Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội Triều (2)

Tiểu thuyết gốc · 2335 chữ

Nói xong, vị thái giám bắt đầu dùng hai tay vỗ vào nhau "bạch, bạch..." tiết tấu từ chậm cho đến nhanh. Quần thần cũng nhìn y thế mà làm theo. Động tác cũng không khó lắm nhưng khá mới lạ. Nếu nhân dân Triều Tiên mà nhìn thấy cảnh tượng này chắc sẽ cảm thấy rất quen thuộc lắm đây.

Sau khi hướng dẫn mọi người thực hành ba lần và đã có phần quen thuộc. Thái giám ngừng động tác lại và hướng dẫn tiếp. “Khi cần thể hiện quyết tâm, đoàn kết thì mọi người dùng tay phải nắm lấy rồi giơ lên trời. Miệng hô: "Quyết tâm, quyết tâm, quyết tâm". Chú ý là động tác phải mạnh mẽ, hữu lực, miệng đồng thanh hô lớn mới hợp cách.

Trong Triều Hội, Quan chức nào có ý kiến thì ngồi tại chỗ, sau đó giơ cánh tay phải lên để ra hiệu. Khi được phép phát biểu, đứng lên tại chỗ nói. Trước khi phát biểu phải có câu: "Kính thưa Việt Hoàng, kính thưa chư vị đồng liêu". Sau khi phát biểu xong thì hô "Hạ thần xin hết". Quan chức nào được mời phát biểu nội dung quan trọng thì sẽ đi lên sân khấu, nhớ là đi lên bậc tam cấp hai bên hông, bậc tam cấp ở giữa chỉ dành cho Hoàng Đế bệ hạ. Các vị chú ý kẻo phạm húy.

Bây giờ, mời các vị theo lão nô vào đại sảnh. Xin mời Quốc công, thái sư, thái phó, thái úy đi phía trước”.

Nói đoạn, vị thái giám hơi cúi người, lấy tay ra hiệu xin mời rồi đi trước dẫn đường. Bách quan lần lượt đi theo an vị. Tuy đã được nhắc nhở là các vị trí ngồi tùy ý, không phân biệt hai ban văn võ nhưng theo bản năng các võ tướng mặc áo giáp lách cách, leng keng kéo nhau qua bên trái ngồi, các quan văn lụa là, gấm vóc kéo nhau qua bên phải ngồi. Cứ làm như là ngồi như vậy mới có cảm giác an toàn. Có lẽ quan niệm Võ vô đệ nhất, văn vô đệ nhị, văn võ bất chung lộ (văn võ không chung đường) của văn hóa Trung Hoa ảnh hưởng.

Ghế ngồi bằng đá quý khá rộng, có chỗ dựa lưng, điêu khắc hình kỳ lân ngồi rất vững. Chỗ để tay bên trái thiết kế một khoảng trống để một cái cốc nước trà vối còn đang bốc khói nghi ngút. Chỗ để tai bên phải được thiết kế một cái mặt bàn nhỏ bằng đá có thể xoay qua lại hai bên. Tác dụng của nó là dùng để tay hoặc tài liệu lên đó khi cần. Đinh Liễn đã tham khảo phòng họp kiếp trước để áp dụng nơi đây. Tuy rằng, chỉ có mỗi một nguyên liệu bằng đá nhưng cũng đã rất hiện đại gây ấn tượng mạnh mẽ.

Sau khi bách quan an vị thì cánh cửa đá Phòng Hội Nghị cũng tạm thời đóng lại. Tâm trạng của mọi người lúc này tuy còn khẩn trương nhưng cũng khá hưng phấn, vui vẻ. Một số vị quan thì lẩm bẩm nhớ lại những quy định, phép tắc mà vị thái giám kia vừa mới hướng dẫn. Tay còn giả bộ làm động tác vỗ vỗ, nắm đấm giơ lên. Chỉ sợ mình làm sai gây lên sự phản cảm của bách quan và bệ hạ. Động tác khá là buồn cười. Một số bách quan thì ngồi châu đầu bàn luận, hỏi han. Một số khác thì ngồi tại chỗ, nhắm mắt, dưỡng thần ra vẻ bình tĩnh tâm có tu dưỡng, nhưng hai tai thì giật giật căng lên hết cỡ để nghe ngóng xung quanh.

Một lúc sau, vẫn chưa thấy Hoàng Đế bệ hạ giá lâm. Bách quan cùng ăn ý im lặng, chờ đợi. Không khí cũng vì thế mà túc mục, trang nghiêm.

Đúng khi hết giờ Mão, chuyển sang giờ Thìn (7h sáng). Bảy tiếng chuông vang lên. Hai ngự lâm quân canh cửa nghe được tiếng gõ từ phía ngoài ba tiếng, quay lại nhìn về phía đại sảnh hô lớn: "Việt Hoàng giá lâm. Xin kính mời bách quan đứng lên, xoay người nhìn ra phía hành lang trung tâm chào đón".

Hô xong, hai vị ngự lâm một tay buông thẳng, một tay nắm chốt cửa kéo ra, lưng đầu gập xuống 90° cúi chào. Tiếng nhạc bài hát Victory vang lên khắp phòng Hội Nghị. Âm thanh trầm bổng lên xuống du dương, cuốn hút tạo cảm giác như đang có một vị quân vương, một vị Thiên Thần khải hoàn. Đương nhiên, bách quan lại được một phen giật mình, mộng bức, vẻ mặt ngơ ngơ ngác ngác nhìn quanh. Rõ ràng không có nhạc cụ, không có nhạc công tại sao có âm thanh phát ra. Âm thanh cũng rất lạ, không giống như bất cứ nhạc khí nào họ từng nghe cả.

Rất nhanh, họ phát hiện ra âm thanh phát ra từ bốn cái thùng hình chữ nhật lớn đặt bên hông sân khấu và bốn cái hộp vuông khác nhỏ hơn treo trên nóc của điện Thái Hòa. Nãy giờ khẩn trương nên mọi người quên quan sát kỹ, giờ mới thấy những vật tự động phát ra âm nhạc này. Chưa hết. Bách quan ngẩng đầu, và phát hiện ra chính giữa nóc điện đang treo một đóa hoa sen trong suốt như pha lê, đường kính lớn hai mét, đang phát ra ánh sáng dịu nhẹ khắp nơi. Mọi người hít một hơi lạnh, thầm kêu: "Trời ơi, thế gian sao lại có pha lê lớn như thế, lại là hoa sen 81 cánh, phát sáng lung linh. Bệ hạ có từ đâu, có từ bao giờ? Thật là sang trọng quá đi".

Mọi người sinh lòng quái dị. Từ khi bước chân vào phòng Hội Nghị đến giờ cái gì cũng lạ lẫm, không quen. Cảm giác như họ đã đến nhầm một thế giới khác vậy. Nội tâm đối với vị Hoàng Đế Đinh Liễn cũng vì thế mà kính sợ mười phần.

Trong khi bách quan còn đang choáng váng mơ hồ thì tiếng Ngân thái giám cất lên: “Chư vị bách quan chào mừng Đại Việt Minh Hoàng Đế...”

Ngay lập tức như một phản xạ, chư vị bách quan đứng bật dậy quay người 90 độ hướng thân ra hành lang giữa phòng, mắt nhìn về phía cửa ra vào. Hai hàng Thiên Tử quân cầm theo nghi trượng đi phía trước dẫn đường, Việt Hoàng Đinh Liễn, Việt Hậu Ngô Nhật Hoa, Phật môn ba vị đại sư, Đạo Môn hai vị đạo trưởng, tứ vị Thái Hậu, tứ vị Vương Phi, chư vị Hoàng Tử, Công chúa… lần lượt bước vào. Cuối cùng là hai hàng Thiên Tử quân mặc áo giáp trắng, cổ treo kèn, trống theo sau. Hai cánh cửa Phòng Hội Nghị lần nữa khép kín.

Bách quan lại được phen há hốc mồm ngạc nhiên bởi trang phục của bệ hạ và chư vị Hoàng tộc quá lạ lùng. Bệ Hạ thì đúng là bệ hạ đấy nhưng long bào đâu, long cổn đâu, long miện đâu, đai ngọc đâu…Hoàng hậu nương nương cũng vậy, phượng bào đâu, phượng mũ đâu, phượng hài đâu? Chư vị Thái Hậu, Hoàng Tử, Công Chúa cũng thay hình đổi dạng. Không còn là kiểu cách ăn mặc như xưa mà thay vào đó là kiểu cách thời trang hoàn toàn mới mẻ.

Đinh Liễn đã bỏ tóc dài, cắt tóc ngắn, tóc phần đỉnh đầu vuốt ra sau như hình ảnh thần bài thời hiện đại. Trang phục là bộ Comple bao gồm áo sơ mi trắng lót phía trong thân, tiếp đó là áo ghi lê và áo veston ba cúc áo phía ngoài. Quần Đinh Liễn mặc là quần suit và đôi giày Tây bóng loáng, tất cả đều là tông màu đen. Các đường viền cổ áo, tay áo đều được thêu dây tuyến vàng đỏ cao quý. Trên áo Đinh Liễn có trang trí đơn giản bằng một cái logo nền vàng họa tiết Hoa sen cửu sắc và thánh long. Dây thắt lưng bằng da với mặt hoàng kim hình mặt rồng. Hai tay Đinh Liễn cũng đeo hai cái nhẫn trên ngón trỏ gắn mặt Hoàng Kim và Đá quý.

Đinh Liễn vốn có thân hình cao lớn, khuôn mặt khôi ngô, vương khí bức người nay lại mặc thời trang Comple quý tộc hiện đại thực sự đã tạo dựng nên sức hút bởi vẻ đẹp tân thời sáng mù con mắt. Với phong cách thời trang đơn giản, ít họa tiết, ít màu sắc nhưng tinh tế, sang trọng, quý phái hợp thời thượng, Đinh Liễn đã hóa thân thành một người đàn ông thành đạt, cao quý lại không mất vẻ uy nghiêm của bậc Đế Vương. Hắn dám chắc nếu hắn xuất hiện trước các mỹ nhân, nhất định sẽ gây nên sóng to gió lớn, biến tất cả phụ nữ đến ngày rụng trứng.

Đinh Liễn vốn có linh hồn hiện đại, hắn đã quá quen với thời trang Comple khi đi làm hay đi tiệc. Còn thời trang của các Hoàng Đế thời Phong Kiến hắn chỉ coi qua trong phim ảnh, viện bảo tàng, khi diễn kịch hoặc trong đền, đình, chùa. Trong mắt người hiện đại, cổ trang quá hoa hòe, hoa sói, sến lên, sến xuống, rất mất tự nhiên. Đinh Liễn cũng vậy, hắn đã phải chịu đựng với điều khó chịu này hơn hai mươi ngày qua. Giờ đây, khi mặc bộ Comple hiện đại này hắn mới có cảm giác là chính mình đã trở lại.

Thời trang Comple có lịch sử khá lâu đời bên phương Tây. Khoảng thế kỷ 15 – 16, veston thời đó đơn giản chỉ là chiếc áo choàng được mặc cùng gi – lê và quần ống bó. Veston thực sự phát triển từ những năm 60 của thế kỷ XVII, dưới thời Vua Charles Đệ nhị - Vương Quốc Anh. Vua diện mẫu áo vest được may hết sức tỉ mỉ và theo phong cách hoàng gia với những đường kẻ bên ngoài và có màu sắc sáng.

Từ thế kỷ XVII, những bộ trang phục có kiểu dáng tương tự vest với tổng thể gồm: áo sơ mi, áo gi-lê, áo khoác ngoài dài tay đi kèm quần chẽn đã được tìm thấy trong những bức tranh cổ của Châu Âu. Năm 1670, kiểu váy áo túm ống đã được thay thế bởi phong cách kiểu dáng nhỏ gọn hơn, được cắt ngắn tới gối. Đó là thời điểm kiểu trang phục comple 3 chi tiết: gi lê, áo khoác và quần được giới thiệu chính thức lần đầu tiên cho tới tận bây giờ.

Đầu thập niên 1800, George Bryan Brummel, một người bạn thân của vua George IV đã thiết lập một phong cách thời trang nam giới hiện đại: trang phục may đo được cắt vừa vặn với khăn quàng cổ được thắt nút cẩn thận (sau này gọi là cà vạt).

Không chỉ tạo ra một kỷ nguyên mới về thời trang cho phái mạnh, Brummell còn mang lại một tư tưởng mới hoàn toàn, đó là mọi quý ông nên chải chuốt và chú ý chăm sóc đến phong cách của bản thân. Tư tưởng này đã đưa trang phục áo vest, sơ mi nam, cà vạt thắt nút tinh tế trở thành thứ trang phục bắt buộc phải có của bất kỳ người đàn ông nào, đặc biệt tại châu Âu. Vest trở thành từ khóa thời trang hàng đầu bấy giờ. Ngay cả sự ưu tiên của Brummel với màu xanh da trời đã mở rộng tới mức kiểu “comple xanh hải quân” trở thành đồng phục của hàng triệu người trong thế kỷ 20.

Thời đại Victoria, chiếc áo choàng dài ban đầu trở nên phổ biến và nhanh chóng trở thành chuẩn mực cho trang phục thường ngày của những quý ông. “Frock coat” là tiêu chuẩn của sản phẩm may mặc cho mọi tình huống giao tiếp thương mại. “Dinner Jacket” cũng được thiết kế ra để mặc trong những sự kiện trang trọng vào các buổi tối. Khi du nhập vào Hoa kỳ, nó trở thành kiểu Tuxedo.

Từ giữa thế kỷ XIX, áo đuôi tôm – một sản phẩm ít mang tính trịnh trọng hơn với một đường cắt thân trước cũng đã được chấp nhận, tạo nên sự phù hợp cho người mặc khi cưỡi ngựa. Những năm 1920 là một thập kỉ vô cùng độc đáo trong lịch sử vest nam giới. Bộ vest lịch lãm của đàn ông hiện đại chính thức đã xuất hiện và thay thế hoàn toàn kiểu cách xưa cũ. Áo khoác ngắn được thay thế kiểu áo choàng dài đã lỗi thời, tạo nên “tiêu chuẩn vàng” kinh điển cho phong cách thời trang nam. Bộ vest của đàn ông lúc này thực sự đã tạo dựng nên sức hút bởi vẻ đẹp tân thời hơn, gắn liền với hình ảnh những người đàn ông thành đạt, sang trọng.

Thập niên 1980: Phong cách đơn giản và lịch lãm đã trở lại với bộ vest. Sự đơn giản đó chính là bộ suit chỉ với quần, áo gi lê, và áo veston chỉ cài ba nút. Trải qua một thời gian dài khoảng 400 năm, được biến hóa qua tay các nhà thiết kế, thợ may, vest đã dần biến đổi với những cách tân phù hợp với cuộc sống. Một bộ veston thể hiện phong cách, thị hiếu thẩm mỹ, sự chu toàn trong ăn mặc, đề cao sự thành đạt và vẻ đẹp chuẩn mực trong cuộc sống của quý ông.

----------

Bạn đang đọc Khí Vận Quốc Gia sáng tác bởi kimbang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimbang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.