Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tu Tiên Đại Lộ! Bước! (2)

Tiểu thuyết gốc · 1029 chữ

Khi về đến Làng Chày thì bầu trời cũng đã xế chiều, ánh nắng chiếu tà tà, cái bóng cỗ xe ngựa chiếu dài mà lớn in trên con đường làm bằng cát đá.

Tiếng vui đùa ríu rít và âm thanh lộc cộc vang lên mỗi lần những con ngựa bước đi, làm tạo nên 1 cảm giác nhẹ nhàn mà yên bình vô cùng.

Từ xa xa có thể thấy được ngôi làn thôn quê hiện dần dần trong tầm mắt, nhưng lúc này trên bầu trời xa xa thấy được, có 1 đám mây lớn chu vi bao trùm bên trên ngôi làng, từ bên trên phát ra những luồn ánh sáng mờ ảo ẩn hiện.

Diêu Diêu ngây người nhìn chằm chằm về hướng bầu trời, còn Hồng Trần bên trong ánh mắt nơi đó xuất hiện vô số kí tự kì lạ, mọi thứ như được diễn giải hóa thành những con số, những dòng chữ đan xen vào nhau, bết lại thành vô số luồn ánh sáng đan vào như tấm lưới bao vây lấy Làng Chày.

1 lúc lâu sau tiến gần đến đầu làng, cảm xúc mãnh liệt hiếu kì trong lòng của Diêu Diêu dân cao, quả nhiên nàng đọc hiểu được 1 ít kí tự kì lạ náy, còn Hồng Trần đến gần hơn thì thấy bên trong đó ẩn chứa 1 thứ khó diễn tả thành lời, bỗng dưng trong đầu hắn xuất hiện 1 từ.

Giới.

Tiến đến đầu làng, xung quanh vắng lặng như tờ, không 1 bóng người, cả 2 càng hiếu kì không biết chuyện gì xảy ra.

"Trước tiên về nhà trước đã, xem Bối thúc hỏi xem liền hiểu"

"Được đi thôi"

Cả 2 liền dẫn về phía ngôi nhà, bỗng dưng đi đến khu đất trống của làng, thì cả 2 dừng lại, vì bên trong tấp nập vô số người, cả làng đều tụ họp lại đây, khu đất trống bình thường trống lốc nay bỗng dưng xuất hiện 1 cái đài, bên trên có 4 người.

Mỗi người tỏa ra 1 khí chất khác biệt.

Nam tử áo xanh sống lưng thẳng tấp, khí thế như đao như thương, chỉ có đôi mắt lười biến bên hông treo lấy 1 hồ lô rựu, từng hối từng hóp từng hóp uống vào, không chú ý đến ai cả.

Nữ tử váy đỏ, dáng dấp được che lại bởi 1 cái rộng lớn áo, trên đầu che lấy 1 cái mũ, màn che che khuất không thấy được gương mặt, khí chất tự nhiên, phía bên eo mang theo 1 thanh tiểu kiếm, màu đỏ sẫm nàng đứng đấy tỏa ra 1 loại khí chất vô hình.

Còn lại 2 cái nam nữ đứng cạnh nhau, nam mặc y phục xanh nữ mặc y phục tím, cả 2 như hòa hợp với nhau vô cùng, nam gương mặt nghiêm nghị, đôi mắt như hổ, khí thế như hùng, phía sau cõng lên 1 thanh màu xanh trường kiếm, nữ tử dáng dấp lòi lõm xình đẹp tuyệt luân, đôi mất mờ mị ẩn chứ như dòng điện lấp lóe, gương mặt tinh xảo, đôi môi mỏng nhỏ như nhếch lên, phía bên hông vẫn đeo 1 thanh giống với nam tử kiếm, nhưng lại màu tím.

Nhất thời Diêu Diêu và Hồng Trần ngạc nhiên, nhìn chằm chằm thấy được bọn hắn nhưng không thể nắm bắt được, nhất thời cả 2 đồng thời chung nhận thức.

Tiên Nhân.

Thiếu nữ váy đỏ lúc này mặc dù che lại gương mặt,nhưng hình như đôi mắt đang nhìn chằm chằm cả 2, Diêu Diêu luốn cuống cả lên, bị Tiên Nhân nhìn chằm chằm có chút không dễ chịu nha.

Nam tử lười biến lúc này bỗng biến mất, sau đó xuất hiện trước mặt của Diêu Diêu, ngay sau đó 3 người còn lại cũng xuất hiện cạnh bên hắn, nhìn chằm chằm Diêu Diêu.

Âm thanh lười biến vang lên.

"Ân chính là người này"

Nữ tử váy đỏ khẻ gật gù, sau đó liền nói giọng lạnh nhạt vang lên.

"Ngươi về thu xếp ổn thỏa, xong theo chúng ta"

Bá đạo

Càng rỡ

Không cho sự lựa chọn

Đây chính là Tiên Nhân.

Nhất thời Diêu Diêu có chút luống cuống, sau đó nấp phía sau lưng Hồng Trần, từ đang nhìn Diêu Diêu bỗng thành nhìn Hồng Trần, 10 mắt nhìn nhau, nhất thời không gian im lặng.

"Tiên, Tiên nhân, đây là nhà ta tiểu nữ, năm nay 16 tuổi, tên là Bối Diêu Diêu, chẳn hay đắc tội..."

Chưa nói xong liền bị nam tử lười biến nói.

"Nàng chính là bọn ta người cần tìm, ngươi yên tâm nàng theo bọn ta chính là tu đạo thành tiên"

Nhất thời không gian như vỡ ồ lên, đám người xung quanh vì Bối Thạch An mà mừng rỡ, Diêu Diêu như bọn hắn con gái, xung quanh có việc gì giúp được nàng sẽ giúp, nhất thời không khí sôi động hẳn lên, nhìn đám người mừng rỡ 4 kẻ không biết nói gì hay vẫn là bảo bọn hắn suy nghĩ đơn giản.

Nữa ngày sau Diêu Diêu mới lí nhí nói.

"Cho ta 3 ngày thời gian được không?"

"Được nhưng ngươi nên nhanh 1 chút, bọn ta thời gian có hạn"

"Nhà ngươi ở đâu? Bọn ta cần có nơi nghỉ chân"

Bối Thạch An lúc này nhanh trí dẫn đường đám người tiến về phía ngôi nhà của hắn, đơn sơ tồi tàn ngôi nhà lúc này như sáng lên, đêm nay hắn liền làm heo làm gà làm vịt để chiêu đãi cái vị tiên nhân.

Đám người nhộn nhịp vui vẻ, Diêu Diêu cũng liền theo cha bận rộn, chỉ có Hồng Trần bị cho là người mù lên đặc cấp quyền ngồi nghỉ ngơi, hắn thấy vậy thôi liền lui ra, tiến về phía thác nước bắt đầu bài luyện tập bình thường.

Vút vút, chém, đâm, chọc, bổ, quét,.... Mỗi động tác xuất kiếm thu kiếm đều tự như 1 cái vô hình liên kết chặc chẽ.

Bạn đang đọc Kiếm Si sáng tác bởi BánhBaoTiênSinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BánhBaoTiênSinh
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.