Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hỗn Chiến Ở Tầng Ba

Tiểu thuyết gốc · 1532 chữ

Thế nhưng lúc này ở dưới tầng sáu, Thánh nữ chợt nhớ ra việc có thể là có người của Hồng Minh đang ở phủ tri huyện nên có lẽ Quang Minh sẽ không về kịp, cô đi ra hướng cửa sổ nhìn xuống dưới sân rồi quay qua nói với tên Nhị Tinh Thiên Xú:

- Nhất Tinh có lẽ bị đối phương giữ chân rồi, ở dưới tầng năm có một con nha đầu đúng không? Ta sẽ xử trí nó, còn ngươi thì hãy đi xuống dưới đem năm cái sát lên trên đỉnh tháp cho ta.

- Tuân Lệnh!

Sau khi tên Thiên Xú rời đi thì Thánh nữ cũng đi xuống tầng năm.

Còn ở dưới tầng một, Trương Lĩnh cùng những tù nhân đang chật vật với đám lính cứ lũ lượt lao đến như vũ bảo, đánh hết tên này thì tên kia lại đến, đánh mãi mà chẳng thấy hết địch thủ.

Ở trên tầng hai thì Minh Hải cũng chẳng khá khẩm hơn là bao với đám lính, huynh ấy dùng chiếc kéo của mình múa may quay cuồng giữa vòng vây mấy chục tên lính.

Tầng hai này là khu nhà ở, nơi sinh hoạt của đám lính nên có hai dãy phòng hai bên và một hành lang rộng ở giữa.

Minh Hải đứng ở giữa, đám lính đứng hai bên, chật kín cả dãy hành lang, đánh tên này thì tên kia lao đến như ông vỡ tổ, đúng là khó khăn vô cùng.

Còn trên tầng ba, nơi đây là khu nghỉ dưỡng của bọn lính nên có các hồ tắm tiên cùng mấy cái cây phong cảnh khá là thích hợp để hưởng thụ. Thế nhưng nơi này giờ đây lại là một sàn đấu cho Hồng Bảo và Ngủ tinh Ngọc Hành.

Ngọc Hành là một thiếu nữ tuổi từ hai mươi đổ lên một tí, cô mặc hắc y và có các quả cầu màu đen bay lơ lửng xoay quanh cơ thể. Lúc bước đi, các quả cầu cũng đi theo, nhìn hết sức huyền ảo, khi tới trước mặt Hồng Bảo, cô ta nói với vẻ mặt bình thản:

- Các ngươi đang làm gì vậy? Bạo loạn à?

Hồng Bảo đảo mắt nhìn cô ta, tay nắm chặt cây búa cảnh giác với người nữ nhân có vẻ không phải người thường trước mắt, huynh ấy nói:

- Ngươi nhìn mà còn không biết sao? Não ngươi bị teo hay do trí tuệ quá thấp?

Ngọc Hành cau mày, cô tỏ vẻ không vui trước câu nói của Hồng Bảo:

- Ác mồm, ác miệng thật, tại sao lại có thể ăn nói với một nữ nhân như vậy? Đúng là khiếm nhã mà.

- Nói nhiều quá! Mau lên đi! Ta biết các ngươi không phải là loại đàng hoàng gì, đừng có ở đó mà lý sự - Hồng Bảo khẩn trương nói.

- Được rồi! Nếu ngươi đã nôn nóng như vậy thì để ta tiễn ngươi một đoạn.

Vừa nói Ngọc Hành vừa vận khí điều khiển một quả cầu đen bay tới với tốc độ cực nhanh đâm vào hướng Hồng Bảo.

Nhìn thấy quả cầu chỉ bự bằng trái dưa nhưng có màu đen huyền bí bay tới, Hồng Bảo không dám mạo hiểm chạm vào nó mà chỉ phi thân sang nơi khác để tránh né.

Quả cầu bay sượt qua đầu Hồng Bảo sau đó đâm sầm xuống sàn rồi phát nổ, dù nó tự phát nổ nhưng lửa và khói phát ra từ vụ nổ khiến Hồng Bảo kinh hãi, tự nhắc bản thân không được lơ là.

Rồi Ngọc Hành lại phát ra hai quả cầu lao thẳng tới vị trí của Hồng Bảo, Hồng Bảo không dám lại gần quả cầu nên đã vội chạy đi tránh né rồi sau đó phi đến vung búa đập thẳng mặt Ngọc Hành.

Khi nhìn thấy Hồng Bảo lao đến, Ngọc Hành nhanh chóng điều một quả cầu ra bắn về hướng Hồng Bảo.

Hồng Bảo thấy vậy vận khí vào búa đập một phát vào quả cầu, quả cầu ngay lập tức phát nổ thế nhưng khí lực phát ra từ búa của Hồng Bảo đã đẩy lùi sóng xung kích phát ra từ vụ nổ và đẩy áp lực đó về phía Ngọc Hành.

Ngọc Hành thấy vậy liền vội vã phi thân lên cao tránh né đợt sóng đồng thời phát ra ba quả cầu bay đến tấn công Hồng Bảo.

Hồng Bảo lại đập một phát nữa khiến một lúc ba quả cầu phát nổ, thế nhưng lần này không phản công được Ngọc Hành vì ba quả cầu nổ cùng lúc khiến khói bụi bay mịt mù phía dưới và nuốt chửng lấy Hồng Bảo.

Ngọc Hành tiếp đất, lúc này khói bụi mù mịt, cô không biết Hồng Bảo đang ở đâu nên đã vận khí chuẩn bị sẵn bốn quả cầu để bắn ra nếu như Hồng Bảo xuất hiện.

Thế nhưng Hồng Bảo không xuất hiện mà một cú đập với dư chấn kinh hoàng xuất hiện, sóng xung kích từ trung tâm cú đập của Hồng Bảo phát ra đẩy lùi khói bụi và bay thẳng về phía Ngọc Hành.

Cô ta dù bất ngờ nhưng cũng kịp thời phát ra bốn quả cầu bay tới trước để chặn đòn. Sóng xung kích va chạm với bốn quả cầu khiến nó phát nổ cùng lúc. Phải nói đây là trận đấu khói bụi vì một lần nữa toàn bộ chỗ này lại bị bao phủ tròn làn khói trắng xóa.

Khi bụi dần tan, chính thể của cả hai đối thủ cũng dần hiện ra, cả hai nhìn nhau "đắm đuối" với một chiến y vô cùng to lớn.

Rồi Hồng Bảo cầm trên tay cây Búa Càn Quét hùng dũng hiên ngang lao lên tấn công trước. Ở bên này Ngọc Hành vừa di chuyển giữ khoảng cách vừa điều khiển các quả tinh cầu bay đi trong không khí tấn công Hồng Bảo.

Hồng Bảo cũng vừa di chuyển tránh đòn vừa cố gắng áp sát Ngọc Hành. Những quả cầu cứ liên tiếp bắn đến rồi bị tránh né và rơi ra phía sau phát nổ, những cú đập như trời gián của Hồng Bảo cũng liên tiếp được tung ra nhưng cũng bị Ngọc Hành tránh né không ngừng.

Chẳng mấy chốc chỗ này đã tan tành khói lửa, mặt sàn bị phá hủy, tường nhà nứt mẻ, cây cối tui điều, không còn nhìn ra đây từng là một nơi nghỉ dưỡng nữa.

Sau một hồi trau đổi chiêu thức căng thẳng, cả hai cũng dừng lại trong làn khói bụi mờ ảo, Hồng Bảo vắt cái búa lên vai rồi nói:

- Không ngờ ngươi chạy cũng nhanh đấy, tốt nhất là đừng để ta bắt được lần nào, nếu không người sẽ nhừ xương với ta đấy.

Ngọc Hành bên đây cũng đứng hiên ngang hói:

- Ngươi cũng đừng có để dính quả cầu nào nếu không là sẽ tan xương nát thịt ngay.

Hồng Bảo cười thật lớn rồi nói:

- Được lắm! Thế thì lên đi! Đập Xung Kích!

Vừa nói Hồng Bảo vừa phi lên cao và đập thật mạnh xuống mặt sàn, mặt sàn chấn động mạnh, một đợt sóng xung kích phát ra từ tâm búa bay ra tứ phía.

Thấy đợt sóng bay tới, Ngọc Hành phát ra năm quả cầu lao ra trước mặt mình chắn đòn, các quả cầu phát nổ , bụi lại bay mịt mù, lúc này Ngọc Hành đưa tay ra vận khí vào Nhẫn Tinh Cầu, chiếc nhẫn màu đen và đỏ xen lẫn phát ra ánh sáng huyền ảo, cô ta hô to:

- Truy Cùng Diệt Tận!

Ngay sau câu nói, từ trong chiếc nhẫn, hàng loạt quả cầu bay ra thành đường thẳng, bọn chúng bay nối đuôi nhau như một con rắn màu đen uốn lượn giữa không trung.

Con rắn hắc cầu bay tới nhắm thẳng vào vị trí của Hồng Bảo đang đứng. Hồng Bảo thấy dãy cầu bay tới hàng loạt thì kinh hãi phi thân tránh né, thế nhưng bọn chúng vẫn cứ đuổi theo Hồng Bảo đến cùng trời cuối đất.

Đến khi quá mệt mỏi với đám cầu này, Hồng Bảo vận khí vào cây búa tung ra chiêu Cú Nện Kinh Hoàng nện một phát cực mạnh vào đám cầu.

Cú nện mạnh đến mức khí lực của nó phát ra chẳng những đánh tan tất cả quả cầu bay đến mà còn phát đi theo hình nón bay ra tới tận vách tượng và đánh bay tất cả làm cho tháp Thông Thiên bị thủng một lỗ to đùng ở giữa tầng ba.

Ngọc Hành ở bên này biến sắc, cô ta chưa từng thấy cú đánh nào lại có sức công phá kinh khủng như thế này, nếu cô không cẩn thận mà dính một búa từ đối thủ thì chỉ có thể là mềm xương, mà cũng có thể là ngay cả xương cũng không còn nếu bị cái búa đó gõ vào đầu.

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.