Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưu Sư Huynh và tu luyện

Tiểu thuyết gốc · 1023 chữ

Chap 5: Lưu Sư Huynh và tu luyện

ở gần một mỏm đá trên núi có một căn nhà nhỏ, trên mái bị thủng một lỗ khá lớn, bên trong có hai người, người đang ngồi trên giường là Khởi Nguyên, còn người ở dưới đất đang xoa đầu là lưu trí khôn một vị sư huynh mà khởi nguyên rất kính trọng.

lúc mới vào tông môn, Lưu Trí Khôn là người đã hướng dẫn, giới thiệu Khởi Nguyên về tông môn, nói cho cậu ấy biết chỗ nào được đi, và không nên đi, ngoài ra lâu lâu còn cho cậu một viên nhất giai hạ phẩm đan, mặc dù ít nhưng trên con đường tu tiên tài nguyên tu luyện rất khó kiếm được và bằng ấy cũng là quá đủ rồi, Lưu Trí Khôn còn nói cho cậu những thứ nên đề phòng ở tu tiên giới, và còn rất nhiều thứ khác nữa.

Khởi Nguyên nghĩ Lưu Trí Khôn nhiệt tình với cậu như vậy là vì cậu cùng Lưu Trí Khôn đồng cảnh ngộ gia đình chỉ còn một mình.

Giọng nói có chút ngượng ngùng của Lưu Trí Khôn vang lên:

“đây là nhà của Khởi Nguyên sư đê sao”

“hì hì, cho huynh xin lỗi nha bởi vì sư huynh đang tập ngự khí phi hành nên trong lúc đứng không vứng mà lao vào nhà đệ”

“thôi đệ cứ ngủ đi, ta đi tập luyện tiếp đây, có gì tối ta trở bồi thường cho đệ nha”

“rầm”

Lưu Trí Khôn đi ra đóng cửa cái rầm, cậu ta cảm thấy cái cửa bị hỏng bèn ngó đầu vào bên trong nói:

“à, cái này, cho huynh xin lỗi lại lần nữa nha”

Sau đó Lưu Trí Khôn lại tập luyện tiếp như chưa có gì xảy ra.

Khởi Nguyên bây giờ thì dâng đôi mắt ngưỡng mộ về phía Lưu Trí Khôn, mừng cho Lưu Trí Khôn và cậu cũng mong muốn một ngày nào đó được như Lưu Trí Khôn và các vị trúc cơ khác bay lượn trên bầu trời.

Vậy là từ trong thâm tâm ý chí tu luyện luyện tập của khởi nguyên lại được dâng cao lên cậu đi đánh răng rửa mặt rồi ngồi lên giường luyện khí mắc cho mái thủng cửa đổ.

Bốn tiếng sau, tinh thần lực của Khởi Nguyên đã sắp cạn kiệt, cậu dừng tu luyện lại, nghỉ khoảng ba mươi phút, sau đó cậu sửa sang lại nhà cửa.

Khi nhà cửa được sửa xong, từ túi trữ vật Khởi Nguyên lấy ra một quyển võ kỹ tên là “36 đường kiếm pháp cơ bản” và thanh kiếm gỗ, cậu bắt đầu tu luyện kiếm pháp.

Khởi Nguyên ôn luyện lại tám đường kiếm pháp cơ bản mà hôm qua học được, những đường kiếm pháp mà Khởi Nguyên tung ra đã vững chắc hôm qua khá nhiều.

Dưới ánh nắng chói trang của buổi trưa, Khởi Nguyên đầu không đội mũ, tung ra những đường kiếm pháp dù không uyển chuyển, có chút cứng nhưng nhưng rất ra dáng của người tập võ.

Thân thể người tu tiên rất tốt, chỉ cần có thể bước vào luyên khí kỳ và không bị ngoài ý muốn nào là có thể sống thọ đến một trăm năm mươi tuổi, thân thể phàm độc bách xâm, phàm nhiệt bánh nhập, phàm bệnh không sinh.

Khởi Nguyên tu luyện kiếm kỹ khoảng ba tiếng là dừng lại không tu luyện nữa, cậu nghỉ ngơi suy nghĩ xem mình có sai chỗ nào không và chỗ nào cần được chỉnh sửa.

sau khi nghỉ ngơi được một tiếng, Khởi Nguyên tiếp tục luyện quyền pháp, từng chiêu quyền pháp được đánh ra phải cân bằng, chân phải vững, mỗi lần xuất quyền không chỉ dùng mỗi tay mà còn phối hợp cả vai eo chân thì quyền xuất ra mới mạnh được đây đều là của lưu sư huynh dạy cho cậu.

hiện tại quyền pháp của Khởi Nguyên đã đạt đến tiểu thành nên ra đòn rất có lực, nhìn mỗi chiêu thức cậu ra rất vững và có lực so với luyện kiếm pháp thì vững chắc hơn rất nhiều.

Trên một mỏm đá, có một cái cây, ánh sáng của hoàng hôn làm cho cái cây ấy như là cây phát sáng vậy, rất đẹp.

“hây, … há..hây”

Bên cạnh cái cây là một thiêu niên đang luyện quyền, từng quyền suất ra lực lượng vô cùng, nhanh như báo táp, mạnh như gấu vồ, đoán chừng người phàm chỉ cần dính phải một chiêu này thì sẽ chết luôn và cũng không biết mình chết như thế nào.

“phục…phục…phục”

Tiếng áo kêu do đường quyền đi nhanh.

Mà lại chú ý đến y phục trên người này, ướt sũng, chắc là do luyện quyền chăm chỉ mà ra đây mà.

Lại nhìn đến gương mặt của cậu thiếu niên này, khuân mặt khá đẹp trai, sống mũi cao, đôi mắt to, sâu bên trong ánh mắt có thể nhìn ra ý chí kiên định của cậu ấy và cậu ấy ở đây chính là Khởi Nguyên cậu đã luyện quyền suất từ chiều đến giờ, thể lực đã cạn kiệt.

Khởi Nguyên đi lên vài bước, ngồi xuống ở trên vách đá, đôi mắt nhìn về chân trời xa săm. Phía chân trời kia dường như đang cố che dấu một thứ, thứ này hình tròn phát ra ánh sáng trói lọi vô cùng, dừng như nó đang muốn nói cho dù tao có bị dìm xuống bao nhiêu lần đi nữa thì tao vẫn sẽ kiên quyết chòi lên.

Phía cuối chân trời đột nhiên xuất hiện một bóng người, bóng người kia càng ngày càng gần hiện lên khuân mặt của Lưu Trí Khôn.

Lưu Trí Khôn dường như thấy Khởi Nguyên đang nhìn mình nên cố tình bay lượn nhào lộn vài vòng sau đó mới bay qua chỗ Khởi Nguyên tự hào nói:

“thế nào, điêu luyện không, thành quả tu luyện nguyên ngày của ta đó”

Bạn đang đọc Khởi Nguyên tu tiên truyện sáng tác bởi LeCongNguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeCongNguyen
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.