Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền kỳ về Thiên Đế Hoàng

Phiên bản Dịch · 3047 chữ

Linh hồn tảng đá trực tiếp rót hồn lực vào tẩm bổ linh hồn Thiên Cường. Tầm 20 phút sau thì Thiên Cường tỉnh lại.

Đầu Thiên Cường cảm giác rất đau nhức. Những ký ức lại ùa về khiến hắn nhanh chóng nhớ lại mọi thứ.

Thiên Cường buồn bã nhìn lên trời cao. Hiện tại bất tử quái thú đã biến mất. Chỉ còn lại ba đệ đệ hắn đang lơ lửng trên cao và được bao bọc bởi một màng sáng ngập tràn sinh cơ. Hắn dụi mắt lần nữa nhưng hình ảnh vẫn không biến mất.

Linh hồn tảng đá nói :

"Hãy dùng Kết Linh Giới sư chi nhãn nhìn xem thật hay giả phía trước"

Thiên Cường trong vô thức vận dụng Kết Linh Giới sư chi nhãn. Những nguồn năng lượng toả ra khí tức thân thuộc. Hắn tỉ mỉ quan sát phát hiện ra đây đúng là dao động năng lượng từ ba đệ đệ của hắn. Sinh mệnh chi nguyên tiềm ẩn khiến hắn cảm giác cả ba mạnh mẽ hơn so với trước nhiều lần.

Thiên Cường giật mình hỏi linh hồn tảng đá :

"Đây là sự thật sao?

Đệ đệ của ta vẫn chưa chết ư?"

"Thế ngươi muốn bọn họ chết lắm hay sao?"

"Không. Đương nhiên là không rồi"

Nói đến đây Thiên Cường bỗng trở nên vui sướng trong lòng. Hắn nhìn ngắm ba đệ đệ hắn yêu thích không rời.

Thiên Cường thầm mắng :

"Ba các ngươi tỉnh dậy ta sẽ cho các ngươi một trận đòn. Các ngươi hại ta lo lắng đến thê thảm. Hừm. Nhất định đại ca sẽ giáo huấn các ngươi thật tốt"

"Hừm. Tên ngốc nhà ngươi. Nếu ta đoán không nhầm ba đệ đệ ngươi chính là con cưng của Cấm địa sinh mệnh. Có phải chăng ba kẻ này đều đến từ cấm địa sinh mệnh?"

Những ký ức liên quan tới cấm địa sinh mệnh hay tiểu thiên giới đều bị phong ấn nên linh hồn tảng đá không thể biết được. Thiên Cường giật mình kinh hãi hỏi :

"Ngươi có ý gì?"

"Hừm. Ba đệ đệ ngươi dẫn động cả Cấm địa sinh mệnh sức mạnh đến để giúp họ một lần nữa niết bàn cơ thể. Thử hỏi kẻ bình thường há có thể làm được?"

Thiên Cường nhìn lên đám ánh sáng đang bao bọc lấy ba đệ đệ mình rồi suy nghĩ một chốc lát. Hắn hỏi :

"Có khi nào Cấm địa sinh mệnh muốn chiếm lấy thành quả của ba đệ đệ của ta không?"

Thiên Cường không muốn nói ra sự thật. Tuy nhiên linh hồn tảng đá thừa đoán biết được sự việc.

Linh hồn tảng đá trả lời :

"Vận mệnh mỗi kẻ không phải kẻ khác muốn tước đoạt là có thể. Hơn nữa Cấm địa sinh mệnh khủng bố vượt mức ngươi tưởng tượng. Bọn họ chả bận tâm tới đệ đệ ngươi có nghịch thiên cỡ nào khi còn chưa trưởng thành đâu.

Nhìn những vết thương mà các đệ đệ ngươi bị tưởng chừng đơn giản thế thôi nhưng nhất định ở tinh cầu này không ai chữa được cả. Thế nên những gì Cấm địa sinh mệnh đã làm đó là tới giúp đỡ ba đệ đệ của ngươi. Và chỉ có là con cưng của Cấm địa sinh mệnh mới khiến xảy ra những sự tình được chiếu cố như vậy. "

Thiên Cường cười cười nói :

"Sự tình thế nào đương nhiên ta sẽ không nói cho ngươi biết. Haha. Ngươi cho dù muốn cũng không thể biết được"

"Hừ ngươi được lắm. Ta giúp ngươi nhưng ngươi lại không chịu nói. Nhưng dù gì ta cũng đoán ra rồi. Dù ngươi không công nhận nhưng ta vẫn tin đó là sự thật"

Thiên Cường biết kết quả này nên không thể giải thích hay tiếp tục nói dối. Cứ kết thúc vấn đề ở đây là tốt nhất.

Thiên Cường hỏi linh hồn tảng đá :

"Có khi nào ba đệ đệ ta bị tà nguyền khí tức ảnh hưởng không?"

"Hừm. Ngươi lúc nãy không phải đã dùng Kết Linh Giới sư nhãn để quan sát sao?"

"Ta vẫn không nhìn ra được”

“Nếu như tà nguyền ảnh hưởng tới bọn họ thì Cấm địa tới đây giúp đỡ làm gì nữa”

“Cũng đúng ha. Xem ra ta phải đột phá Kết Linh Giới sư mới được"

Giọng của linh hồn tảng đá trở nên ngưng trọng:

"Bây giờ mọi chuyện đã kết thúc rồi. Ngươi cũng nên tìm nơi yên tĩnh. Ta thật sự có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi"

"Chuyện gì không nói ở đây được sao?"

Linh hồn tảng đá nổi giận :

"Ngươi có quyền lựa chọn ư?

Ta đã nhẫn với ngươi hơi nhiều rồi đấy?"

"Hừ. Ngươi toàn hại ta rồi còn chiếm lấy thức hải của ta. Không kéo ngươi lại đang tìm cách đoạt xá ta cũng nên"

"Hừm. Ta có thân thể mới rồi. Đâu thèm thân thể vô dụng như ngươi"

"Vô dụng nhưng ngươi vẫn phải nương nhờ. Chứng tỏ ngươi là thứ vứt đi"

"Mẹ kiếp. Ngươi chắc muốn ăn đòn mà. Có tin ta giết ngươi rồi ta vẫn trốn đi được không?"

Thiên Cường có chút chột dạ. Hắn không nên đùa giỡn linh hồn này quá. Bây giờ mọi thứ đã kết thúc , ba đệ đệ hắn đã an toàn. Thời gian bọn họ tỉnh lại vẫn chưa thể xác định được. Hắn phải nên tu luyện tiếp kẻo không đuổi kịp bọn họ.

Thiên Cường tiến lại chỗ Phó Viện trưởng rồi nhắn nhủ đôi lời :

“Thưa Phó Viện Trưởng. Bây giờ đệ tử phải bế quan tu luyện một thời gian. Xin hãy gửi lời cho ba đệ đệ của đệ tử lúc bọn họ thức tỉnh”

Phó Viện Trưởng đang chữa thương nên không nói gì cả. Hắn nhìn Thiên Cường rồi gật đầu đồng ý.

Trong lòng Hạ Vũ thầm nghĩ lúc trước Thiên Cường đã hấp thụ mấy tia đạo vận bay ra từ Vũ Tử cùng Tiểu Bạch. Không khéo tiếp theo Thiên Cường sẽ kéo nên dị tượng mà độ kiếp. Tới lúc đó Cấm địa sinh mệnh kéo tới nữa họ đương nhiên sẽ nhiệt tình khoản đãi chứ không ngăn cản. Tuy nhiên sự thật thì không như những gì Phó Viện Trưởng thầm nghĩ và tính toán..

Thiên Cường trở về động tu luyện của mình. Việc đầu tiên hắn làm chính là phải ăn một bữa thật no. Cả ngày hôm nay hắn đều sống trong căng thẳng lo lắng cho ba đệ đệ của hắn nên không rời đi được.

Thiên Cường đến khu vực ăn uống rồi gọi đồ ăn. Lát sau đã có rất nhiều thức ăn đem đến. Hắn một hơi chén sạch rồi ôm bụng vân vê thoả mãn.

Chờ Thiên Cường ăn no xong thì linh hồn tảng đá hỏi :

"Ngươi nhớ trong lúc ngươi buồn chán tuyệt vọng ngươi đã nói gì không?"

"Ta nói nhiều lắm. Mà lúc đó ta cũng không nhớ nữa. Ngươi có chuyện gì thì nói thẳng đi!"

"Ngươi có nhớ ngươi đã tự nói rằng mình sắp chết rồi hay không?"

"Đương nhiên là ta nhớ. Thì sao?"

"Vậy ta chúc mừng ngươi đã đoán đúng rồi đấy"

Nghe tới đây Thiên Cường giật bắn mình ngồi dậy kinh hãi nói :

"Ngươi thực sự muốn giết ta sao? Ta với ngươi cũng đâu có thù oán gì với nhau"

Bao suy nghĩ lướt trong đầu khiến Thiến Cường lo lắng đủ điều. Linh hồn tảng đá cười lớn:

"Ngươi sợ chết sao?"

"Ta đương nhiên không sợ. À thực ra vẫn có sợ chết. Nhưng chết trong tay ngươi ta không cam tâm. Với cả trên người ta bố trí cấm chế. Ngươi giết ta thì ngươi khó mà sống nổi đi ra"

"Haha. Chút cấm chế ngươi đối với một kẻ bậc đại tông sư Trận pháp như ta đúng là trò hề"

Nhớ đến sự lợi hại của linh hồn tảng đá. Thiên Cường trở nên mếu máo :

"Xin đại nhân tha mạng. Tiểu nhân có mắt như mù nhiều lần mạo phạm tới ngài. Mong ngài suy xét ta đã giúp đỡ ngài mà bỏ cho ta lần này. Ta sau này sẽ ngoan ngoãn hơn"

"Hừm. Đúng là tên nhát chết"

"Cái đó gọi là kẻ thức thời. Dù gì tiểu nhân cần mạng chứ đâu có cần liêm sỉ"

"Nói hay lắm. Ta nói thật cho ngươi biết rằng ta đương nhiên sẽ không giết chết ngươi. Mà ta báo cho ngươi biết trước một sự việc. Rằng sau bảy tháng nữa ngươi sẽ chết!"

Thiên Cường giật mình nói :

"Đại nhân nói vậy là ý gì? Tại sao ta lại chết?"

"Vận mệnh của ngươi chính là bảy tháng nữa sẽ chết. Dù ngươi có muốn hay không muốn tin thì đó vẫn là sự thật"

"Thế tại sao ta lại chết?

Nguyền rủa tái phát ư?

Hay là có kẻ giết ta?"

"Đó chính là do bản thân ngươi tự kết thúc sinh mệnh của mình. Không hề liên quan tới nguyền rủa gì cả bởi nguyền rủa trước mắt chưa thể đoạt mạng ngươi được"

"Làm sao có chuyện đó xảy ra. Bảy tháng sau ta chắc vẫn còn khoẻ mạnh. Sao có thể tự thân mình kết thúc sinh mệnh bản thân được chứ?

Với cả làm sao ngươi lại có thể biết chính xác nó đến thế?"

Linh hồn tảng đá giảng giải :

"Trước tiên ngươi nghe ta kể chuyện đã”

“Ta hiểu rồi. Ngươi kể đi”

“Xa xưa vô tận năm tháng trước, Hư Vô thời kỳ là thời kỳ mà đại đạo hư vô mờ mịt. Cho tới lúc bấy giờ chưa từng xuất hiện một vị thần đế nào cả.

Vào thời kỳ đó vô tận chủng loại sinh linh sinh sống hỗn tạp và tu luyện. Tất cả các siêu cường sinh linh vẫn chưa hề hình thành nên các hệ thống tu luyện. Tất cả chỉ đang cố gắng mạnh mẽ hơn.

Tuy nhiên lúc đó cho dù siêu cấp các sinh linh có mạnh mẽ tu luyện tới bực nào cũng không thể bước vào được cảnh giới tối cao là Thần Đế. Lúc đó cũng chưa có khái niệm Thần Đế bởi chưa từng có ai đạt đến được cả. Tất cả chỉ có thể lờ mờ tưởng tượng ra cảnh giới ở trên cao kia nhưng không ai với tới được cả.

Tưởng rằng cứ như thế sẽ nhàm chán kéo dài vô tận năm tháng, thế nhưng đúng vào một ngày nọ Vũ Trụ nổ vang, thiên địa khuấy đảo, tinh không đạo vận xuất hiện. Ở khắp nơi trong vũ trụ đều cảm nhận được một sự việc bất thường đang xảy ra. Đó là thời điểm mà xuất hiện một bậc vĩ đại nhất trong lịch sử vũ trụ"

Nói đến đây linh hồn tảng đá toát lên vẻ sùng kính :

"Bậc vĩ đại đấy chính là đang độ kiếp Thần Đế kiếp. Một tháng ròng rã chống chọi với Thần Đế kiếp khiến một khu vực Tinh hệ trở nên hoang tàn.

Bậc vĩ đại đấy đã thành công trở thành Thần Đế đầu tiên trong lịch sử vạn tỷ chủng tộc. Bậc vĩ đại đó tự phong hiệu bản thân là Tiên Diễn Thiên Đế Hoàng. Tiên Diễn Thiên Đế Hoàng lập nên Tiên Diễn Thiên Quốc, ngự trị trên vạn tỷ chủng tộc gần 2 vạn năm.

Trong 2 vạn năm đó Thiên Đế Hoàng đã tiến hành tạo phúc cho vạn tỷ chủng tộc. Thiên Đế Hoàng cho xây dựng vô số truyền tống trận trong vũ trụ để tiện cho việc đi lại trong vũ trụ.

Thiên Đế Hoàng biết các truyền tống trận vô cùng quan trọng nên đã yêu cầu vạn tỷ chủng tộc lập các lời thề bảo vệ truyền tống trận. Nếu giữa các tộc phát sinh xung đột hoặc đại chiến đều không được hủy diệt truyền tống trận. Nếu như hư hỏng thì phải tu sửa tu bổ.

Đương nhiên tất cả đều đồng ý bởi truyền tống trận vô cùng hữu ích. Chúng đem lại một hiệu quả giao lưu giữa các chủng tộc và thúc đẩy vũ trụ sự phát triển.

Truyền tống trận được tạo ra bao gồm âm trận và dương trận. Dương trận có thể truyền sinh linh và đồ đạc. Còn âm trận chính là truyền tin tức và được Tiên Diễn Thiên Quốc quản lý. Tất cả các tin tức thì trong toàn vũ trụ đều có thể chia sẻ và tất cả đều có thể tìm hiểu những kho tin tức này thông qua truyền tống trận .

Điều đó thúc đẩy vạn tỷ chủng tộc thuận lợi phát triển rất rất nhiều lần. Trên các truyền tống trận đều khắc xuống lịch sử của các truyền tống trận và ghi chép về Thiên Đế Hoàng lưu truyền tới bây giờ.

Thiên Đế Hoàng có thể dự tính được tương lai nên có thể tính toán đạo tắc phù hợp cho các chủng tộc theo khu vực. Thiên Đế Hoàng thiết lập trật tự giữa Vạn tỷ chủng tộc và phân bổ các chủng tộc trong các Tinh Vực, Ngân Hà, Thiên hà.

Rồi sau đó Thiên Đế Hoàng đặt tên cho các Thiên Hà. Cho đến bây giờ các tên của chúng cũng chưa từng thay đổi.

Thiên Đế Hoàng còn ban bố rất nhiều Tiên tắc áp lên vạn tộc. Có thể kể tới là tạo nên khu vực tự do trên tinh cầu để các sinh linh khi di chuyển trong vũ trụ có thể nghỉ ngơi mà không xâm hại tới tinh cầu. Có tiên lệnh khác thì quy định không được phép diệt tận diệt chủng tộc. Những thế lực lớn có trách nhiệm bảo vệ từng khu vực với những chủng tộc nhỏ yếu hơn…

Vào thời điểm đó thậm chí kéo dài cho tới giờ tất cả các Thần Đế sau này đều sùng kính khi nghĩ tới Thiên Đế Hoàng. Sau hai vạn năm ngư trị trên vạn tộc thì Thiên Đế Hoàng biến mất. Tiên Diễn Thiên Quốc sụp đổ lưu lại Thiên Diễn Tông.

Thiên Diễn Tiên Tông vẫn tồn tại cho đến bây giờ và ngự trị trên vạn tỷ chủng tộc. Tuy nhiên Thiên Diễn Tiên Tông chỉ ở trong bóng tối quan sát vạn tộc. Tiên Tông chưa từng có các động thái can thiệp trực tiếp đến vạn tộc.

Không có bất cứ kẻ nào dám khinh thường hay dám cả gan chọc vào. Bởi sức mạnh của Thiên Diễn Tiên Tông vô cùng khủng bố. Ngay cả Thần đế ngang ngược cũng đã từng bị Thiên Diễn Tiên Tông giết qua.

Thiên Diễn Tiên Tông rất ít khi ban bố mệnh lệnh. Thế nhưng nếu nhưng Tiên Tông đã phát ra Tiên Lệnh thì hầu hết các Tiên tộc, Thần tộc đều tuân theo…"

Thiên Cường thầm lưu ý Thiên Diễn Tiên Tông trong lòng. Sau đó hắn nói :

"Chuyện giữa Thiên Đế Hoàng thì đâu có liên quan gì tới việc ta sẽ chết"

"Đúng là không liên quan gì cả. Thế nhưng ở Tiên Cổ thời kỳ, sau khi Tiên Diễn Thiên Quốc sụy đổ thì lúc đó ta đã xuất thế. Bởi vì quá sùng bái Thiên Đế Hoàng nên ta đã tìm cách đào bới trong các di tích của Thiên Quốc.

Kết quả ta đã tìm ra một vật được cất giấu vô cùng kín đáo và cẩn thận. Theo ta được biết nó có công năng vô cùng lớn.

Vật đó bình thường ta cũng vô pháp sử dụng nhưng bây giờ ta đã khác trước. Bởi ta đã dung nhập vào nó và biến nó thành thể xác của ta.

Trong lúc dung nhập ta đã nhìn thấy hình ảnh tương lai của ngươi vào khoảng bảy tháng sau. Lúc đó ngươi đã tự mình hủy diệt bản thân"

"Làm gì có chuyện đó. Ta vô cùng yêu cái mạng này. Dẫu biết trước sau gì ta cũng có thể ra đi nhưng không tới mức sớm như vậy. Ta không tin"

"Haha. Ngươi cứ việc không tin đi. Dù gì ta cũng chỉ biết tới đó để thông báo cho ngươi để chuẩn bị. Tương lai tới lúc chết lại không kịp làm cái gì"

"Khốn khiếp. Chắc chắn ngươi đang lừa ta rồi. Tại sao lần nào xuất hiện ngươi cũng mang điều xui xẻo đến cho ta thế. Lần trước ta từ một kẻ đang tu luyện biến thành một mô hình tu luyện. Lần này đang sống sờ sờ ngươi lại nguyền rủa ta sẽ chết"

"Sao ngươi lại không cảm giác may mắn nhỉ. Đáng lẽ ngươi đã chết từ nhỏ nhưng lại may mắn sống sót tới giờ. Đáng lẽ ngươi không thể tu luyện nhưng lại may mắn nếm mùi tu luyện. Đáng lẽ người bình thường không thể dự báo trước cái chết mà ngươi lại biết trước để chuẩn bị"

"Thế nếu ngươi là ta thì ngươi nghĩ được như vậy không?"

"Hahaha. Đương nhiên là không!"

Thiên Cường tức giận mắng :

"Khốn kiếp. Ngươi không nghĩ như vậy được thì ta sao nghĩ được"

"Haha. Sinh ra ta đã là nửa bước Chuẩn đế. Sống qua cô độc vô tận năm tháng cũng chưa từng nếm mùi vị tu luyện, cũng không biết cảm giác tử vong.

Ta cô độc lẻ loi, cũng muốn biết cảm giác được giống như các ngươi. Ngươi làm sao mà hiểu được"

"Cái mẹ ngươi. Ngươi có cuộc sống mà bao người mong ước. Ta bây giờ thật sự muốn giết ngươi mà"

“Xin mời. Ngươi có thể chém giết ta thoải mái”

“Ngươi…”

Thiên Cường tức giận nhưng biết bản thân không thể làm được gì linh hồn tảng đá được cả.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.