Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một này luyện kiếm mệt mỏi

Tiểu thuyết gốc · 1036 chữ

Chap 4: Một này luyện kiếm mệt mỏi

Khởi Nguyên đi về căn nhà nhỏ của mình, ngồi ở trước sân, rồi lật quyển Kiếm kỹ vữa lấy được ra xem.

Trước khi lật xem ba mươi sáu thức kiếm kỹ thì tác giả của quấn kiếm kỹ này có viết vài câu: ta, lý kiếm, dù không tự nhận mình là thiên tài kiếm pháp nhưng ta biết thực lực ta ở đồng cảnh giới nhất định có thể đứng ở top một top hai, vì tư chất khá kém và ta cũng đã đi nhiều nơi để tìm kiếm cơ duyên giúp mình đột pháp nhưng vận khí cũng không khá hơn bao nhiêu nên ta bèn về lại tông môn để chuyên tâm tu luyên kiếm pháp, trong hơn bốn trăm năm nghiên cứu kiếm pháp, ta đã ngộ ra rất nhiều điều. Cả đời ta không có đệ tử, và ta cũng không muốn không có người kế thừa y bát nên khi sắp chết đã viết ra “36 đường kiếm cơ bản”, trong đó là kinh nghiệm cả đời của ta về kiếm pháp.

Khởi Nguyên ngồi khoanh chân trên nền đất, chăm chú đọc hết một lượt quyển kiếm kỹ. quyển kiếm kỹ này viết khá dễ hiểu, đầu tiên nó dạy cách làm sao để cầm kiếm, sau đó là các đường kiếm cơ bản được miêu tả bằng hình vẽ, phía dưới hình vẽ là các chú thích động tác đó phải như thế nào mới chuẩn và vững, trong tám trang đầu của quyển kiếm kỹ dạy khởi nguyên cách đâm, chọc, thủ, loan, khởi, phá, đảo, phát kiếm.

Khởi Nguyên đừng dậy vào trong nhà lấy cây kiếm gỗ hôm qua mới mua được, tập từng chiêu kiếm, từng chiêu kiếm mà Khởi Nguyên xuất ra có chút không vững và không chuẩn như là em bé tập tễnh bước đi vậy, cậu vừa tập vừa nhìn sách cứ hơi tý không nhìn là lại quên động tác.

Bên trong quyển kiếm kỹ có ghi, nếu mỗi ngày dành 3 tiếng luyện tập thì khoảng mười hai đến hai mươi ngày là có thể chuyển sang phần tiếp theo.

Khởi Nguyên luyện được ba tiếng thì không luyện nữa, lúc này mồ hôi đã rũ rượi, quần áo đã ướt, còn có cảm giác nhớp nhớp dính dính nên cậu quyết định đi tắm một phát. Khởi Nguyên đi đến gần con sông ở gần nhà cậu.

Vì trưa đến trúc cơ, không thể ngự khí phi hành nên Khởi Nguyên phải tự mình đi bộ xuống, cậu nhớ lúc ở trái đất cậu muốn một lần được tắm suối nước nóng thiên nhiên, ngắm phong cảnh ngoài trời, vừa ngắm sao, vừa ngâm mình trong làn nước nóng ôi lãng mạng làm sao.

Vừa đến sông Khởi Nguyên tìm một vị trí thật đẹp.

“Uỳnh”

Trong cuốn công pháp mà tông môn tặng có kèm thêm ngũ hành thuật, Khởi Nguyên đã tu luyện nó đến tiểu thành, tiềng động vừa rồi là do cậu dùng thổ thuật tạo ra vết lõm ở sát sông, sau đó cậu lấy thêm sỏi lót ở bên dưới, dẫn nước ở sông vào rồi dùng thêm hỏa cầu thuật để làm nóng nước.

Khởi Nguyên cởi đồ ra, lộ ra thân thể gầy gò của cậu thiêu niên mới lớn, cậu đắm mình vào trong nước nóng, một cỗ nhiệt lưu ấm áp tràn vào cơ thể cậu vô cùng thoải mái “kimochi!”:>>, vừa ngắm bầu trời đêm vừa ngâm mình trong nước nóng đúng là thú vui không gì có thể sánh bằng.

Trên bầu trời đêm trăng sao đang thi nhau chiếu sáng xuống mảnh đất tối tăm không ánh mặt trời này, bọn chúng thi nhau xem ai sẽ là người sáng nhất đêm nay. Ở dưới mặt đắt gió đua, sông chảy siết.

“tiếng cây rì rào, lá vàng rơi,

hòa vào ánh trăng đẹp tuyệt vời,

cây gió cùng sông thi nhau hát,

thú cùng côn trùng ngân nga theo,

một bản hòa ca của thiên nhiên,

ta ở nơi đây nghe ngắm chúng,

nhìn về tương lai dài bất tận,

mà chỉ muốn cố gằng hết mình,

và mong có một ngày sẽ ở đỉnh cao”

sau khi tắm xong, Khởi Nguyên đi về căn nhà nhỏ của mình, khoanh chân lên luyện khí, ngũ chỉ(lòng bàn chân, tay và chán) hướng thiên, dựa theo công pháp cậu hít vào sâu thở ra bình thường hấp thụ linh khí sau đó đưa linh khí vào trong máu, linh khí theo mạch máu đi khắp thân thể để đưa đến các tế bào và để tế bào tẩy luyện chúng, sau khi linh khí được tẩy luyện xong chúng sẽ về lại mạch máu và đi về đan điền, sau đó Khởi Nguyên lại tiếp tục hấp thụ linh khí thực hiện một vòng tuần hoàn mới.

Ba tiếng sau đó, Khởi Nguyên thực hiện được 15 vòng tuần hoàn, nhìn lượng linh khí ít ỏi trong đan điền, cậu lấp liếm môi có chút thèm đan dược. Khởi Nguyên không tu luyện nữa, cậu cảm thấy tinh thần lực của mình giảm đi rất nhiều, khá mệt mỏi nên rất nhanh chóng cậu đã chìm vào trong giấc ngủ.

Trong mơ, Khởi Nguyên thấy cậu ở trên cung trăng, ở cách chỗ cậu đừng không xa có một chị tiên nữ thân thể lồi lõm, gương mặt như hoa, tóc dài đen nhánh, làn da trắng muốt, khuynh nước khuynh thành, cậu đoán chừng đây chắc là chị hằng nga ở trên cung trăng rồi,

Khởi Nguyên bị chị ấy mê hoặc, và đi lại gần chị ấy, tay cậu vòng qua eo ôm chị hằng nga vào trong ngực, khi đôi môi hai người sắp chạm vào nhau.

“Đùng ”

Khởi Nguyên tỉnh dậy, cậu mơ hồ thấy mái nhà mình thủng một lỗ có chút tức, cậu quay đầu sang,

“tổ cha…”

Khởi Nguyên đang định chửi thì dừng lại, bởi vì người ở trong phòng là lưu sư huynh, một trong nhưng vị sư huynh cậu kính trọng nhất.

Bạn đang đọc Khởi Nguyên tu tiên truyện sáng tác bởi LeCongNguyen
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LeCongNguyen
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.