Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quần Mặt Trời

Tiểu thuyết gốc · 1673 chữ

Bốn chữ "Thủ lĩnh Hồng Minh" nói ra tuy nhẹ mà nặng tựa núi cao, không phải chỉ cần có sức mạnh hay mưu trí là có thể đứng ở vị trí này.

Điều cốt yếu đó là sự đánh đổi, đánh đổi một tuổi trẻ để cống hiến cho đất nước, đánh đổi một mảnh tâm hồn để luôn vững vàng và công tâm.

Để tạo nên một Trần Phúc lý trí cứng rắn như ngày hôm nay, đó là cả một quá trình tự vấn và vật lộn với nội tâm, vật lộn với những cảm xúc cá nhân để luôn giữ mình ở vị trí của người lãnh đạo.

Rồi Trần Phúc nhìn qua Minh Quang:

- Còn ngươi là ai? Hãy xưng tên họ.

Nghe thấy vậy, tên Minh Quang giãn cơ mặt, hắn nở một nụ cười rồi đáp:

- Thật không ngờ là lại được gặp Thủ lĩnh của Hồng Minh ở đây, tại hạ là người đứng đầu của Thất Tinh Hộ Vệ, Nhất Tinh Minh Quang!

Minh Quang vốn là thân tín của ông trùm biên giới ở Hải Đông. Hắn xuất thân trong gia đình gia giáo, học rộng hiểu cao.

Thế nhưng khi gia đình hắn ta làm ăn thô lỗ dẫn tới tán gia bại sản, hắn chuyển vào sống ở khu chợ phức tạp bên cảng Vân Đồn.

Từ đời sống xung túc đột ngột phải cơ cực mưu sinh ở dưới đáy xã hội hình thành nên trong người hắn một mối hận thù dành cho cuộc đời.

Sau đó, nhờ vào đầu óc của một người có ăn học đi kèm với một sức mạnh Thần Binh to lớn, hắn gia nhập vào thế lực của ông trùm và nhanh chóng leo lên vị trí cao.

Sau đó hắn ta phụ trách phò tá Thánh nữ đến Thất Sơn đê thành lập cứ điểm sản xuất vũ khí ở khu vực Tây Bắc cho ông trùm. Và bây giờ hắn đã ở đây, đối đầu với Trần Phúc.

Nghe hắn ta giới thiệu xong, Trần Phúc nói:

- Vậy là cũng có số có má rồi, coi như đánh với ngươi cũng không làm giảm uy danh của ta, lên đi!

- Đúng là khẩu khí của người thủ lĩnh, hôm nay được đấu với ngươi xem ra cũng là vinh dự của ta.

Vừa nói Minh Quang vừa vận khí vào tay, cánh tay hắn ta phát ra ánh sáng đỏ rực như lửa, hắn lao tới dùng nắm đấm tỏa nhiệt hừng hực đấm thẳng mặt Trần Phúc. Trần Phúc bật Giáp Ánh Sáng lên để đỡ đòn, nắm đấm của Minh Quang chạm vào Giáp Ánh Sáng thì bị dừng lại. Trần Phúc mỉm cười nói:

- Ngươi tiêu rồi!

Vừa nói Trần Phúc vừa vận khí vào tay bắn ra một Tia Hủy Diệt nhắm thẳng vào tim của Minh Quang. Trần Phúc cứ tưởng chuyện này sẽ kết thúc sớm nhưng không, tên Minh Quang mỉm cười ngược lại và nói:

- Ta thì không chắc về chuyện đó đâu!

Vừa nói xong thì toàn bộ cơ thể hắn phát sáng và tỏa nhiệt dữ dội, nhiệt lượng phát ra từ nắm đấm của hắn làm cho Giáp Ánh Sáng chảy ra như bị thiêu đốt.

Cảm giác nóng bừng chạy rần rần khắp da mặt Trần Phúc y hệt như đang đứng cạnh lò hỏa thiêu. Trần Phúc cảm thấy không ổn, chàng vội vã phi thân lui về phía sau nhằm giữ khoảng cách.

- Cái quái gì vậy? Khắp người ngươi toàn là nhiệt lượng à?

Tên Minh Quang ngưng phát sáng, hắn bước tới và nói:

- Đúng vậy! Ta sở hữu Quần Mặt Trời, nó giúp nắm đấm của ta có nhiệt độ cực đại, bất cứ thứ gì ta chạm vào đều sẽ bị nóng chảy, kể cả đó có là sắt thép đi chăng nữa.

Trần Phúc nghe xong thì mới để ý đến cái quần của hắn, đó là một cái quần màu vàng, trên đó có các hoa văn hình mặt trời vô cùng sặc sỡ và cũng hơi dị hợm, chàng nghĩ thầm: "Ra là như thế, thảo nào Giáp Ánh Sáng của mình chỉ như cái giẻ rách đối với hắn.

- Khá ấn tượng đấy, ta ước gì ta có cái quần của ngươi, lúc đó ta có thể thắng được mấy tên người đồng người sắt đồ đó - Trần Phúc lại tắt chế độ nghiêm túc mà bật chế độ bỡn cợt để trêu đùa đối thủ.

- Thế thì ngươi có thể đánh bại ta và hủy khế ước với Thần Binh để lấy cái quần, thế nhưng ta nghĩ chuyện đó hơi khó.

- Cũng là một ý hay đó, để xem chuyện này sẽ khó hay dễ nhé!

Rồi Trần Phúc nghĩ thầm: "Nếu không có Giáp Ánh Sáng thì sự phòng thủ của mình là rất yếu ớt, mình phải dùng binh khí để khỏa lấp sự khoảng trống này mới được."

Vừa nói Trần Phúc vừa phát ra một luồng ánh sáng trắng ra và tích tụ nó lại thành một cây chùy dài hai thước chói lóa và có nhiều cái gai ánh sáng nhọt hoắc ở trên thân chùy. Cầm cây chùy lên Trần Phúc nói:

- Hãy xem chùy quyền của ta!

Tên Minh Quang thấy cây chùy thì bật cười và nói:

- Gì chứ! Nhìn nó như con nhím vậy? Ngươi định làm gì với nó đây?

- Đừng có giỡn mặt, Tuyệt Kỹ Ánh Sáng - Sát Chiêu: Đập Chuột Chũi!

Vừa nói Trần Phúc vừa lao lên vung chùy đập thẳng mặt tên Minh Quang, hắn nghe tên chiêu thức của Trần Phúc xong thì cười khẩy rồi nói:

- Đập Chuột Chũi sao? Nghe vớ vẩn vậy? Có lẽ ta nên rút lại lời nhận xét lúc nãy của ta về ngươi, Nhiệt Khí!

Vừa nói hắn ta vừa vận khí chưởng là một luồng khí màu đỏ rực bắn thẳng về phía Trần Phúc. Trần Phúc nhìn thấy dòng khí này thì biết nó cũng chẳng hề mát mẻ gì, chàng nhanh chóng lách người tránh né.

Luồng khí chỉ bay sượt qua đầu Trần Phúc thôi mà đã khiến tóc con của chàng quíu hết trơn, hơi nóng phả ra thì khỏi nói, quá kinh khủng khiếp, nếu đút đầu vào luồng khí này thì chỉ có nước tan thành tro bụi chỉ trong tích tắc, đối thủ của Trần Phúc lần này thật sự là khó nhằn.

Trần Phúc cầm chắc cây chùy, tiếp tục lao lên tấn công Minh Quang. Hắn ta tránh đòn của Trần Phúc, sau đó tỏa nhiệt ở tay và vung nắm đấm thẳng vào mặt của Trần Phúc.

Trần Phúc vội phi lên cao tránh né sau đó là tung một chùy từ trên xuống nhấm thẳng vào cái đầu của tên Minh Quang.

Thấy vậy, Minh Quang vọi vàng phi lên cao nhầm tránh né, cây chùy của Trần Phúc đánh xuống mặt sân khiến gạch đá văng tung tóe. Ngay đi thấy Minh Quang tránh đi, chàng cũng vội lao tới truy đuổi.

Ở trên này, nhìn thấy Trần Phúc lao lên, Minh Quang liền tung đòn Nhiệt Khí chưởng thẳng vào mặt Trần Phúc. Trần Phúc đang phi lên nên không có đà tránh né, chàng buộc phải bắn ra một Tia Hủy Diệt vào thẳng luồng khí nóng đang bay đến.

Hai dòng năng lượng va chạm, một vụ nổ lớn được tạo ra, khói bụi mịt mù một khoảng sân, cả hai lui về hai phía, rồi lại lao vào ăn thua đủ với nhau, vừa lao lên Trần Phúc vừa nói:

- Đáng ghét! Con chuột này bay nhảy dữ quá, đúng là khó đập mà.

Minh Quang cũng mỉm cười nói:

- Dễ ăn như vậy thì đã không phải đánh nhau làm gì.

Vừa nói hắn ta vừa tăng thân nhiệt lên, đến mức cực hạng, cơ thể hắn đỏ bừng đến mức biến không khí xung quanh hắn bốc cháy và tạo ra những đốm lửa bập bùng trên da hắn.

Chẳng mấy chốc Minh Quang đã biến thành một cục lửa dù rằng hắn không phát ra lửa, thứ mà hắn phát ra chính là nhiệt độ của mặt trời, thứ nhiệt độ nóng đến mức không thể tưởng tượng được.

Dù nhìn thấy nguyên cục lửa tựa như một mặt trời thu nhỏ trước mắt, Trần Phúc vẫn cố vung chùy tới đập thẳng vào Minh Quang, kết quả là cây chùy của Trần Phúc chưa kịp chạm vào da thịt của Minh Quang thì đã bị nhiệt độ cao làm cho nóng chảy, các gai ánh sáng tan biến hoàn toàn khi vừa tiếp xúc với thứ nhiệt độ khủng khiếp kia.

Quá hãi hùng, Trần Phúc vội quẳng cây chùy chỉ còn mỗi cái cán qua một bên và lui ra xa giữ khoảng cách với tên quái vật này.

Trần Phúc toán mồ hôi, một phần vì nóng, một phần vì đối thủ trước mắt sở hữu năng lực của mặt trời khiến chàng nhất thời không biết phải làm gì, tấn công không được, mà phòng thủ cũng vỡ vụn, quả thật là bế tắc đối với Trần Phúc.

Trong lúc đó thì ở tháp Thông Thiên, thời khắc giữa đêm sắp đến, Thánh nữ đang sốt ruột vì sắp đến lúc thực hiện nghi thức Thăng Thiên rồi mà vẫn chưa thấy Nhất Tinh mang sát người đến.

Cần phải nói thêm về nghi thức Thăng Thiên, đây là một nghi thức ma pháp sử dụng hiến tế nhân thể để một người có thể chạm đến các vị thần và đạt đến việc trở thành một thực thể bất tử, sánh ngang với thần.

Ở trên đỉnh tháp, mọi thứ cần để cho nghi thức diễn ra đều đã được chuẩn bị, chỉ chờ sát người đến và vào thời khắc nữa đêm Thánh nữ sẽ tiến hành Thăng Thiên...

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian
Cập nhật

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.