Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Tiểu thuyết gốc · 1147 chữ

1 tháng sau.

Tháng đầu tiên sau khi vô tình trở thành “Thái tử Lê Sơn” một cách bất đắc dĩ vốn đã không dễ dàng gì đối với Lâm Thành mà còn khó khăn hơn khi từng nhất cử nhất động của anh luôn được soi mói, theo dõi bởi những kẻ theo phe cánh của mẹ con Ngọc Lan phi.

Vốn dĩ trước giờ Lâm Thành chẳng quen gì đến việc xung quanh thường xuyên luôn có người hầu kẻ hạ, đến cả chuyện ăn uống của mình cũng có người hầu hạ thì quả thật chẳng thể nào quen được những điều như vậy.

Chỉ là chưa quen với những điều đó nhưng trong mắt của những người ngoài kia, trông vị Thái tử kia chẳng khác nào là một tên ngờ nghệch với những hành động của mình. Sợ hãi khi có người hầu hạ việc tắm rửa và thay đổi y phục, ăn bằng những thanh tre vót nhọn mà Lâm Thành gọi là đũa hay đôi khi là sử dụng nhưng từ ngữ quái dị. Càng lúc Lâm Thành cư xử càng quái lạ, càng khiến cho mẹ con Ngọc Lan phi càng thêm phần tự tin về kế hoạch lật đổ ngôi vị Thái tử của Lâm Thành lúc này đang trong thân xác của Thái tử Lê Sơn.

Và rồi cuối cùng những gì mẹ con Ngọc Lan phi chờ đợi cũng đã đến khi từ biên ải, tin tức sứ thần của triều đình phương Bắc đã tiến vào Đại Lê, mang theo đó là những món quà mừng thọ của vua Đại Lê diễn ra vào cuối tháng.

Tin tức của Ngọc Lan phi đến từ lực lượng tình báo của bà ta trải dài khắp cả nước và được bồ câu đưa thư nên sẽ nhanh hơn tin tức được đưa về bằng đường bộ hay đường thủy nên bà ta có kha khá thời gian để làm bẽ mặt Lâm Thành trong tiệc mừng thọ của rùa Đại Lê.

“Mẫu hậu, người đã có kế sách gì đối phó với tên Lê Sơn đó chưa mẫu hậu.”

Sau khi nhận được tin tức, Lê Lâm nhanh chóng vào cung, diện kiến Ngọc Lan phi nhưng chủ yếu là để thăm dò kế hoạch của mẹ mình. Kế hoạch thì chắc chắn đã có từ lâu và nó chỉ được hé lộ bên trong buổi yến tiệc mà thôi. Và đó cũng sẽ là “món quà” mà người mẹ kế này chuẩn bị cho đứa con ghẻ ngờ nghệch kia.

“Con cứ yên tâm. Cậu con đã chuẩn bị xong từ lâu rồi.”

Và bây giờ, thân phận thật sự của Ngọc Lan phi cũng được hé lộ và đó có thể cũng chính là lí do vì sao Lê Lâm chẳng bao giờ trở thành ứng cử viên cho vị trí Thái tử đã bỏ trống từ lâu khi Thái tử Lê Sơn trở thành con tin ở Bắc quốc.

Ngọc Lan phi khi xưa là công chúa của Bắc quốc, sau đó hòa thân cùng Đại Lê để giữ nền giao hảo cho cả hai nước. Nay em trai của bà đã trở thành Bắc Vương nên từ lâu kế hoạch “làm nhục” Thái tử Lê Sơn đã được vạch sẵn từ lâu, tiệc thọ yến của vua Đại Lê chính là thời điểm thích hợp.

Lê Lâm mang trong mình dòng máu của Bắc Quốc và với một người mẹ nhiều mưu mô như Ngọc Lan phi, nếu ngôi Thái tử rơi vào tay hắn, sớm muộn gì Bắc Quốc cũng sẽ nuốt chửng Đại Lê trong tương lai nên cũng chính vì lẽ đó, vua Đại Lê chẳng bao giờ đưa hắn vào danh sách ứng cử viên cho vị trí Thái tử mặc dù vẫn yêu thương cả hai mẹ con.

Nhưng với mẹ con Ngọc Lan phi, sự yêu thương của vua Đại Lê là chưa đủ, bà ta muốn nhiều hơn thế nữa và cũng chính sự ghẻ lạnh của vua Đại Lê với con trai mình về chức Thái tử nên bà ta càng đặt quyết tâm phải hạ bệ bằng được Lê Sơn và những hoàng tử khác để đưa con trai mình lên cương vị đó.

Còn Lâm Thành, trong cơ thể của Thái tử Lê Sơn là một thử thách không nhỏ đối với anh trong quãng thời gian vừa qua. Lê Sơn sau này sẽ là một vị vua anh minh và tài giỏi bậc nhất lịch sử nhưng Lê Sơn bây giờ chỉ là một Thái tử bù nhìn, suốt ngày bị giam trong cung cấm mà không được tung hoành khiến cho Lâm Thành càng thêm lo lắng và rằng mình sẽ biến Lê Sơn thành một kẻ vô dụng.

Ngoài việc đọc sách và hì hục “chế tạo” ra những vật dụng kì lạ từ Lâm Thành chẳng còn biết làm gì cả. Tập võ thì bị đám hạ nhân ngăn cản vì sợ tái phát bệnh nhưng rõ ràng anh có bệnh gì đâu, cuộc sống cứ như thế nào trải qua một cách vô vị.

Nhưng một ngày nọ, Lâm Thành vô tình phát hiện ra đằng sau tủ sách bên trong căn phòng của mình có một lối đi bí mật, mà “công tắc” để mở cánh cửa ấy lại chính là một bức tượng con hổ được chạm khắc tỉ mỉ, bằng cẩm thạch sáng lấp lánh, đến mức Lâm Thành chẳng dám đụng vào vì sợ làm vỡ bức tượng ấy.

“Đây là đâu? Sao bao lâu nay mình không phát hiện ra nơi này?”

Trí tò mò của một kẻ bị giam cầm lâu ngày như được khai phá, Lâm Thành mang theo cái nến sáp trên bàn, rồi từ từ tiếng vào bên trong đường hầm ấy. Cũ kĩ, ẩm thấp và màng nhện che kín lối đi của đường hầm là điều mà Lâm Thành cảm nhận được khi bước chân vào đây.

Chẳng biết phía bên kia là gì nhưng sự tò mò của Lâm Thành giúp anh vẫn bước tiếp mặc cho nguy hiểm có thể xuất hiện bất cứ lúc này. Gió thổi ở hướng nào đó thu hút sự chú ý của Lâm Thành và dẫn anh đi đến nơi mà anh tin là lối ra của đường hầm.

Và quả nhiên đúng như những gì Lâm Thành đã hi vọng, phía cuối kia anh đã thấy ánh sáng của lối ra đường hầm. Với sự hớn hở, hào hứng của mình, bước chân Lâm Thành mỗi lúc một nhanh.

Phía bên kia đường hầm sẽ là điều gì đang chờ đợi Lâm Thành và nét mặt bất ngờ khi thấy những gì đang xuất hiện trước mắt khiến Lâm Thành ngỡ rằng đây như một giấc mơ vậy.

Bạn đang đọc Kho Hàng Phía Tây sáng tác bởi huynhu1007
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huynhu1007
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.