Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 9: Ăn thịt bò.

Tiểu thuyết gốc · 4869 chữ

Chúng tôi vẫn tiếp tục bữa tiệc đến nửa đêm thì dừng lại. Ai muốn thì vẫn có thể tiếp tục được, còn tôi do cơ thể tôi chỉ là 1 người binh thường nên giờ đây tôi cũng đang khá mệt. Tôi đã ăn rất ít để bụng để có thể ăn được nhiều thịt bò hơn. Dì Maria cũng biết điều đó nên đã chủ động dừng lại.Thật may là đã kết thúc, tôi đang mệt mỏi cả về thể xác và tinh thần. Được khiêu vũ với 1 người đẹp như Dì Maria khiến tôi đã phải rất kiểm chế bản thân. 1 điều tốt là Ann đã khôi phục được 1 chút năng lượng. Trước đó năng lượng của Ann là 0.05%, hiện tại đã lên được 0.1%. Năng lượng mà chiếc dây chuyền cung cấp trong vài tiếng, bằng tinh thạch của 5 con ma thú cấp 5. Tôi rất muốn có nó, nhưng tôi biết nó quan trọng như thế nào với Dì Maria.

Tôi đang nghỉ ngơi 1 chút trước khi thưởng thức món thịt bò. Rất nhiều người thưởng thức trước đó đã nghỉ ngơi để hấp thụ được chúng. Tôi sẽ không phải xếp hàng nữa, đã khá ít người rồi. Chỉ tội nghiệp Bun, trong khi chúng tôi đang vui vẻ khiêu vũ thì cô bé vẫn đang phải vô cùng cật lực làm việc.Cả Shatya và Bunny đều đã dừng khiêu vũ, cả 2 đều kết thúc ngay khi chúng tôi dừng lại. Họ đang nhìn tôi và ánh mắt như là: “ Làm tốt lắm”. Tôi biết, tôi đang là nhân vật sáng nhất đêm nay. Nếu không phải nó có ích cho Ann, thì còn lâu tôi mới khiêu vũ cật lực như vậy. Nhưng thôi mọi chuyện cũng đã qua và tôi sẽ phải học dần cách chịu được áp lực. Tôi đã hứa với bản thân và với Ann rồi. Tôi sẽ làm mọi thứ miễn sao nó có ích cho Ann.

Rất nhanh chúng tôi đã đến lượt chúng tôi, vì là người thân nên Bun đã để dành cho chúng tôi những miếng thịt ngon nhất, chỉ số tốt nhất. Ngay sau chúng tôi, là vị Thánh Kiếm và những quý tộc. Trong những năm trước thì họ sẽ ăn sớm hơn vì họ sẽ thưởng thức món ăn chung với Dì Maria. Nhưng năm nay với việc Dì Maria khiêu vũ, họ cũng phải nhịn đến tận bây giờ. Tôi không biết họ đang có suy nghĩ gì, nhưng tôi không thấy sự bất mãn nào cả. Khi nhận được món thịt bò, Bun vậy cũng cổ vũ tôi: “Anh Leo khiêu vũ giỏi quá”. Cô bé sợ không ai biết hay sao vậy, cô bé hô to khiến tất cả đều quay lại nhìn tôi tiếp. Tôi chỉ muốn làm người bình thường thôi mà. Dù lần trước tôi chỉ ăn được 1 miếng và bỏ lại rất nhiều. Bun vẫn cho tôi suất rất nhiều, thông thường thì tùy theo cấp độ mà họ sẽ nhận được số lượng thịt tương ứng. Việc đó tránh sự lãng phí, thức ăn tuyệt hạng không phải là vô tận. Nhưng tôi do là người nhà nên vẫn được Bun ưu tiên, vẫn cho tôi 2 miếng to bằng bàn tay, dù tôi có trả lại cô bé cũng không nhận.

Sau khi nhận được miếng thịt của mình, chúng tôi di chuyển theo DÌ Maria đến 1 khu vực chỉ định ở trước. Đó cũng là nơi mà quý tộc và Dì Maria ăn uống trong những lần lễ hội trước. Nó vẫn nằm trong khu trung tâm lễ hội nhưng sẽ không có ai lui tới. Bởi vì khi vực đó đặc biệt, chúng có sẵn bàn tiệc và cũng có thêm cả 1 món thượng hạng khác nữa. Rượu vang Buver của vùng Terbisia, một loại rượu cực kỳ quý hiếm. Tôi được nghe nói là nó tác dụng của nó giống như thịt bò, cũng sẽ tăng chỉ số. Nhưng chúng còn thêm công dụng phụ khác nữa là hỗ trợ việc hấp thụ thức ăn. Tùy theo độ hiếm của chúng, mà chất lượng của việc hỗ trợ sẽ khác nhau. Và loại rượu này cũng vô cung khó làm, đòi hỏi rất nhiều công sức. Chỉ có gia tộc Buvelle 1 trong Bát đại gia tộc khác của Demacia là có thế điều chế được loại rượu này. Vì sự quý hiếm của nó, mà không phải tất cả mọi người trong thị trấn đều có thể được thưởng thức. Chỉ có chúng tôi và những quý tộc kia là được sử dụng chúng.

Chúng tôi ngồi vào bàn với chai rượu đặt ở đó , mỗi người có sẵn 1 cái ly để đựng rượu. Không có người phục vụ, khi chúng tôi ngồi xuống những người đang ở đó cũng đã rời đi. Món ăn chỉ có thịt bò và rượu vang, không có bất kỳ 1 món nào khác. Vì đơn giản tất cả đều có cơ thể có thể hấp thụ thịt bò và tăng chỉ số. Việc ăn thêm các món khác sẽ không thể tối ưu chỉ số cộng được, chúng tôi còn có món rượu vang hỗ trợ nữa. Nếu thêm các món ăn phụ khác chỉ làm thất thoát các chỉ số đó. Việc đưa các món ăn thêm vào chỉ được thực hiện khi có các nghiên cứu rõ ràng về từng loại. Chúng có khả năng khắc chế lẫn nhau làm mất chỉ số vốn có. Thậm chí cả ngộ độc nếu là tính khắc chế của chúng mạnh. Càng là món ăn thượng hạng thì việc này càng phải cẩn thận, nếu làm linh tinh rất dễ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.Vì thế dù chỉ có 1 món thịt bò nhưng tôi lại cảm thấy quá đủ rồi vì chất lượng mà nó mang lại. 1 món ăn ngon được đánh giá qua 2 tiêu chí: bổ ích với cơ thể và hương vị mà nó mang lại. Món thịt quá bổ ích với chỉ số của nó và vị của nó cũng vô cùng tuyệt vời, nguyên liệu thượng hạng và tay nghề đầu bếp đại sư đã tạo lên món ăn không thể chê vào đâu được.

Ngồi ở chủ vị đương nhiên là Dì Maria, tôi và các quý tộc chia ra 2 bên. Đặc biệt tôi được xếp ngồi đối diện với vị Thánh Kiếm, nó làm cho tôi không được tự nhiên. Các vị quý tộc khác cũng vậy , họ không được vui vẻ khi thấy tôi ở vị trí đó. Nhưng việc này là do Dì Maria quyết định và họ cũng không dám có phản ứng gì. Vị Thánh Kiếm kia thì khác, tôi không thấy có bất kỳ phản ứng gì khác thường của ông ấy. Tôi không biết liệu ông ấy có thật sự thoải mái không, vì việc ngồi đối diện cho thấy địa vị của tôi đang ngang hàng với ông ấy. Điều không mấy dễ chịu với 1 người cấp bậc Huyền Thoại và địa vị cực cao tại vương quốc. Ít nhất thì tôi thấy ông ấy vẫn nói chuyện bình thường và cũng kèm 1 chút tôn trọng với tôi. Mọi thứ khá là khác thường từ sau khi tôi khiêu vũ với Dì Maria , kể cả việc sắp xếp chỗ ngồi cũng mới được quyết định gần đây.

Bữa tiệc bắt đầu và mọi người cùng nhau dùng bữa, các vị quý tộc và người của Quán Cây Phong cùng nhau nâng ly và chúc mừng. Tại Demacia có 1 các quý tộc thường có các phong cách ăn uống khác với thường dân. Họ đề cao sự tao nhã và quý phái vì vậy trong khi ăn uống cũng vậy. Không phải là bạn cứ rót rượu là uống, cứ cắt thịt là ăn. Nó đều có các quy chuẩn của nó, kể cả việc ngồi thôi cũng phải rất cẩn thận. Tùy theo đối tượng ăn cùng mà có các cách cư xử phù hợp. Tôi đã phải mất cả buổi chiều để tập những thứ như vậy. Shatya,Bunny và cả Bun đều thay nhau hướng dẫn tôi, 1 người ghét sự gò bó và thích sự tự do như tôi thật sự không phù hợp với những quy chuẩn như vậy.Tôi đã định bỏ cuộc nếu như không nhận được thông báo của Ann rằng việc cơ thể tôi đã có những biến đổi bất thường.

Khi còn làm việc trong Đội Vệ Binh Ngân hà cơ thể tôi được Ann đánh giá là đã phát huy toàn bộ tiềm lực vốn có. Từ lúc chưa sở hữu Ann tôi đã phải tập luyện vô cùng kinh khủng, cả thể hình cũng như thể lực. Khi đã có được Ann rồi tôi lại càng có các bài tập và chế độ ăn phù hợp để phát huy tốt hơn nữa. Ann và tôi là 1 vì thế, Ann có thể biết cơ thể tôi đang ở tình trạng như thế nào. Với các bài tập cử thể, tôi đã đạt mức tối đa mà cơ thể tôi có thể có. Đã từ lâu tôi vẫn nghĩ là nó như vậy, cho đến khi Ann thông báo việc cơ thể tôi đang được gia tăng về lực lượng. Và khi nghĩ lại tôi đã tin được nguyên nhân, là do miếng thịt bò vàng. Cũng giống như tôi, con người ở thế giới này nếu chỉ tập luyện không, thì họ cũng sẽ đến 1 mức độ bão hòa nào đó. Và họ cần có các nhân tố bên ngoài giúp chỉ số của họ tăng cao. Việc tôi ăn 1 thực phẩm có khả năng tăng chỉ số mà tôi cũng đã hấp thụ được nó. Chứng tỏ tôi có cơ thể của 1 chức nghiệp chiến đấu vẫn chưa rõ là chiến binh - pháp sư. Dì Maria đã nhận xét, cơ thể tôi tương đương với Mạo hiểm giả cấp Bạc. Và Shatya cũng đã bất ngờ khi tôi hấp thụ nó rất nhanh. Tất cả là nguyên nhân mà hôm nay tôi phải ngồi đây, gò bó bản thân và phải ăn uống kiểu quý tộc. Tôi muốn xem cơ thể tôi sẽ phản ứng ra sao khi tiếp tục ăn miếng thịt bò đó, cộng với sự hỗ trợ của rượu vang hảo hạng.

Sau khi uống 1 hớp rượu vang nhỏ, đúng theo kiểu quý tộc. Tôi bắt đầu cắt món thịt bò và thưởng thức chúng. Có lẽ do lần trước chỉ ăn 1 miếng nhỏ mà đã bị ngất, nên lần này cả 3 người phụ nữ đều đang chú ý đến tôi. Chỉ cần tôi ngất lần nữa là họ sẽ đưa tôi đi “ cấp cứu” ngay lập tức. Vẫn như trước, sau khi đưa miếng thịt bò dát vang vào miệng tôi lại cảm nhận được hương vị thơm ngon của nó. Lần này đã thay đổi kiểu chế biến và cũng có sự khác biệt, nhưng vẫn là món thịt bò ngon nhất mà tôi được thưởng thức.

Và giờ là lúc quan trọng, không chỉ 3 cô gái bên ngoài đang chăm chú đến tôi, 1 cô gái bên trong cũng vậy. Cô ấy đang chuẩn bị phân tích dữ liệu cơ thể tôi sẽ thay đổi như thế nào khi ăn món thịt bò đó. Cơ thể tôi bắt đầu nóng lên, các miếng cơ cũng bắt đầu trở lên đau nhức. Tôi vẫn đang cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng. Nhưng lần này có vẻ lạc quan hơn lần trước, cơn đau không khủng khiếp như lần đầu và tôi có thể chịu đựng được. Ngay khi cơ thể bắt đâu hấp thụ, Ann đã phân tích và cho tôi biết mình chịu đựng được tiếp. Ít nhất là 3 miếng nữa, rồi Ann sẽ có các phân tích tiếp theo. Wow tôi không ngờ là như vậy, không biết là do cơ thể tôi tốt hay là do sự giúp đỡ của rượu vang. Nhưng 3 lần tức là tôi có thể thưởng thức chúng nhiều hơn nữa.

Các quý tộc cũng đang chú ý đến biểu hiện của tôi, tôi hiểu vì sao họ chú ý như vậy. Với họ, tôi là 1 ẩn số, sẽ chẳng ai nói cho họ biết tôi là người như thế nào?. Việc tôi thưởng thức thịt bò, đồng nghĩa với việc tôi là 1 người có chức nghiệp chiến đấu. Còn cấp độ của tôi, họ có thể đoán qua việc tôi ăn thịt bò. Tôi ăn được càng nhiều, chứng tỏ tôi càng mạnh. Và khi được chú ý như vậy, tôi cũng không muốn mình bị mất mặt. Tôi tỏ ra là bình thường, dăm ba miếng thịt này nhằm nhò gì.

Các quý tộc không ngạc nhiên, vì ăn 1 miếng nhỏ không nói lên điều gì cả. Người ngạc nhiên lại là 3 cô gái bên cạnh. Họ đã thấy tôi chật vật như thế nào trong lần trước, nhưng lần này tôi này không có phản ứng gì cả. Nhưng rất nhanh sau đó họ lại bình tĩnh trở lại kiểu “ quả nhiên là như vậy”. Và họ cũng bắt đầu thưởng thức bữa ăn. Với Shatya người có thể giết 1 con Hắc Ưng cấp 5 trong 1 nốt nhạc, thì việc thưởng thức được món thịt bò cũng là bình thường. Nhưng nếu Bunny cũng vậy chứng tỏ cô bé cũng ở đẳng cấp tương đương với Shatya. Dù cho chức nghiệp của cô bé không phải là 1 chức nghiệp chiến đấu nhưng nó cũng không phải dạng vừa. Và ở cái tuổi trẻ như này đã có cấp độ lớn như vậy, tương lai của cô bé cũng vô cùng rộng mở. Đúng là ở Quán Cây Phong , tất cả đều là quái vật.

Các quý tộc không để ý đến 2 cô gái, trong nhiều lần ăn cùng nhau họ không quá ngạc nhiên với thiên phú của họ. Họ cũng bắt đầu thưởng thức, nếu tôi là con vịt đang học cách để trở thành thiên nga, thì họ chính là những con thiên nga đích thực. Cách họ cắt miếng thịt bò, đưa vào miệng và thưởng thức nó, toát lên vẻ thanh tao và lịch lãm. Cái mà 1 kẻ mới học được 1 buổi chiều như tôi không thể làm được. Họ sinh ra đã là quý tộc và việc đó với họ chỉ là chuyện thường ngày. Đây cũng là lý do vì sao mà thường dân và quý tộc rất dễ phân biệt. Hành động của họ chứng minh được địa vị của họ.

Họ thưởng thức chúng 1 cách rất chậm rãi và tôi không thấy họ khó chịu khi thưởng thức thịt bò. Tôi biết họ đều là những người rất mạnh, mỗi quý tộc tương đương với 1 Mạo Hiểm Giả cấp cao. Thậm chí họ còn mạnh hơn vì đằng sau họ còn có cả gia tộc. Tôi còn nghĩ rằng, họ là những người có địa vị cao tại gia tộc của họ, việc được đi cùng Thánh Kiếm không phải đơn giản. Khi đưa ánh mắt sang vị Thánh Kiếm, tôi thấy ông ấy cũng đang nhìn tôi. Tôi đã thấy ông ấy luôn chú ý đến tôi, từ sau buổi khiêu vũ. Còn Dì Maria thì vẫn vậy, dì vẫn luôn luôn chú ý đến tôi. Được 2 đại nhân vật chú ý khiến tôi cảm thấy không được thoải mái. Tôi đang nghĩ:” Làm ơn hãy để cho tôi được yên đi. Sao mà cứ chú ý đến tôi làm gì vậy?”.

Có vẻ thấy biểu cảm của tôi, vị Thánh Kiếm kia đã thu lại ánh mắt và thưởng thức món thịt. Ở cấp độ của họ thì thịt bò đã không còn tác dụng và giờ chỉ có hương vị là ảnh hưởng được đến họ. Ông ấy có vẻ hài lòng với hương vị của món thịt. Còn Dì Maria vẫn thế, vẫn đang chăm chú nhìn tôi. Tôi đang tưởng tượng ra hình ảnh của 1 cô thiếu nữ tinh nghịch, hơn là 1 nàng Tiên sống được vài trăm năm.

“Thôi kệ đi” tôi tự nói vậy và bắt đầu ăn miếng tiếp theo. Cơ thể tôi đã ổn định lại, so với 1 đêm để khôi phục thì việc này thật phi thường. Tôi bắt đầu ăn miếng thứ 2 và thứ 3. Tất nhiên là mỗi lần tôi ăn, tất cả đều dừng lại và xem biểu cảm của tôi. Tôi vẫn cố tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng, cả về thể xác và tinh thần. Cơ thể tôi lại đau nhức, thỉnh thoảng tôi nghe được tiếng lộp độp trong các khúc xương. Tôi không biết chúng có bị sao không, nhưng chúng đau kinh khủng. Tôi vẫn ngôi yên đó và ánh mắt cá chết nhìn những người còn lại. Thế quái nào mà mỗi lần tôi ăn là cả cái bàn tập trung nhìn tôi vậy. Họ không ăn đi, nhìn tôi làm cái gì ???. Họ không nhìn tôi, tôi còn có thể cử động để bớt đau và khó chịu. Họ cứ nhìn tôi như vậy khiến tôi cứ phải cố tỏ ra là mình ổn.

Ann lại tiếp tục thông báo cơ thể tôi chịu đựng được, và tôi sẽ ăn từng miếng một. Tôi sẽ chờ Ann đánh giá cơ thể rồi ăn miếng tiếp theo. Và rồi điều ngạc nhiên xảy ra, khi tôi ăn đến miếng thứ 5, cơ thể tôi không còn đau nữa. Các cơn đau vẫn còn, nhưng không quá ác liệt. Tôi vẫn nghe được thông báo của Ann rằng cơ thể vẫn tiếp tục được. Thế là tôi cứ ăn và ăn hết miếng to bằng bàn tay đâu tiên. Cả 3 cô gái đều đã trố mắt ra nhìn tôi, Shatya thậm trí còn đang dụi mắt, Dì Maria thì vẫn mỉm cười như mọi lần. Các quý tộc thì đã thay đổi thái độ, ít nhất tôi đã nhận thấy sự công nhận từ họ. Ann vẫn báo là cơ thể tôi có thể chịu đựng được. Nhưng lần này đã kèm theo thông báo, sẽ có hiệu ứng phụ nếu tôi tiếp tục. Tôi hỏi Ann về lợi ích của thịt bò mang lại, Ann nói chúng rất tốt và tốt nhất là tôi nên ăn hết suất ăn của mình. Tuy rằng sau này tôi cũng sẽ chịu tác dụng phụ trong 1 khoảng thời gian. Tôi không quan tâm đến nó, miễn là tôi không chết và có thể hồi phục thì việc đó không phải là vấn đề.

Uống 1 hớp rượu vang, tôi bắt đầu đánh chén miếng thứ 2. Khi thấy tôi bắt đầu ăn miếng thứ 2, thì đến vị Thánh Kiếm cũng không thể ngồi yên được nữa. Tôi đã vượt qua Shatya và đã bước vào tiêu chuẩn của Mạo Hiểm Giả cấp Kim Cương. Nếu là người bình thường, mỗi 1 miếng sẽ là 1 thử thách với họ. Tôi lúc đầu cũng như vậy, nhưng giờ tôi đã khác, đã bật Mode lên rồi. Lần này tôi thưởng thức chậm rãi và đúng phong cách của quý tộc luôn. Từng miếng nhỏ 1 được tôi đưa vào miệng thưởng thức, thỉnh thoảng uống thêm vài hớp rượu vang. Lần này đến cả các quý tộc cũng đang há hốc miệng nhìn tôi. Ở tầm tuổi tôi, Mạo Hiểm Giả cấp Kim Cương đã rất hiếm, kể cả ở gia tộc của họ cũng chỉ có vài người, Nhưng mà ăn uống 1 cách thoải mái như vậy, thì tôi nghĩ họ lần đầu tiên nhìn thấy. Tôi lúc này đang rất vui vẻ, so với lúc đầu chật vật thì hình ảnh của tôi bây giờ đã khác 1 trời 1 vực. Tôi thật muốn ngửa cổ lên trời cười to: “Chủ Tịch giả vờ và cái kết, đừng bao giờ khinh thường người khác”.

Trong lúc tôi đang là tiểu nhân đắc trí, vị Kiếm Thánh kia quay sang Dì Maria. Dì thì chỉ liếc mắt sang nhìn ông ấy. Từ đầu bữa đến giờ, Dì chẳng động đến miếng thịt hay hớp rượu vang nào. Cứ chống tay chăm chú nhìn tôi nãy giờ. Khi Dì liếc mắt sang, vị Kiếm Thánh kia ngay lập tức gật đầu nhẹ. Như thể đang xác nhận điều gì đó, Dì Maria thu hồi ánh mắt và lại nhìn tôi đầy thích thú. Đôi mắt không giấu nổi niềm vui sướng. Tất cả mọi thứ tôi đều nhìn thấy và tôi cảm thấy hôm nay Dì cư xử thật khác biệt.

Bữa ăn cũng dần dần kết thúc, tôi là người đầu tiên ăn hết 2 miếng. Sau đó là Shatya và Bunny nhưng 2 cô bé chỉ ăn được 1 miếng mà thôi. Sau đó đến vị Kiếm Thánh, dù bắt đầu sau và ăn rất chậm rãi nhưng ông ấy ăn 2 miếng thịt mà không gặp vấn đề gì. Các vị quý tộc khác thì không như vậy, có người ăn thoải mái nhưng tốc độ cũng không phải là quá nhanh. Họ vẫn chậm hơn tôi 1 chút, việc đó tôi càng trở lên vui vẻ hơn.

Sau khi kết thúc bữa tiệc, chúng tôi trở về quán trọ. Vì đã khuya nên Vị Thánh Kiếm và các quý tộc cũng được ở tại đây, phòng của họ đã được chuẩn bị từ trước. Tôi Shatya và Bunny qua chỗ Bun và đưa cô bé về cùng. Phần còn lại sẽ để cho người của thị trấn, họ cảm thấy biết ơn khi cô bé đã làm món ăn hảo hạng, miễn phí cho họ. Không giống như Shatya và Bunny, Bun chỉ có cơ thể của 1 người bình thường. Cho nên làm việc cường độ cao như vậy cũng đã khiến cô bé cảm thấy rất mệt mỏi. Chúng tôi trở về phọng và bắt đầu nghỉ ngơi, ngoài kia tiếng nhạc vẫn đang tiếp tục. Lễ hôi sẽ diễn ra xuyên màn đêm, nên nếu ai có đủ sức họ có thể tiếp tục. Còn ngày mai chúng tôi cũng có những việc khác. Đặc biệt là Bun, lễ hội vui vẻ với nhiều người, nhưng khá là mệt mỏi với cô ấy.

Khi về đến Quán Cây Phong, tôi trèo ngay lên giường. Bởi vì tôi cảm nhận được có sự khác biệt sắp xảy ra. Cơ thể tôi bắt đầu nóng lên, các cơ thịt cũng bắt đầu đau nhức. Tiếng nổ ròn vang từ các khớp xương , kêu liên tục. Cơn đau và tần suất nhiều hơn lần trước. Cơ thể tôi vẫn tác dụng với miếng thịt, nhưng thay vì cơn đau đến liên tục thì chúng tạm dừng lại. Và giờ đây đồng loạt xảy ra với cơ thể tôi. Chúng giống như con dòng sông được chặn lại, và khi được thả ra dòng nước chảy với tốc độ và sức mạnh lớn hơn rất nhiều. Cơn đau từ khắp nơi trên cơ thể, giờ đây ngay cả việc hét lên để bớt đau tôi cũng không làm được. Cổ họng tôi giờ cũng đang đau rát, đôi mắt đang mờ dần, tai tôi thì vang lên những tiếng ù ù. Tôi đang mất đi tất cả tri giác, quằn quại trên chiếc giường một hình ảnh vô cùng thống khổ. Đó là cái giá của việc mạnh lên, tôi không biết Mạo hiểm giả ở thế giới này có phải chịu giống tôi không. Nếu có thì việc mạnh lên của họ thật không dễ dàng. Cơn đau xảy ra đến hết đêm , điều đen đủi là tôi không thể ngất đi giống như lần trước. Nếu có thể ngất đi ,thì tâm trí tôi sẽ không phải chịu đựng đến vậy. Việc bị tra tấn đã rất đáng sợ, nhưng đáng sợ hơn là tâm trí luôn tỉnh táo để cảm nhận từng cơn đau. Nếu được lựa chọn, tôi sẽ không bao giờ muốn trải qua cảm giác như vậy nữa. Nó quá đáng sợ!!!

Khi ánh sáng mặt trời chiếu xuống qua ô cửa sổ, căn phòng lúc này trở lên bừa bộn. Thay vì nằm chỉnh tề trên chiếc giường , lúc này có 1 người đang nằm co ro 1 góc. Trên chiếc giường không còn bất kỳ 1 vật gì. Chăn, ga , gối đều đã rơi xuống dưới đất. Tóc tai lúc này bù xù, anh ta vẫn đang nằm im như vậy. Chỉ có đôi mắt vẫn đang mở, cho thấy anh ta vẫn đang còn sống. Ở bên ngoài, vang lên tiếng đập cửa liên hồi, có rất nhiều tiếng gọi vang lên nhưng không thấy anh trả lời. Và rồi họ bắt buộc phá cửa vào kiểm tra bên trong.

Người xông vào bao gồm cả 4 người Quán Cây Phong và cả các vị Quý tộc của ngày hôm qua. Có lẽ do không thấy tôi lên họ đã đến tìm tôi. Tôi đã nghe thấy họ gọi, nhưng giờ đây tôi không thể trả lời họ được. Cơn đau đã không mãnh liệt như đêm qua, nhưng giờ đây tôi không thể cử động. Việc chịu cơn đau trong thời gian dài, đã khiến cơ thể tôi gặp phải tác dụng phụ. Dù tôi muốn trả lời, thì tôi cũng không đủ sức phát thành tiếng. Tâm trí tôi cũng đang vô cùng mệt mỏi, tôi chỉ muốn thiếp đi 1 lúc. Nhưng vẫn như đêm qua, tôi không thể nào chợp mắt được.

Ngay khi thấy tôi nằm co ro 1 góc, Shatya và Bunuy nhanh chóng chạy đến kiểm tra. Họ xem liệu tôi còn sống không. Nhưng khi thấy tôi mở mắt nhìn họ, họ đã yên tâm phần nào. Họ đưa tôi về vị trí giữa rường, Bun đã chuẩn bị gối và chăn cho tôi. Giờ đây tôi như chiếc lá, mặc cho cơn gió muốn tôi đưa tôi về đâu cũng được. Trong khi mọi người đang hoảng hốt, thì Dì Maria vẫn rất bình tĩnh. DÌ đưa tay kiểm tra người tôi, thông thường Dì sẽ sử dụng phép thuật. Nhưng tôi có [Lá chắn năng lượng] nên lần này Dì kiểm tra trực tiếp. Sau khi kiểm tra Dì không tỏ ra lo lắng, mà ngược lại tỏ ra mừng rỡ. Vị Kiếm thánh kia cũng tiến lên, kiểm tra và ông ấy cũng vậy. Nhưng nhiều hơn Dỉ Marria 1 nét kinh ngạc. Có vẻ như họ vừa phát hiện ra điều gì đó ở tôi. Sau khi kiểm tra xong, vị Kiếm thánh đưa cho Bun 1 lọ thuốc màu lục. Lọ thuốc có vẻ sẽ có tác dụng tăng cường khả năng hồi phục. Và rồi tất cả họ đi ra ngoài, để lại tôi 1 mình trong căn phòng.

Tuy cơ thể tôi đang không thể cử động và vẫn có những cơn đau âm ỉ. Nhưng lúc này tôi đang cảm thấy vui vẻ. Ann đã thông báo rằng cơ thể tôi đang có những biến đổi rất lớn. Lực lượng trong cơ thể đang được tăng cường, việc hấp thụ thịt bò diễn ra thuận lợi. 100% chỉ số cộng thêm đã được cơ thể chuyển hóa thành lực lượng. Thật là may mắn, sự cố gắng của tôi đã được đền đáp. Lúc này không thể cử động được , thì tôi có việc khác để làm. Suy nghĩ về tương lai về mục tiêu của bản thân khi ở thế giới này. Và các kế hoạch để hoàn thành nó. Suy nghĩ rất nhiều và tôi cũng đã có 1 kế hoạch cho bản thân. Ít nhất là những mục tiêu mà tôi có thể hoàn thành ở tương lại gần. Đó sự chuẩn bị cho những kế hoạch và những mục tiêu lớn hơn ở tương lai.

Từ chỗ tôi cũng vừa đủ tầm nhìn ra quảng trường, tôi thấy những con Điểu sư đang ở đó. Phải nói là chúng đã được huấn luyện rất tốt. Dù là ma thú và rất mạnh nhưng chúng lại không tấn công con người. Chúng tôi di chuyển rất kỷ luật ,mặc dù lúc này không có người điều khiển chúng. Vị Kiếm Thánh trèo lên lưng điểu sư, cả người và ma thú đều nổi bật lên so với những người còn lại. 1 hình ảnh mà tôi nghĩ mình sẽ không bao giờ quên. Hình ảnh về 1 kỵ sỹ đang cưới lên “con ngựa” biết bay. Tôi mong muốn sau này mình cũng sẽ là 1 kỵ sỹ như vậy.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.