Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bạn chí cốt

Tiểu thuyết gốc · 1053 chữ

chương 7: bạn chí cốt

mùi thịt thỏ hòa trộn với hương nhân sâm cùng hương khói thơm nồng nặc.

nhân sâm mà Khởi Nguyên lấy để nhồi vào bên trong con thỏ là do lúc nãy cậu đi đường nhìn thấy tiện thể hái, nhìn bên ngoài đoán chừng khoảng năm mươi năm rồi, nếu mà ở dưới phàm giới mà có loại nhân sâm này chắc là phải tốn cả mấy vạn lượng bạc, nhưng ở trên tu chân giới chắc cho cũng chẳng mấy ai lấy.

“đét…đét…sèo…sèo”

Tiếng củi cháy cùng tiếng dầu tiết ra trong thịt thỏ rồi rơi xuống nghe rất êm tai.

Trong lúc chời đợi thịt thỏ chín thì Khởi Nguyên nhờ về chuyện xưa, lúc cậu tám tuổi cậu có hỏi một ông lão là: tiên nhân có ăn không ông ? và ông lão đáp lại là không cháu à.

Trong câu trả lời của ông lão thì cũng không hoàn toàn là đúng.

Bởi vì, tiên nhân dù gì thì cũng là người, đều có những ham muốn, và vì lẽ đó nên ở trên tu chân giới cũng có rất nhiều nhà hàng phục vụ cho người tu chân.

Thức ăn ở trên tu chân giới có hai loại, một là chứa linh khí trợ giúp tu luyện, hai là không chưa linh khí chỉ phục vụ ham muốn mà thôi.

Từ lúc tu tiên đến giờ, Khởi Nguyên vẫn chưa một lần nào ăn thử thức ăn có chứa linh khí trợ giúp tu luyện cả, bởi vì cậu nghe nói nó rất là đắt và cũng không chợ giúp được đáng bao nhiêu cả. Còn thức ăn bình thường thì lâu lâu thèm cậu mới ăn một lần bởi vì nghe các tiền bối khác nói ăn nhiều sẽ không tốt cho tu luyện, lúc đột phá cảnh giới sẽ khó khăn hơn môt ít, bởi vì nó có chứa nhiều tạp chất kể cả thức ăn có chứa linh khí.

Các để tử luyện khí kỳ bình thường thì một tuần vẫn phải ăn một lần, bởi vì ở cảnh giới này thân thể vẫn chưa thoát khỏi phàm nhân thân thể nên vẫn phải ăn để duy trì sự sống, lên trên trúc cơ thì khỏi ăn cũng được.

Sau khi ăn thịt ngâm mình song thì Khởi Nguyên cũng không đi lang thang đâu cả mà về tu luyện luôn. Sáng sớm hôm sau cậu thức dậy rất sớm, bởi vì hôm nay là ngày tiền bối ở nội môn xuống giải đáp các vấn đề tu luyện, giải đáp vấn đề tu luyện này chỉ có ở ngoại môn, còn nội môn không có bởi vì khi vào nội môn sẽ được tự mình lựa chọn sư phụ.

Vì số lượng đệ tử nhiều nên các đệ tử sẽ ngồi ở ngoài quảng trường rộng để nghe, sở dĩ Khởi Nguyên đến sớm là bởi vì cậu muốn được ngồi ở gần.

Dù Khởi Nguyên đã ý thức đến sớm nhưng quảng trường vẫn rất là đông, những chỗ ở gần dường như đã bị chiếm hết.

“trương huynh, huynh đến từ bao giờ vậy”

“khà khà, huynh mới chỉ ngồi đây từ tối hôm qua thôi”

“vãi, huynh đến sớm vãi”

“hừm, đó có là gì, ngươi có nhìn thấy tên trên đầu kia không”

“kia á”

“ukm, nghe mấy người khác nói tên đó đã ngồi từ sáng hôm qua rồi”

….

Những tiếng nói chuyện liên tục vang lên. Khởi Nguyên cũng không có bất ngờ mấy với những người rất sớm, thật ra ở ngoại môn đó là chuyện bình thường. lúc mới vào tông môn cậu cúng giống như tên vừa nãy, bất ngờ vì những người tới quá sớm.

“Khởi Nguyên chỗ này”

Giọng nói này đến từ một người ngồi gần trên đầu, tay đang vẫy gọi rồi chỉ xuống một chỗ chống ở gần.

“ukm, đến đây”

Khởi Nguyên đáp lại.

Người vừa gọi tên Khởi Nguyên vừa nãy tên là “Lê Hữu Phát” một người bạn chí cốt của Khởi Nguyên. Hai người vẫn hay giúp đỡ nhau trong tông môn. Lê Hữu Phát có tu vi là luyện khí tầng hai bằng với Khởi Nguyên.

“Phát đến lâu chưa”

Khởi Nguyên lại chỗ Lê Hữu Phát vừa chỉ rồi ngồi xuống và hỏi.

“vừa mới đến à”

Lê Hữu Phát đáp.

“trong hai tháng không gặp này cậu tu luyện như thế nào thế nào ?”

Lê Hữu Phát thân thiên hỏi.

“à, cùng không có gì tiến triển lắm, mới dạo gần đây đang võ kỹ mới ”

“Còn cậu thì sao, tu luyện như thế nào”

Khởi Nguyên đáp với hỏi lại.

“ukm thì cũng giống cậu thôi, mà cậu đang tu luyện võ kĩ mới nào thế, với kiếm đâu ra điểm cống hiến mà đổi võ kỹ vậy chỉ tớ với”

Lê Hữu Phát sáng mắt hỏi. trong võ kỹ các dù là võ kỹ thấp nhất cũng phải là ba bốn trục điểm cống hiến không biết Khởi Nguyên kiếm đâu ra nhiều điểm cống hiến như vậy, tò mò vãi.

“thật ra thì võ kỹ này khá rẻ khoảng hai mươi điểm cống hiến là đổi được rồi, còn điểm cống hiền cũng chỉ là việc vặt dành dụm thôi”

Khởi Nguyên thành thật trả lời, thật ra cũng chẳng có gì phải giấu cả phát cũng hay đi làm mấy nhiệm vụ vặt với mình mà.

“vậy sao, cậu mang võ kỹ ra cho tớ xem được không?”

Lê Hữu Phát hỏi.

“đây xem thử đi”

Khởi Nguyên cũng không keo kiệt, lấy quyển kiếm kỹ từ trong túi trữ vật ra đưa cho Lê Hữu Phát.

“ơ sao tớ không xem được trang thứ tư ?”

Lê Hữu Phát bất ngờ hỏi.

“đâu tớ xem”

“không vẫn bình thường mà”

“sao cậu lại không xem được nhờ”

Khởi Nguyên lấy lại cuốn kiếm kỹ, xem lại thì thở phào, cậu cứ tưởng là hết hạn dùng rồi nhưng không phải chỉ mỗi Lê Hữu Phát là không xem được thôi.

tác giả:"mọi người thấy mình viết được không bình luận ở dưới nói cho mình biết nhé, còn thấy hay thì tim cho mình nha, cảm ơn :))"

Bạn đang đọc Khởi Nguyên tu tiên truyện sáng tác bởi LeCongNguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeCongNguyen
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.