Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quá trình phát triển của tu luyện

Phiên bản Dịch · 3287 chữ

Đúng lúc này bỗng từ đâu ở trên thức hải Thiên Cường xuất hiện một mảng tối. Mảng tối kỳ dị vô cùng. Thiên Cường cũng không thể cảm nhận được chút gì trong mảng tối ấy. Hắn cảm thấy mảng tối kia đầy âm u, thần bí, sự huyền huyễn ở trong đó.

Từ trong mảng tối từ từ hoá thành một cái hư ảnh. Hư ảnh mờ mờ ảo ảo giống một mảng không và không có bộ dáng cụ thể, rõ ràng.

Thiên Cường lúc đầu cứ tưởng là tàn ảnh tổ tiên tái hiện khiến hắn vui mừng. Thế nhưng ngay sau đó hắn nhận ra không phải. Hư ảnh kia cho hắn cảm giác thân thuộc lại xa lạ đến khó giải thích.

Thiên Cường thử cảm nhận lại hư ảnh kia. Thế nhưng hắn cảm thấy hư ảnh kia như không tồn tại. Hắn cố gắng nhìn kỹ thì càng thấy hư ảnh nhạt nhoà như muốn tan biến trong tầm mắt.

Nhưng rốt cục thì hư ảnh kia vẫn ở đó. Bởi khi Thiên Cường dời sự tập trung của mình đi nơi khác thì hắn lại cảm nhận sự tồn tại của hư ảnh một cách rõ ràng. Hư ảnh mang sự thần bí khác thường mà không thể giải thích nổi…

Bỗng một giọng nói như tiếng chuông ngân trong đêm tối từ vị trí hư ảnh thần bí phát ra :

"Chắc bây giờ ngươi vẫn còn mơ hồ về con đường tu luyện sẽ bước tới đúng không?”

“Đúng vậy. Ta thật sự vẫn không biết con đường tiếp theo sẽ thế nào”

“Thực ra thân thể ngươi có chút đặc biệt. Nó có thể tự hấp thụ một số tiền điểm khởi nguyên tu luyện đặc biệt. Sau đó kết hợp với điều kiện thích hợp thì cơ thể sẽ xuất hiện những thứ tương đồng công năng với điểm khởi nguyên tu luyện như người khác. Đến lúc đó ngươi có thể tu luyện là điều đương nhiên"

Thiên Cường giật mình hỏi :

"Ngươi là ai mà ta lại cảm thấy rất thân thuộc?"

"Ngươi đủ mạnh thì ngươi mới đủ tư cách biết ta là ai. Còn hiện tại ngươi không đủ tư cách này"

“Được rồi. Thế ý ngươi là ta có thể tu luyện được ư?”

“Đương nhiên”

“Thế nhiều điểm khởi nguyên tu luyện có nghĩa là ta sẽ tu phải luyện cùng lúc nhiều cái hệ thống tu luyện sao?”

“Khi ngươi có thể tu luyện được rồi thì ngươi có thể lựa chọn tu theo bất cứ hệ thống tu luyện nào nếu ngươi thích. Thế nào? Ngươi thử ngẫm nghĩ đi.

Một kẻ có thể tuỳ ý tu luyện bất cứ hệ thống nào nếu mình thích thì lợi hại ra sao. Thậm chí lúc đó ngươi sẽ sở hữu lượng tu hải nhiều hơn so với người khác. Mà nhiều tu hải hơn so với người khác thì trong một cuộc chiến thì ngươi sẽ càng có lợi. Hahaha. Ngươi thích chuyện này chứ?”

“Ta sao biết được. Ta chỉ cần tu luyện mà thôi. Ngươi giải thích rõ mọi thứ liên quan tới chuyện này cho ta đi”

Hư ảnh thần bí giảng giải :

"Trước tiên ta sẽ giải thích sơ qua về hệ thống tu luyện. Hệ thống tu luyện là một chuỗi quá trình đột phá bắt buộc của quá trình để mạnh mẽ lên. Chuỗi đột phá này cũng theo một quy cách từ một điểm xuất phát đặc biệt.

Những xuất phát điểm để tu luyện của bản thân gọi là điểm khởi nguyên tu luyện. Giống như những người ngươi từng tiếp xúc qua. Họ tu luyện chính là Vũ tu hệ thống với điểm khởi nguyên tu luyện là đan điền.

Đầu tiên chính là hấp thụ thiên địa nguyên khí vào đan điền tiến hành Khởi Vũ. Sau đó là quá trình đả thông kinh mạch bước vào vũ giả. Rồi đả thông huyệt đạo bước vào chân vũ, và rồi dần dần cao hơn.

Còn nhiều hệ thống tu luyện khác nữa với khởi điểm cũng khác nhau. Ngoài ra còn rất nhiều phương thức và cách thức tu luyện khác nhau nữa. Trước tiên ta sẽ giảng giải cho ngươi biết quá trình hình thành và phát triển của hệ thống tu luyện”

Ngừng lại một chút hư ảnh bí như hồi tưởng lại :

“Vô tận năm tháng trước, khi vũ trụ sinh ra và vũ trụ đạo vận đã hình thành ổn định thì những loại đạo vận khác dần xuất hiện trong thiên địa. Chúng rất nhiều và rất dễ dàng để dẫn động.

Vào thời gian ấy tất cả các chủng sinh mệnh sinh ra đều được thiên địa ban tặng trên trán mỗi một cái tu văn. Nhờ có loại tu văn khắc trên trán mà các sinh linh thông qua đó cảm nhận được đại đạo, câu thông thiên địa và tiến hành tu luyện.

Các chủng sinh linh sau khi đã có hướng tu luyện thì dần hình thành nên các loại bảo thuật riêng cho từng loài. Mỗi một loại bảo thuật được tạo ra đều có một đặc điểm riêng cũng như năng lực riêng theo từng chủng loài.

Sau đó thì tất cả các chủng sinh linh lựa chọn cách khắc xuống bảo thuật di truyền cho các thế hệ sau đề những ấu sinh linh khi sinh ra ngay lập tức có thể sử dụng được. Cách này khiến cho việc các ấu sinh linh dù không được phụ mẫu dạy dỗ nhưng đều có thể trưởng thành thành những sinh linh hùng mạnh không hề thua kém cha ông.

Thời gian này các sinh linh dù mới sinh ra đều sở hữu sức mạnh dời non lấp biển. Chỉ có điều là mang trong mình huyết mạch quá cường đại khiến cho số lượng chủng loài lẫn số lượng chủng sinh linh đều không nhiều.

Trong những năm tháng ấy, có một số kẻ trong nhân tộc nhận thấy các bảo thuật của các chủng loại vừa có nhược điểm vừa có ưu điểm riêng. Vậy nên họ đã nghĩ tới việc học tập các loại bảo thuật của các chủng loại sinh linh khác.

Cuối cùng thì tư tưởng ấy đã nhân ra và đại bộ phận nhân tộc bắt tay vào việc mày mò cách học tập bảo thuật của các chủng tộc khác mà không theo di truyền tu văn. Chính điều này mà sau này đã hình thành nên Lạc tu hệ thống. Nhân tộc sau đó đã đổi cách gọi tu văn thành Lạc văn.

Khoảng thời gian đó tới bây giờ cách nhau rất xa xôi và chỉ truyền miệng lại với nhau. Thế nên chỉ có thể biết đại khái thời gian đó là trước Khoảng Trắng thời kỳ.

Khoảng Trắng thời kỳ là một đoạn năm tháng bị đứt gãy tin tức cũng như tu luyện. Điều đó khiến cho rất nhiều bí ẩn về lịch sử trước đó bị chôn xuống. Những sự kiện gì đã xảy ra ở quá khứ đến bây giờ vẫn là một điều bí mật.

Khoảng Trắng thời kỳ đi qua, vũ trụ vận hành lần nữa quay lại đạo tắc khai sơ ban đầu. Thời gian này chính là Tân sinh thời kỳ. Khi các chủng loại sinh ra đều được thượng thiên ban tặng tu văn để tu luyện.

Năm tháng dần trôi đại đạo dần ổn định và đi sang Tu văn thời kỳ. Thời kỳ này các loại đạo vận rất khó để dẫn động. Tu văn xuất hiện việc phân hoá thành tu văn tiên cấp và tu cốt văn. Các sinh linh sở hữu Tu văn tiên cấp vẫn mang trong mình sức mạnh dời non lấp bể. Nhưng sinh linh sinh ra tu cốt văn thì yếu nhược hơn và một số cần phải tiến hành đánh thức. Việc này dẫn tới sự tăng lên số lượng các chủng loài cũng như số lượng sinh linh. Nhất là sinh linh càng yếu nhược càng tăng lên.

Thời gian tiếp tục trôi đi sang Hư vô thời kỳ. Tu văn giờ đã dần dần thay đổi về cách thức xuất hiện. Ở những chủng tộc hùng mạnh thì khi sinh linh ở thời điểm thai nghén, tu văn trong xương cốt đã hoà đạo vận vào cơ thể rồi tạo nên điểm nội đan.

Cơ thể đó sau này biến hoá thành thể chất và có thể di truyền một phần sang các thế hệ đời sau. Mặc dù tu văn mất đi nhưng bọn họ vẫn có thể tiến hành tu luyện thông qua di truyền bảo thuật .

Trong nhân tộc cũng có cách hình thành thể chất tương tự như vậy. Nhưng nhân tộc bấy giờ nhân tộc chia làm hai loại là người sở hữu lạc văn và người không sở hữu lạc văn.

Đối với nhân tộc sở hữu lạc văn, sau khi đánh thức Lạc văn thì có thể ngay lập tức có thể học tập và tu luyện Lạc tu hệ thống. Tất nhiên vẫn có trường hợp không thể đánh thức ngay được.

Còn về nhân tộc sở hữu thể chất mà không sở hữu lạc văn thì vô pháp tu luyện. Bởi nhân tộc không có hình thức di truyền bảo thuật cho đời sau.

Trong Nhân tộc có một bộ phận nhỏ có Lạc tiên văn thì bọn họ tự tách ra tiến hành cận huyết thông hôn để hình thành những tộc quần riêng. Đồng thời những tộc quần này sử dụng phương pháp phong lưu tu văn đặc biệt để lưu giữ lạc văn đến muôn đời về sau.

Những tộc này nhờ giữ được sức mạnh mà sau này một số tộc phát triển rực rỡ lớn mạnh. Bọn họ không hề kém cạnh sức mạnh với những chủng tộc mạnh mẽ khác.

Nhân tộc còn lại không sở hữu Lạc tiên văn hay Lạc cốt văn thì không thể tu luyện và bị xem là yếu nhược, là thức ăn của chủng tộc khác. Nhân tộc tất nhiên không chấp nhận số phận như vậy. Nhân tộc bắt buộc sử dụng tới trí thông minh để thay đổi việc không thể tu luyện khi không có Lạc văn trên cơ thể.

Qua bao năm tháng và rất nhiều thế hệ không ngừng mày mò tìm kiếm đào móc tiềm năng thân thể thì cuối cùng cũng có những nhân tộc đầu tiên khám phá được bí mật tu luyện không cần có Lạc văn. Dần dần chúng được phổ biến và hoàn thiện tạo nên một hệ thống hoàn chỉnh thứ hai trong nhân tộc. Hệ thống đó gọi là Vũ tu hệ thống với khởi điểm tu luyện là đan điền.

Đan điền thì ai cũng sở hữu nhưng không phải ai cũng có thể đặt chân vào tu luyện. Thế là nhân tộc lại tiếp tục công việc tìm tòi đào móc cơ thể. Bấy giờ cũng là thời điểm bước vào Tiên Cổ thời kỳ.

Đầu những năm tháng Tiên cổ thời kỳ. Các chủng tộc khác có hướng bắt chước nhân tộc khi đào móc tiềm năng cơ thể. Khác ở chỗ là bọn họ tìm tòi theo hướng phù hợp nhất cho bản thân mình. Đến cuối các chủng tộc khác dần tạo nên các phương thức tu luyện thích hợp cho bản thân. Có thể kể đến như Hoá long tu, Thiên Phượng tu, Đại Ngạc tu….

Theo thời gian, các chủng tộc dần thêm sáng tạo các hệ thống và phương thức tu luyện khác nhau. Nổi bất nhất chính là nhân tộc với sự sáng tạo nhiều nhất khi tìm ra những điểm khởi nguyên tu luyện khác trên thân thể và tạo nên những hệ thống và phương thức tu luyện khác nhau.

Ngoài ra còn rất nhiều cách thức tu luyện đều xuất phát từ chung một điểm khởi nguyên tu luyện cũng được sáng tạo ra. Bây giờ ta sẽ giảng giải cho ngươi từng hệ thống tu luyện"

Thế rồi hư ảnh thần bí giảng giải cho Thiên Cường từng hệ thống từ yêu cầu cho tới từng bước đột phá. Mỗi bước phải làm gì và làm như thế nào. Thiên cường lại chìm đắm trong biển kiến thức…..

**

Ở trong động quật truyền thừa cuối cùng Thiên Cường tiếp nhận thụ giảng xong. Hắn đã thức tỉnh sau chuỗi thời gian dài mê mang bất tỉnh đón nhận truyền thừa.

Lần đạt được truyền thừa này Thiên Cường cũng chỉ có thể tu luyện Kết Linh Giới sư chứ không thể tu luyện cái khác được. Hư ảnh thần bí đến tiết lộ cách tu luyện nhưng cuối cùng cũng chỉ là cách. Bởi điều kiện tu luyện Thiên Cường đều không đạt được.

Lạc tu hệ thống yêu cầu có thiên sinh lạc văn trên xương trán và tiến hành đánh thức nó. Thế nhưng Chiến Thần lạc văn đã bị nguyền rủa phong cấm. Không thể thức tỉnh được ngay.

Vũ tu hệ thống yêu cầu ngưng luyện Vũ tu chi khí ở đan điền, nhưng đan điền của hắn bị dính nguyền rủa. Hễ hắn hấp thụ thiên địa nguyên khí liền bị sức mạnh đoạ thể hấp nạp toàn bộ. Sau đó đoạ thể liền giày xéo đoạ đày hắn.

Giới tu hệ thống yêu cầu thân thể phải có hạt giống nội thiên địa. Nhưng bản thân Thiên Cường thử cảm nhận rõ nội thể và kết luận không hề có.

Tương tự với Chân tu hệ thống yêu cầu có Chân căn phát triển từ đan điền. Linh tu hệ thống yêu cầu có Linh Hoa Vân ở đỉnh não,... Hắn đều không có các điều kiện ban đầu để có thể bước đi lên những hệ thống ấy mà tu luyện.

Còn về việc luyện thể thì yêu cầu rất tốn kém tài nguyên cũng như cần có lộ trình đúng đắn. Mà việc quan trọng nhất đó là Chiến tộc lấy đâu ra tài nguyên cho Thiên Cường theo con đường này chứ.

Kết Linh Giới sư cho Thiên Cường năng lực tầm bảo để có tài nguyên cho việc hắn trưởng thành và tu luyện. Thế nhưng trên đời này những nơi có tài nguyên thì đều bị các thế lực lớn chiếm đóng. Còn với sức hắn đi tầm bảo thì đúng ra là tìm chết thì đúng hơn. Điều này khiến hắn thất vọng nuối tiếc.

Còn việc tu luyện từ khởi điểm tinh thần lực hoặc năng lượng linh hồn thì cũng khiến Thiên Cường cười khổ. Pháp tu hệ thống ở tinh cầu này không thể tu luyện. Với các cách thức tu luyện khác như Phật tu, Đạo tu, Giáo tu,.... đều không xuất hiện ở tinh cầu này. Muốn tu luyện là điều không thể.

Chung quy lại thì Thiên Cường vẫn không thể tu luyện tạo ra tu lực được…

Thiên Cường sau khi tỉnh dậy thì cảm giác hơi khó chịu vì bản thân mê man quá lâu. Hắn vươn vai cho cơ thể cảm giác thoải mái hơn.

Roạc roạc roạc...

Thiên Cường giật mình nhìn vào đống quần áo trên người nay đã thành đống vải bị rách nát. Nguyên nhân là phần vì không vừa cơ thể, phần vì để lâu đã hoá cũ kỹ. Hiện tại có thể nói hắn như thật sự đang trần truồng. Hắn thử quan sát khắp cơ thể thì thấy cơ thể thay đổi rất nhiều.

Bây giờ Thiên Cường đã lớn hơn lúc mới bước vào rất nhiều lần. Hắn thầm ước tính cái cơ thể này cũng tầm 17 tuổi gì đó. Những cái cần có cũng đã phát triển đầy đủ.

Thiên Cường càng nhìn càng giật mình :

"Chỉ e rằng giấc ngủ kia rất dài và ngoài kia đã trôi qua thời gian rất lớn. Không biết bộ tộc bây giờ đã ra sao?

Tộc trưởng cùng Thái thượng trưởng lão hiện đang ở đâu rồi?

Có còn ở ngoài chờ nữa không?

Cấm địa sinh mệnh ra sao rồi?”

Bao nhiêu câu hỏi đặt ra trong đầu Thiên Cường. Điều hắn lo lắng nhất là Cấm địa sinh mệnh mà đóng lại thì đương nhiên hắn chỉ có con đường chết.

Nghĩ thế Thiên Cương vùng dậy toan cất bước ra ngoài. Tuy nhiên rất nhanh hắn nhận ra không thể để lồng lộng ra ngoài kia được. Thiên Cường vơ đại đống vải mục nát bện lại thành cuộn vải rồi đóng thành cái khố.

Thiên Cường khá hài lòng về chiếc khố này, ít ra nó vẫn đủ để che chút thân thể. Sau đó hắn mặc chiếc khố tự chế tạo rồi cất bước về hướng cửa động đã đi vào.

Thiên Cường vừa đi vừa thầm nghĩ :

“Truyền thừa ta đã nhận xong rồi. Chắc cửa động đã không còn phong bế nữa rồi”

Đi tới nơi phần cửa động đi vào thì hắn phát hiện ra phía trước vẫn là bức vách như cũ. Nơi này vẫn không phát ra giao động không gian chứng tỏ nó vẫn chưa mở ra. Hắn bực mình liền vung nắm đấm lên vách động đấy.

Đangggg

Tiếng đangggg vang lên như chiếc búa gõ lên đá cứng vậy. Thiên Cường thử cảm thụ cơ thể mình một chút. Hình như nó rất đặc biệt, cứng rắn như kim loại vậy.

Ước chừng nắm đấm bây giờ phát ra cũng khoảng vài ngàn cân. Cảm giác khá hài lòng dù không biết tại sao cơ thể lại cường tráng tới vậy. Hắn cảm thụ cơ thể rắn chắc của bản thân một chút liền trở nên vui vẻ một chút.

Đangggg

Thiên Cường lại vung nắm đấm tiếp và tiếng đang lại vang lên. Với chừng lực ấy thôi cũng không có kết quả khá hơn khi hắn chẳng làm mảy may tổn thương tới vách động . Hắn thêm lực phát công kích mạnh lên nhưng kết quả vẫn như vậy.

Thiên Cường thử hết cách cũng không có cách nào có thể mở ra cánh cửa động. Điều đó khiến hắn chỉ biết cười trừ mà thôi.

Hiện tại không thể tu luyện cũng không thể thoát ra ngoài khiến Thiên Cường có cảm giác vô cùng khó chịu, khổ không thể tả thành lời. Nhưng hắn không cam lòng bị chết đói ở đây, bởi từ lúc thức dậy tới giờ hắn cũng đã thấy đói bụng rồi.

Nếu quả thật mà chưa tìm được đường ra mà chết đói ở đây có lẽ Thiên Cường sẽ hoá thành trò cười cho thiên hạ mất. Đường đường đi nhận truyền thừa kinh diễm mà lại chết vì đói thì đúng là quá xui xẻo.

Thiên Cường ngẫm nghĩ trong lòng :

“ Chắc chắn phải có cách nào đó thoát ra. Tổ tiên không thể tuyệt con đường của ta được”

Thiên Cường nghĩ vậy bèn đi tới đi lui loanh quanh trong hang động truyền thừa. Ba cái cửa động cũng đã mở ra và trong đó cũng chẳng có cái gì nữa cả. Chúng hiện chỉ là ba căn phòng trống rỗng.

“Không biết trước đây có cái gì ở trong này nhỉ?”

Thiên Cường thầm đoán có thể những căn phòng này đã cất giấu bảo vật và đã đưa vào trong cơ thể mình rồi.

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.