Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thần Miếu

4618 chữ

KDN – Thần Miếu

Quyển 7: Thiên tử, Chương 138 (713) – Đầu KDN 19

_ Nhân tại đường đi _

Vương Khải Niên đưa PN hướng phía Bắc

Hải Đường và Vương Thập Tam Lang lại đến bên hắn

Tay phải của TTL đã phế ~ đây là đòn chí mạng đối với 1 cao thủ

PN muốn thử chữa cho hắn… cũng khuyên TTL bắt đầu luyện tay trái

HĐ rõ ràng, thiên hạ bây giờ ngoài 3 vị đại tông sư kia ra, PN chính là người mạnh nhất, đã vững vàng vượt qua cả chính mình và TTL

“ - Thương thế của ngươi thế nào?

- So với Thập Tam bi thảm hơn, trên cơ bản k có cơ hội phục hồi”

“ - … ngươi có biết là gì k?

- Là hòm. Là cái rương của ta”

“…Vì sao ngươi k ẩn cư?...”

“… ta k cam lòng…”

“Ta cuối cùng muốn thử một lần. Mặc dù thất bại nhưng ít ra k có gì đáng tiếc, tương lai lúc chết cũng có thể tự nói với mình, ta cả đời này cuối cùng dũng cảm qua một hồi”

“ Ta muốn đi Thần Miếu, k biết các ngươi có hứng thú k?”


Kinh đô Bắc Tề

Bắc Tề tiểu hoàng đế cùng Tư Lý Lý mang đứa nhỏ đi ngó PN

… phải, đứa nhỏ ~ đậu đỏ cơm ~ con gái của PN và Bắc Tề tiểu hoàng đế

~> nàng ta mang tâm tư: cho đứa nhỏ này được ngó qua phụ thân của nàng lần đầu… cũng như lần cuối… vì k ai nghĩ PN có thể trở về

Một thương đội đến đón xe của PN ~ Phạm Tư Triệt… khóc thành tiếng

“… ngươi đi như vậy, chúng ta phải làm thế nào?”

“Mấy năm nay mấy thứ muốn ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”

Đại hoàng tử từ Đông Di thành gửi qua cho PN… hũ tro cốt của TCK

PN rời đi Bắc Tề…

Thiên hạ này k ai cho rằng PN có thể trở về… nhưng PN tin… vì DKM có thể, hắn cũng có thể

Đội hình chỉ bao gồm: Phạm Nhàn, Hải Đường Đóa Đóa, Vương Thập Tam Lang


_ Chương 139 (714): Hàn tuyết chớ loạn _

Băng tuyết ngập trời

PN vài năm nay đã để cho Tư Triệt chuẩn bị cho chuyến đi này

Chó tuyết kéo xe hơn 60 con… đã được thuần dưỡng hơn 3 năm

Người thì bọc thành bánh trưng

Đường là PN chỉ

Thời gian khởi hành PN đã căn ke tính kĩ

Đeo kính râm tránh nhìn tuyết quá lâu lóa mắt

Trên đường toàn bộ là PN chỉ đạo, hắn vì chuyến đi này đã âm thầm chuẩn bị rất nhiều thứ suốt nhiều năm

Vừa vào cánh đồng tuyết, PN liền cảm nhận được: nguyên khí ở đây rất dày, càng hướng bắc càng dày… rất tốt cho việc phục hồi thương thế của hắn…

Mà hắn làm đc tất cả việc này đều là dựa vào quyển sổ nhỏ của Khổ Hà, mặc dù cho đến bây giờ vẫn chưa hiểu nó viết cái gì (sổ này k phải của DKM, cũng k biết Khổ Hà có nó từ khi nào)

Từ sau trận chiến đó đến nay, PN vẫn luôn bị ho khan, thương thế chưa hề lành

Trên đường đi thỉnh thoảng TTL sẽ săn vài con vật gì đó để làm thức ăn cho đàn chó kéo xe và làm dự trữ

Hải Đường lần đầu tiên bái phục một người đến vậy

..

La bàn

Túi ngủ

Gia vị

“ Muốn nghe hay k một chút chuyện xưa?”

~> Chuyện Khổ Hà và Tiếu Ân… PN lôi ra kể hết… kể cả chuyện ăn thịt người…

… muốn Hải Đường chuẩn bị sẵn tâm lý… ăn thịt chó…

Than đen, mồi lửa

TTL phụ trách việc cần dùng sức

Hải Đường phụ trách toàn bộ việc nhỏ nhặt

Còn PN, vì thương thế của hắn… hắn phụ trách việc dùng não

TTL vẫn luôn k ngừng luyện tập tay trái của hắn

Một đường trò chuyện

PN bị bệnh

_ Chương 141 (716): Lúc trước có tòa sơn _

Tuyết ngừng ~ mùa hè

PN ốm ngày càng nặng… ho càng ngày càng muốn rách tim rách phổi… bất cứ lúc nào hắn cũng có thể chết…

Từ đó Hải Đường liền chui vào túi ngủ cùng hắn, giúp hắn sưởi ấm và xoa ngực xoa bụng, về sau cũng ngồi cùng phía sau PN trên xe trượt tuyết để đỡ hắn… PN an vị ngồi ở trong lòng Hải Đường

Bản đồ

K biết đã trải qua bao nhiều ngày… thời tiết ngày càng khắc nghiệt… càng ngày càng gian khổ vô cùng… 3 người kia đã mệt mỏi đến cực điểm…

Chó tuyết… chỉ còn lại 17 con

Tòa Đại Tuyết Sơn

“ – Thần Miếu đã ở bên trong tòa núi này?

- Phải”

_ Bọn họ cuối cùng đã đến ! _

Nghỉ ngơi một đêm, ngày hôm sau bọn họ tiến vào Thần Miếu

_ Chương 142: Trong núi có miếu _

PN hứng thú với Thần Miếu, muốn tìm Ngũ Trúc và muốn tìm được cái gì đó có thể giúp hắn đánh thắng Khánh đế

K thấy Thần Miếu

Nguyên khí ở đây cực kỳ dày đặc, giúp cho thương thế và bệnh tình của PN rất nhiều

Thần Miếu 1 năm chỉ hiện thế 1,2 ngày ~ tắm nắng…

Bò lên đỉnh núi

Thềm đá

Thần Miếu xuất hiện… rất lớn

Cửa chính

Biển hiệu của Thần Miếu…

“Cái gì thiên phù, đây k phải chữ cái thì còn có thể là cái gì”

~> Khi nhìn thấy cái biển hiệu kia viết cái gì, PN cuối cùng cũng hiểu ra tất cả, hiểu ra Thần Miếu rốt cuộc là cái gì…

Thần Miếu vì sao chỉ hiện thế 1,2 ngày, lại vào ngày khi bắt đầu chuyển từ đêm sang ngày ~> thì để lấy năng lượng mặt trời chứ làm gì

Trái Đất… hắn vẫn ở Trái Đất

~>>>Thần Miếu… chỉ là một cái bảo tàng đã rất lâu năm

Biển hiệu viết chữ thiên phù gì gì kia theo lời Tiếu Ân ~> chỉ là tiếng anh

“ – Đây là bảo tàng gì?

- Bảo tàng quân sự”

Một giọng nói từ trong Thần Miếu vọt ra trả lời PN

_ Chương 143 (718): Trong miếu có người _

Cửa miếu mở ra

Một con chim xanh nhỏ tư trong Thần Miếu bay ra đón

“Vào”

Quảng trường rộng…. vài cái vĩ đại kiến trúc

~ Chỉ là một cái nhà rách nát ~

“Trong miếu k có gì nguy hiểm, những sứ giả Thần Miếu kia cần phải chết sạch”

Hải Đường cùng TTL một màu kinh ngạc, sợ hãi, cùng kính trọng, khiếp sợ… “cõi tiên”…. Nhưng PN với họ ngay từ đầu đã là bất đồng

Hơn nữa hắn mập mờ khẳng định, nơi đây chỉ còn là mảnh đất hoang

Chú chim xanh… bay lên rồi biến thành vô số điểm sáng… rồi từ từ rơi xuống… thành hình dạng một người….

….. một lão già mặc áo bào lơ lửng giữa k trung, xung quanh tỏa ra ánh sáng vàng

HĐ và TTL vái xuống, lại…. PN cũng vái (((hả???)))

~> à PN vái xuống là diễn (((phù!)))

Trong đầu PN luôn luôn đi suy xét rất nhiều thứ, bề ngoài làm một hồi giả bộ thành tâm với Thần Miếu các kiểu abc… hắn chém đến mức làm HĐ và TTL tỉnh cả ra, thấy rõ là hắn đang nói dối

Tiên nhân nói chuyện

Qua 1 hồi diễn trò, PN xác nhận: năng lượng của Thần Miếu sắp suy kiệt…

Hắn đứng thẳng dậy, bắt đầu đối kháng tiên nhân

“Ta chưa bao giờ cho mình là phàm nhân, cũng như ta chưa bao giờ cho ngươi là tiên nhân”

“… ngươi để chúng ta vào, chắc chắn đối với chúng ta có yêu cầu”

HĐ và TTL theo PN cũng đứng thẳng dậy

Thần Miếu muốn 3 người họ trở thành sứ giả của Thần Miếu, thay thế Thần Miếu âm thầm quan sát thiên hạ, sau đó lại trở về Thần Miếu để báo cáo

“Chẳng nhẽ đây chính là trong truyền thuyết… thiên mạch giả?” ~ huyết mạch của ông trời

~> chẳng có cái gì là thiên mạch giả

~> Thần Miếu chung quy lại chỉ còn vị “tiên nhân” này là thứ coi như là “sống”, còn lại đã sớm hoang tàn. Mà sứ giả phái đến nhân gian cũng đều đã chết. Cho nên, Thần Miếu muốn tiếp tục suy trì sự tồn tại ở nhân gia thì cần phải tìm ra sứ giả mới.

Thiên mạch giả khi trước là do những sứ giả trước đi đến nhân gian truyền lại kiến thức

“Đứa bé, chuyện ngươi biết rất nhiều”

“… tốt thôi, chúng ta tự mình khám xét”

PN tự động hướng phía sâu trong Thần Miếu đi vào, HĐ và TTL thì bị dọa sợ mất mật

“Ta nhìn thấu ngươi”

_ Chương 145 _

PN đánh vỡ thân hình tiên nhân…. tán… rồi lại hợp

Cửa chính đóng lại… nhốt PN ở bên trong, tách HĐ và TTL ở bên ngoài… để 2 người họ nhân cơ hội đi tìm Ngũ Trúc

Những bức họa

PN tự đi tìm chân tướng lịch sử… tiên nhân ánh sáng đi theo như 1 con quỷ

Những bức họa xuất phát từ đại pháp sư phương tây – Pol???

Trong truyền thuyết, thiên mạch giả cuối cung đều tan biến ~ nguyên nhân là do họ dùng kiến thức được trao đi làm điều xằng bậy nên bị sứ giả thần miếu đến giết

Khi xưa DKM rời đi Tiếu Ân và Khổ Hà, có một khoảng thời gian mất tích k biết đi đâu ~> hẳn là quay về Thần Miếu tìm Ngũ Trúc và trộm hòm

“Năm đó cái thế giới kia đến tột cùng là làm sao bị hủy diệt? Chẳng nhẽ thực sự có người điên thực sự bắt đầu ném loạn bom hạt nhân chơi?”

Chửi…. thần miếu vài câu…


Hoàng cung

Nhược Nhược – Khánh đế

Tin tức PN đi Thần Miếu đã lan truyền khắp thiên hạ

Những ngày gần đây Nghi quý phi và Uyển Nhi cũng thường xuyên đến

Thương tích của hoàng đế tiến triển cũng k được tốt

Tam hoàng tử dưới sự dẫn dắt của Hồ đại học sĩ bắt đầu tiếp xúc chính sự

Khánh quốc một mảng yên bình, tương đối ổn định

K ai có thể tìm được Thần Miếu chứ chưa nói là cứu được người từ trong Thần Miếu trở về. Nhưng Khánh đế vẫn k yên tâm, vì DKM đã làm được. Cho nên hắn đối với người của PN mới đặc biệt thủ hạ lưu tình đến vậy, PN vẫn chưa chết, cho nên hắn bị buộc phải tuân thủ hiệp định

Hoàng đế muốn làm cái gì đó ~> gọi Diệp Trọng vào cung


_ Chương 146 (721): Người kia kể một chuyện xưa _

Thần Miếu ~ gương

Núi lửa phun trào

Hồng thủy

Băng hà

PN ngồi nhìn tất cả… rồi lại nhìn loài người lần nữa thế nào phát triển… nhìn qua vạn năm…

Cuối cùng hắn thấy một người trên mặt mang miếng vải đen, đạp qua tuyết bắc, đi đến nhân gian ~ sứ giả… dạy cho loài người kiến thức của nền văn minh khi xưa…

Thần Miếu dùng năng lượng mặt trời

Ngũ Trúc cũng chính là một trong những sứ giả

Thảm họa k đủ dẫn đến trái đất diệt vong… ~> là chiến tranh

Tòa thần miế trên Đại Đông Sơn chính là nơi chiến tranh nổ ra…. một tòa núi đá bị lung chảy một nửa… cho nên… phóng xạ ở đây mãnh liệt nhất, cũng chính là nguyên khí mãnh liệt nhất

=>>> Nguyên khí chính là phóng xạ… mà kinh mạch, chính là thứ mà loài người đã tiến hóa lên để thích ứng với phóng xạ

((( vâng, loài người đã thành Godzilla)))

Võ đạo là loài người luyện thành

Mấy quyển bí kíp võ công kia là Thần Miếu quan sát, nghiên cứu đúc kết ra

Nhưng những tư liệu để giúp loài người phát triển, Thần Miếu k truyền hết ra mà luôn luôn còn cất giấu, thậm chí… đuổi giết những người muốn mang tư liệu truyền ra ấy

“ Không có những người đó, chỉ có một người”

“ Chúng ta là người thủ hộ.… Thần Miếu có thể hướng thế gian truyền bá một ít kĩ năng cùng tri thức thích hợp… nhưng sẽ k định đi mạnh mẽ ảnh hưởng thế gian”

“Chẳng nhẽ như vậy k tốt sao?

Ở Thần Miếu xem ra: nếu để cho loài người một lần nữa phát triển đến nền văn minh như ngày xưa thì sẽ lại một lần nữa tự hủy diêt chính mình, cho nên Thần Miếu giúp loài người phát triển, cũng kìm hãm loài người phát triển

~> Cho nên… DKM mới bị Thần Miếu muốn tiêu diệt, Thần Miếu mới bắt tay cùng Khánh đế muốn quét sạch dấu vết của DKM để lại. Chỉ là cuối cùng, Thần Miếu người thưa thớt, lại liên tục chết trên tay Ngũ Trúc mới dẫn đến kết cục ngày hôm nay

Vì nguyên do bệnh tình, giọng của PN đã khàn đặc đi

“… xem ra vấy chục vạn năm trôi qua, ngươi đúng thật đã cho mình là thần”

“Ngươi là do nhân loại sáng tạo, bây giờ lại khống chế loài người phát triển…”

“ Thần Miếu 4 định luật”

Đệ không định luật ~ vì lợi ích của nhân loại

“Ta cần phải cảm tạ ngươi, vẫn còn phải chửi ngươi”

“Bởi vì cái gọi là đệ không định luật này… các ngươi giết nàng?”

“Vì để tuân thủ đệ không định luật, ngươi phải ở lại trong miếu”

Nhục… mạ Thần Miếu một hồi

PN k sợ Thần Miếu vì Thần Miếu đã chẳng còn lực lượng gì. Hắn cũng k hẳn là coi thường vì DKM đã bị nhốt bao năm mới ra được, mà Ngũ Trúc cũng bị bắt

“… ở trước mặt ta ngươi hù cái gì…”

PN mở cửa đi ra, HĐ và TTL chạy về ~ đã tìm thấy Ngũ Trúc

PN nhìn thấy cái rương đen to buộc trên thắt lưng TTL, phát hiện ra hình như đã quên cái gì… lập tức kéo 2 người kia chạy ra cửa Miếu

“ Quét sạch một mục tiêu” ~ Thần Miếu muốn giết PN

Ngay lập tức cái rương đen trên lưng TTL biến đổi… vỡ ra…. biến ra một thanh sắt màu đen….

…. đâm vào PN

~> Ngũ Trúc đã đâm Phạm Nhàn một kiếm

Thứ mà hắn quên chính là… Ngũ Trúc bản thân chính là một sứ giả… truyền kỳ của Thần Miếu, chính là truyền kỳ của Ngũ Trúc

“ Chuyện này nói ra, mẹ của ta cũng không tin a”

¬_ Chương 148 (723): Một người cô đơn _

Rõ ràng là Ngũ Trúc thúc, nhưng mà lại k phải Ngũ Trúc thúc

Thần Miếu đã khống chế được Ngũ Trúc, mà bản thân hắn… đã quên đi DKM và PN… kí ức của Ngũ Trúc đã mất sạch

Máu tươi trào ra… nhưng PN vẫn chưa có chết, còn có thể dơ tay phải lên ngăn cản HĐ và TTL tiến lên ~> kiếm này k đâm trúng chỗ hiểm, vì sao?

~> Là k ai có thể tránh né Ngũ Trúc ra tay, nhưng mà PN có thể

“ - Quý danh mẹ của ngươi?

- Mẹ của ta họ Diệp

Ngươi gọi nàng là tiểu thư

Nàng gọi là Diệp Khinh Mi, ta gọi là Phạm Nhàn, ngươi gọi là Ngũ Trúc”

~> Ngũ Trúc vẫn k có phản ứng

Hắn tuyệt vọng nhìn Ngũ Trúc, một ngụm máu tươi nữa lại phun ra, chán nản vô lực quỳ trên mặt tuyết… rồi ngã lăn ra…

Ngũ Trúc hờ hững ngồi ở trên cửa lớn

HĐ và TTL gian khổ đưa hắn xuống chân núi chỗ họ cắm trại, k nghĩ tới PN có thể sống xót qua một ngày, thế nhưng… hắn vẫn ngoan cố… còn sống

PN thân thể vô cùng suy yếu, lại chỉ lạnh nhạt nhìn ra ngoài gió tuyết… từ sau khi đó, hắn vô cùng trầm lặng, cẩn thận nghỉ ngơi mấy ngày

Theo kế hoạch, bọn họ giờ phút này phải nhanh chóng xuôi nam thì mới có khả năng tránh bão tuyết, ngày toàn đêm để sống sót trở về, nhưng…. PN lại k muốn rời đi… hắn k muốn trơ mắt nhìn Ngũ Trúc lẻ loi một mình ở trong tuyết sơn thần miếu này thủ khô nghìn vạn năm, đánh chết hắn cũng mặc kệ

PN biết Ngũ Trúc là cái gì, nhưng… Ngũ Trúc có cảm tình…. loại biến hóa này chừng nào thì bắt đầu?.....

Hắn nhất định phải quay lại Thần Miếu mang Ngũ Trúc trở về

Hắn tin tưởng Thần Miếu vẫn chưa hoàn toàn khống chế được Ngũ Trúc, vẫn sẽ còn những kí ức, tình cảm còn lại đâu đó…. Cho nên sau 1 kiếm kia, Ngũ Trúc mới k hoàn thành mệnh lệnh, k cố giết PN nữa…

Hắn tin tưởng, Ngũ Trúc sẽ có ngày tỉnh lại

Hơn 20 năm trước, cô gái kia 4 tuổi đã hướng trong miếu kia nói: “Hắn cũng rất đáng thương”, sau đó nàng rời đi, rồi lại quay lại một lần nữa mang Ngũ Trúc và trộm hòm rời đi

Hơn 20 năm sau, PN cũng lại lần thứ 2 hướng vào trong miếu

~> Bởi vì 2 mẹ con bọn họ đều k nỡ… k nỡ để người kia một mình

_ Chương 149 _

PN muốn trở lại, HĐ và TTL ngăn cản, cãi vã một hồi

PN một bên chống gậy, một bên được TTL đỡ… bò lên núi

HĐ ở lại dưới núi chờ bọn họ

… PN k muốn HĐ và TTL gặp nguy hiểm

“Đánh!”

TTL nghe theo PN, bê hũ tro cốt của TCK… ném thẳng cửa chính… vô số bụi tro bay đi… còn lại một mảnh xương k cháy hết… cắm thẳng lên cửa, giống như một thanh kiếm…

“Sư phụ của ngươi nếu như biết tro cốt của mình còn có thể đánh cửa chính Thần Miếu, chỉ sợ linh hồn của hắn còn phải sống dậy bay múa khắp nơi”

Ngay lập tức Ngũ Trúc phóng ra… thanh kiếm hướng tới… nhưng dừng lại trước cổ PN

“Ngươi rất hiếu kì phải k?... Ta biết ngươi rất hiếu kì…”

“… trên đời này k có bất luận kẻ nào so với ta càng rõ ràng ngươi lúc này đang tò mò nhất là cái gì… ngươi tò mò nhất là… ngươi vì sao có thể tò mò?...”

2 tay của PN… vẫn luôn run rẩy… Ngũ Trúc có thể thuận tay lấy mạng hắn bất cứ lúc nào

Ngũ Trúc vẫn vô cùng lạ lẫm

PN chán nản ngồi xuống, hắn k còn quan tấm đến cái mũi kiếm trên cổ mình, rất kỳ diệu là… Ngũ Trúc cũng ngồi xuống

PN kể chuyện cho Ngũ Trúc… kể chuyện mẹ hắn, kể chuyện hắn,… chốc chốc lại ho, chốc chốc lại im lặng, chốc chốc lại kể,… giọng của hắn khàn đặc mệt mỏi…

Ngũ Trúc vẫn ngồi im lặng k nhúc nhích… tuyết rơi phủ trắng thân thể 2 người…

Trời càng ngày càng lạnh, PN ho càng ngày càng nhiều… nhưng hắn vẫn k ngừng kể…

Hắn móc ra củ cải… trước cửa Thần Miếu, hắn ngồi thái củ cải cho Ngũ Trúc xem…

~> đây là hắn hung hăng càn quấy nhất một chuyện, so với ám sát hoàng đế còn muốn càn quấy hơn

Cứ như vậy… Ngũ Trúc vẫn k nhớ… thanh sắt kia vẫn ổn định giữa tay Ngũ Trúc và cổ PN…

Đến giờ PN mới cảm thấy lòng thật lạnh, toàn thân đã run cập cập… TTL phải mang cái chướng bồng nhỏ lên che cho hắn…

PN có lẽ cũng k biết người mình đã được che chở, vì hắn đôi mắt chỉ nhìn vào người kia… liều mạng nói chuyện

TTL cũng ngồi xuống thềm đá, nghe bọn họ

~> Thật sự là 3 cái người ngu mời làm ra được si như thế chuyện

Qua 1 ngày 1 đêm, PN k ăn k uống k nghỉ… vẫn liên tục nói… họng của hắn đã bắt đầu xuất huyết… âm thanh nói ra cũng đã khàn đến mức k nghe ra được là nói gì…

Còn TTL thì chạy lên chạy xuống k biết bao nhiêu lần, cũng trở nên nghiêm túc ngồi nghe… vì hắn đã nghe ra được thật nhiều thứ động trời hoặc là thú vị… nhưng đến lần thứ 4… hắn đã k đành lòng nghe nổi nữa…

Ngũ Trúc vẫn nguyên 1 tư thế k phản ứng, như 1 pho tượng

Thanh sắt kia vẫn vắt ngang 2 người… làm cho người ta thấy chua xót… vô tận đau khổ

Thế gian chuyện thống khổ nhất, cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi!

Hải Đường mò lên

Lúc này nàng mới rõ, hóa ra đối với PN mà nói, có rất nhiều chuyện so với tính mạng của hắn quan trọng hơn

“ – Hắn điên

- Đều điên”

PN lại ho ra máu… hắn tuyệt vọng… cổ họng hắn đã đến mức nói k ra âm thanh nữa…

“… ngươi làm sao ngay cả ta cũng đều quên?”

PN hướng về phía trước lao tới… ngã về phía thanh kiếm… Ngũ Trúc lui tay lại…. buông thanh kiếm ra… nhìn PN cứ thế ngã vào trong người mình…

“Ngươi k muốn giết ta!”

“Theo ta đi”

Ngũ Trúc đem PN bế lên, sau đó cõng lên lưng của mình… giống như rất nhiều năm trước

~> Ngũ Trúc vẫn cái gì cũng k nhớ, nhưng đã chịu theo PN rời đi

~> Hắn muốn cười, nhưng lại kêu k ra tiếng, hắn muốn khóc lớn một trận, nhưng lại co rúm thành một chùm… chỉ có liều mạng ho… lại k ngừng ho ra máu…

HĐ và TTL nhìn PN 1 màn vừa rồi đã sợ run rẩy đến sắp k khống chế được

“Chúng ta… đem Thần Miếu đánh”

~> HĐ và TTL xông vào Thần Miếu… đánh… đánh rất dễ dàng… đánh tan lão tiên nhân

Ngũ Trúc theo bọn họ… trở về… cứ thế cái gì cũng k nhớ, trầm lặng đi theo PN…

Chó tuyết đã chỉ còn 11 con

Trước khi rời đi, PN đã quay lại vào trong Thần Miếu 1 lần nữa, cùng lão già kia đối thoại một lần cuối cùng, nội dung cuộc đối thoại là gì… cũng chỉ PN biết


_ Chương 151 (725) _

Trời thu

Mất tích hơn nửa năm… PN cuối cùng về tới thế giới này

Những người kia hy vọng nồng niệt mong hắn chết hoặc là mong hắn sống… còn chưa biết tin tức

Ngũ Trúc cái gì cũng vẫn k nhớ, cái gì cũng đều k biết, nhưng vẫn cứ luôn đi theo phía sau PN

Bão Nguyệt lâu – mật thất

Vương Khải Niên, Sử Xiển Lập, Đặng Tử Việt

Ở khi PN bắt đầu xuôi nam trở về, Nam Khánh thiết kỵ đã bắt đầu Bắc phạt

Ở giữa 2 nước chiến tranh, thế lực của PN lại có một chút xấu hổ ~> trở thành thế lực thứ 3, cho nên suốt thời gian qua vẫn luôn k làm ra bất kỳ động tĩnh gì

Giang Nam yên ổn, Hạ Tê Phi bị chèn ép nhưng nói chung vẫn được

Tôn Kính Tu và con gái sống k dễ dàng, nhưng cũng k bị ai ra tay

Người của GSV còn đi theo PN, toàn bộ đã rút khỏi kinh đô

Tình hình Phạm phủ lại càng khiến thiên hạ choáng váng… tốt đến k thể tốt hơn, địa vị của Uyển Nhi và Nhược Nhược thậm chí lại còn muốn cao hơn

Tô Văn Mậu lúc trước k rõ sống chết… về sau đã tìm được xác (((sad)))

((( có một đoạn nữa là Phạm – Liễu 2 họ bị tịch thu gia sản nhưng lại giao cho Tĩnh Vương quản lý ~> tịch thu như k. Đoạn này ta k nhớ nó ở chỗ nào và giờ cũng k tìm thấy nó ở chỗ nào)))

”Ta phải về kinh đô”

“… kinh đô luôn luôn cần phải về, chuyện luôn luôn cần giải quyết…”

“Bệ hạ thân thể… dường như có vấn đề” ~> tin tức này là từ Hồng Trúc truyền cho VKN, VKN là người duy nhất biết Hồng Trúc là người của PN

Đội ngũ kia tản ra

TTL đã về lại Đông Di thành

HĐ về lại kinh thành

Còn Phạm Nhàn trầm lặng, mang Ngũ Trúc hướng về phía Nam

Ngũ Trúc 1 câu vẫn k nói

PN tâm trạng thì vô cùng nặng nề

~ Ngũ Trúc khi xưa chỉ là một cái người mù, bây giờ lại biến thêm một cái người câm. Lão mẹ năm đó là làm thế nào vậy? ~

Từ phía bắc trở về, nguyên khí dày đặc đã đem thương thế của PN chữa khỏi

Chiến tranh… chiến trường

Bước vào biên giới Nam Khánh, Ngũ Trúc cuối cùng mở miệng nói chuyện

“ – Thế giới bên ngoài miếu, không tốt đẹp

- Thế giới bên ngoài ban đầu đã không tốt. Tuy nhiên, cố gắng một chút, có thể trở nên tốt một chút”

Hết Q7 chương 151

_ Chuyển _

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên Bản Cut của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DaisyLu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 127

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.