Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thế Giới Vi Mô

Tiểu thuyết gốc · 2286 chữ

Lương Ngọc đại thần chợt giơ tay xin có ý kiến: “Bệ hạ. Rõ ràng ngài mới giới thiệu có bốn chủng tộc người gồm người da vàng, người da trắng, người da đen và người da đỏ. Vậy người da xanh sinh sống ở đâu ạ?”

Quần thần nghe Lương Đại Nhân thắc mắc thì cũng chú ý tới vấn đề này. Mấy trăm cái tai vểnh lên nghe ngóng. Đinh Liễn mỉm cười nói: “À, chủng tộc người da xanh sống chung với bốn chủng người khác, đặc điểm nhận dạng là đói ăn, thiếu máu, sắc diện xanh xao. Nếu các ngươi không giúp trẫm lo cho dân, cho nước thì cả tộc Bách Việt của chúng ta đều là tộc người da xanh cả”.

Đinh Liễn dứt lời, cả hội nghị im lặng đến cây kim rơi xuống còn nghe thấy, sau đó thì ồn ào như vỡ chợ, tiếng cười nói vang lên không ngừng. Mọi người giờ mới biết hóa ra Hoàng Đế bệ hạ cũng biết bông đùa. Không khí nghiêm túc, áp lực bị hóa giải không ít.

Đợi mọi người hết cơn buồn cười, Đinh Liễn giơ hai tay ra hiệu rồi tiếp tục: “Phần không khí phía trên các đại lục và đại dương gọi là bầu khí quyển. Phần này có chứa mây, gió, không khí và ánh sáng. Cho nên nói vòm trời tròn là chính xác. Trái Đất tự quay quanh tâm của chính nó tạo ra một lực hút vạn vật gọi là lực hấp dẫn. Các ngươi đi sông, đi biển thấy các vòng xoáy nước có thể hút mọi vật vào bên trong như thế nào thì quả đất của chúng ta cũng tương tự như thế. Nhờ đó mà vạn vật không bị ném ra ngoài vũ trụ theo quán tính.

Mỗi một vòng quay có thời gian gọi là một ngày. Quả đất cũng quay quanh mặt trời vĩ đại kia mất 365 ngày gọi là Năm Dương Lịch. Chỉ có một hành tinh nhỏ bé, ta gọi là vệ tinh bay xung quanh và cũng gần Trái Đất nhất đó chính là mặt Trăng. Nó bị lực hút của Trái Đất giữ lại nên sẽ không bị văng ra ngoài. Thuyết Địa Tâm cũng có lý ở chỗ đó. Năm âm lịch được tính bằng chu kỳ tròn khuyết của mặt trăng.

Người xưa phát hiện ra mặt trăng tròn khuyết rất có quy luật, bình quân mỗi lần mặt trăng tròn khuyết là 29 ngày rưỡi nên đã lấy khoảng thời gian đó làm đơn vị đo thời gian và gọi là “tháng”. Tháng đủ là 30 ngày, tháng thiếu là 29 ngày. Do trong chu kỳ từ ngày lạnh đến ngày nóng và từ ngày nóng đến ngày lạnh, mặt trăng thay đổi tròn khuyết hơn 12 lần, nên người xưa lấy 12 tháng (tháng âm lịch) thành một “năm” gọi là năm âm lịch. Một năm đó có 354 hoặc 355 ngày. Đó là năm âm lịch thực sự.

Bộ đôi Trái Đất và Mặt Trăng lại bay xung quanh mặt trời do lực hút của Mặt Trời. Cũng như Trái Đất còn tám hành tinh khác cũng bị Mặt Trời hấp dẫn. Tổ hợp này gọi là Thái Dương hệ. Và Mặt Trời được coi là một ngôi sao. Cả Thái Dương hệ cùng hàng trăm tỷ tổ hợp như nó quay xung quanh như cái đĩa gọi là Thiên Hà hay Dải Thiên Hà chi chít sao trời buổi tối ta hay nhìn. Mà vũ trụ này thì bao la rộng lớn chứa hàng nghìn tỷ Dải Thiên Hà xoay quanh trục của nó.

Vì chúng quá xa nên ta chỉ nhìn thấy chúng như một ngôi sao. Cũng ví như vật ở gần thì thấy to, vật ở xa thì thấy nhỏ. Ngoài vũ trụ còn có vũ trụ khác hay không thì ta không biết, quốc phụ cũng không nói. Chỉ có một người biết điều này đó chính là Phật Thích Ca Mâu Ni. Người sáng lập ra Phật giáo”.

Cả hội trường ồ lên khiếp sợ. Mọi người hướng ánh mắt của mình về các đại sư Khuông Việt, Pháp Thuận, Vạn Hạnh để xác nhận. Lúc này, đại sư Khuông Việt cũng gật đầu:

“Theo truyền thuyết Phật giáo được truyền từ Thiên Trúc thì Đức Phật Thích Ca đã mở được Phật Nhãn, phá vỡ mọi khoảng cách Không gian và Thời gian, phá vỡ mọi chướng ngại mê lầm và nhìn thấu đáo bản chất của Vũ trụ. Theo lời kể của Ngài, thì Vũ Trụ mà ta đang sống là một phần nhỏ của thế giới Ta Bà. Nghĩa là Vũ trụ của chúng ta cũng chỉ là một phần rất nhỏ, là một trong rất nhiều vũ trụ khác cấu tạo nên thế giới Ta Bà. Mà ngoài thế giới Ta Bà còn hàng vạn các thế giới khác như Tây Phương Cực Lạc, Đông Phương Dược Sư...

Như Đức Phật giảng dạy thì đẳng cấp của mắt chia làm ngũ phẩm. Thấp nhất là mắt thường hay còn gọi là phàm nhãn. Cao hơn là Linh nhãn có những khả năng đặc biệt như nhìn xa, nhìn xuyên thấu, nhìn thấy ma, quỷ...Trên nữa là Tâm nhãn bao gồm Thiên Nhãn, Pháp Nhãn và Phật Nhãn.

Tự nhiên thì có phàm nhãn và một số người vô tình sinh ra Linh nhãn. Còn Thiên nhãn, Pháp nhãn, Phật Nhãn thì chỉ có thể mở ra khi tu luyện. Tu Phật pháp có thể đạt được Lục Đại Thần Thông là Thiên Nhãn Thông, Thiên Nhĩ Thông, Tha Tâm Thông, Thần Túc Thông, Túc Mệnh Thông, và Lậu Tận Thông. Các thần thông khác như bay lượn, tàng hình, độn thổ, xuyên tường, điều khiển vật chất thì vô số kể”.

Bách quan há hốc mồm kinh ngạc. Bản năng tự nhiên là muốn tu Phật Pháp để có thể chứng đắc các loại thần thông nhưng nghĩ tới phải cạo đầu, ăn chay, niệm phật thì không khỏi rụt cổ lại. Không ngờ thế giới này tồn tại nhiều bí mật đến như vậy. Ngay cả thần, tiên, phật, ma, quỷ, yêu còn có thì mặt đất hình cầu, thái dương hệ, dải ngân hà...như Đinh Liễn nói có là gì? Vũ trụ này quá rộng lớn. Cái gì cũng có thể xảy ra. Trong nội tâm liền sinh ra cảm giác mình quá bé nhỏ, yếu ớt.

Đinh Liễn thấy vậy thì cười cười quăng lựu đạn: “Các ngươi nghĩ các ngươi quá bé nhỏ phải không? Chưa đâu. Nhỏ hơn các ngươi còn nhiều, rất nhiều. Bằng mắt thường các ngươi sẽ thấy những sinh vật nhỏ như con kiến đúng không?”

Đinh Liễn giơ hai bàn tay ra: “Có rất nhiều vi sinh vật mà chúng ta không nhìn thấy đang hiện diện ở mọi nơi. Từ không khí, trong nước, trên tay, trên tóc, trên da, trong miệng, trong cơ thể chúng ta, có rất rất nhiều chủng tộc vi sinh vật. Chúng sống ký sinh trên da và trong cơ thể của chúng ta. Giống như chúng ta sống ký sinh trên trái đất này vậy.

Từ trên vũ trụ nhìn xuống chúng ta không thể nhìn thấy người phía dưới vì khoảng cách quá xa, còn chúng ta không nhìn thấy vi sinh vật bởi vì chúng quá nhỏ. Một số chủng tộc vi sinh vật có lợi cho cơ thể chúng ta nhưng đại đa số là có hại. Chúng gây ra đau ốm, bệnh tật và làm giảm tuổi thọ của sinh vật chủ. Nếu không như vậy, làm sao chúng ta lại bị bệnh tật và tử vong?

Cũng may là các ngươi không mở ra linh nhãn hay thiên nhãn. Nếu không các ngươi sẽ nhìn thấy một thế giới hoàn toàn lạ lẫm. Đến lúc ấy, nhìn thấy đâu đâu cũng có vi sinh vật, ngươi có dám ăn, dám uống hay không?”

Mọi người trong hội trường tâm lạnh sưu sưu, tóc gáy dựng đứng, lông măng chổng ngược. Cảm giác cả cơ thể đang bò lổm nhổm hàng tỷ loại vi sinh vật thật rợn người. Cảm giác không còn ham ăn, ham uống, dạ dày trào ngược muốn nôn mửa.

Thái phó Lưu Cơ giơ tay hỏi: “Kính..kính thưa Việt Hoàng. Vậy chúng ta phải làm sao đây ạ?”

Đinh Liễn cười cười: “Ngoài sống chung với chúng thì còn biết làm sao đây? Coi như mắt không thấy, tâm không phiền là được rồi. Đương nhiên, nếu các ngươi sống sạch sẽ, chăm chỉ tắm giặt, vệ sinh, ăn chín, uống sôi thì có thể giảm đi tác hại của chúng. Trẫm tính ra hiện giờ tuổi thọ trung bình của mọi người là khoảng 40 tuổi. Nếu biết vệ sinh và giữ gìn thì có thể gia tăng gấp hai hoặc gấp ba lần đấy.

Trẫm nghe Quốc phụ nói cách đây mấy trăm triệu năm trước, trên Trái Đất có tồn tại một nền văn minh dựa vào phép dưỡng sinh và dưỡng thực, tuổi thọ của họ có thể lên tới hai ba trăm năm. Hiện nay, phép dưỡng sinh của Đạo gia, phép thiền định của Phật gia cũng có tác dụng kéo dài tuổi thọ. Nhiều không có chứ sống đến một trăm hoặc một trăm hai mươi tuổi là không thành vấn đề. Có phải như vậy không Văn đạo sĩ, Trương Tăng Lục?

“Kính thưa Việt Hoàng, kính thưa bách quan. Trong kinh điển đạo gia có ghi nhận như vậy ạ. Nếu bách quan không chê, chúng ta sẽ sao chép một số phép dưỡng sinh cho bách quan sử dụng ạ”. Văn đạo nhân vội vã PR

Bách quan nhanh nhảu hô: “Không chê...không chê...cảm tạ Văn đạo trưởng và Trương đại nhân”.

Đinh Liễn tính toán mọi thứ đã chín mùi liền phát lực: “Chư vị thấy đó, thế giới này có quá nhiều bí mật mà chúng ta không biết. Chúng ta quá nhỏ bé so với thế giới và vũ trụ ngoài kia nhưng chúng ta cũng thật vĩ đại đối với các chủng tộc vi sinh vật. Ta thật hiếu kỳ rằng tại sao vi sinh vật nhỏ bé vô cùng lại có thể gây cho cơ thể chúng ta bệnh tật, đau ốm thậm chí tử vong?

Vậy chúng ta cũng có thể tìm hiểu, khám phá, chinh phục vũ trụ rộng lớn hay không? Các ngươi có nghĩ hay không có một ngày các ngươi đặt chân trên mặt trăng hay các ngôi sao? Các ngươi có nghĩ hay không có một ngày Thái Dương Hệ chỉ là điểm khởi đầu cho một hành trình khám phá dải ngân hà? Các ngươi có nghĩ hay không có một ngày các ngươi hay dòng họ của các ngươi có thể sở hữu một ngôi sao hay cả chòm sao?

Có câu nói rất hay: “Chỉ các ngươi muốn, các ngươi sẽ đạt được”. Vậy chúng ta hãy bắt đầu bằng suy nghĩ “Muốn” trước đã. Có suy nghĩ, có tư tưởng thì sẽ nghĩ ra biện pháp đạt được đúng không? Hôm nay chưa nghĩ ra thì có thể ngày mai sẽ nghĩ ra, năm nay chưa nghĩ ra thì có thể năm sau sẽ nghĩ ra. Thế hệ này chưa được thì thế hệ sau tiếp nối. Thất bại chỉ thực sự khi chúng ta bỏ cuộc, còn khi chúng ta còn tiến lên thì sớm muộn cũng sẽ đi đến đích, có đúng hay không?”

Bách quan vô cùng kích động. Những lời canh gà này của Đinh Liễn họ chưa từng được nghe đến. Tuy rất đơn giản nhưng vô cùng chí lí. Đúng vậy, có ý muốn rồi mới có hành động. Có hành động rồi mới có kết quả. Ngay cả suy nghĩ còn không dám nghĩ thì mong gì làm được những việc to lớn hơn. Ở đây toàn là những đại lão già đời, là tầng lớp tinh hoa của đất nước. Sóng to gió lớn gì không trải qua. Vì thế, tư duy của mọi người đã bắt đầu được cài đặt một nhiệm vụ, đó là khám phá và chinh phục vũ trụ.

Đinh Liễn thấy vậy thì cười thầm: "Hừ hừ, bánh vẽ có chút hơi lớn, nhưng dã tâm của đám người này cũng đã bắt đầu nhen nhóm. Rất tốt. Ngay cả kiếp trước, cả thế giới còn chưa bước chân ra khỏi mặt trăng thì chinh phục vũ trụ e rằng hơi quá tầm. Nhưng ít nhất, thành tựu đạt đến trình độ kiếp trước cũng đã rất đáng nể".

“Có một thuyết cho rằng con người của chúng ta là một phần của vũ trụ, tự trong mình mang theo một bản sao thu nhỏ. Hay nói cách khác bản thân chúng ta chính là một tiểu vũ trụ. Như vậy, muốn hiểu được vũ trụ, chúng ta phải hiểu được chính mình. Phải hiểu được vạn vật xung quanh như cây, cỏ, sông, ngòi, núi, biển. Phải hiểu được cơ thể của ta ra sao, linh hồn của ta thế nào...tất cả mọi thứ đều là đối tượng để chúng ta nghiên cứu, khám phá.

Tất cả mọi thứ tồn tại đều có lý lẽ riêng và vai trò riêng. Có tồn tại nghĩa là hợp lý. Có hợp lý mới tồn tại. Hãy chinh phục chúng ta trước, chinh phục vạn vật xung quanh trước tạo cơ sở để chinh phục vũ trụ rộng lớn ngoài kia”.

-----

Bạn đang đọc Khí Vận Quốc Gia sáng tác bởi kimbang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimbang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.