Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quỳnh Liên rời đi

Phiên bản Dịch · 3640 chữ

Sáng hôm sau, Thiên Cường giật mình tỉnh dậy bởi tin tức từ Phó Viện trưởng. Hắn soạn sửa xong thì bước ra ngoài.

Thiên Cường ra khỏi nơi ở thì thấy Phó viện trưởng đã chờ sẵn ngoài rồi. Hắn lễ phép chào :

“Đệ tử tham khiến Phó viện trưởng”

“Hôm nay ta cần dẫn ngươi tới nơi này”

Nói xong thì Phó viện trưởng thúc giục trận pháp đem Thiên Cường rời đi. Chỉ trong khoảnh khắc cả hai đã đi tới một quảng trường rộng lớn.

Phó Viện trưởng nói :

“Đây là Quảng trường Nội Thần điện, cũng chính là nơi quan trọng bậc nhất của Chiến Thần viện”

“Vâng …”

Trên quảng trường hiện đã tập trung đầy đủ các bán thánh cùng một số trưởng lão quan trọng khác. Phó Viện trưởng dẫn Thiên Cường đi tới chỗ đông người.

Chờ cho Thiên Cường chào hỏi mọi người xong thì Phó Viện trưởng chỉ về tảng đá phía trước mà giải thích :

“Đây chính là Thiên Tài môn. Nó chính là cánh cửa thông với Thượng Thần viện. Hôm nay chúng ta sẽ mở nó để báo cáo mọi chuyện của Hạ viện cho Thượng Viện”

Thiên Cường đem ánh mắt nhìn về tảng đá cao chục thước phía trước. Trông qua nó như một tảng đá thô bình thường. Hắn thử dò xét qua nhưng không thể quan sát được cái gì cả.

Phó Viện trưởng bèn giảng giải cho Thiên Cường chuyện về Thiên Tài môn. Thiên Cường nghe xong thì rất giật mình về tảng đá phía trước.

Thiên Cường hỏi :

“Thưa Phó viện trưởng. Hôm nay sẽ ai sẽ tới Thượng Thần viện? Phải chăng là đệ tử”

Phó Viện lắc đầu :

“Ngươi cần phải ở lại đây. Quỳnh Liên - con gái của Thành chủ sẽ nhận nhiệm vụ này”

“Thì ra là vậy”

Thiên Cường nghĩ về Quỳnh Liên mà lòng lại mông lung suy nghĩ :

“Có lẽ sau này ta không có cơ hội gặp lại Quỳnh Liên nữa rồi. Haizzzz…”

….

Chừng một lát sau thì Thành Chủ đã dẫn Quỳnh Liên tới nơi này. Hôm nay Quỳnh Liên ăn mặc một bộ váy thật lộng lẫy. Trông cô bé như một đoá Kim Liên rực rỡ toả sáng giữa đất trời. Cô bé cất bước như thiên thần đang di chuyển giữa chốn nhân gian.

Quỳnh Liên theo Thành chủ đi tới cửa Thiên Tài môn. Tại đây Phó viện trưởng đã chờ sẵn rồi.

Quỳnh Liên thấy Phó viện trưởng thì lễ phép chào :

“Quỳnh Liên xin chào Phó Viện trưởng”

Phó Viện trưởng mỉm cười :

“Quỳnh Liên xinh đẹp quả như thanh liên tiên đài. Tương lai khuynh quốc khuynh thành không điêu chút nào”

“Đa tạ Phó Viện trưởng khen ngợi”

“Con đã biết nhiệm vụ của mình rồi chứ?”

“Con biết rồi thưa Phó Viện trưởng”

“Tốt. Con cầm lấy mấy cái này đi”

Phó Viện trưởng trao cho Quỳnh Liên một ngọc giản cùng với một tấm phù pháp hộ mệnh. Phó Viện trưởng dặn dò :

“Đây là ngọc giản chứa tin tức mà ta muốn truyền tới Thượng viện. Còn tấm phù pháp này sẽ bảo vệ cho con lúc nguy cấp”

“Quỳnh Liên cảm tạ Phó Viện trưởng. Quỳnh Liên nhất định sẽ giao ngọc giản tới thượng viện”

“Tốt. Ta chúc con may mắn”

“Tạ ơn phó viện trưởng”

Quỳnh Liên hiểu được nhiệm của mình quan trọng tới mức nào. Tất cả mọi người hiện đều đặt hết niềm tin vào cô bé. Chỉ cần Thượng Viện giáng lâm thì dù Hạ viện có mất đi trận pháp đi chăng nữa cũng không sao cả.

Các Bán thánh tiến lên chia tay Quỳnh Liên. Thiên Cường tiến đến nhưng hắn chỉ gật đầu với Quỳnh Liên rồi thôi.

Thành Chủ tiến đến chia tay con gái rồi dặn dò đủ điều. Hắn muốn gọi Thiên Cường lại gần nhưng thấy Thiên Cường không dị động nên hắn cũng đành chịu. Thật tâm hắn rất muốn gả Quỳnh Liên cho Thiên Cường….

Quỳnh Liên hiện tại tuy không còn nhỏ nữa nhưng cô bé không giống như nhiều người được tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Quỳnh Liên suốt ngày chỉ thu mình trong thư phòng và tìm hiểu sách vở và thế giới trong tưởng tượng. Thế nên tâm tư của Quỳnh Liên vẫn chưa tính là trưởng thành, càng không thể nhắc tới chuyện yêu đương gì cả.

Nếu không Hạ Tấn đã sớm tác thành cho Thiên Cường. Thời gian bây giờ đã không còn. Hắn thở dài tiếc nuối trong lòng. Bởi người cha nào mà chẳng mong con gái mình có bến đỗ tốt…

Thiên Cường chỉ biết lùi ra phía xa quan sát. Hắn ngốc nghếch ngắm nhìn Quỳnh Liên mà khẽ thở dài trong nuối tiếc. Tiếc nuối lớn nhất tới thời điểm này của đời hắn là khi gặp được người mình yêu nhưng không thể theo đuổi.

Thiên Cường chỉ có thể lặng nhìn Quỳnh Liên rời xa. Hắn vô lực níu kéo, càng vô lực thay đổi mọi thứ…

Phó Viện trưởng bắt tay một loạt kết ấn. Tảng đá tách ra một phiến tạo nên một cánh cửa đá.

Phó viện trưởng sau đó câu thông với đại trận hộ viện rót năng lượng tới khu vực cửa đá. Vô tận năng lượng từ trong hư không đổ ra ào ạt chảy về cửa đá. Cửa đá sau đó truyền ra cỗ hấp lực hấp thụ thiên địa nguyên khí xung quanh.

Sự việc này chứng tỏ Thiên Tài Môn đã sẵn sàng mở ra. Nếu cửa đá không chút phản ứng thì chứng tỏ Thiên Tài Môn chưa sẵn sàng mở. Nhìn tình trạng này thì các Bán thánh đều thở phào nhẹ nhõm.

Cửa đá tăng tốc độ hấp thụ năng lượng nhanh dần lên. Hấp thụ năng lượng mức độ nhất định thì nó xuất hiện những mảng đá bong tróc. Thời gian trôi qua thì từng mảnh đá vụn từ trên cửa đá không ngừng rơi lả tả xuống đất.

Rạttttt

Sau một đoạn thời gian thì cửa đá đã trồi ra những đốm màu sắc ánh kim lấp lánh. Cho tới khi toàn bộ đá rơi rụng hết thì cánh cửa kim loại lấp lánh hiện ra hoàn toàn.

Phó Viện trưởng phủi nhẹ cánh tay làm cho toàn bộ bụi biến mất. Hắn quay sang gật đầu với Quỳnh Liên :

“Quỳnh Liên. Mọi chuyện tới đây nhờ cả vào con. Hãy tiến tới và đặt tay mình lên cánh cửa kia”

“Con hiểu rồi”

Quỳnh Liên lưu luyến rời khỏi vòng tay của Thành Chủ rồi tiến tới phía trước. Cô bé đặt tay lên cửa Thiên Tài môn. Một luồng sáng phóng ra bao phủ lấy Quỳnh Liên. Đó là quá trình kiểm tra thiên tư của Quỳnh Liên.

Tất nhiên Quỳnh Liên dễ dàng vượt qua cửa ải này rồi. Chỉ mất một đoạn thời gian ngắn thì quá trình này kết thúc. Cánh cửa hé ra một chút truyền ra dao động không gian khủng bố.

Tới đây coi như đã thành công. Quỳnh Liên sau đó nhẹ nhàng mở cửa ra. Cánh cửa không gian xuất hiện hoàn toàn trước mặt và tạo ra một cỗ hấp lực tới cô bé. Cô bé ngoái đầu nhìn về Thành chủ rồi nhìn một loạt mọi người xung quanh. Sau đó thả lỏng cơ thể đi vào trong đó.

Ánh sáng từ Thiên Tài môn biến mất dần theo sự khép lại của cánh cửa. Cánh cửa đóng lại thì một lớp đá hiện lên bao phủ lại toàn bộ cánh cửa giống như ban đầu. Sau đó phiến đá tách ra trước đó khép lại hoá thành hình dạng một tảng đá lớn.

Bây giờ trông qua tảng đá này không hề có chút gì đặc biệt cả. Thế nhưng thực tế nó chính là một siêu cấp bảo vật…

Nhìn bóng hình xinh đẹp của người con gái hắn yêu thương dần biến mất trong Thiên Tài môn khiến Thiên Cường thổn thức trong lòng. Bao ý nghĩ trong đầu hắn hiện lên :

“Không biết sau này ta còn có cơ hộ gặp lại Quỳnh Liên không nữa?”

“Liệu đây là lần cuối cùng ta gặp mặt người mà ta yêu chăng?”

“Haizzz. Mai này nhất định nàng sẽ toả sáng rực rỡ trên bầu trời. Khoảnh khắc đó chỉ e ta không thể chứng kiến được rồi…”

Bao ký ức với Quỳnh Liên lại ùa về trong tâm trí Thiên Cường. Hắn thì thào :

"Tiểu vợ xinh đẹp. Ta yêu nàng. Đời này kiếp này yêu nàng. Nếu sau này có cơ hội nhất định ta sẽ theo đuổi nàng…"

( Cảm ơn em đã cho ta biết thế nào là yêu một người. Yêu em. Yêu tính cách của em. Yêu cử chỉ hành động của em. Yêu bộ dáng của em. Yêu nụ cười của em. Yêu ánh mắt của em. Yêu hết những gì thuộc về em…

Chỉ tiếc là ta không thể theo đuổi em…

Ước mơ kia mãi chỉ là mơ ước…

Yêu em nhiều…

Yêu em rất rất nhiều…)”

Tới đây thì coi như mọi chuyện đã kết thúc. Các Bán thánh, trưởng lão lần lượt cáo biệt rồi rời. Chỉ còn lại Thiên Cường cùng Phó Viện trưởng.

Hạ Vũ tới dặn dò Thiên Cường :

“Ngươi chờ ta một chút để ta đưa các đệ đệ của ngươi tới đây. Ta muốn dẫn các ngươi tới một nơi quan trọng”

“Để tự đã rõ”

Phó viện trưởng hoá thành đạo ánh sáng rồi biến khỏi tầm mắt của Thiên Cường. Chỉ còn lại mỗi mình Thiên Cường ở đây.

Thiên Cường đem ánh mắt nhìn về trung tâm của quảng trường. Nơi đó có một toà đại điện nguy nga đồ sộ và toả ra khí tức bất phàm….

Một lát sau Phó Viện trưởng đã xuất hiện cùng với ba đệ đệ của Thiên Cường ở phía sau. Tiểu Bạch thấy Thiên Cường thì lấm lét nấp sau chân Vũ Tử. Còn Vũ Tử thì cố gắng trấn định rồi lén lút nhìn Thiên Cường.

Phó Viện Trưởng chỉ về toà đại điện nguy nga đồ sộ nơi trung tâm quảng trường :

“Kia chính là Nội Thần điện. Nội Thần điện chính là nơi nguồn gốc xuất sinh ra các thành viên trong nội Chiến Thần viện. Các ngươi theo ta tiến vào nơi đó”

“Vâng. Chúng đệ tử tuân lệnh…”

Nội Thần điện là nơi mà tất cả các đệ tử nội viện đều có hiểu biết nhưng bốn huynh đệ Thiên Cường thì không biết chút gì về nơi này. Đơn giản là con đường tiến vào Nội Viện của bốn huynh đệ Thiên Cường khác biệt với tất cả.

Phó Viện trưởng dẫn huynh đệ Thiên Cường tiến nhập Nội Thần điện. Vừa đi thì Phó viện trưởng vừa giảng giải đại khái mọi chuyện liên quan tới Nội Thần điện.

Nội Thần Điện là một toà nhà khổng lồ với kích thước rộng rãi cả mấy dặm vuông. Cho dù trận pháp hộ viện sụp đổ thì nơi này vẫn vững vàng. Bởi vì toà điện này chính là một toà chí bảo riêng biệt. Chẳng qua nó đẳng cấp thấp hơn Thiên Tài môn mà thôi.

Nội Thần Điện chia làm khu vực tự do và cấm khu. Khu vực tự do có một ít toà nhà tạm đủ cho vài ngàn người sinh hoạt. Ngoài ra còn có các vườn linh dược, nuôi nhốt linh thú,... với quy mô nhỏ.

Sau đi hết khu vực tự do thì nhóm người tới khu vực được ngăn cách riêng biệt với cánh cửa lớn. Phó Viện trưởng nói :

“Đây là khu vực cấm khu. Nó bao gồm kho lưu trữ tài nguyên, ngục giam để giam giữ những tội đồ và Khởi Nguyên Tái Tân. Khu vực cấm khu thì không được phép di chuyển vào khi không có sự chỉ đạo của cao tầng Chiến thần viện”

“Chúng đệ tử đã rõ”

“Huynh đệ các người theo ta Khởi Nguyên Tái Tân đi. Thời gian qua Nội Viện rất bận rộn nên không thể đưa các ngươi sớm vào đây được”

Phó Viện trưởng dễ dàng mở ra cánh cửa phía trước và nhóm người theo đó tiến vào. Trước mặt bọn họ chia ra làm ba căn phòng lớn hơn theo ba hướng riêng biệt.

Huynh đệ Thiên Cường theo chân Phó Viện trưởng đi thẳng về căn phòng phía trước. Căn phòng này có đề danh Khởi Nguyên Tái Tân.

Sau khi bước vào phòng thì xuất hiện trước mắt đám người là một cái hồ lớn ngập tràn máu huyết đỏ tươi. Huyết trì mang khí tức thần thánh nghiêm trang chứ không chút kinh dị hay ma mị gì cả.

Máu ở trong huyết trì toả ra nồng đượm khí tức sinh mệnh. Hơi nóng từ trong huyết trì toả ra khiến cho huynh đệ Thiên Cường đổ ra mồ hôi liên tục. Trông qua thì máu trong hồ kia như đang cuộn cuộn lên như nước sôi vậy.

Phó Viện trưởng sau đó giảng giải cho huynh đệ Thiên Cường về những sự việc liên quan tới Khởi nguyên tái tân. Khởi Nguyên Tái tân cũng chính là tên gọi của Huyết trì này….

Toà huyết trì này là nơi có thể cải tạo lại máu huyết trong bản thân và tăng tiềm năng cơ thể trong mỗi người. Điều đó khiến cho một kẻ bình thường không thể bước xa trên con đường tu luyện thành một người có tư chất cao. Tất nhiên quá trình này phải diễn ra nhiều lần và trong nhiều năm trời chứ không phải ngày một ngày hai.

Tương truyền toà huyết trì được đời Viện Trưởng đầu tiên tự mình luyện huyết rút ra từ bản thân, rồi sau đó kết hợp với trận pháp tạo nên. Các đời Viện trưởng sau này cũng tự mình rút luyện huyết từ cơ thể để bổ sung và tái tạo lại huyết trì. Khiến cho huyết trì tới bây giờ luôn trong tình trạng rất tốt.

Hằng năm sẽ có một số trưởng lão nhận nhiệm vụ phưu lưu tới các nơi hẻo lánh, cằn cỗi, khắc nghiệt của tinh cầu để tìm ra những đứa bé sỡ hữu tinh thần, ý chí, nghị lực cao. Các trưởng lão sẽ âm thầm theo dõi, thử thách những đứa bé này cho tới lúc chúng 18 tuổi. Khi những đứa bé vượt qua hết thử thách cũng như đạt đủ các tố chất trở thành đệ tử Nội viện thì sẽ được các trưởng lão đón về Khởi Nguyên Tái Tân tiến hành lột xác. Số lượng những đứa trẻ đạt đủ các điều kiện này không nhiều.

Quá trình lột xác trong huyết trì rất tàn khốc và tỉ lệ thành công không cao. Chỉ có những người thành công vượt qua hết thảy mới chính thức trở thành đệ tử Nội Viện và mang họ Vô Danh.

Về những người thất bại nếu may mắn còn sống sẽ bị xoá đi kí ức rồi đưa ra khu vực cư dân thổ cư nuôi dưỡng. Hoặc cũng có thể theo nguyện vọng của họ được Thần viện đem trở về nơi cũ.

Chính vì những điều này mà số lượng đệ tử Nội Viện của Chiến thần viện rất ít. Thậm chí ít hơn thành viên của bất cứ đế tộc nào. Nhưng đổi lại tất cả để tử của Chiến Thần Viện đều là tinh anh. Bởi tất cả đều mang ơn Chiến Thân viện tuyệt đối trung thành với Thần Viện.

Trải qua nhiều lần cải tạo cơ thể cũng như vượt qua rất nhiều khắc nghiệt thì đệ tử Nội Viện không hề thua kém các tinh anh của các Thần Viện khác. Ngoài ra đệ tử Chiến Thần viện có ý chí, sự trung thành và các phẩm chất mà các đệ tử Thần Viện khác không thể có được.

Đấy là bí mật lớn nhất của Chiến Thần Viện. Tất cả các thành viên của Nội Viện đều cất giữ những ký ức này trong cấm chế do Thần Viện tạo ra. Bất cứ thế lực bên ngoài nào nếu muốn điều tra đều không thể.

Hơn nữa các đệ tử nội viện khi nhận nhiệm vụ đi ra ngoài đều là cấp bậc trưởng lão. Muốn giết họ thì có thể nhưng muốn sưu thức thì gần như là không thể.

Chiến Thần viện không cho phép duy trì chế độ gia tộc để tranh việc chuyên quyền kiểm soát. Vậy nên những người được mà về đều được sàng lọc cần thận để tránh tình trạng các trưởng lão có tâm tư sinh ra rồi đưa con của mình vào…

Chính vì không bao giờ đệ tử Chiến Thần viện rèn luyện bên ngoài, các để tử đều không chung dòng huyết mạch nên Chiến Thần Viện là nơi bí ẩn nhất mà không có thế lực nào có thể tìm hiểu rõ ràng được.

Các đệ tử nội viện đa phần khởi nguồn từ phàm nhân và phải cải tạo thân thể trong huyết trì nhiều lần. Thế nên ở các cấp bậc thấp như Võ đồ, Võ giả mới trải qua một hai lần cải tạo thân thể thì không thể so sánh với các đệ tử tinh anh của các Thần Viện khác được.

Thêm nữa nếu áp chế bản thân và tăng số lần cải tạo thân thể thì trên 20 tuổi bọn họ mới sánh được với các tinh anh của các Thần viện khác. Nhưng 20 tuổi thì đã quá tuổi quy định của Giới Thần Viện. Vì lẽ đó mà mỗi lần giao lưu tại Giới Thần Viện thì Chiến Thần Viện phải tìm các đệ tử Ngoại viện. Kết quả thì lần nào cũng thất bại, không đạt nổi thành tựu cao.

Huynh đệ Thiên Cường nghe xong mà tấm tắc khen ngợi trong lòng về sự thần kỳ của Huyết trì. Trong lòng cả ba đều muốn thử tắm qua xem sao.

Phó Viện trưởng nói tiếp :

“Hôm nay ta dẫn huynh đệ các ngươi tiến tới nơi này là để cho các ngươi tắm huyết trì nơi này…”

“Chuyện này là thật sao? Vậy chúng đệ tử xin cảm tạ Phó viện trưởng”

“Được rồi. Các ngươi cởi bỏ quần áo rồi xuống đó đi”

“Chúng đệ tử tuân lệnh”

Huynh đệ Thiên Cường vui vẻ trút bỏ y phục rồi cẩn thận đi xuống hồ.

Thứ mà Thiên Cường cảm nhận đầu tiên chính là sự nóng bỏng mà huyết trì mang lại. Tất nhiên với thân thể cường hãn của bọn họ thì chút nóng này không là gì cả.

Thiên Cường không thể quan sát được đẳng cấp máu huyết trong hồ. Nhưng mà hắn đoán máu huyết rút ra từ các đời Viện trưởng chắc chắn không tầm thường đâu.

Theo thời gian trôi đi, nhiệt độ trong huyết trì đã tăng lên đáng kể. Thế nhưng cơ thể Thiên Cường vậy mà không hấp thụ dong máu xung quanh. Hắn cảm thấy kỳ lạ bèn quát sát thật tỉ mỉ.

Thiên Cường nhận ra không phải cơ thể hắn không hấp thụ mà là máu huyết nơi này tạo ra một lớp đặc biệt ngăn cản hắn hấp thụ. Hắn thử nhìn sang ba đệ đệ mình thì đều phát sinh việc tương tự.

Thiên Cường bèn vốc lấy một ngụm máu rồi nuốt vào trong bụng. Thế nhưng vào đến cơ thể thì máu huyết vẫn không cho cơ thể hắn hấp thụ. Sau một khoảng thời gian nữa thì máu huyết kia thẩm thấu rời khỏi cơ thể hắn và đi ra ngoài. Các đệ đệ của hắn đều phát sinh như vậy.

Thiên Cường bèn nói chuyện :

“Thưa phó viện trưởng. Hình như chúng đệ tử không thể hấp thụ máu huyết tại nơi này..”

Phó Viện trưởng quan sát nãy giờ đã nhìn ra kết quả. Hắn có chút bất ngờ về việc này. Từ trước tới nay thì huyết trì đều có tác dụng với mọi người. Chỉ có huynh đệ Thiên Cường, Quỳnh Liên cùng Thập Thiên tướng là không được huyết trì cải tạo cơ thể.

Điều này khiến Phó viện trưởng liên tưởng tới việc huyết trì chỉ có thể cải tạo lại cơ thể những cơ thể mang tiềm năng thấp. Còn với những cơ thể mang tiềm năng cao thì huyết trì không xảy ra tác dụng.

Phó Viện trưởng bèn nói :

“Có lẽ tiềm năng cơ thể các ngươi đủ lớn nên huyết trì không thể cải tạo cơ thể các ngươi được. Các ngươi nên vui mừng vì điều này”

“Ồ. Thì ra là vậy”

Tất cả mọi người đều vui vẻ trong lòng. Duy chỉ có Thiên Cường là không vui. Cơ thể hắn đang dính nguyền rủa. Huyết trì không có tác dụng với hắn chứng tỏ con đường thay đổi vận mệnh bản thân càng thêm mù mịt …

“Nếu đã không có tác dụng thì các ngươi nên trở về đi thôi”

“Chúng đệ tử hiểu rồi”

Phó Viện trưởng sau đó đem huynh đệ Thiên Cường quay về nơi ở. Thiên Cường buồn bã đi về phòng với lòng trăn trở đủ điều. Bởi trong lòng hắn có dự cảm không lành đã xảy ra…

Bạn đang đọc Lạc Việt Tổ Thần của Thanh Nguyên Nhất Hối
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi thanhnguyennhathoi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.