Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Căn Nhà Quỷ Dị

Tiểu thuyết gốc · 1565 chữ

Không khí xung quanh vô cùng âm u, nơi này dù đang ban ngày thế nhưng không hề có ánh sáng mặt trời, thứ duy nhất có là những dòng âm khí màu xanh đen giống như một màn sương mờ ảo ẩn hiện trước mắt khiến cả hai dù đều là Trừ Thuật Sư nhưng cũng phải cảm thấy ớn lạnh.

- Mỗi người một căn chứ hả? - Huyền Trân nói.

- Có lẽ phải vậy rồi, tôi bên phải cho! - Huyền Trinh nói.

Rồi sau đó cả hai tách nhau ra, Huyền Trinh đi vào căn nhà bên phải, còn Huyền Trân đi vào căn nhà bên trái.

Khi Huyền Trân bước tới gần ngôi nhà, một mùi hương hắc ám phát ra xộc thẳng vào mũi khiến nàng cảm thấy khó thở.

Dự chẳng lành, Huyền Trân vội vã vận khí thi triển thuật thức Thanh Tấy Tử Nhiên. Ngay sau đó, cơ thể Huyền Trân phát ra ánh sáng màu xanh, những luồn lục khí luân chuyển liên tục từ trong ra ngoài, nó lùng sục và tiêu trừ những chất độc bên trong cơ thể nàng và cả không khí xung quanh nàng.

Sau đó Huyền Trân vẫn duy trì lục khí bao quanh cơ thể, nàng bước tới trước cửa ngôi nhà gỗ. Lúc này cửa của ngôi nhà đã bị khóa lại bằng một cái đầu lâu. Trên đầu lâu có một cây trăm cấm xuyên qua đầu lâu để cố định đầu lâu lên cánh cửa.

Không dám chạm vào nó, Huyền Trân thận trọng mộc ra một sợi dây leo quấn quanh cây trăm và kéo nó ra khỏi đầu lâu. Thế nhưng dù nàng có cố sức đến mức nào cũng không thể khiến cây trăm động đậy.

Biết rằng cái đầu lâu này đã bị yểm một loại bùa dạng khóa. Huyền Trân nhanh chóng lấy ra một quyển trục nhỏ màu xanh lá, nàng mở nó ra rồi đặt xuống đất.

Trên giấy của quyển trục có ghi chi chít những cổ tự ngoằn ngoèo, Huyền Trân vận khí rồi niệm chú:

- Vạn Khóa Di Năng - Khai!

Lúc này những cổ tự bắt đầu phát sáng và động đậy, nó bay lên và xoay vòng quanh cái đầu lâu. Rất nhanh sau đó trên cái đầu lâu hiện lên một lá bùa hình vuông, trong lá bùa có vẽ một vòng tròn ma thuật.

Những cổ tự của Huyền Trân bay đến bao quanh vòng tròn, vòng tròn cũng phản ứng lại bằng cách xoay vòng liên tục và từ từ mở ra để cho những cổ tự chui vào bên trong.

Lúc này bùa khóa đã được mở ra, cây trăm cấm ngang đầu lâu cũng từ từ di chuyển và rơi xuống đất. Huyền Trân thu hồi những cổ tự và nhanh chóng dùng dây leo lấy cái đầu lâu ra khỏi cánh cửa.

Quẳng cái đầu lâu qua một bên, Huyền Trân với tay từ từ mở cánh cửa ngôi nhà ra.

Thế nhưng vừa với hé cửa được một tí thì từ trên trần nhà, một vòng tròn ma thuật màu đỏ có đường nét mặt quỷ xuất hiện phía trên.

Nó xoay vòng liên tục và gián một áp lực kinh khủng khiếp xuống đè nén cơ thể Huyền Trân khiến nàng quỵ xuống.

Một cảm giác giống như có hàng vạn vật chất đang từ phía trên ép xuống cơ thể của Huyền Trân. Nàng vội vàng thả một cái lá xuống sàn nhà và vận khí khiến nó xoay tròn liên tục, ngay sau đó cái là từ từ to ra, một vòng tròn ma thuật từ trong cái lá phát lên phản lại lực ép của cái vòng trên cao.

Lúc này lực ép đã giảm dần, Huyền Trân cũng đã di chuyển được, nàng vồi vàng phi ra khỏi đó đồng thời vận khí cho chiếc lá to ra hơn nửa, vòng tròn ma thuật của nàng cũng bự ra và đánh nát cài vòng màu vàng ở phía trên.

Quả là hãi hồn, trong cuộc đời đi khắp nơi giải thuật của Huyền Trân chưa bao giờ gặp một nơi nào lại có nhiều cạm bẫy như nơi này.

Chỉ mới đứng trước cửa thôi mà đã giăng thiên la địa võng trùng trùng rồi thì không biết bên trong như thế nào nữa.

Huyền Trân vẫn giữ nguyên lục khí luân chuyển xung quanh cơ thể để tiêu tán khí độc bao trùm, nàng từ từ bước vào bên trong ngôi nhà.

Lúc này khi cánh cửa gỗ mở ra, hiện lên trước mắt Huyền Trân là một căn chính điện nguy nga đồ sộ nhưng không hề lộng lẫy mà trái lại còn âm u ma quái vô cùng.

Vừa vào tới thì đập vào mắt Huyền Trân là bốn cái cột gỗ lớn sừng sững ở bốn góc chính điện.

Trên những cây cột này dù nhìn rất láng bóng, thế nhưng nếu soi kỹ có thể thấy xen lẫn cái màu đỏ sẫm của gỗ còn có những vết máu vung vãi trên đó.

Thẩm chí bên dưới lớp sàn lát bằng gạch đỏ, Huyền Trân thấy được những dấu chân người xen lẫn vào nhau cũng có màu đỏ sậm, cứ như thể nơi đây từng là một bãi chiến trường đẫm máu vậy.

Ở giữa bốn cái cột lớn là một cái bàn dài và hai bộ ghế gỗ ở hai bên. Thoạt nhìn thì chẳng có gì, thế nhưng Huyền Trân lại một lần nữa ớn lạnh khi thấy có vài mảnh da người dính trên các góc nhọn của bàn, cứ như thể có ai đó bị đánh vào cái cạnh gỗ nhọn đó vậy.

Lúc này chỉ mới bước được vài bước mà long tơ của Huyền Trân đã dựng đứng hết cả lên.

Rồi chưa dừng lại ở đó, tiếp tục đưa mắt nhìn vào trong, nơi phía sau bộ bàn ghế gỗ có những thứ khiến Huyền Trân chỉ muốn đi ra khỏi đây ngay lập tực.

Đó chính là một cái bàn thờ lớn, trên bàn thờ là di ảnh của hai cô bé song sinh chỉ chừng sáu bảy tuổi.

Hai bức di ảnh được vẽ bằng mực đen trên nền giấy trắng, nét vẽ chân thật đến nỗi khiến Huyền Trân cứ tưởng hai cô bé thực sự đang ngồi ở đó và nhìn thẳng vào mình.

Trong cái khung cảnh đỏ rực của mọi thứ trước mắt, đi kèm với cái bàn thờ của cặp song sinh đang trưng mắt nhìn chằm chằm.

Nếu Huyền Trân không phải là một Giải Thuật Sư dày dặn kinh nghiệm thì có lẽ đã vắt chân lên cổ mà chạy mất xác rồi.

Dù vậy hiện giờ tim nàng cũng đang đập rất nhanh, tóc gáy dựng đứng, da gà nổi lên toàn thân, hai chân lạnh toát bước từng bước vào trong.

Ở phía góc phải của chính điện, có một lối cầu thang dẫn lên trên, Huyền Trân đoán rằng có lẽ người bị bắt sẽ được giam giữ ở tầng một hoặc tệ hơn là tầng hai.

Thế nhưng khi nàng vừa đi vào ngay giữa chính điện thì một cơ quan nào đó đã được kích hoạt, lập tức bốn cây cột di chuyển tới bao vây Huyền Trân ở bốn góc.

Tiếp sau đó là một kết giới màu đỏ dựng lên ở bốn hướng tạo thành một lòng giam kiên cố không cho Huyền Trân có một lối thoát.

Trong lúc đang không biết chuyện gì đang xảy ra thì từ trong bốn cây cột gỗ, bốn sợi dây xích lao ra trói lấy Huyền Trân từ trên xuống dưới khiến nàng hoàn toàn bị khống chế.

Chưa dừng lại ở đó, bốn cây cột còn bắn ra hàng trăm mũi dao sắc nhọn bay đi như vũ bão đồng loạt lao về hướng Huyền Trân.

Trước tình thế ngàn cân treo sợi tóc, Huyền Trân vội vàng tung ra hàng vạn sợi dây gai bao bọc xung quanh cơ thể như một cái lòng kiên cố chặn đứng những con dao lao tới.

Những con dao đâm vào lớp lá chắn bằng dây gai thì đồng loạt bị chặn lại. Dù vậy, những sợi dây xích vẫn đang trói lấy Huyền Trân và càng ngày càng siết chặt hơn như muốn xé toạc nàng ra vậy.

Và khi dây xích căng hết mức thì "bực" một cái, Huyền Trân bị đứt làm tư. Thế nhưng ngay sau đó, bốn mảnh của cơ thể nàng hóa thành những chiếc lá và rơi xuống đất.

Lúc này những sợi dây gai cũng biến mất, một cơn gió nữa thổi qua làm cho những chiếc lá bay đi khắp nơi rồi dính lên bốn bức tường của lòng giam màu đỏ.

- Vạn Diệp Phá Giới!

Ngay sau câu nói của Huyền Trân, những chiếc lá rung rinh và phát ra một loại lục khí, khí này như một chất ăn mòn làm bức tường từ từ tan chảy và mất dần liên kết với bốn cái cột.

Khi kết giới đã hoàn toàn biến mất và chỉ còn lại bốn cây cột, những chiếc lá cũng tụ tập lại và nguyên thể của Huyền Trân từ từ hiện ra...

Bạn đang đọc Kỳ Duyên Huyền Sử sáng tác bởi letrungkien09
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi letrungkien09
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.