Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mất tích

Tiểu thuyết gốc · 2085 chữ

Chương 70 Mất tích

Giết sạch hết cả ngàn con dơi mà không tốn một chút sức lực nào, khả năng truyền độc của Bạch Lan và thái độ thản nhiên của con bé quả nhiên là đáng sợ, chỉ sợ cảnh tượng này anh sẽ nhớ mãi từ giờ về sau mất, quá ám ảnh đi

Cả bọn lại bắt đầu đi tiếp về phía trước, coi như để cho đám Lâm Vũ xử lý thì cũng nhanh thôi, nhưng mà một mình Bạch Lan ôm trọn thế này cũng không có vấn đề gì, dù sao thì bầy dơi không phải là quái thú thuộc dòng phòng thủ nên chỉ cần chạm vào cô là sẽ chết.

“ Nơi này sâu thật đấy, không biết trong vòng năm ngày có thể đi hết vào bên trong hay không đây ?”

Bạch Hạ tự hỏi, nhóm bọn cô đã đi vào trong đây được bốn tiếng đồng hồ rồi nhưng lại cảm thấy nơi mình đứng không có gì khác lắm so với đoạn đầu tiên

Đây cứ như một con đường dài vô tận vậy, từ lúc tiến vào bọn họ đã gặp một số loại quái thú nhỏ yếu đến không đáng quan tâm, nhưng vì đảm bảo không bị đánh úp bọn chúng đều được xử lý cẩn thận

“ Không biết, hi vọng là không gặp phải quái thú đẳng cấp quá cao, bọn chúng mà nhắm vào hai đứa nhóc thì hơi tệ đấy”

Tần Dương từ phía xa vọng âm thanh trở về, tại nơi này anh phát huy được thực lực của mình rất tốt, kể cả Bạch Lan cũng như vậy, với năng lực độc tố và tốc độ của cô thì làm ám sát là thích hợp nhất rồi

Cứ như thả cá về nước, hai tên này thản nhiên đi khắp nơi trong hang động xa lạ, vừa đi thì Lâm Vũ cũng vừa vẽ lại một phần bản đồ cho mình, thế này sẽ đảm bảo bản thân sẽ không bị lạc, hơn nữa còn đánh dấu ký hiệu vào trên vách tường

Ngọn lửa thánh hỏa sẽ không bị dập tắt, vậy nên nếu như bọn anh mà lạc vào mê cung ảo ảnh thì nó sẽ là dấu hiệu để báo đường cho bọn anh

“ Mọi người chuẩn bị đi, từ dưới mặt đất đang truyền đến một thứ gì đó rất lớn đang lao tới”

Bước tới trước hai cánh cổng ở trong hang động tối tăm tầng mười ba này, khu vực bọn anh đang đứng giống như là một căn phòng rộng lớn vậy, có hai cánh cửa, tính cả con đường bọn anh đi vào thì là ba hướng đi khác nhau

Phía bên trái có một cái gì đó khá lớn đang tới, phía bên phải thì im ắng không có vấn đề, tất nhiên là đi bên phải sẽ là lựa chọn an toàn hơn, bất quá bọn anh cũng muốn biết thực lực của quái vật trong đây mạnh tầm nào

Mọi người dàn hàng, Bạch Lan và Thiên Tâm được che chở ở đằng sau, phía trước thì bao gồm Tần Dương đánh du kích, Lâm Vũ công kích chính và Bạch Hạ hỗ trợ từ đằng xa

Bọn họ không cần nói một lời nào vẫn có thể tự động sắp xếp đội hình sao cho phù hợp và thấu hiểu vai trò của bản thân, không chen vào bộ phận hoạt động của người khác, nhóm ba người đang chờ đợi con quái đang lao tới

“ RẦM RẦM RẦM”

Quả bóng tròn lăn lông lốc một cách điên cuồng đang lao tới, có thể khẳng định rằng con đường bên trái là một con đường dốc đi lên, bởi vì đối phương đang lăn xuống với tốc độ cực nhanh như vậy

Nó không hề có ý định dừng lại mà tông thẳng vào năm người bọn anh, nếu như không cản lại thì hai đứa nhóc phía sau sẽ bị tông chết mất, với sức mạnh này tuyệt đối không chỉ dừng lại ở mức độ quái thú cấp bốn, hay nói cách khác, độc tố của Bạch Lan hoàn toàn vô dụng đối với đối phương

Cũng không thể nói là vô dụng, nhưng mà muốn đưa độc tố này vào người con quái vật đang cuộn tròn đó gần như là không thể với thực lực của Bạch Lan, sự chênh lệch này là quá cao

“ Đối phương, … là quái thú cấp sáu, tuyệt đối không được tấn công bừa , hai đứa mau chóng lui lại, rút về đằng sau, nhanh lên”

Tần Dương đứng ở gần nhất nên anh cảm nhận rõ nhất đối thủ ở tầng này đáng sợ đến nhường nào, chỉ cần ngu ngốc thử tiến vào gần mà không phòng bị thì tuyệt đối sẽ bị giết chết mà không kịp phản ứng

Thiên Tâm nhanh chóng chạy trở về, nhưng Bạch Lan thì giống như vẫn còn muốn chiến đấu, cô bé giống như không muốn mình trở nên vô dụng đến vậy

“ Đi mau thôi tiểu Lan, lúc này không phải là lúc để nghịch ngợm, nhanh lên”

Xem ra đối phương hoàn toàn quên mất lời anh nói trước khi tiến vào hang động rồi, cô gái bé nhỏ đó vẫn tưởng rằng mình còn có thể giúp được điều gì đó ư ? đối phương là quái thú cấp sáu đó, đừng nói là giúp, lại gần đã là một chuyện khó tưởng rồi

Thân hình bé nhỏ kia đang cố gắng đương đầu đối với một thứ không cùng tầm với với mình, đây là, mong muốn bản thân được thừa nhận sao ?

“ Thánh Minh kiếm thức, Tuyệt trảm”

Nhìn thấy khối tròn to đùng đang lăn tới không hề có điểm dừng, nếu mà không chặn lại thì hai đứa trẻ kiểu gì cũng rơi vào tầm nhắm của con quái thú

Tốc độ tiến tới là quá cao, lớp vảy cứng ngắc kia không phải là thứ mà độc tố của Bạch Lan có thể xuyên vào, coi như có cố gắng truyền chất độc của cô bé vào cũng chỉ có thể gây ra choáng váng mà thôi, không có tác dụng gì nhiều

Cầm lấy thanh kiếm to đùng của mình giơ lên trên bằng một tay, cách Lâm Vũ sử dụng kiếm thật nhẹ nhàng, khẽ chém một đường thật trơn trượt, một đường sáng tới chân trời được vạch ra với lực công phá không thể ngờ tới

“ ÂM. ẦM ẦM”

Va thẳng vào trong khối cầu to lớn kia, đánh ra lực xung kích cực kỳ mạnh đồng thời làm giảm được tốc độ đối phương lao tới, chỉ cần chậm lại vài giây thì ngọn gió ma sát xung quanh cơ thể con quái thú đã giảm bớt đi nhiều lần

Mất đi hàng phòng thủ thì Tần Dương lập tức áp sát đối phương, rõ ràng là cách di chuyển của anh ta không giống như là đang sử dụng bộ pháp, nhưng cái tốc độ và sự quỷ dị này hoàn toàn vượt xa khả năng của Bạch Lan

“ Xoẹt xoẹt xoẹt”

Đánh chính xác vào những bộ phận yếu ớt của đối phương, không một chút nhân tình chém ra liên tục hơn mười phát, máu tươi văng ra nhuốm đậm xung quanh

Nhưng mất không quá lâu thì các vết thương lại được kết vảy lại và được bảo vệ vào sâu bên trong, đòn tấn công của Tần Dương không thể gây ra một sát thương cụ thể nào đối với con quái thú, bất quá đã thành công làm cho đối phương thấy đau và giản toàn bộ cơ thể nó ra

Mất đi hình thái quả cầu khổng lồ, quả nhiên đối phương tốc độ trở nên chậm hơn hẳn, ngay trước khi con cá sấu kịp rơi xuống đất, một sơi dây đã siết chặt lấy trên trái nó rồi kéo thật mạnh

“ Khốn nạn, mày chết với bà”

Bằng sức mạnh không phải người thường, bà trằn Bạch Hạ nổi điên kéo bay cả cơ thể con cá sấu lên trời, nếu nhìn kỹ thí thấy cô ta đang dùng một chân để làm trụ vững, lấy mặt đất làm nơi mượn một phần lực kéo tung con cá sấu

“ OÀNH”

Lật tung khối thịt to đùng ra, nó nhanh chóng muốn co người lại nhưng mà roi lửa của Bạch Hạ làm cho một chân của nó bị đau, vậy nên nó không thể hoàn toàn co tròn người lại được

Nhắm lấy điểm yếu của đối phương, Tần Dương và Lâm Vũ lập tức tranh thủ tấn công, bọn họ đánh lấy điểm yếu là phần bụng của nó, nếu như không có gì đột ngột xảy ra thì tất nhiên là con quái thú này sẽ bị giết trong im lặng

Bất quá, mọi thứ ít khi diễn ra một cách hoàn hảo như vậy …

“ ĐOÀNG”

Một cái đuôi dùng sức đập mạnh xuống mặt đất, đất đá bay lên, bụi bặm phủ kín xung quanh chia nhóm năm người bọn anh thành hai bên riêng biệt, một nữa là những người có sức chiến đấu, còn một nữa kia thì chỉ có thể chạy trốn

“ Chết tiệt, bị dụ rồi, Tần Dương, đuổi theo đám nhóc”

Lâm Vũ vừa dùng kiếm tấn công ngăn chặn con quái một lần nữa làm điều gì khác, một bên thì ra lệnh cho Tần Dương đuổi theo bảo vệ những đứa trẻ, anh có cảm giác không mấy dễ chịu về điều này

Từ khi bước vào trong hang động này, mọi thứ diễn ra một cách đơn giản đến khó lường, thậm chí nó còn nhẹ nhàng hơn cả những con quái vật ở bên ngoài, xem ra tới thời điểm mà có nhiều cánh cửa này, các cái bẫy mới bắt đầu xuất hiện

“ Tần Dương, ngươi mà để cho Tiểu Lan bị gì thì ta nhất định chém chết ngươi đó, con bé đó …”

So với hai người Lâm Vũ bình tĩnh thì Bạch Hạ lại sợ hãi hơn nhiều, cô có trách nhiệm dẫn con nhóc đó đi tham quan và bảo vệ sự an toàn của Bạch Lan, nếu mà cô bé mà gặp phải vấn đề gì thì …

Cô chết chắc

Hoảng sợ thì hoảng sợ, nhưng động tác tay của Bạch Hạ không hề dừng lại, ngược lại cô chiến đấu càng thêm hung hăng để nhanh chóng giết chết con quái đuổi theo hai đứa nhóc, không ngờ ở trong tầng mười ba lại gặp những thứ quái quỷ này

Quái vật cấp cao lại có mặt ở đây, hèn gì mà những người thăm dò lúc trước lại không một ai trở lại, cô và Tần Dương có tu vi ngang bằng nhau, tất cả chỉ có thể trông chờ vào Lâm Vũ nhưng mà cậu ta cũng đang phải khắc chế cơ thể mình

Nếu mà bộc phát nguyên tố ra thì hậu quả còn đáng sợ hơn, cô không muốn bản thân phải chôn thây ở đây đâu

“ Kết liễu nó đi”

Gân ở tay đang nổi lên không ngừng, rõ ràng là Bạch Hạ khi đang phải đối mặt với quái thú cấp sáu cũng gặp không ít khó khăn, dùng hết sức để lật tung cơ thể con quái lên một lần nữa

“ XOẸT”

Một nhát đâm thẳng thừng xuyên nát trái tim của con cá sấu, thanh cự kiếm của Lâm Vũ không gặp bất cứ trở ngại gì khi tấn công nó, sự chênh lệch này cũng quá xa đi

“ Nhanh chóng đuổi theo đám nhóc”

Xác định con quái thú đã bị giết chết, hai người lập tức quan sát lại đằng sau đống khói bụi, thứ mà bọn thấy chỉ là Tần Dương đang phải đối chọi với rất nhiều quái thú cấp năm, nhưng hình bóng của bọn trẻ đã biến mất từ khi nào

Thiên Tâm và Bạch Lan liệu có còn an toàn hay không, và đám quái thú này xuất hiện từ đâu mà lại đột ngột và đông đến vậy, chuyện này không bình thường, giống như là có một ai đó phía sau thao túng vậy

Bạn đang đọc Khảo Cổ Sư sáng tác bởi VioletFlower98
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi VioletFlower98
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.