Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 10: Thành Turin, Thị Trấn Evenmoor và Hắc Ưng

Tiểu thuyết gốc · 5702 chữ

< Câu chuyện xảy ra 10 năm trước so với dòng thời gian chính >

Dòng sông Sen, 1 dòng sông rộng lớn chảy từ trung tâm lục địa ra bờ Tây và đổ về biển cả. Dòng sông cũng là ranh giới tự nhiên ngăn cách Demacia quốc gia của nhân loại với Rừng đại ngàn Jula thế giới của Ma thú. Nhưng lúc này trên dòng sông đang có 1 cây cầu khổng lồ đang được xây dựng. 1 cây cầu bằng đá với 8 nhịp cầu, chiều rông đủ để 4 làn xe ngựa đi qua cùng lúc. Mặc dù vẫn thấy sự chưa hoàn thiện nhưng phần cốt lõi đã được hoàn thành. Trên chiếc cầu cũng đã có người qua lại, các thương nhân đang di chuyển từ cây cầu đến phía Nam. Đi đến 1 tòa thành có tên là Turin.

Tòa thành Turin được vị Công tước Florentino của gia tộc Laurent xây dựng. Từ ngay sau khi tiêu diệt gia tộc Durand và được vua Javan Đệ Tam của vương quốc Demacia phong tước hiệu. Vị Thánh Kiếm ấy đã chọn lãnh địa của mình. Với tầm nhìn bản thân, ông ấy đã chọn vùng đất phía Nam dòng sông Sen là vùng đất lập nghiệp của gia tộc. Đánh dấu sự xâm lấn đầu tiên của Vương quốc Demacia vào lãnh thổ của Ma thú.Tuy nhiên mọi việc không dễ dàng, tiến vào lãnh thổ ma thú sẽ gặp vô vàn khó khăn. Nhưng trong 10 năm gia tộc Laurent cũng đã làm được. Họ xây được cây cầu nối liền lãnh địa của mình, với phần còn lại của vương quốc. Và họ cũng đã thành công xây dựng được tòa thành tương tối kiên cố của mình.

Dọc theo con đường từ cây cầu đá bắc qua dòng sông, 1 tòa thành màu xám bạc hiện ra. Nhìn vào chiều rộng của nó có thể thấy đây sẽ là công trình vĩ đại. Phần tường thành dày và kiên cố, nhưng có vẻ chúng vẫn chưa được hoàn thành. Có khá nhiều nơi kiến trúc vẫn chưa đình hình, đặc biệt là các tòa tháp canh ở trên cao.Bên trong tòa thành cũng vậy, đã có các kiến trúc được xây dựng, nhưng cũng không khó để tìm ra các kiến trúc đang dang dở. Trên đường phố, rất nhiều người với trang phục giống nhau đi lại. Có thể nhận ra Chức nghiệp thông qua công việc của họ. Những người bình thường với Chức nghiệp thợ thủ công, họ đang tập trung vào làm việc phần kiến trúc của công trình trong tòa thành. Thương nhân với hàng hóa, nhưng không quá nhiều.Các Mạo hiểm giả với vũ khí và chiến lợi phẩm. Vệ binh đang bảo vệ ở những nơi trọng yếu. Và Pháp sư Thổ hệ đang sử dụng phép thuật xây dựng tường thành. Và hầu như không có những công việc khác ở đây.

Lúc này ở trên một phần tường thành có 2 người đang đứng ở đó. Nhìn trang phục thì có thể nhận ra họ là những Pháp sư. Sử dụng phép thuât của mình họ đang tạo ra những mảnh đá từng chút một. Mỗi mảnh đá được tạo ra lại được họ cô đọng lại để tăng sự rắn chắc. Điều kỳ lạ là chúng lại vừa khít với phần tường thành đã được tạo ra trước đó. Nhìn thao tác thì có thể nhận ra họ có sự khác biệt trình độ với nhau. 1 người có thời gian hoàn thành nhanh hơn người còn lại. Người kia có vẻ là người mới, tuy thời gian tạo ra mảnh đá không quá lâu nhưng anh ta mất rất nhiều thời gian để kết nối với phần đã tạo trước đó. Nhưng họ cũng có 1 điểm chung đó là thường xuyên nhìn lên bầu trời. Họ có vẻ đang lo sợ 1 điều gì đó,trong đó có 1 người tên Tullk, anh ta hỏi người còn lại:

- Anh đã biết tin gì chưa. Hôm qua lại có người bị Hắc Ưng tấn công đấy.

- Ý của anh là đoàn thương nhân ấy hả ? Họ bị đoàn diệt tất cả đúng không. Cả tòa thành đều đã biết chuyện đó.

- Kỵ sĩ đã phát hiện và đuổi theo chúng. Nhưng chúng không chống trả mà chỉ chạy trốn. Khi về đến lãnh địa thì mai phục lại.

- Rồi sao nữa, sao anh biết chuyện đó?

- Tôi có người thân làm kỵ sĩ anh ta may mắn sống sót. Nhưng bị thương nặng, tôi vừa đi thăm anh ấy.

- Cả đội kỵ sỹ tinh nhuệ và Điểu Sư đều không chống lại được chúng sao?

- Không phải vậy. Chúng rất xảo quyệt, tôi không ngờ Ma thú lại có thể thông minh đến vậy. Chúng tỏ ra yếu thế rồi bỏ chạy. Nhưng lại có nhiều hơn Ma thú đã mai phục sẵn. Đoàn Kỵ sỹ không kịp phản ứng, vậy là họ bị tổn thất. Nhờ họ mạnh hơn nên mới thoát được, nhưng cũng đã có người bỏ mạng.

- Vậy chúng nhắm vào các Kỵ sỹ sao? Thật không thể tin được. Ma thú lại đi nhắm vào người đi săn chúng.

- Đều là vì sự xuất hiện của Vương Thú. Không ngờ cái cây khổng lồ ở phía Tây Nam lại là nơi sản sinh ra Vương Thú. Cái cây quá cao khiến các Mạo Hiểm Giả không thể thám hiểm. còn kỵ sĩ thì lại chủ quan nghĩ rằng đó chỉ là tổ Hắc Ưng bình thường.

- Cái này tôi biết. Tôi đã nghe nói. Mỗi lần có Kỵ sỹ bay qua kiểm tra chúng chỉ bay ra những con yếu. Kể cả khi bị tiêu diệt, những con mạnh cũng không có phản ứng. Điều đó đã khiến họ nghĩ vậy, nhưng xem ra Ma thú cũng thật thông minh. Chúng lừa được cả con người.

- Hắc Ưng vốn là loài rất thông minh, giờ chúng lại có Vương Thú nữa. Mọi chuyện càng trở nên tồi tệ. Nếu không giải quyết sớm, tòa thành sẽ không thể phát triển. Các Mạo Hiểm Giả nếu không thể đi săn ma thú sẽ không thể sinh sống ở đây được. Cả chúng ta cũng vậy, chúng ta không biết liệu chúng ta có trở thành món ăn của chúng không?

- Tôi đã nghĩ đây sẽ là công việc ngon ăn, lương cao. Nhưng không ngờ khi đến đây mọi chuyện lại xấu đến thế. Nếu không phải có món nợ để đi đến đây, tôi sẽ không mạo hiểm tính mạng mình lúc này. Chúng ta đang ở nơi dễ bị chúng tấn công nhất. Liệu có cuộc tấn công của Vương Thú vào tòa thành không ?

- Cái này tôi không rõ, nếu đánh nhau 1vs1 đến chết, thì rõ ràng Thánh Kiếm sẽ chiến thắng. Nhưng điểm mạnh của Hắc Ưng là khả năng bay lượn. Nếu không thể chiến thắng, thì nó dễ dàng tẩu thoát.

- Nếu Thánh Kiếm tấn công trước thì sao ?

- Không có khả năng. Tổ chim ở ngọn cây, còn cái cây lại rất cao. Họ chỉ có thể cưỡi Điểu Sư tấn công. Nhưng Điểu Sư của ngài ấy chỉ là ma thú cấp 8 rõ ràng không thể đấu lại Vương Thú được. Trừ khi mời được Điểu Sư Vương của gia tộc Caleb . Nhưng việc này không có khả năng, chỉ khi Vương quốc gặp nguy hiểm nếu không, không có ai có thể mời được Điểu Sư Vương. Kể cả là Quốc vương của vương quốc.

- Vậy là không còn cách nào sao?

- Thánh Kiếm gửi thư đến Quốc Vương, nhưng không biết quốc vương sẽ cử ai đến. Ít nhất phải có thêm 1 vị cấp bậc Huyền Thoại nữa. Nếu không thì không có khả năng, Hắc Ưng rất thông minh, nhưng chúng cũng thù rất dai. Nếu không thể tiêu diệt nó trong 1 lần, tòa thành sẽ không bao giờ được yên ổn.

- Hi vọng sẽ có 1 vị Công Tước nào đó đến hỗ trợ. Như vậy là tốt nhất

- Um tôi cũng hi vọng vậy. Nhưng tôi cũng lo lắng , chiến đấu ở cấp độ đó chúng ta không thể đoán trước được.

Trong lúc họ đang nói chuyện, thì ở dưới cổng thành có 1 chiếc xe ngựa đang dừng lại ở đó. Chiếc xe ngựa màu trắng, kiểu dáng,phong cách và chi tiết trang trí cho thấy đây là 1 chiếc xe vô cùng sang trọng. Những con ngựa cũng màu trắng muốt, nhìn chúng như bước ra từ những câu chuyện cổ tích. Thông qua chiếc xe, có thể đoán được chủ nhân của nó có địa vị cao như thế nào. Chiếc xe đó đang tạm dừng, để vệ binh tòa thành kiểm tra. Do cũng đoán được địa vị của người trong xe, vệ binh vô cùng cung kính là cẩn thận. Nhưng ngay sau khi biết thân phận người đó, họ lại càng cung kính hơn. Ngay lập tức có đoàn người từ trong thành chạy ra, họ là những kỵ sĩ của tòa thành. Nhưng lần này họ không cưới Điểu Sư mà cưỡi ngựa, nhiệm vụ của họ không phải là chiến đấu mà là mở đường cho cỗ xe ngựa. Ngay khi thông tin về cỗ xe ngựa được truyền ra, tất cả mọi người đều đang chú ý đến nó. Bất kỳ đang làm công việc gì, họ đều gác lại đổ ra đại lộ trung tâm. Mong nhìn được chiếc xe ngựa thật gần. Từ trong cố xe ngựa 2 cô bé thò đầu ra và nhìn ngó xung quanh, cả 2 đều vô cùng thích thú khi nhìn ngắm các kiến trúc của tòa thành. Và thỉnh thoảng là hình bóng của 1 người phụ nữ cũng ở trong chiếc xe đó. Đây có lẽ mới là người mọi người mong chờ được nhìn thấy.

Rất nhanh chiếc xe ngựa đã đến lâu đài trung tâm của tòa thành. Khác với phần lớn kiến trúc của tòa thành, lâu đài đã được hoàn thiện xong. 1 lâu đài với màu trắng đặc trưng của Demacia . Mái vòm màu xanh, những cột chống to lớn. Diện tích cũng rất rộng, chiếc xe ngựa chở nên nhỏ bé vô cùng khi dừng ở trước cửa lâu đài. Lúc này bên ngoài đã có rất nhiều đứng đợi sẵn ở đó, có thể nhìn ra họ là những quý tộc của lâu đài. Tất cả chia làm 2 hàng ngang, cung kính chờ đợi người trong xe bước xuống. 2 cô bé bước xuống trước, cả 2 có vẻ quá quen với cảnh tượng trước mặt nên vẫn vô tư chơi đùa. 1 cô bé khoảng 8 tuổi mái tóc ngắn màu đỏ cắt ngang vai, có vẻ màu đỏ là màu yêu thích của cô bé. Chiếc váy ngắn màu đỏ, đến con gấu bông cầm trên tay cũng có bộ lông màu như vậy. Cô bé vừa đi vừa dắt thêm cô bé còn lại. Cô bé này ít tuổi hơn, chỉ khoảng 5 tuổi nhưng sự tự tin không kém gì chị mình. Hình dáng có đôi chút khác biệt khi có thêm đôi tai và chiếc đuôi mèo. Cho thấy cô bé thuộc 1 chủng tộc bán nhân loại. Và rồi nhân vật chính cũng xuất hiện, người phụ nữ rất đẹp, làn da trắng như tuyết. Khuôn mặt đẹp như tiên giáng trần, đôi tai dài kéo ngược lên - một tiên nữ của tiên tộc bước xuống. Tất cả mọi người đồng loại cúi đầu, họ thậm trí không dám ngước nhìn cho thấy địa vị tuyệt đối của người trước mặt. Đôi chân trắng muốt bước đi trên thảm đỏ để lại sự cao quý theo mỗi bước chân.

Rất nhanh họ đã đến trung tâm của lâu đài, nơi có 1 căn phòng rộng rãi với một vài người đang chờ đợi ở trong căn phòng. Căn phòng rộng rãi với vài chiếc ghế được đặt ở đó, chính giữa là Công tước … đứng bên cạnh là 2 hầu cận.Những chiếc ghế còn ở 2 bên hiện đang để trống. Ngay khi thấy người phụ nữ tiên tộc và 2 đứa bé xuất hiện. Vị Công tước và các hầu cận lập tức đi xuống tiếp đón, thật không ngờ người hành lễ lại là ông ấy.

- Công tước xứ Wrenwall kính chào ngài Maria. Rất cảm kích vì ngài đã đích thân đến giúp đỡ.

- Không cần cảm ơn. Ta chỉ đang thực hiện 1 cuộc giao dịch với đức vua mà thôi. Hãy cảm ơn đức vua của ngươi đó.

Người phụ nữ lạnh lùng trả lời, có vẻ như vị Kiếm Thánh nổi tiếng khắp Demacia cũng không khiến người phụ nữ này phải để tâm đến. Công tước nhanh chóng mời người phụ nữ ngồi xuống 1 chiếc ghế bên cạnh. Và bản thân cũng ông cũng không còn ngồi vào chiếc ghế chủ vị nữa. Vị khách này có địa vị cao hơn ông rất nhiều mà ngay bản thân ông cũng cảm thấy như vậy. Nếu không phải là chủ nơi đây, ông rất muốn mời vị khách vào chiếc ghế chính giữa. 2 cô bé tinh nghịch cung ngồi vào những chiếc ghế còn lại. Nếu ai đó thường xuyên đến nơi đây thì sẽ rất bất ngờ, vì những chiếc ghế đó chỉ dành cho những người quan trọng của tòa thành.

Cả 2 tiếp tục trò chuyện qua lại, nhưng có vẻ như họ đang chờ đợi ai đó. Một lúc sau có vài người bước vào, đây là những người quan trọng của tòa thành đó. Trang phục của họ nói nên 3 người đều là quý tộc, 1 Pháp sư và 2 Chiến binh. Nét mặt họ trở nên vui mừng, có vẻ toàn bộ áp lực đã tan biến khi họ nhìn thấy người phụ nữ. Họ nhanh chóng ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Công tước, căn phòng có lẽ sắp diễn ra 1 cuộc họp quan trọng.

Hai cô bé không hợp với không khí của 1 cuộc họp quan trọng, nên đã được 1 trong 2 hầu cận của Công tước đưa đi. Tại Thành Turin, người này là 1 nhân vật quyền lực, nắm toàn bộ tài chính và giao thương của tòa thành. Nhưng hiện nay, lại đang vô cùng cung kính 2 đưa bé. Dù không tình nguyện cả 2 vẫn theo vị hầu cận ra ngoài. Chúng vô tư di chuyền trong lâu đài, cô bé lớn hon dắt theo đứa em của mình. Chúng có lẽ đã tìm được niềm vui khác, khi không ở cạnh người phụ nữ. Vị hầu cận chỉ dám đi đằng sau. Có lẽ với 1 nơi an toàn như ở trong tòa lâu đài thì sẽ không có nguy hiểm gì, sẽ xảy ra với 2 đứa bé. Chúng chạy khắp mọi nơi mà không gặp phải sự ngăn cản. Nhưng rồi chúng dừng lại, 2 cô bé tinh nghịch lại đột nhiên chăm chú quan sát cái gì đó.

Ở dưới sân có 1 cô bé 8 tuổi khác đang tập kiếm pháp. Đối diện là những hình nhân, với tốc độ ra đòn và sự chính xác. Hình nhân bằng gỗ nhanh chóng bị vỡ tung. Ở tầm tuổi cô bé, đây là điều vô cùng kinh khủng. Chỉ có những người có thiên phú cực cao với có thể làm được. Tại Demacia cũng chỉ có các đại gia tộc mới có những nhân tài như vậy. Kích thích với hình ảnh đó, cô bé nhỏ tuổi hơn vỗ tay kêu lớn.

- Giỏi quá, giỏi quá. Lần đầu tiên em thấy có người có kiếm pháp giỏi như vậy.

- Hừ ! Múa kiếm thôi mà. Sao em lại phải bất ngờ như vậy.

- Nhưng chị ấy giỏi thật mà. Em không biết sau này em có giỏi được như vậy không nữa?

Ánh mắt long lanh của cô em cùng với câu trả lời đầy trân thành, khiến cho người chị có gì đó không vui.

-Chỉ là kiếm sư thôi mà. Đâu có gì tài giỏi chứ.

Cả 2 nói chuyện rất to và cô bé ở dưới đã nghe được điều đó. Ngước nhìn lên , cô bé lớn giọng nói.

-Kiếm sư không tài giỏi ?. Vậy mà đâu có chức nghiệp nào đấu tay đôi lại Kiếm sư đâu.

Nghe được lời nói cô bé tóc đỏ đang không vui, càng tức giận trả lời.

-Kiếm sư cũng đâu phải vô địch. Có rất nhiều Chức nghiệp có thể đánh bại kiếm sư.

-Ồ. Nói vậy chắc ngươi cũng có bản lĩnh.Vậy người có dám nhận lời thách đấu của ta không?

-Có gì không dám chứ. Ta sẽ cho ngươi thấy kiếm sư cũng chỉ là 1 chức nghiệp Đấu sĩ bình thường mà thôi.

Vừa dứt lời, cô bé nhảy từ trên xuống. Độ cao hơn 10m mà cô bé 8 tuổi lại không bị làm sao. Chứng kiến lời nói và hành động của cô bé tóc đỏ. Vị hầu cận thầm hô không ổn, anh ta nhảy xuống theo và cố gắng giải hòa cho cả 2.

-Tiểu thư. Đây là người nhà của vị khách quý Công tước trong hôm nay. Không thể thách đấu được.

-Khách cũng nên biết chủ nhà là ai. Cô ta đang lăng mạ chức ngiệp của cả gia tộc. Trừ khi cô ta xin lỗi và nhận sai nếu không ta sẽ không bỏ qua.

Có vẻ quá biết tính cách của tiểu thư nhà mình, vị hầu cận thở dài và quay sang cô bé tóc đỏ. Ánh mắt đầy cung kính nói.

-Tiểu thư có thể bỏ qua lần này không? Tất cả chỉ là hiểu nhầm, hiểu nhầm mà thôi.

-Ý ngươi là ta phải xin lỗi ư? Ta có nói gì sai chứ, Kiếm sư cũng đâu phải là cái gì ghê gớm.

Vị Hầu cận khóc không ra nước mắt, trong cuộc đời chinh chiến thương trường của mình, chưa bao giờ anh ta phải gặp cảnh tưởng khó xử như trước mặt. 1 bên là vị đại tiểu thư được gia chủ yêu quý nhất, 1 bên là người thân của 1 đại nhân vật. Thân phận cả 2 đều vô cùng cao , không nghe lời của anh ta ra gì. Nếu là những đứa trẻ ven đường thì anh ta cũng chẳng quan tâm. Nhưng đây lại và các tiểu thư cành vàng là ngọc nếu xảy ra chuyện gì anh ta không chịu trách nhiệm được. Vị tiểu thư nhà mình anh ta biết rõ, thiên phú cực cao người trưởng thành bị cô bé đánh bại cũng không ít. Vị còn lại anh ta không biết, nhưng cô bé đã nhìn thấy kiếm pháp của tiểu thư mà vẫn ứng chiến. Cho thấy cô bé cũng không phải dạng vừa, lại là người nhà của đại nhân vật nên chắc chắn cũng không đơn giản. Với tính khí của cả 2 thì đây chắc chắn là 1 trận đấu rất ác liệt và nguy hiển. Nghĩ đến đây anh ta đã phải toát mồ hôi hột.

-Kieran tránh ra nếu không ta đánh cả ngươi.

Cô bé kiếm sư tấn công trước, lao vào tấn công cô bé tóc đỏ. Anh chàng hầu cận lúc này đang đứng ở giữa và vô tình lại là mục tiêu của cô bé. Bất đắc dĩ, anh ta phải lui nhanh ra sau và trận chiến giữa 2 cô gái bắt đầu.

Tốc độ của cô bé kiếm sư rất nhanh, chẳng mấy chốc đã lao tới cô bé tóc đỏ. Với Chức nghiệp Đấu sĩ - Kiếm sư thì đây quả là tốc độ đáng kinh ngạc. Tốc độ này chỉ có Sát thủ mới có thể sánh bằng. Cô bé tóc đỏ cũng không quá bất ngờ, tay phải cô bé hiện lên ánh sáng màu đỏ. Một quả cầu lửa nhanh chóng được hình thành, tung về trước mặt còn bản thân lùi nhanh phía sau. Vậy ra cô bé là 1 pháp sự hỏa hệ, một hệ phép thuật khá hiếm ở thế giới này.

Ngay khi thấy cả 2 lao vào nhau, vị hầu cận nhanh chóng nhảy lên trên. Thông báo cho những người còn lại chú ý đến 2 cô bé. Còn bản thân lúc này đang phải lao nhanh đến phòng họp. Thân phận của cả 2, khiến anh ta bắt buộc phải đi tìm người có tiếng nói. Chỉ có thể là gia chủ hoặc vị đại nhân vật kia, dù cho cả 2 đang có cuộc họp quan trọng. Anh ta biết với 2 người họ thì 2 cô bé trước mặt có trọng lượng như thế nào. Anh ta đang lao đi với tốc độ nhanh nhất có thể, dù có cơ thể của 1 Chiến sĩ nhưng anh ta cũng không thể đến nơi ngay được. Lần đầu tiên anh ta thấy kho chịu với sự rộng lớn của lâu đài. Quá nhiều hành lang, khiến việc anh ta muốn làm càng trở lên khó khăn hơn.

Lúc này trận chiến của 2 cô bé đang đến hồi căng thẳng, cô bé kiếm sư có vẻ đang chiếm lợi thế. Kiếm sư là 1 chức nghiệp đặc biệt của Đấu sĩ, không phải Đấu Sĩ nào cầm kiếm cũng là kiếm sư. Kiếm sư có lợi thế hơn rất nhiều khi họ áp dụng được kiếm pháp vào trong chiến đấu. Việc này cực ký khó khăn, đa phần các Đấu sĩ dùng kiếm chỉ có dùng lực lượng và chỉ số bản thân để chiến đấu. Việc tìm được kiếm pháp phù hợp với bản thân là rất khó. Mỗi người sẽ chỉ phù hợp với kiếm pháp riêng biệt, thế nên việc học kiếm pháp của người khác vô cùng khó khăn. Nếu họ dùng rất nhiều thời gian để học kiếm pháp không phù hợp thì họ sẽ mất đi thời gian làm những thứ khác. Vì vậy việc tự sáng tạo ra kiếm pháp là việc làm dễ nhất để 1 Đấu sĩ dùng kiếm trở thành Kiếm sư. Cũng có trường hợp đặc biệt, đó là người thân có quan hệ huyết thống. Lúc này cơ thể rất giống nhau, nên họ có thể học được kiếm pháp của người thân trong gia đình. Nhưng việc đó cũng không đơn giản và cần tư chất rất thông minh thì họ mới làm được. Sử dụng kiếm pháp vào trận đấu, cô bé kiếm sư đã làm đối thủ bị thương 1 ở cánh tay. Vết thương có cả máu chảy ra.

-Ngươi không phải đối thủ của ta. Kiếm sư không phải ai cũng giống nhau. Nếu người xin lỗi ta sẽ dừng tay.

-Ta thừa nhận kiếm pháp của ngươi rất đặc biệt. Nhưng còn lâu ta mới thua cuộc.

Cô pháp sư trả lời rất dứt khoát, việc bị thương cũng không làm cho cô bé lùi bước. Đối diện với đối thủ có kiếm pháp biến ảo cô bé vẫn rất tự tin và sự tự tin đó là có cơ sở. Cơ thể cô bé bắt đầu biến đổi, 2 chiếc tai nhỏ mọc ra. Tròng mắt cô bé chuyển sang màu đỏ và con gấu bông trên tay cô bé cũng bắt đầu bốc cháy.Vất con gấu bông xuống đất, ngọn lửa chở nên to hơn và 1 sinh vật sinh ra từ ngọn lửa. 1 con gấu to lớn xuất hiện. Con gấu to bằng 1 người trưởng thành lực lưỡng. Há chiếc miệng to lớn về đối thủ con gấu gào lên 1 tiếng lớn. Việc 1 pháp sư ,sử dụng phép thuật biến ra 1 sinh vật để tấn công thì cũng chỉ có 1 chức nghiệp có thể làm được. Triệu hồi sư.

Nếu Kiếm sư là Chức nghiệp đặc biệt của Đấu sĩ, 1 nhánh của Chức nghiệp vật lý. Thì Triệu hồi sư lại là chức nghiệp đặc biệt của hệ Phép thuật. Không hạn chế là Pháp sư hệ nào, Triệu hồi sư sẽ triệu hồi ra sinh vật có cùng hệ với chủ nhân. Các sinh vật triệu hồi có sức mạnh rất lớn và có liên hệ trực tiếp với phép thuật của Triệu hồi sư. Chúng sẽ bất tử nếu như phép thuật của Triệu hồi sư là vô hạn. Việc có sinh vật Triệu hồi khiến cho chiến lực của 1 Triệu hồi sư là rất lớn. Trong đấu tay đôi, chúng bổ trợ cho yếm điểm trí mạng của các pháp sự nói chung. Khả năng di chuyển kém và cơ thể có sức chịu đựng không cao. Tuy nhiên việc trở thành 1 triệu hồi sư là vô cùng khó khăn. Các Kiếm sư còn có thể cố gắng sáng tạo ra kiếm pháp hoặc học nó từ người thân. Ít nhất họ còn biết bản thân phải làm thế nào. Còn việc trở thành Triệu hồi sư thì không có phương pháp, Triệu hồi sư phải có sự liên hệ với các sinh vật huyền bí. Việc đó khiến họ gần gũi hơn với các sinh vật và triệu hồi được chúng chiến đấu. Sinh vật triệu hồi không phải Ma thú, cơ thể vật lý của chúng được tạo ra từ phép thuật. Và không ai biết các sinh vật như vậy tồn tại ở đâu. Việc duy nhất mà người ta có thể biết đến hiện nay đó là. Tất cả Triệu hồi sư mà họ biết đều không phải nhân loại.

Với sự tham chiến của con gấu, trận chiến đã đổi chiều. Cô bé kiếm sư liên tục bại lui, việc dựa vào kiếm pháp ảo diệu để tiếp cận pháp sư đã không còn. Sinh vật đó liên tục tấn công cô bé, khiến cô bé phải dùng kiếm pháp để né tránh. Các đường kiếm tấn công vào nó cũng không có các dụng. Sinh vật đó có thể khôi phục các vết thương ngay lập tức. Và lúc này cũng là lúc đổi thủ của cô thoải mái nhất.

Cô bé pháp sư liên tục sử dụng những quả cầu lửa tấn công đối thủ. Trước đó cô bé vừa phải né tránh kéo dài khoảng cách với đối thủ, vừa tập trung phép thuật để đánh trả. Thì hiện nay sinh vật cô bé triệu hồi đã khiến đối thủ không thể tấn công cô được nữa. Khiến cho cô bé chỉ việc thoải mái sử dụng phép thuật để tấn công đối phương.Việc tấn công đối thủ mà không bị đánh trả khiến cô bé lúc này đang đứng ở thế bất bại. Lần này đến lượt đối thủ của cô bị thương, 1 quả cầu lửa đã đánh trúng đùi đối phương. Làm cháy chiếc quần và lộ ra vết thương bị bỏng ở đó. Thấy vậy, cô bé lên tiếng nói.

-Ngươi nên chịu thua đi. Ngươi không thể đánh trả lại, vì vậy nên chịu thua trước khi bị thương nhiều hơn nữa.

-Ai nói rằng ta không thể đánh trả.

Trong lúc bị con gấu tấn công bằng đôi tay to lơn, cô bé kiếm sư thủ thế. Chiếc kiếm thu lại gần người và đẩy ra. Một đường kiếm khí hình lắ chắn tạo ra, đẩy cả con gấu to lớn về phia cô bé pháp sư. Bất ngờ vì đòn tấn công đó, nhưng cô bé cũng phản xạ rất nhanh né tránh sang 1 bên. Nhưng con gấu to lớn giờ lại phản tác dụng. Cô bé vẫn bị 1 phần con gấu va vào cả 2 lao đi và chỉ dừng lại khi va phải bức tường ở đằng sau. Trấn động từ vụ va chạm đã khiến cô bé học máu. Nhìn lại đối thủ của mình cũng không khá hơn. Dù là người sử dụng đòn tấn công, khóe miệng cô bé kiếm sư cũng đổ máu tương tự. Có vẻ con gấu quá lớn với đòn tấn công đó, cô bé đã bị chính đòn tấn công của mình phản phệ. Đây cũng có thể là lý do khiến cô bé không sử dụng nó lúc trước. Cô bé biết mình cũng sẽ bị thương.

Ánh mắt của cả 2 trở nên ác liệt. Cô bé pháp sư 2 tay ngưng tụ 2 quả cầu lửa. Cả người cô bé lẫn con gấu bốc cháy. Con gấu trở lên hung dữ, gào thét về phía kẻ thù. Cô bé kiếm sư cũng trở lên nghiêm túc. Một tư thế đã được thủ sẵn, có vẻ sẽ có 1 chiêu thức vô cùng nguy hiểm sắp được thi triển. Trong lúc cả 2 chuẩn bị cho màn quyết đấu cuối cùng, bỗng có người xuất hiên ngăn cản. Người xuất hiện là 1 phụ nữ xinh đẹp vô cùng. Quay về phía cô bé pháp sư người này nói.

-Annie giải thích cho Dì chuyện này là như thế nào?.

-Cô ta thách đấu cháu. Cháu chỉ tiếp nhận lời thách đấu thôi.

Thu hồi phép thuật của mình, con gấu trở lại hình dạng con gấu bông của mình. Cô bé ngang tàng lúc trước, bây giờ lại tỏ ra nhỏ yếu trước mặt người phụ nữ. Cúi đầu nhìn xuống đất, cô bé cảm nhận được người phụ nữ đang rất tức giận. Lúc này lại có người xuất hiện. Là vị Công tước chủ nhân của tòa lâu đài. Có vẻ nghe được lời cô bé pháp sư nói, vị công tước quay ra nhìn về phía cô bé kiếm sư.

-Fiora chuyện này là thật. Tại sao con lại đi thách đấu với khách của ta. Chẳng lẽ con không biết cách tiếp đãi khách là gì sao?

-Cô ấy lăng mạ Chức nghiệp của gia tộc. Con chỉ muốn dạy cho cô ấy 1 bài học thôi.

Cả cô bé kiếm sư cũng đã trở nên ngoan ngoãn khi thấy cha mình. Thu lại chiêu thức của sắp thi triển, cô bé cũng giống người còn lại cũng cúi đầu xuống đất. Cỏ vẻ cô bé rất sợ Công Tước.

Cô bé nhỏ hơn đi cùng Annie lúc này mới theo cầu thang chạy xuông gần chị mình. Nhìn vào vết thương của chị mình cho bé rơm rớm nước mắt nói.

Hai vị “ phụ huynh” có lẽ cũng đã hiểu được phần nào vấn đề. Nhưng họ vẫn chờ 1 người để xác nhận và người đó cuối cũng tới. Vị hầu cận lúc nãy đã thở hổn hển, trong cuộc đời anh ta chưa bao giờ phải chạy nhanh trong 1 khoảng thời gian ngắn đến vậy. Bên cạnh anh ta là vị hầu cận còn lại. có lẽ 3 người còn lại trong cuộc họp không tới. Cũng có thể hiểu được vì đây là thách đấu giữa đám trẻ con. Rất nhanh chóng vị hầu cận thuật lại sự việc, anh ta đủ thông minh để biết không nên nói dối trong trường hợp này. Dù là người nhà Công tước thì vị bên kia anh ta cũng không đắc tội được. Cách tốt nhất là thuật lại sự việc, càng chính xác càng tốt.

Hai cô bé nghe thuật lại nhưng không có gì phản đối. Dù câu nói của vị hầu cận có thể khiến cả 2 bị phạt nặng hơn. Hai vị phụ huynh có lẽ đã hiểu ra vấn đề. Giờ là lúc đưa ra hình phạt.

-Annie từ giờ về phòng cho ta. Từ giờ nếu không có sự cho phép của ta không được ra ngoài.

-Fiora con cũng vậy. Về phòng và tự kiểm điểm lại bản thân. Khi nào xong mọi chuyện ta sẽ hỏi tội con

Cả 2 đều có vẻ ủy khuất ,nhưng đều không dám nói gì. Khi chuẩn bị chấp nhận hình phạt thì 1 tiếng nói khiến họ dừng lại.

-Chờ đã.

Người lên tiếng là vị tiên tộc Maria. 1 phép thuật màu xanh lục bay ra từ cô ấy đến chỗ 2 cô gái. Vết thương của cả 2 nhanh chóng lành lại. Annie bị 1 nhát chém ở tay, còn Fiora thì bị bỏng ở đùi. Sặc mặt tái nhợt của cả 2 khi đã ói máu lúc trước, giờ đây cũng trở lên tốt hơn. Đây chính là 1 phép thuật hồi phục. Cả 2 đều cảm ơn và trở về phòng chịu hình phạt. Annie theo vị hầu cận lúc nãy, còn Fiora tự trở về phòng. Khi họ đã đi xa 2 người lớn còn lại vẫn đang tiếp tục câu chuyện.

-Thưa Ngài Maria, tôi có thể hỏi 1 câu được không?

-Ngươi hỏi đi.

-Hai cô bé đi cùng ngài. Liệu có phải là hậu duệ của người đó.

-Đúng vậy.

-Ra vậy. Triệu hồi sư không phải đâu cũng có thể kiếm được.

-Tôi có thể hỏi thêm câu nữa được không?

-Được

-Liểu cả 2 có trở lên giống bố, mẹ chúng.

-Ta cũng không biết. Nhưng đây là tương lai mà Quốc Vương của các ngươi đã chọn.

-Quốc Vương ư ? ...Cảm ơn ngài đã giải đáp thắc mắc của tôi.

-Con gái của ngươi cũng rất có tương lại đó.

Để lại 1 câu, người phụ nữ rời đi trước.Vị Công tước đứng 1 mình ở đó, quay đầu nhìn về phía phòng cô con gái. Ông ta dường như nhìn ra được điều gì đó từ trong câu nói vừa rồi.

Lời của Tác giả: Mọi người hãy chú ý dòng thời gian của truyện nha. Sau này sẽ có thêm khá nhiều chương truyện kiểu như này. Nên mọi người chú ý để tránh nhầm lẫn nha.

Bạn đang đọc Lạc Vào Runeterra sáng tác bởi xduc9x1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi xduc9x1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.