Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đau lòng

Phiên bản Dịch · 1109 chữ

Cao trung Cẩm Thành tuy rằng lấy “Cẩm Thành” làm tên nhưng lại không phải trường cao trung tốt nhất Cẩm Thành.

Không biết một năm có thành tích gì, nơi này ngược lại là nơi tiếp nhận con cháu gia đình có tiền, học sinh dở ngày một nhiều, trường học quản lý liền khó giải quyết.

Chủ nhiệm giáo dục rất mệt mỏi, dứt khoát đại đa số thời điểm mở một con mắt nhắm một con mắt.

Trường trung học bên cạnh lại không giống, đó là Thất trung Cẩm Thành, chân chính học bá cao trung. Dựa điểm mới có thể nhập học, đi cửa sau chỉ sợ đi vào cũng làm người ta tuyệt vọng.

Hai trường cao trung sát vách nhau, một trường dựa vào học sinh tốt phát triển không ngừng, một trường lại không mặn không nhạt mà quản lí đám học sinh hư.

Nhưng bầu không khí khai giảng lại không hề khác biệt.

Đào Nhiễm tiếc nghỉ hè đến đi quá nhanh, những cũng rất hưng phấn cùng các bạn học gặp mặt.

Miệng ngọt, người lại hào phóng hoạt bát, không nói ở lớp 3 của cô, mà toàn bộ cao trung, cũng coi như là nhân duyên tốt.

Chỉ là thành tích kém, kém đến mức không thể kém hơn được nữa.

Như Trình Tú Quyên nói, đầu óc này của cô chỉ phát triển một nửa, EQ phát triển hoàn chỉnh, nhưng chỉ số thông minh chết ở trong phôi thai rồi.

Trời sinh không am hiểu đọc sách.

Qua nghỉ hè trở lại, bọn học sinh đều lên năm hai, ríu rít ở bên nhau thảo luận nghỉ hè đi nơi nào chơi.

Đào Nhiễm ngồi cùng bàn với Đoạn Phân Phương, tóc buộc đuôi ngựa, người tú tú khí khí, nói chuyện đặc biệt nhỏ giọng.

Cô cùng Đào Nhiễm quan hệ không tồi, bởi vậy Đào Nhiễm vừa vào phòng học đôi mắt cô liền sáng lên.

“Nhiễm Nhiễm, cậu rốt cuộc tới rồi.” Đoạn Phân Phương a một tiếng, “Cậu cắt tóc nha?”

Đào Nhiễm gật gật đầu: “Đẹp không?”

“Đẹp.”

Đào Nhiễm như có như không sửa sang lại, liền nghe thấy bạn cùng bàn do dự nói: “Chính là tớ cảm thấy, cậu để tóc dài đẹp mắt nhất.”

Hiện tại đầu cắt như bị chó gặm, nếu không phải lớn lên xinh đẹp, chắc chắn phải GO DIE rồi.

Đào Nhiễm liên tiếp bị đả kích, cuối cùng ý thức được rằng bản thân cắt kiểu tóc hiện tại thực xấu, trong lúc nhất thời cũng có chút đau lòng, cô sờ tóc trên vai: “Không có việc gì, tóc tớ mọc rất nhanh, nửa năm liền có thể dài như trước.”

“Năm nay nắng nóng quá a, tớ nhìn các bạn học trong lớp đều đen đi một vòng, cậu thế nhưng vẫn là không thay đổi.”

Không chỉ có không thay đổi, bộ dáng trắng mịn mềm mềm làm cô muốn lao đến nhéo cho sướng tay.

Đào Nhiễm cười nói: “Chạy đến băng thành tránh nóng.”

Hai nữ sinh trò chuyện , nam sinh hàng phía trước đột nhiên quay đầu lại: “Đào Nhiễm, 《 ngược gió chi ý 》 truyện tranh của tớ cậu muốn xem không?”

Đào Nhiễm nháy mắt quay đầu, mắt to phảng phất có ánh sáng: “Tập mấy vậy?”

“12.”

“Oaa tớ xem tớ xem, cảm ơn cậu nha Trác Lương!”

Trác Lương khụ một tiếng: “Không có việc gì, tớ cũng thích xem, cậu mượn xem trước đi, xem xong rồi trả tớ là được.”

Đào Nhiễm hân hoan mà nhận lấy.

Cô còn cho rằng chưa có đưa ra thị trường, còn tưởng giống trước đây mới đưa tập 5 ra thị trường, thế nhưng tập 12 ở lúc khai giảng thời điểm liền ra. Cô đã tìm bộ truyện tranh này thật lâu, quả thực may mắn Trác Lương cùng cô “Có điểm yêu thích giống nhau”.

Trong phòng học nói chuyện ồn ào, Đào Nhiễm yên lặng mà xem truyện tranh.

Trong không khí đều lộ ra xao động của mùa, phảng phất lá cây sàn sạt rung động.

Phòng học đột nhiên an tĩnh lại, Đào Nhiễm dựng lỗ tai, vẫn là không nâng đôi mắt lên, ánh mắt đều dính ở quyển truyện tranh.

Thanh âm thiếu niên sạch sẽ lạnh lẽo, cậu thấp giọng nói: “Tôi là Ngụy Tây Trầm.”

Tự giới thiệu liền kết thúc như vậy.

Đào Nhiễm nghe được thì run lên, lúc này đánh chết cũng không ngẩng đầu, cô cũng sẽ không cho cậu ta một ánh mắt.

Được nha, ba cô làm chuyện tốt, còn trực tiếp đem tên xấu xa kia an bài đến cùng một lớp với cô.

Cô dám cam đoan, cậu ta chắc chắn còn đáp ứng yêu cầu vớ vẩn của mẹ cô - Trình Tú Quyên “Giám sát biểu hiện của Đào Nhiễm ở trường học”.

Bực bội a,thật đau lòng.

Lại tiếp tục xem truyện tranh, đến khúc nữ chủ đang ở cùng nam chủ sinh ly tử biệt,ở huyền nhai gắt gao lôi kéo không buông tay.

Trình diễn ngược luyến tình thâm.

Đào Nhiễm xem đến tập trung tinh thần, bực bội trong lòng kia đều đã quên sạch.

Phía sau phịch một tiếng, cô sợ tới mức giật mình, mờ mịt mà nâng đôi mắt.

Liền thấy khuôn mặt Đoạn Phân Phương ửng đỏ, một bộ dáng hưng phấn khó giấu.

Đào Nhiễm quay đầu lại, người kia đặt một cái bàn ở phía sau cô, mặt trên thậm chí còn có một tầng tro bụi hơi mỏng.

Cô ngước mắt, liền chạm phải một đôi mắt màu đen, cậu ta lãnh đạm mà liếc nhìn cô một cái, liền dời ánh mắt đi.

Đoạn Phân Phương từ ngăn bàn lấy ra khăn giấy quay lại phía sau: “Bạn học, cậu dùng cái này lau đi.”

Ngụy Tây Trầm ôn hòa nói: “Cảm ơn.”

Giọng điệu ấm áp, trời sinh mang theo vài phần đa tình.

Nhưng mà lại ngoài ý muốn khiến cho cậu thoạt nhìn ôn nhã hào phóng.

Đào Nhiễm không thể tưởng tượng được mà trợn to mắt, tình huống này là như thế nào! Đổi sắc mặt nhanh như vậy sao?

Cô nhìn bạn cùng bàn của mình, quả nhiên một bộ dạng ngượng ngùng. Quỷ đều có thể nhìn ra được Đoạn Phân Phương đối kia Ngụy Tây Trầm có hảo cảm.

Đào Nhiễm: “……”

Cô bắt đầu đứng ngồi không yên, truyện tranh cũng không hấp dẫn được ánh mắt của cô.

Bạn đang đọc Không tin anh yêu thầm em đâu của Đằng La Vi Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anny2611
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.