Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân phận của Vũ trụ loạn động

Phiên bản Dịch · 3714 chữ

Bước vào khu vực kết giới thì Thiên Cường cảm giác rất dị thường trong cơ thể. Cảm giác thèm muốn giống như thấy một món ăn đại bổ xuất hiện trong ý thức của hắn. Trong vô thức hắn đã đưa mắt quét đến những khu vực mà gây nên cảm giác thèm ăn kia.

Cảm giác thèm ăn rất nhanh biến mất. Thế nhưng Thiên Cường đã kịp khoá lấy khí tức của nhóm người khiến hắn sinh cảm giác đó. Hắn không hiểu tại sao cơ thể hắn lại sinh ra cảm giác này.

Đang mên man suy nghĩ thì Dị Oán Diễn xuất hiện trên thức hải. Dị Oán Diễn hô hoán một cách nghiêm trọng :

“Thiên Cường..”

Thiên Cường giật mình sực tỉnh. Hắn ngưng ra một thân ảnh ý thức trên thức hải hỏi :

“Có chuyện gì xảy ra phải không?”

“Đã có tin tức về Vũ trụ loạn động”

Thiên Cường giật mình kinh sợ :

“Cái gì?

Là thật ư?

Ngươi thử nói rõ ta nghe đi”

Di Oán Diễn hướng ánh mắt về bên ngoài rồi nói :

“Trong số những người trong khu vực này thì có một số kẻ chính là Vũ trụ loạn động”

“Hả? Tức là nhiều Vũ trụ loạn động có mặt tại đây phải không?”

“Chính xác là thế. Vũ trụ phi thuyền đã cảm nhận được xuất hiện 7 Vũ trụ loạn động đang ở đây”

“Nhưng ta vẫn tò mò chưa biết vũ trụ loạn động là cái gì?

Chúng có bao nhiêu nguy hiểm?

Bởi vì theo ngươi nói những người ở đây đều là hậu bối, tu vi rất thấp. Thậm chí có kẻ nào đó liền có thể cường sát tất cả”

“Theo như Vũ trụ phi thuyền cho biết thì Vũ trụ loạn động là sinh linh không thuộc về giới này. Chúng sống ẩn nấp dưới hình dạng những sinh linh thuộc giới này.

Thời đại này sẽ có sinh linh giới khác tiến đánh giới chúng ta. Vào thời điểm đó nếu như Vũ trụ loạn động bạo phát thì giới chúng ta sẽ bị trong ngoài cùng đánh tan rã một cách nhanh chóng. Hậu quả lúc đó vô cùng nặng nề”

“Giới này ư?

Thế còn có giới khác ư?

Còn có vũ trụ khác ư?”

“Chuyện này ta cũng không rõ. Nhưng ta đoán nếu có giới này thì tất nhiên cũng tồn tại giới khác, vũ trụ khác. Chuyện này khả năng là điều tất nhiên”

“Thế bây giờ chúng ta giết đi bọn chúng không phải là xong sao?”

Dị Oán Diễn thở dài :

“Haizzz. Không đơn giản như ngươi nghĩ đâu. Theo Vũ trụ phi thuyền nhận định thì Vũ trụ loạn động vô cùng nguy hiểm. Khi cảm thấy thể xác chúng đang ký sinh rơi vào trạng thái tuyệt vọng chúng sẽ thức tỉnh năng lực bản thân. Lúc đó chúng sẽ phát huy ra sức mạnh vượt lên đế cấp sức mạnh”

Thiên Cường há hốc miệng :

“Đế…. cấp?”

“Đúng vậy. Theo nhận định thì lúc chúng thức tỉnh chỉ có thể phát huy ra sức mạnh kia trong một lần và trong một thời gian nhất định. Còn sau đó có phát sinh biến dị khác hay không thì rất khó nói.

Nhưng một lần phát huy sức mạnh vượt lên đế cấp sức mạnh thì khó ai có thể ngăn nổi chúng rồi. Nhất là hiện tại đại đạo vẫn chưa cho phép sinh ra chuẩn đế.

Vậy nên khi dồn cơ thể kẻ bị kí sinh vào chỗ chết lập tức phải giết chúng ngay. Nếu để Vũ trụ loạn động thức tỉnh rồi sinh dị biến, hậu quả nghiêm trọng khó có thể lường được”

“Thế bây giờ ta phải làm gì?”

“Trước tiên tìm hiểu xem Vũ trụ loạn động đã ký sinh vào kẻ nào cái đã. Sau đó chúng ta mới tìm cách đối phó được”

Thiên Cường nhanh chóng hồi tỉnh. Tu Nê nhìn biểu hiện Thiên Cường bèn hỏi :

“Có chuyện gì xảy ra sao?”

“Không có chuyện gì cả đâu”

Thiên Cường quay lại dặn tất cả :

“Các ngươi cứ tự nhiên ở nơi này. Ta có chút chuyện cần giải quyết”

Trong buổi giao lưu ngày hôm nay mọi người đều thoả sức ăn mặc những gì mình muốn. Như vậy mới để tất cả thoải mái gặp gỡ nhau trò chuyện mà không gò bó bởi thân phận.

Những nữ tử xinh đẹp thì khoác trên mình những bộ đồ lộng lẫy, đẹp nhất để tôn lên vóc dáng bản thân. Những nam tử thì khoác trên mình những bộ trang phục thiết kế tạo khí chất riêng cho mình để thu hút sự chú ý của người khác.

Bọn họ chỉ mang trên hông thẻ bài thân phận để nhận biết thuộc thế lực nào. Chứ nếu bọn họ không đem thẻ bài thân phận chắc rất khó phân biệt là thuộc nơi nào.

Dị Oán Diễn chỉ điểm cho Thiên Cường :

“Vũ trụ loạn động gần nhất là một nam tử trẻ tuổi lưng mang một trường kiếm. Trên hông hắn là thẻ bài thân phận bài thuộc Vạn Kiếm đế tộc. Hắn là người duy nhất để kiếm trên lưng, khác với toàn bộ những người còn lại trong Vạn kiếm đế tộc khi kiếm để trên hông”

“Ta hiểu rồi”

Thiên Cường cảm thấy cảm thấy có gì đó không ổn. Bởi trong những nhóm người gây cảm giác thèm ăn cho hắn đúng là có nhóm của Vạn Kiếm đế tộc.

Thiên Cường thử dò xét kẻ kia xem sao. Tuy nhiên kẻ này linh giác mạnh mẽ vô cùng, nội thể tồn tại những thứ ngăn kẻ khác dò xét. Điều này khiến hắn dừng hành động dò xét.

Thiên Cường và người Vạn Kiếm đế tộc không ưa gì nhau. Nên hắn sẽ không tới trực tiếp hỏi mà sẽ thông qua những nữ tử thuộc Vũ Thần viện để điều tra. Dù gì phụ nữ hóng hớt tin tức rất nhanh, hơn nữa là sân nhà của bọn họ nên tin tức sẽ sớm thông linh.

Thiên Cường bế Tiểu Bạch hướng tới một nhóm nữ tử phía trước. Nhóm nữ tử này đều mang thân phận bài thuộc Vũ Thần Viện và ở khu vực gần với Vũ trụ loạn động gần nhất.

Nơi này không thiếu kẻ tuấn tú hơn mình nên Thiên Cường biết bản thân khó tạo sự thu hút nhóm người này. Thế nên đem Tiểu Bạch và Tu Nê là thứ dẫn dụ thích hợp nhất.

Thiên Cường tiến lên thi lễ chào :

“Chào các tỉ muội Vũ Thần Viện. Ta có chút chuyện muốn hỏi..”

Nói rồi Thiên Cường hua Tiểu Bạch cùng Tu Nê trên tay ra. Tiểu Bạch mang dáng vẻ rất khả ái, còn Tu Nê mang bộ dáng hết sức kỳ lạ nên dễ dàng thu hút nhóm nữ tử này quay lại nhìn.

Phương xa Vũ Tử trông thấy Thiên Cường tiến về nhóm nữ tử trong lòng mắng :

“Đại ca đúng là háu sắc. Thế mà dám bảo ta giữ mình. Đúng là vô liêm sỉ mà”

Sau cùng Vũ Tử thấy hành động của Thiên Cường thì bội phục cách bắt chuyện của đại ca hắn. Hắn thầm nói :

“Không hổ là đại ca. Ngay cả phương thức bắt chuyện cũng khiến ta ngưỡng mộ a”

Vũ Tử lau đi vệt nước miếng trong lòng rồi lăng xăng hướng Thiên Cường đi về.

Mấy nữ tử kia quay lại nhìn về Thiên Cường nhưng ánh mắt lại tập trung lên Tiểu Bạch cùng Tu Nê. Thiên Cường truyền âm cho Tiểu Bạch cùng Tu Nê chào mấy người kia.

Tiểu Bạch nghe Thiên Cường thúc giục trong đầu liên tưởng tới cảnh nam nhân đại chiến không quần áo với mấy nữ nhân. Đôi mắt nó híp lại….

Tiểu Bạch cười nham nhở chào :

“Chào các muội muội”

Tu Nê cũng không thua kém nói :

“Đại ca ta thực tình hiện vẫn chưa có ý trung nhân. Không biết…”

Tu Nê còn chưa dứt câu Thiên Cường đã cầm lấy nó rồi toan ném xuống đất. Tu Nê thấy vậy thì la oai oái :

“Đệ đệ sai rồi. Đệ cũng chỉ muốn tốt cho đại ca”

Thiên Cường tức đến nổ phổi. Hắn thì đang có chuyện quan trọng mà tên này đang cố tình phá bĩnh. Hắn day người Tu Nê rồi truyền âm cảnh cáo :

“Ta hiện đang có chuyện quan trọng. Ngươi mà phá ta thì ta sẽ ném ngươi đi đấy”

Tu Nê thấy Thiên Cường tính khí không tốt thì xìu người xuống nói :

“Đại ca đúng là cộc tính mà. Ngay cả vui đùa cũng không biết”

Mấy thiếu nữ phía trước nhìn biểu hiện của Thiên Cường thì lấy tay che miệng cười. Một người trong số đó hỏi :

“Không biết quý danh của vị huynh đài đây là gì?”

“Cứ gọi ta là Thiên Cường. Đệ tử của Chiến Thần Viện”

“Không ngờ Chiến Thần Viện lại nuôi dưỡng cả ấu Thánh thú cơ. Bực này khiến chúng ta hâm mộ không thôi”

Những anh kiệt ở đây có người đã tham dự chiến trường phân chia tài nguyên. Bọn họ đều kiến thức qua sự khủng bố của Thánh thú trên các chiến trường với tu vi thấp. Vậy mà Thiên Cường sở hữu hai đầu ấu thánh thú. Điều này khiến cho người khác phải ghen tỵ.

Thiên Cường đã từng thảo luận qua với Dị Oán Diễn và cho rằng Tiểu Bạch thuộc dòng họ với Viễn cổ Thánh thú Ngao đế tộc. Còn Tu Nê không chịu tiết lộ thân phận nên bọn họ không đoán định được.

Thiên Cường cười cười trò chuyện với nhóm nữ tử này vài câu. Hắn thực ra không có nhiều kinh nghiệm bắt chuyện. Mọi chuyện cũng chỉ trò chuyện xoay quanh Tiểu Bạch cùng Tu Nê.

Tầm một thời gian đi qua, Thiên Cường hướng ánh mắt về Vũ trụ loạn động gần nhất rồi hỏi :

“Không biết ở đây có ai biết về thân phận của nam tử mặc bộ trường bào màu trắng, lưng đeo trường kiếm trong nhóm người thuộc Vạn Kiếm đế tộc không?”

Một người trong nhóm nữ tử trả lời :

“Đó chính là Vạn Kiếm Đông Mâm. Là con trai của Vạn Kiếm thần đế. Được phong ấn tới thời gian gần đây mới xuất thế”

Nữ tử khác nói thêm :

“Nghe nói Đông Mâm là Đế Kiếm thể chất. Hiện tu vi dù là Chân vũ nhưng là kẻ xuất chúng, muôn người khó bì kịp”

Nói tới đây mấy nữ tử kia mang ánh mắt toả sáng. Thân phận đế tử cao tới mức nào, hơn nữa tài năng thì vô song, dung mạo xuất trúng thế kia tất nhiên trong lòng bọn họ đều động tâm. Đương nhiên là bọn họ rất khó mà lọt vào mắt xanh của các đế tử được.

Thiên Cường giật mình kinh hãi trong lòng. Kẻ kia chính là con trai của Vạn Kiếm thần đế, thậm chí tương lai có thể nắm giữ Vạn Kiếm đế tộc. Nếu giết đi thậm chí có thể khiến Vạn Kiếm đế tộc nổi giận xách Vũ khí cực đế tới báo thù. Hậu quả Chiến Thần viện khó mà gánh vác nổi.

Thiên Cường đang miên man suy nghĩ thì Vũ Tử tới vỗ vai. Vũ Tử còn đưa ánh mắt đầy thâm ý nói :

“Đại ca ở đây sao? Làm đệ cứ tìm mãi”

Thiên Cường thấy Vũ Tử tới đúng lúc bèn quay qua nói :

“Đây là tứ đệ của ta Vũ Tử. Mọi người xin cứ trò chuyện tự nhiên”

Nói xong Thiên Cường lôi Tiểu Bạch biến đi để lại cho Vũ Tử trò chuyện mấy người kia. Dù gì hắn còn phải làm việc của mình.

Vũ Tử tất nhiên là mở cờ trong bụng. Hắn bèn trò chuyện nhiệt tình với mấy nữ tử kia. Trong lòng chỉ mong sao có thể dụ dỗ được tất cả để ….

Thiên Cường lắc đầu ngao ngán, trong lòng mắng Vũ Tử háo sắc. Hắn không quản được nhiều nữa mà cần phải đi tìm hiểu hết thân phận Vũ trụ loạn động.

Thiên Cường đi dạo một vòng và tìm cách trò chuyện với những người khác để làm rõ thân phận Vũ trụ loạn động. Nhân đây hắn quyết định sẽ luyện tập vận dụng Mê âm bí thuật vào lời nói.

Thiên Cường đi một vòng trò chuyện với đủ kiểu người và trò chuyện đủ thứ trên đời. Hắn muốn luyện tập thêm Mê âm bí thuật nên cố gắng kéo dài thêm thời gian trò chuyện….

Qua một vài lần kinh nghiệm theo thế mà tăng lên. Chỉ bằng vài câu nói đơn giản của Thiên Cường liền có thể tạo nên sự hấp dẫn và khiến đối phương cởi lòng mà trò chuyện thoải mái…

Cuối cùng khi hết cuối ngày Thiên Cường đã rõ thân phận của 7 Vũ trụ loạn động đang có mặt ở đây. Tất cả đều là thân truyền của Thần đế bao gồm 7 đế tộc đã tấn công Chiến Thần hạ viện.

Và cả 7 nhóm này đều chính là nhóm tạo ra cảm giác lạ kỳ trong cơ thể Thiên Cường. Điều này khẳng định rằng cơ thể hắn bị hấp dẫn bởi Vũ Trụ Loạn động.

Thiên Cường ngẫm ra điều này cũng khá phù hợp khi bản thân là Nhân Sứ giả có nhiệm vụ tiêu diệt Vũ trụ loạn động. Vậy nên cơ thể bị hấp dẫn bởi chúng là điều đương nhiên. Hắn thầm chắc Vũ trụ phi thuyền của Dị Oán Diễn cũng sẽ có cơ chế tương tự.

Thế nhưng cảm giác thèm ăn thì Thiên Cường không sao giải thích được. Bởi thiếu gì cảm giác sinh ra đâu. Tỉ như ghét hay khó ưa chẳng hạn. Chứ ăn thịt người Thiên Cường thấy sao sao á.

Tin tức 7 Vũ trụ loạn động là 7 cái đế tử khiến Thiên Cường cảm giác khó khăn thêm khó khăn. May mắn duy nhất đó là các đế tử khác thuộc đế tộc trong Vũ Thần viện đều không phải là Vũ trụ loạn động.

Thiên Cường bàn bạc lại với Dị Oán Diễn :

“Ngươi thấy rồi đó. Vũ trụ loạn động rất biết kẻ để ký sinh. Chúng đều là đế tử, là con của các Thần đế. Bây giờ chúng ta cho dù đủ khả năng cũng không dám giết bọn chúng”

Dị Oán Diễn thở dài :

“Xem ra nhiệm vụ kia thật sự rất khó khăn a. Nếu như tất cả Vũ trụ loạn động đều là đế tử cả thì chúng ta rất khó hành động. Hơn nữa thân truyền của Thần đế không phải kẻ tầm thường chút nào. Năng lực bọn họ rất lớn..”

Thiên Cường cũng hiểu rõ điều này. Đế tộc nhất định sẽ dốc sức tài bồi cho đế tử. Hơn nữa thiên phú của bọn họ đều bất phàm, tất cả đa phần đều là Đế cấp tiềm năng cơ thể trở lên. Sự đáng sợ của Đế cấp tiềm năng cơ thể khi rơi vào đường cùng rất khó hình dung. Thậm chí có thể lật thuyền trong mương.

Thiên Cường cùng Dị Oán Diễn lâm vào trầm tư suy nghĩ. Đúng lúc này một thân ảnh quen thuộc xuất hiện trước mặt Thiên Cường. Đó là Lê Vương Thế Hiển.

Thế Hiển đã về Thượng viện. Hắn đoán được hạ viện của Chiến Thần viện đã tới Thượng Viện nên mới có sự tình ngày hôm nay. Vậy nên hắn chắc Thiên Cường sẽ có mặt ở đây nên đã tìm tới.

Thế Hiển tiến lên nói :

“Haha. Chúng ta thật hữu duyên a”

Thiên Cường nhìn về Thế Hiển rồi hỏi Dị Oán Diễn :

“Thế Hiển có phải Vũ trụ loạn động không?”

“Tất nhiên là không phải. Nếu phải trước đó chúng ta đã nhận ra rồi”

Thiên Cường thở phào nhẹ nhõm. Hắn không muốn Thế Hiển là Vũ trụ loạn động chút nào.

Thiên Cường nặng nề chào :

“Chúng ta thật hữu duyên”

“Ngươi có vẻ không vui khi gặp được ta?”

Thiên Cường nói :

“Không phải. Ta thực sự rất có chuyện rất hệ trọng”

Thế Hiển nhìn Thiên Cường thì đoán được sự việc kia không tầm thường chút nào. Hắn hỏi :

“Chuyện gì?

Ngươi có thể nói với ta được không?”

Thiên Cường đảo nhanh một vòng suy nghĩ. Dù gì hắn đã biết Vũ trụ loạn động rất nhiều và rất nguy hiểm. Thế nên cần tìm thêm đồng minh có tiềm năng chính là giải pháp tốt nhất. Mà người phù hợp trong đó tất nhiên sẽ có Thế Hiển.

Thiên Cường nói :

“Ngươi có thể nói chuyện riêng với ta được không?”

Thể Hiển suy nghĩ đôi chút rồi gật đầu đồng ý. Hắn nói :

“Ngươi đi theo ta”

“Được”

Thế Hiển dẫn Thiên Cường xuyên qua khu vực quảng trường tới một đình nhỏ. Ở đây Thế Hiển là chủ nhà nên không ai ngăn cản hắn ra vào kết giới trong quảng trường cả.

Thiên Cường vẫn không an tâm nói :

“Ta không muốn người khác nghe được trò chuyện giữa hai chúng ta”

Thế Hiển nghe Thiên Cường nói vậy thì lấy ra một kết giới châu rồi tạo nên một vùng không gian phong bế. Hắn nói :

“Bây giờ ngươi yên tâm mà nói được rồi”

Thiên Cường ngưng trọng hỏi :

“Ngươi có tin ngoài giới này tồn tại giới khác?”

“Tất nhiên là ta tin tưởng chuyện này. Mặc dù không có kiểm chứng nhưng ta tin vào điều đó”

“Thế ngươi có tin vào chuyện sẽ có chiến tranh giữa hai giới không?”

Thế Hiển thầm suy nghĩ rồi trả lời :

“Vô tận năm tháng từ trước tới giờ vẫn chưa từng xảy ra chuyện giới khác đánh nhau với giới này. Thế nên ta đoán khó mà có khả năng ấy”

“Thế ngươi có tin sinh vật ngoại giới đã trà trộn vào thế giới chúng ta không?”

“Chuyện này… Ngươi nghe ở đâu ra những chuyện này?”

“Ta hỏi ngươi có tin vào chuyện này không thôi?”

“…. Ta cũng không rõ chuyện này. Nhưng thật sự rất khó để ta hoàn toàn tin tưởng…”

“Ta biết ngươi cũng không tin chuyện này nhưng ta muốn ngươi lưu ý sau này hãy cẩn thận”

“Làm sao ngươi biết được những chuyện này?”

“Chuyện của ta là bí mật. Sau này nếu có thể ta sẽ nói tiết lộ cho ngươi biết”

“Ngươi đúng là kỳ quái. Ta thật rất tò mò về ngươi”

“Ta hiện không thể tiết lộ bí mật quá nhiều được. Ta hy vọng sau này ngươi có thể trở thành đồng minh của ta”

“Nếu ngươi nói hết bí mật của ngươi. Ta sẽ suy nghĩ lại”

Thiên Cường lắc đầu :

“Điều này là không thể”

“Nếu vậy ta rất khó tin tưởng ngươi”

“…”

Nói đến đây thì bọn họ rất có khó để trò chuyện tiếp. Thiên Cường không thể tiết lộ quá nhiều bí mật của mình. Bởi bí mật của hắn mang là thứ khiến bao kẻ đỏ mắt, nếu tiết lộ ra lập tức hắn rất khó giữ mình.

Thiên Cường tất nhiên không dùng mê âm với Thế Hiển bởi Thế Hiển đủ bản lĩnh để thoát khỏi mê âm. Tới lúc đó cả hai sẽ hoá thành kẻ thù chứ không phải là bạn.

Thiên Cường cắn răng nói :

“Dù gì thế nào đi chăng nữa ta vẫn muốn trở thành đồng minh của ngươi. Tương lai không muốn cùng ngươi là kẻ địch”

“Ta chỉ hy vọng chúng ta chỉ dừng lại đối thủ chứ không phải địch nhân. Ngươi vẫn nhớ hẹn ước cùng nhau một trận chiến chứ?”

“Tất nhiên. Nhưng hiện tại ta nghĩ ta không phải đối thủ của ngươi đâu. Nếu bây giờ xảy ra trận chiến thì ta lập tức sẽ nhận thua”

“Haha. Ngươi không phải đề cao ta quá. Ta cũng không lợi hại tới mức kia đâu. Ta còn thua ngươi một lần đây”

Thiên Cường lắc nhẹ đầu :

“Lần đó là ta may mắn thôi. Thực sự ngươi rất mạnh. Ta khó lòng làm tổn thương ngươi”

“Haha. Dù gì ta đã thua một lần. Hẹn ngươi có dịp cùng ngươi đọ sức thử tài”

“Ta sẽ cố gắng đuổi theo ngươi”

“Hahaa….”

Hai người không nói với nhau thêm những lời khách sáo nữa. Chuyện quan trọng về Vũ trụ loạn động vẫn không thể nói ra ngay được.

Thế Hiển thấy Thiên Cường không thể tiết lộ hết bí mật thì thu giới châu lại. Hiện giữa bọn họ coi như chưa nói cái gì cả. Vấn đề bởi cả hai thật sự vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng lẫn nhau.

Thiên Cường thở dài quay về quảng trường tìm đệ đệ cùng với Thập Thiên tướng….

Thịnh hội dành cho hậu bối chỉ kéo dài trong ba ngày. Vào ngày hôm sau có tổ chức giao lưu thi đấu giữa các nơi nhưng tất nhiên những người có năng lực đa phần đều không tham gia. Bởi các anh kiệt các tộc tu vi chênh lệch nhau khá nhiều nên không thể tham gia so tài với nhau được. Tất cả tới xem náo nhiệt cho qua chuyện rồi ai về nhà nấy.

Về chuyện hoà giải giữa Chiến Thần Viện với 7 đế tộc đã xong xuôi cả. Mọi việc diễn ra ở Nhân tộc tổ nguyên tinh coi như đã xong, không ai nhắc lại nữa cả. Tất cả coi như chưa từng xảy ra xung đột….

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.