Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quả Lựu Hơi Lửa

Tiểu thuyết gốc · 1190 chữ

Chương 8: Quả Lựu Hơi Lửa

Khởi Nguyên đã hỏi qua một vị sư huynh bên cảnh vả biết rằng, cấm chế trên cuốn sách sẽ ghi nhớ khí tức của người đổi nó, chỉ người đổi nó mới có thể xem, còn những người không giống khí tức mà cấm chế đó ghi nhớ thì chỉ xem được ba trang đầu.

Khi biết được điều trên, Lê Hữu Phát đã bị đánh mất hi vọng xem ké, đúng là không thể nào chơi bửn được mà.

Khởi Nguyên và Lê Hữu Phát trò chuyện với nhau được một lúc thì trên bầu trời xuất hiện tia sáng, trong các tia đó có một tia hướng về khu vực của Khởi Nguyên, tia sáng đáp xuống trung tâm khu vực này, hiện ra một vị nam trung niên, vị này khi vừa đáp xuống đã phóng ra một luồng khí tức làm cho thân thể của tất cả mọi người trên quảng trường như bị thứ gì đó nặng đè lên nhưng chỉ một giây là hết.

Trên quảng trương mọi người đang nói chuyện rộn ràng về đủ các vấn đề thì đột nhiên im lặng hướng về nam trung niên.

Nam trung niên ngồi xuống bồ đoàn cạnh đó, rồi nói:

“ta tên là Thái Xuân Hành, các ngươi gọi ta là Thái Tiền bối là được”

Các đệ tử ngoại môn ở dưới nghe được vậy liền cúi đầu, chắp tay đồng thanh nói:

“Kính chào, thái tiền bối”

“ừm, các ngươi ngồi xuống hết đi”

Thái Xuân Hành lãnh đạm nói.

“ai có vấn đề về tu luyện gì thì lần lượt nói đi ?”

Thái Xuân Hành nhìn xuống các đệ tử hỏi.

Ngay lập tức, có một đệ tử đứng lên luôn, người này khuôn mặt hiền từ, dáng người cao gây khá là vừa mắt.

Theo Khởi Nguyên biết thì đệ tử vừa rồi tên là “Đại Tài”, một người khá là được tính ở trong ngoại môn, cảnh giới khoảng luyện khí kỳ tầng sáu.

“dạ, chào thái tiền bối ạ, đệ tử tên là Đại tài, hôm nay được nhìn thấy phong độ của tiền bối làm cho vãn bối cảm thấy vô cùng hạnh phúc ạ, dù là lần đầu tiên nhưng vãn bối cảm thấy mình có mối liên hệ rất là thân thiết nên vãn bối có món quà muốn tặng cho tiền bối ạ”

“lúc trước vãn bối có xem qua một số sách dạy cách xem tướng, thấy tướng mạo của tiền bối sau này chắc chắn sẽ tu thành nguyên anh, thậm chí là phân thần kỳ”

Đại Nguyên mở lời vuốt mông ngựa Thái Xuân Hành. Rồi lấy trong túi ra mấy cái linh thạch.

Thái Xuân Hành cũng không có kiêng nể mà nhận lấy luôn, dù gì thì ở trong tông môn thốn thiếu tài nguyên nên mới phải chọn nhiệm vụ này.

“nếu Ngươi có lòng như vậy thì ta cũng không khách khí, nhưng có qua phải có lại, ở đây ta có một lọ bổ khí đan nhất giai hạ phẩm để ở trong túi cũng không có tác dụng gì còn làm chật túi, và ta sẽ cho ngươi hỏi hai câu”

Thái Xuân Hành vừa nói vừa lấy ra một lọ màu trắng, dài khoảng tám cm ra, sử dụng tinh thần lực khống chế vật đưa đến chỗ Đại tài, những người khác nhìn Đại Tài mà ngưỡng mộ trong đó có cả Khởi Nguyên và Lê Hữu Phát.

“Đệ tử cảm ơn tiền bối”

Đại Tài cung kính cảm ơn Thái Xuân Hành, không ngờ lại được tiền tặng đồ, đúng là niềm vui ngoài ý muốn mà.

“dạ, thật ra lúc mới đột pháp đến luyện kỳ tầng sáu, mỗi khi tu luyện đệ tử cứ cảm thấy có một luồng nhiệt khác thường cứ ùn ùn qua các kinh mạch và kinh mạch còn rất là rát nứa rất khó tu luyện, làm cho tu vi đệ tử mấy hôm nay rất khó tiến triển”

Đại tài cẩn thận hỏi Thái Xuân Hành về vấn đề của mình, thật ra khi mới bị cậu cũng đã tìm hết tất cả điển tịch có trong ngoại môn và cũng đi hỏi mấy vị sư huynh khác xem họ bị vấn đề này chưa nhưng không có người nào biết cả.

Thái Xuân Hành lục soát lại ký ức của mình rơi vào trầm tư một lát rồi hỏi ngược lại Đại Tài:

“Thế trước khi thăng cấp ngươi có ăn vào quả gì dạng nóng không ?”

“dạ…dạ thật ra lúc trước đi kiếm thảo dược đệ tử có may mắn tìm được một loại quả, quả này tỏa ra nhiệt lược hơi ấm, gần giống quả lựu, hơi phát sáng màu đỏ, sau đó đi ra ngoài chở hàng rong ngoài đường hỏi thì đây gọi là quả lựu hơi lửa, người đó còn nói rất bổ cho người có linh căn thuộc tính hỏa, có thể ăn trực tiếp, người đó còn đưa ra quấn sách chỉ chỗ sử dụng quả nọ làm bằng chứng”

Đại Tài hơi chần chừ một lát rồi kể ra, lúc đó cậu cho tiểu tử bán hàng rong đó một viên linh thạch nên cậu mới tin tưởng ăn trực tiếp luyện hóa, lúc đó tiểu tử ấy còn đưa cho câu xem một quấn sách khá là rách nát làm bằng chứng nữa mà.

“nguyên nhân căn bệnh chính là ngươi đã luyện hóa trực tiếp quả lựu hơi lửa”

Thái Xuân Hành vuất râu điềm đạm nói.

“xin Thái tiền bối nói rõ hơn ạ”

Đại tài cung kính nói.

“ừm, thật ra cách ngươi sử dụng là cách cũ, lúc trước cũng có người giống ngươi, bị nhiệt độc của loại quả này tàn phá khinh mạch, phế hết tu vi”

Thái Xuân Hành nói.

Đại tài nghe được câu nói vừa rồi thì hơi thở trở nên dồn dập, chẳng lẽ cuộc đời tu chân của ta chấm dứt tại đây sao, không ta không muốn, cũng tại mình nghe lời bây bạ của tên nhóc đó, hức sao mình có thể bất cẩn vậy chứ.

Thái Xuân Hành nói tiếp: “độc này cũng không phải là không có cách chữa”

Đại tài đang buồn bực khi nghe được câu này thì mới thở phào nhẹ nhõm, thì ra là có cách chữa sao, sao thái tiền bối không nói sớm chứ làm ta run hết cả người à.

Thái Xuân Hành chỉ ra cách chữa: “ngươi Khi về chỉ cần đều đặn ngâm nước đá khoảng một tiếng một ngày, sau đó mua một ít đan dược loại băng sử dụng cứ như vậy cho đến bao giờ hết chiệu chứng là được”

Khi nghe được cách chữa thì Đại tài thở phào lần hai, may là dễ chữa không là ta phải sác nghiệp rồi, nếu cần nhiều tiền chữa hơn có khi còn bị phế nữa, với lại không được nghe mấy thằng bán hàng rong ccheeet tiệt nữa.

Bạn đang đọc Khởi Nguyên tu tiên truyện sáng tác bởi LeCongNguyen

Truyện Khởi Nguyên tu tiên truyện tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeCongNguyen
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.