Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mềm lòng

Phiên bản Dịch · 1219 chữ

Cú nghĩ tụ hội để xả stress, không nghĩ tới lại tan rã trong không vui.

Lam Hải Dương hỏi Lam Tấn: “Đây là người lần trước em muốn đánh, kết quả bị người ta dạy cho một bài học?”

Lam Tấn uống đến choáng váng, tay khua loạn ở không trung, ngây ngô cười: “Lam Hải Dương em cho anh biết a, nó đánh nhau rất lợi hại, so với em có nhiều anh em còn lợi hại hơn. Nói thật, em còn có chút phục nó.”

Lam Hải Dương nhíu mày: “Cách xa cậu ta ra.”

Những lời này Lam Hải Dương cũng nói với Đào Nhiễm một lần, cô chỉ qua loa đáp: “Đương nhiên là cách xa cậu ta rồi, nếu có thể, em chỉ muốn đem cậu ta phóng ra ngoài vũ trụ!”

“……”

Tụ hội dẫn tới hậu quả là:

Giang Diệp uống nhiều đến nỗi nôn ra hết.

Đào Nhiễm cùng Giang Diệp quan hệ càng thêm xấu hổ.

Còn có, quan hệ giữa Đào Nhiễm và Ngụy Tây Trầm đóng băng. Đơn phương, cô muốn đem Ngụy Tây Trầm đông lạnh.

Nhưng mà cái tâm tư như pháo nhỏ này của Đào Nhiễm, còn chưa kịp nổ, đã bị ép lại.

Bởi vì thứ hai là ngày công bố thành tích.

Lớp trưởng là nữ sinh hơi mũm mĩm, sáng sớm đã đến văn phòng giáo viên cầm bài thi về lớp.

Cao trung Cẩm Thành chấm bài thi nhanh thần tốc, bốn bài thi phát xuống dưới.

Lớp trưởng nói: “Trần lão sư muốn mọi người xem trước, thầy còn ở lại tổng hợp thành tích, buổi tối sẽ phát đến nhà chúng ta.”

Phía dưới một trận quỷ khóc sói gào.

Lão sư a, không cần người cẩn trọng như vậy, buông tha cho tụi em đi mà.

Đoạn Phân Phương khẩn trương, hai đầu ngón tay kéo bài thi, một tay kia che lại đôi mắt: “Nhiễm Nhiễm cậu mau giúp tớ nhìn điểm, tớ không dám nhìn, cậu nói ổn hoặc là không ổn là được.”

“Cái gì mà ổn với không ổn?”

“Cậu vẫn là tự mình xem đi.”

Đào Nhiễm cùng bài thi mắt to trừng mắt nhỏ.

42,38,28,30

Môn cao nhất là tiếng Anh 42 điểm.

Tam trường một đoản công lao. (đoạn này khum hiểu lắm)

Đoạn Phân Phương cũng thở dài: “Ai kiểm tra điểm cũng kém a, đề cũng khó nữa.”

Trác Lương ở phía trước nhịn không được quay đầu lại khoe khoang.

Trác Lương ánh mắt u buồn: “Các cậu nói xem toán học của tớ được 132 điểm, sẽ là điểm cao nhất nhỉ?”

“……”Muốn chết phải không?

Trên đời này có một bộ phận học sinh giỏi, được thành tích bắt đầu thở ngắn than dài, ai kiêm tra điểm cũng kém a, khẳng định xong rồi. Kết quả được 132.

Khiến đám học sinh dở tức giận đến hộc máu.

Trác Lương chính là người xuất sắc trong đó, đặc biệt am hiểu cách đả kích học sinh dở.

Thành tích cậu ta kỳ thật rất tốt, cũng là top 3, sở dĩ ngồi phía sau, là bởi vì cậu ta chính là người năm nhất làm đệm lưng cho Đào Nhiễm - người đứng cuối cùng do viêm ruột thừa không làm kiểm tra.

Cũng bởi vậy nghỉ hè cậu ta ngoan ngoãn ở nhà đọc sách, chính là nghĩ năm nay không thể lùi nửa bước.

Đề khó, cậu ta lại được 132 điểm, có khả năng là người đứng đầu.

~~~

Cuối lớp, Ngụy Tây Trầm không nhìn bài thi.

Đưa tay xoa xoa thái dương, trong lòng có vài phần bực bội.

Có thanh âm lạnh lùng nói cho cậu biết, tình thế đang mất khống chế.

Cái thanh âm kia nói, cậu ta tới Cẩm Thành, cho dù là diễn cũng phải diễn vai học sinh tốt .

Cô ngồi ở phía trước, nhẹ nhàng mà hừ có lẽ là kiểm tra không tốt ngồi hát thầm một bài hát buồn.

Cô hầu như lúc nào cũng vô tâm vô phế, cái gì cũng không quá để ý, tính cách cũng hào phóng.

Có thể là lần đầu tiên chán ghét một người như vậy.

Vừa thấy mặt liền chán ghét.

Cậu làm cái gì cô đều chán ghét.

Ngụy Tây Trầm không nói chuyện, đem bài thi vo thành một cục, ném vào thùng rác.

Đám đông nhìn chăm chú, cậu ra khỏi phòng học.

Lại không trở về.

~~~

Ngụy Tây Trầm trốn học, ở lớp học khiến cho sóng to gió lớn.

Đoạn Phân Phương nói: “Cậu ấy lá gan thật lớn……”

Đào Nhiễm chống cằm: “Tớ đã nói cậu ta không phải học sinh tốt gì, cậu còn không tin.”

Nhưng mà hiện thực làm mọi người một pha hỏng mắt.

Cơ hồ mỗi giáo viên giảng bài thi đều sẽ nói một câu: “Lần này đề hơi khó, nhưng có một bạn học làm rất tốt, chứng minh cũng rất vừa sức với các em, bạn ấy…… Bạn học đó đâu nhỉ?”

Ngụy Tây Trầm đứng thứ nhất.

Bảng thành tích tổng hợp các môn đứng đầu đều là cậu.

Toán học điểm tuyệt đối, vật lý 98, hóa học điểm tuyệt đối, tiếng Anh 138 thật sự biến thái.

Ước chừng là thành tích tốt nhất từ trước đến nay, cái tên Ngụy Tây Trầm như mạ lên một tầng ánh kim, các lão sư tự động vì cậu ta trốn học mà giải thích: Học sinh giỏi như vậy sao có thể trốn học, khẳng định là có việc đột xuất không kịp xin nghỉ.

Trác Lương tuy rằng là một nam sinh, nhưng điểm bị người ta bỏ xa cả quăng, thật là khóc không ra nước mắt mà.

Đào Nhiễm thì sợ ngây người.

Sao có thể? Cậu ta có chỗ nào giống người có thành tích tốt?

Đoạn Phân Phương ngượng ngập nói: “Thật lợi hại mà.”

Cả ngày kế tiếp, Đào Nhiễm đều thất thần. Cô đột nhiên nhớ tới lần trước Trình Tú Quyên nói —— Tiểu Ngụy, là người giỏi nhất cái huyện nhỏ đó, con cùng người ta học tập cho tốt.

Tới lúc tan học, cô cảm thấy bước chân vô cùng nặng nề.

Mẹ cô không nói dối, cậu ta thực sự đứng nhất.

Nhưng cô cũng đứng nhất mà từ dưới lên, làm sao bây giờ?

Thật muốn chết mà a.

Buổi tối phát thành tích, chắc sẽ gửi đến điện thoại của mẹ cô, nếu chỉ có thành tích của một mình cô, cô còn dễ giải thích: Nào là đề quá khó, lão sư chấm sai rồi……

Lỡ như…… thành tích của Ngụy Tây Trầm cũng gửi vào điện thoại mẹ cô thì khẳng định nhân sinh không còn gì luyến tiếc.

Cô tưởng tượng đến hậu quả mà sợ run người. Hay cô trở về nói với mẹ: Mẹ con nói cho người biết, Ngụy Tây Trần hôm nay trốn học!

Haizzz, phỏng chừng mẹ cô cũng sẽ thờ ơ, cầm chổi lông gà: “Nếu con có thể kiểm tra đứng đầu, đừng nói trốn học, con muốn lên trời cũng được!”

Ngẩng đầu lên nhìn trời, cô không dám về nhà a.

Bạn đang đọc Không tin anh yêu thầm em đâu của Đằng La Vi Chi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anny2611
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.