoay người đi về sân viện của mình. “Mau vào đi.” Đỡ người bị thương vào trong, Thanh Thanh đẩy cửa viện rồi đỡ hắn đi về phía phòng mình.

“Ô.” Một chưởng vừa rồi của nàng cũng không nặng, nhưng vẻ mặt hắn lại tái nhợt, vô cùng thống khổ che lại ngực khẽ rên lên. Đến phòng nàng mới thấy rõ vị nam tử tuổi trẻ này có diện mạo rất anh tuấn.

“Ngươi bị thương không nhẹ, đây là… Ngươi chờ chút, ta lấy kim sang dược giúp ngươi.”

Thấy hắn ta che ngực lại, hơn nữa nơi đó còn chảy máu, Thanh Thanh không khỏi cởi quần áo hắn ta ra. Nhìn thấy toàn thân toàn là các vết roi, tuy đã kết vảy nhưng vừa rồi cùng nàng động thủ đã làm cho miệng vết thương lại chảy máu lần nữa.

Nàng nhíu mày lại, xoay người đi lấy kim sang dược. Lúc này cửa viện truyền tới tiếng đập cửa kịch liệt.

“Mau mở cửa, mau mở cửa, vương phủ điều tra thích khách, mau.”

“Không xong, những người đó đuổi tới, ngươi mau đi đi. Lục Nhi, đến mở cửa, mau.”

Tiếng đập cửa bên ngoài làm Thanh Thanh kinh sợ, bất quá vẫn đỡ người này đi về phòng ngủ của mình, khi vào bên trong mới hướng ra bên ngoài gọi Lục Nhi.

Bạn đang đọc Lang Phi Khó Thuần, Lang Vương Yêu Nghiệt Mau Tránh Ra của z Thủy Linh Lung

Truyện Lang Phi Khó Thuần, Lang Vương Yêu Nghiệt Mau Tránh Ra tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Globenap
Phiên bản Convert
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.