Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đấu công bằng

6009 chữ

KDN – Đấu công bằng

Quyển 7: Thiên tử, Cuối Chương 124 - 1/3 cuối KDN 17

Trường Thái học – giảng bài

… tiểu Phạm đại nhân hôm nay lung tung giảng bài… có tâm sự…

Hồ đại học sĩ đứng tại một cái gốc cây xa xa nhìn vào… trong lòng có chút an ủi… vì mọi người đều đã biết, bệ hạ muốn mời PN vào cung, mà dưới kết quả cha con chiến đấu như bây giờ… PN liền muốn vào cung nhận thua

~ Vừa nghĩ tới sau này Khánh quốc quần thần đồng tâm, cha con đồng lòng, nhất thống thiên hạ, một mảnh hài hòa… Hồ đại học sĩ liền cảm thấy vô cùng an ủi ~

“Hy sinh vì nghĩa loại chuyện này, thỉnh thoảng vẫn phải làm. Nhưng… ta không phải loại người này, ta luôn luôn sợ chết.

Nhưng!

….. tự nhiên trên thế gian này có thứ so với sinh tử càng quan trọng hơn.

….. đã luôn muốn chết, vậy chúng ta đã tới lựa chọn một cái phương thức làm cho mình chết tương đối thỏa thích…

Con người khi sống thì nên sống thế nào?

….. làm sao cho khi chết, chỉ cần vẫn yên tâm thoải mái”

Nói xong những lời này, hắn liền rời đi trường Thái học, để lại những ánh mắt nhìn nhau k hiểu của lũ học sinh

Duy chỉ có Hồ đại học sĩ cuối cùng cũng hiểu ra hắn đang nói gì, sắc mặt liền trắng bệch lên, sợ hãi rời đi, hướng phía hoàng cung chạy qua… hắn hy vọng chính mình vẫn còn kịp hướng bệ hạ nói cái gì đó, khuyên cái gì đó, ngăn cản cái gì đó sắp sinh ra


PN rất bình tĩnh, yên lặng, đi tới Phong Tân quán, hưởng thụ trong ngày đông khó có được, có thể là lần cuối cùng hưởng thụ - bánh bao đường nóng hôi hổi… cùng bảo bối

_ Chương 125: Ai ở kinh đô giết bốn phương _

Lúc nào cũng vậy, Bảo bối thích ăn nhân, còn PN sẽ ăn vỏ

PN thích ở cùng Bảo bối, vì chỉ đối với Bảo bối, PN mới có thể thật sự buông lỏng, hắn có thể đem tất cả bí mật của bản thân nói cho đối phương biết mà k sợ đối phương phản bội

Đối diện với Phong Tân quán chính là Đại Lý Tự và GSV

Nay là ngày đầu tiên đi làm sau nghỉ tết, quan chức Đại Lý Tự cũng đến đây liên hoan, mà hôm nay cũng tiện thể là tiệc chúc mừng Hầu Quý Thường và Quách Tranh nhận chức… họ vừa ngồi xuống, nhận ra đối diện chính là PN…

Các quan kia thì trong lòng lộp cộp 1 tiếng, còn HQT thì tay chân đã run rẩy lên, gió lạnh như ăn mòn mỗi tấc da thịt

~> Một trận xấu hổ nặng nề

K ai muốn tới chọc PN, PN lại còn mang theo Bảo bối, thích nghĩ cũng sẽ k tới chọc bọn họ

PN thích cùng Bảo bối chơi đùa, việc này mọi người đều biết, cũng là việc mà các quan viên khinh thường nhất

Quách Tranh cũng tương đối k yên, vì chuyện nội khố tại Giang Nam có bàn tay rất lớn của hắn

PN ăn xong rồi, nắm tay Bảo bối đi về phía bên này để xuống lầu… nhưng hắn lại k có xuống mà ở bàn tiệc kia dừng lại

HQT mồ hôi đã ướt sũng lưng, đứng lên hành lễ với PN… nhưng PN lại nhìn cũng k thèm liếc mắt hắn lấy 1 cái, tựa như hắn k tồn tại

Quách Tranh ~ PN nói kháy hắn, nói kháy luôn cả HTV

“… phải nói hắn là một con chó trung thành của Lý gia…”

“… ta đã suy nghĩ, ta ở Giang Nam những thuộc hạ kia chết… là hay k liên quan đến ngươi?”

“Ta biết ngươi hôm nay vào kinh, cho nên ta đặc biệt ở chỗ này chờ ngươi”

PN… đánh bay đầu Quách Tranh

...

Đại Lý Tự phó khanh

“Nghe nói 1 tháng này, Đại Lý Tự dưới ngươi bày mư đặt kế, đối với thuộc hạ của ta sử dụng hình cụ k ít, ta có 3 tên thủ hạ ở bên trong ngục bị ngươi hành hạ mà chết?”

… hắn cũng bay đầu

Phong Tân quán quỷ khóc thần gào

Một tiểu nhị đi đến bên cạnh PN, đưa cho hắn cái khăn lau tay

PN dắt tay Bảo bối xuống lầu, đối với tiểu nhị kia nói:

“Bắt đầu đi”

Từ đầu đến cuối, PN vẫn k hề cùng HQT liếc mắt


PN đưa Bảo bối lên xe, rồi để Đằng Tử Kính đưa hắn rời đi, dọc đường sẽ có người của GSV tiếp ứng bảo vệ Bảo bối bình an

Ảnh Tử, Hải Đường và Thập Tam Lang đều đã về bên cạnh PN, trên thế gian này đã k có ai có thể ngăn cản PN liên hệ những lực lượng của GSV đã ẩn rất sâu

Hơn nữa, mặc dù bây giờ PN k còn là viện trưởng nhưng chỉ cần hắn còn sống, người của GSV vĩnh viễn coi hắn là viện trưởng

~> GSV một lần cuối cùng phát hào quang… trả thù

PN đơn độc diễn viên… ở trên đường lớn tản bộ, hướng phía hoàng cung mà đi

Cửa GSV chi nhánh Nhất xử luôn luôn đóng, nay mở ra, toàn bộ thành viên ra hết, hơn 100 tên toàn thân màu đen quan phục đằng đằng sát khí hướng hàng xóm Đại Lý Tự bên cạnh xông vào… cứu những đồng liêu kia ra…

PN trên phố ung dung đi dạo, tiện tay cũng mua vài thứ đồ ăn chơi, trả giá thì là bằng vàng lá

Tân Hộ bộ thượng thư ~ vinh quang vì bám váy HTV

~> hắn dùng rượu hại Tôn Kính Tu, âm mưu dùng rượu hại con gái Tôn Kinh Tu… nay nguyên nhân vì rượu hi sinh… mấy tên quan chức theo hắn cũng bồi cùng hắn chết cháy

Bông tuyết rơi xuống… PN trên tay cầm cái ô đen

Hạ phủ

2 con chó canh cổng học theo Ngôn Nhược Hải ~> kêu sủa mà chết

PN k đi thẳng vào trong cung mà hắn vòng qua, đi đến nơi làm việc của môn hạ quan văn

PN vào cùng như về nhà, cho nên k có thị vệ nào ngăn cản hắn

“Hồi lâu k thấy”

Hạ Tông Vĩ ngẩng đầu lên, ngước mắt nhìn vị khách k mời mà đến này

Tất cả các quan văn khác cũng một mảnh trầm lặng kinh ngạc

Mà khi hắn vừa bước vào nơi này, kinh đô 4 phương 8 hướng bắt đầu bốc cháy ngọn lửa báo thù

“ Ta hôm nay chính là tìm ngươi nói mấy câu… đúng vậy, giờ của ta chưa đến, giờ của ngươi đã đến”

Tin PN giết người cuối cùng truyền đến

“Hộ bộ thượng thư cũng đã chết, còn chết thêm 2 vị thị lang. Ta đã nghĩ ra một danh sách này, ngươi nhìn một chút có bỏ xót cái gì k?”

PN đưa cho HTV một tờ giấy mỏng danh sách, bên trên hơn 10 quan chức, toàn bộ đều là thân tín của HTV

… PN đưa tay lên búi tóc sờ sờ, cây trâm từ ngón tay giữa trở về vị trí cũ…

“ Ta k muốn lạm sát quan chức vô tội, ngươi xác nhận một chút, nếu như những người này đều là người của ngươi… vậy thì ta an tâm”

HTV cảm thấy có một ít kiêu hãnh mơ hồ: chính mình đã đem PN bức bách đến đường này… hắn cũng hiểu ra PN là đang tới giết chính mình…

Hắn môt bên hô hoán cấm quân, một bên núp sau các vị quan khác mà trốn

PN dùng một loại ánh mắt nhạo báng nhìn vào hắn

Cấm quân bao vây PN

“Tất cả điề này, hóa ra chỉ vì ngươi ghen ghét ta…. Cả đời này ngươi vĩnh viễn cũng k có khả năng đuổi kịp ta”

PN mắng, HTV lại k thể mắng lại… vì từ bụng hắn truyền đến trận đau nhức… hắn mặt trắng bệch, nói cũng k thể nói được 1 lời, ngội xụp xuống giường

“… hôm nay ta liền ban thưởng ngươi một cái đoạn trường kết cục”

Hồ đại học sĩ từ hoàng cung xông tới… liều cái mạng già từ phía sau ôm lấy PN

“ Ngươi điên rồi!”

… PN cảm giác được… trong lòng lạnh như băng.. cuối cùng sinh ra một tia ấm áp

“ Buông tay đi, đã muộn rồi”

HTV phù một miệng nôn ra rất nhiều máu đen

… rất đau… giống như ruột gan đứng từng khúc… vô cùng đau đớn…

Hắn chỉ cảm thấy k cam lòng… rõ ràng chính mình đối với thiên hạ, với triều đình một khoang máu nóng… vì sao cuối cùng nhổ ra lại là một bãi máu đen?

=>>> Hạ Tông Vĩ out

Cấm quân bắt PN

PN nhìn vào Hồ đại học sĩ… áy náy cười cười


Diêu công công chạy đến, ý chỉ bắt PN đưa vào trong cung

“Muốn trói sao?”

“Cái ô của ta đặt ở cửa, đừng để cho ai trộm”

PN theo Diêu công công bước vào trong cung

_ Chương 127 _

“Bệ hạ ở tiểu lầu đợi ngài”

Hồng Trúc nhìn bóng lưng PN bước đi… hắn cúi đầu… như là tiễn đưa PN


Trên đường đi lại trạm trán vị tú nữ mới mang bầu kia – Mai phi

Trong cung lúc trước chết nhiều người, đã thay đổi rất nhiều cung nữ mới cho nên đám cung nữ hầu hạ Mai phi k nhận ra PN, mà bản thân nàng ta còn bày ra vẻ mặt được sủng ái trước mặt PN, đám cung nữ mang vào cung cũng là vô cùng càn quấy…

Một vị cung nữ dăn dạy PN, chuẩn bị bước lên định tát mặt PN… thì bị Diêu công công dáng cho 1 cái tát trời dáng

“ Khẩn trương như vậy làm cái gì? Sợ ta giết nàng?”

“… ngươi nên thành thật một chút đi…”

“Hy vọng ngươi có thể sinh cho ta một người em gái, ta còn k có em gái”


Trước tiểu lầu ~ bầu trời tuyết rơi

PN trầm lặng đứng bên cạnh hoàng đế… nhìn vào tiểu lầu…

“ – Vừa rồi đã gặp Mai phi?

- Vâng

- Ngươi nói nàng trong bụng là nam hay nữ?

- Hẳn là vị công chúa

- Ờ …

- … quang trọng là, Mai phi trong bụng vị kia, chỉ có thể là vị công chúa

- Ừm, xem ra ngươi nghĩ trẫm k thể nuôi dưỡng ra một người con trai tốt được như lão Tam?

- Không thể! Bởi vi Mai phi k bằng Nghi quý tần

- … có đạo lý…”

“… Đã vĩnh viễn k nghĩ ra được cái phương pháp nào tốt, vậy vì sao k dùng cái phương pháp đơn giản nhất”

~> 2 cha con này ở thiên hạ đánh nhau chán rồi, giờ là muốn… đánh tay k

“Bệ hạ là minh quân, HTV là gian thần, cho nên HTV phải chết”

~> hoang đường người nhổ ra hoang đường ngôn, làm hoang đường chuyện

… phán tội HTV… cò kè uy hiếp hoàng đế

Từ lúc vào cung đến nay… PN k quỳ, k bái, k xưng thần, chỉ xưng ta… lưng đứng thẳng…

~ Hóa ra đứa con trai này của mình sớm đã cao bằng mình ~

“ – Trẫm rất hiếu kỳ, ngươi độc thân vào cung đối mặt trẫm, rốt cuộc là dựa vào cái gì?

- Căn bản là k có cái gì để dựa vào a… Ta chỉ la muốn… cùng bệ hạ công bằng một trận chiến

- Ngươi nào có tư cách muốn đòi trẫm cái gì công bằng

- Tư cách ở chỗ thực lực…”

Trong cung tại nơi nào đó bỗng bùng lên một ngọn lửa… đã cháy xong xuôi

~> Bản sao kĩ thuật sản xuất của nội khố đã thành khói tàn, bản chính tại Giang Nam cũng vậy

_ Chương 129 _

“Tiếp tục”

Nhất thống thiên hạ chuyện… và nội khố…

Tây râu – Tùng chi tiên lệnh ~ Hải Đường

“… này là đàn bà của ta, đương nhiên chỉ ta mới có thể khống chế”

Giang Nam

“… nếu như Giang Nam thực sự loạn, triều đình làm sao chống đỡ…”

“… Ta có chiêu thương ngân hàng tư nhân…”

“ Trong tay của ta còn có… Thái Bình”

Đông Di thành ~ Kiếm lư cửu phẩm

“Ta có thực lực làm cho thiên hạ đại loạn. Mặc dù lúc này ta chết, ta cũng có thể làm cho kế hoạch thiên thu của bệ hạ gặp phải trở ngại lớn, trở thành một tường tuyết, đợi sau khi ngài ra đi, hóa thanh một trường thủy… k bao gờ có khả năng trở thành sự thật nữa.

Cho nên ta yêu cầu cùng bệ hạ công bằng một trận chiến”

“Cái gì gọi là công bằng?”

~> thả ra Nhược Nhược, để người thân của PN trở về Đạm Châu, sau khi PN chết k cần mạnh tay tẩy trừ người của hắn

~>> PN cho dù đến lúc này, vẫn luôn muốn đem cuộc chiến giữa 2 cha con bọn họ khống chế tàn phá đến mức độ nhỏ nhất, tránh lôi thêm những người vô tội

“ Trẫm chỉ là k rõ, ngươi tại sao phải làm như vậy?”

“TBB trở về kinh là muốn hỏi bệ hạ một câu, mà ta lại k cần đến hỏi, ta chỉ biết những việc này là k công bằng…”

“ - Ngươi vì sao k hỏi trẫm năm đó rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Ngươi vì sao k hỏi trẫm? Chẳng nhẽ trẫm k có nỗi khổ tâm

- … ta k cần hỏi…”

“… cái này chỉ là… tư oán”

“ Nàng là mẫu thân của ngươi, chẳng nhẽ trẫm k phải là phụ thân của ngươi?”

“… nếu như dùng thủ đoạn hèn hạ đạt được, thực ra đều k đáng tôn kính”

“ Năm đó Thái Bình biêt viện xảy ra chuyện, trẫm k có hy vọng ngươi có khả năng sống sót”

PN thần kỳ sống sót, lúc đầu Khánh đế cũng chỉ coi như “ thì thôi vậy”, thỉnh thoảng nhớ đến, thỉnh thoảng có chút quà. Nhưng TBB lại đưa Phí Giới đến, còn trong bóng tối điều thêm 1 đám GSV cho Phạm lão phu nhân sử dụng…

Mà…

“Ngươi nhất cử nhất động trẫm đều biết, thậm chí so với vài đứa con trai ở kinh đô này còn muốn rõ ràng hơn…”

“ Mẫu thân ngươi từng nói qua, yêu thích chính là thói quen… Nhưng đứa con trai trẫm yêu thích nhất lại k chịu làm con trai của trẫm, lúc này còn đối địch trẫm, khiêu chiến quyền uy của trẫm, vì tìm kiếm cho chuyện năm đó một cái công bằng…

… cuối cùng vẫn còn là TBB thắng”

“ Ta ở trong phủ 7 ngày… cái gọi là bế quan đều là nói dối… Ban đêm khi Uyển Nhi và mọi người đã đi ngủ, ta sẽ lén lút từ trong phòng ra, khoác một cái áo đơn, như một cái du hồn, ở trong phủ đi dạo… ban đêm rất lạnh…

… ta mới phát hiện, vườn Phạm phủ hóa ra lại rộng như vậy…”

“… ta k phải thánh nhân, khuyết điểm gì ta cũng đều có….. Ta cuối cùng, vẫn la thích Khánh quốc…”

Khánh đế đi trước… rồi PN dẫm lên bước chân của hắn, theo hắn vào tong tiểu lầu…

_ Chương 131 _

Trong lầu tầng 1 ~ bữa tối

Nhược Nhược đến cầu kiến

“K cho phép khóc”

~> Nhược Nhược được thả ra cung

Tam hoàng tử cũng đến… hắn con mắt đỏ hoe, có vẻ trước đó đã khóc một trận… hắn lại chỉ hướng 2 người cúi chào… rồi đi ra

“ – Không tồi chứ?

- Ngươi dạy k tồi…”

Ngụy thiên tử kiếm được đưa đến cho PN

Các ngự sử của Đô Sát viện đang quỳ trước cửa cung khóc lóc đòi trừng trị PN

“ – Thiên tử một lời, tứ mã nan truy

- Xe tứ mã? K phải 1 con ngựa mà là 4 con ngựa? Những từ cổ quái này năm đó mẫu thân ngươi đã từng nói, chỉ là k ngờ tới, ngươi cũng biết”

Ngũ Trúc, Thần Miếu

“… vì đạt được mục đích, trẫm k cần người thân, k cần bạn bè”

“ – …. Ngươi chưa trải qua cái loại kia khổ sơ tỉnh táo trong bóng đêm, cho nên ngươi k hiểu trẫm đang nói gì.

- Ta đã từng trải qua rồi… Nhưng mà t k có thay đổi thành cái loại người như ngươi, tính cách quyết định vận mệnh mà thôi”

~> Loại đau khổ mà Khánh đế nói đến là khi hắn kinh mạch nổ tung, trở thành 1 phế nhân k thể cử động, chết cũng k chết được… Nhưng hắn k biết, kiếp trước PN chính là sống 1 cuộc đời như thế

~ Tiểu lầu một đêm nghe gió tuyết… cùng ăn bữa tối cuối cùng, cùng uống rượu, cùng nói chuyện phiếm…. 2 cha con này, thực ra… rất giống nhau ~

Đêm khuya, 2 người nằm dài trên ghế tựa…


Bất tri bất giác, trời đã sáng

PN tỉnh dậy, đi đến cầm Ngụy thiên tử kiếm… quay mặt lại nhìn hoàng đế

Hoàng đế cũng tỉnh

Trận chiến giữa 2 cha con bắt đầu

Cảnh giới hôm nay của PN đã vượt xa so với phán đoán của hoàng đế… nhưng hoàng đế, vẫn là đại tông sư

Nổ…. PN cho nổ tung tòa tiểu lầu… thuốc nổ là từ khi kinh đô phản loạn 3 năm trước đã nén trôn vào…

Khánh đế bước ra từ trong biển lửa

“ Ta chỉ thấy bức họa của mẫu thân đặt ở trong tiểu lầu này, chắc hẳn nàng cũng cảm thấy phẫn nộ, đã như vậy, k bằng đốt đi”

“ – Thủ đoạn nhỏ k thể làm lên đại sự

- Nhưng thủ đoạn nhỏ có thể cứu mạng “

~ bệ hạ đã lão ~

“Ngươi đã có thực lực của Hồng Tứ Dương”

Sổ nhỏ của Khổ Hà ~ nguyên khí trong trời đất

Chạy… PN hướng phía nam trong cung mà chạy… hoàng đế đuổi…..

… xẹt qua 3 tòa chính cung, 6 tòa biệt viện…. Thái Cực điện… đứng trước bàn dân thiên hạ…

PN đang chờ biến số xuất hiện… đáng tiếc, biến số thứ nhất k có sinh ra…..

Biến số thứ 2… sát thủ Bắc Tề…

PN phát ra… ly thể kiếm khí

2 đầu ngón tay chạm nhau….. rắc một tiếng… ngón tay trỏ của PN vỡ tan….. hắn nằm lại trên mặt tuyết…

Đồng thời…. cửa Thái Cực điện mở tung… Thập Tam Lang lao ra… vớ lấy Ngụy thiên tử kiếm đang rơi chém xuống….

Hải Đường cũng tới….

Dưới mặt tuyết cũng tới một người áo trắng… Ảnh Tử

… ~> cuối cùng 1 kiếm đâm vào đùi hoàng đế

_ Chương 133 _

~> Đại tông sư… cuối cùng vẫn là đại tông sư….

Đám người PN toàn bộ trọng thương

Cánh tay phải của Thập Tam Lang… phế

“Lui”

~ Hoàng đế 1 tia ớn lạnh… Trẫm đã bao lâu chưa từng bị thương… liền là 3 năm trước đối mặt với mấy lão quái vật cũng k hề bị thương, nay chỉ là đối với mấy người trẻ tuổi… trẫm lại bị thương? … chẳng nhẽ trẫm thực sự lão? ~

“Toàn bộ giết”

Ảnh Tử cõng PN đã rơi vào nửa hôn mê… cùng Hải Đường và Thập Tam Lang lao về phía cửa cung

Cấm quân vây bắt

Kiếm lư đến thêm 4 cửu phẩm

Quảng trường trước hoàng thành

PN đã rất muốn hôn mê… nhưng hắn lại k thể hôn mê…

Kiếm lư người đến k phải do PN bố trí… hắn k muốn tổn hại kiếm lư, còn những người kia là có quan hệ với hắn

Quảng trường vô cùng im lặng… đám quan quỳ gối cầu xin hoàng đế trừng trị PN đã k còn… đây vốn là đường thoát thân mà PN đã tính sẵn…

Lang Đào và Hà Đạo Nhân cũng tới….. ~> anh hùng hụt hơi

~> Khi nhìn thấy Lang Đào và Hà Đạo Nhân, PN biết hắn đã lần thứ 2 thua ở trên tay hoàng đế… thất bại thảm hại. Kiếm lư và 2 người kia xuất hiện k nằm trong kế hoạch của hắn, vì hoàng đế có thể cho phép Hải Đường, TTL, Ảnh Tử nhưng sẽ k cho phép đám người kia đến đánh cùng PN… hắn cái cớ cuối cùng để bảo vệ tính mạng đã k còn

PN ngồi ở trong tuyết

“ – HĐ: Ta đã sớm nói, ngươi lưỡng lự như vậy, muốn thuận ca tình lại k nghịch tẩu ý, thật sự là một ý nghĩ ngây thơ

- PN: Ta chỉ là muốn chết ít vài người, cuối cùng là một ít chuyện nhỏ của ta

- TTL: Ít nhất ngươi từng thử, mặc dù thất bại, cũng k tồi

- PN: Nhưng ta thực sự rất sợ chết”

… nhưng trong con mắt hắn lại hiện lên sự điềm tĩnh yên vui vô cùng hiếm thấy… nhe răng ra cười…

~> Cứ như vậy trong mảnh im lặng tuyết trắng mênh mông, tập trung lớn nhất 1 lần cường giả trong thiên hạ… thuận miệng trò chuyện…. Trên tường thành, bao vây bọn họ là tầng tầng lớp lớp cấm quân cùng cung tên

Cung Điển, Diệp Trọng, khổ tu sĩ

Vạn tên chỗ hướng… chạy tới tử cục…

~> 3 năm trước PN ở nơi này làm sao bố trí… lại vào lúc này, hoàng đế cũng làm tương tự… cũng là cách dụ ra tất cả ước số rồi tiêu diệt 1 lần như vậy…

“ Thật sự là k có ý tưởng gì mới”

Nói xong, PN dứt khoát đổ xuống trong lòng Hải Đường… hôn mê

“ Lúc này lại như thế dứt khoát ngất đi, kêu ngươi như thế nào k phục hắn”

Hoàng đế đến

“Trẫm muốn tận mắt nhìn cái nghịch tử kia chết ở trước mặt trẫm”

“ Bắn tên”

….

Vạn tên nghìn vũ lao đến…

Thế gian 9 đại tuyệt thế cường giả, vây ở xung quanh… bảo vệ PN…

Sau đợt bắn tên thứ nhất

=>>> Hà Đạo Nhân out

“Bệ hạ có lệnh, nhất định phải làm cho hắn còn sống”

Hoàng đế cuối cùng có cảm giác được giải thoát, từ trước đến nay, thứ khiến hắn sợ hãi nhất chỉ có Ngũ Trúc và hòm. Nay hắn đem PN bức bách đến đường cùng nhưng cả 2 thứ trên vẫn k xuất hiện

Hết KDN 17

Chuyển KDN 18

((( KDN 18 bị lặp lại hầu như toàn bộ KDN 17 chỉ có gần cuối là mới)))

_Vẫn tiếp Chương 134 – gần cuối KDN 18_

Có một số người đoán được sự tồn tại của PN trong đám người phản nghịch, tay cầm cung tên bắt đầu run lên… vì trong lòng họ… PN chính là một truyền kỳ

Trích Tinh Lâu ~ k ai phát hiện, ngay cả hoàng đế cũng k phát hiện… trên mái tòa lâu này, kiến trúc cao thứ 3 kinh thành… cũng có 1 người đang nằm trên mái… nhắm vào hắn

Người kia rất gầy, toàn thân khoác một bộ áo lông màu trắng rất quý báu… hòa mình vào trong tuyết…

…đang cầm súng… ngắm vào Khánh đế

… trên Thương Sơn, hắn đã tập rất nhiều…

Rắc một tiếng vang nhỏ… biến thành một kinh lôi… xé rách không khí… mỹ lệ tia lửa phun ra

_ Chương 135: Thương Sơn có tuyết, kiếm có sương _

Oanh một tiếng… viên đạn xuyên qua vai hoàng đế…

Một viên thứ 2 liền theo sát mà đến…

~> thích khách cầm súng biết rõ phương hướng, tốc độ tránh né của hoàng đế… ~> hắn rất hiểu Khánh đế và nỗi sợ của Khánh đế đối với hòm……

~>> trừ phi… từng có 1 vị đại tông sư giúp hắn, nói chính xác hơn là huấn luyện hắn vô số lần

Khánh đế cuối cùng cảm nhận được một chút mùi vị sợ hãi tử vong

~> Hòm… cuối cùng xuất hiện

…toàn bộ hy vọng đều đặt ở viên thứ 2… nhưng… đã trượt…

Vì khi hoàng đế bị bức lui vào trong lầu, lầu kia lại có rất nhiều người, im lặng như âm hồn, mang trên mình những tấm chắn rất dày

~> đạn đã trúng tấm chắn

Trong lầu này, cho dù là 3 năm trước PN tại đây cũng đã k phát hiện ra trong lầu này có gì bất thường. Trong lầu từ rất nhiều năm đã có hơn chục người giữ những tấm chắn này đứng đây, tựa như âm hồn.

~> Hoàng đế vì sao chưa từng ra khỏi cung? ~ Hắn k dám ra khỏi cung vì hắn sợ hòm, cho nên hắn trốn trong cung. Mà khi đứa bé kia từ Đạm Châu trở về, hắn mới phát hiện ra Ngũ Trúc đã quên… cho nên hắn mới buông lỏng, mới thỉnh thoảng ra khỏi cung. Đại Đông Sơn 1 chuyến, hắn phải đem PN triệu hồi đến bên cạnh mình, bởi vì chỉ như vậy hắn mới có cảm giác an toàn

Tấm chắn đã trúng ngực hoàng đế… nhưng lệch…

Vết thương khi trước nhân cơ hội này toàn bộ rách ra… biến hoàng đế thành một người toàn huyết đáng thương

Mọi người k ai biết chuyện gì vừa xảy ra, chỉ có những người bên cạnh hoàng đế mới biết hoàng đế xảy ra chuyện

“Trẫm… chết… không được”

“Trích Tinh lâu”

“Toàn bộ giết”

~> Hoàng đế hôn mê

Phó thống lĩnh cấm quân đang chuẩn bị vung ra kỳ lệnh… ~> nát đầu

Một vị tướng lĩnh khác mới hô tiếp được vài chữ… ~> nát bụng

~>> Lầu thành loạn thành một mảng

Ở vào hoàng thượng k thể lên tiếng… k một ai có dũng khí dám giết PN

Một phó tướng khác lại định giơ cờ lệnh lên… ~> tắm máu mà chết

… im lặng… giống như chết…

Tiếp theo một khổ tu sĩ nữa định hành động… ~> mất mạng

~> đan xen giữa sự im lặng giống như chết là vài tiếng súng nữa vang lên

~> đây là một cái tuyên cáo khiêu chiến một quốc gia: ai dám động, người đó sẽ chết

Đám người PN phá vòng vây

Mà Diệp Trọng… từ đầu đến cuối vẫn im lặng… vì ngoài Khánh đế ra, người biết chuyện năm đó chính là hắn… hắn biết hòm cuối cùng xuất hiện… hắn nghĩ tới khi cô gái kia lần đầu tiên bước vào kinh thành, người đòi kiểm tra hòm chính là hắn…

Hắn thực ra cái gì cũng đều biết… hắn thấy bệ hạ k đúng… cho nên hắn trầm lặng… trầm lặng giống như chết

Tam hoàng tử đến

“Dựa vào Khánh luật, bệ hạ hôn mê k thể trông coi công việc. Ta là hay k… trở thành giam quốc”

“…. ngươi muốn nhìn vài danh tướng Đại Khánh ta đều bị trời đánh chết?”

“Tất cả mọi người rút lui”

Trích Tinh lâu – cao thủ trong cung đã chạy tới… nhưng người kia đã rời đi…

Tiểu tử thanh niên…

Phạm phủ

…. Nhược Nhược bước vào bàn ăn… trên tay cầm đũa rất ổn định, một chút run rẩy cũng k có…


_ Chương 136: Giả sơn _

Tin tức PN ám sát hoàng đế truyền ra ~ kinh thành giới nghiêm, lùng sục truy tìm thích khách

Trọng thương nặng PN… ở nơi nào?


NBV

PN khi ra khỏi hoàng cung, PN vì để dụ đi cao thủ truy kích đã tách ra khỏi đội ngũ thích hách, chỉ còn 1 mình… vậy mà, vẫn tìm k thấy

Ngôn Nhược Hải

Tòa giả sơn trong vườn

PN… kinh mạch đã vỡ nát, chân khí tiêu tán… vô cùng đau đớn… muốn tiếp tục dựa vào chân khí để phục hồi lại như hiện tại, chỉ sợ 30 năm nữa hắn vẫn là 1 phế nhân…

Lúc đó, khi phát súng thứ nhất nổ ra, PN đã tỉnh lại. Khi mọi người còn k biết có chuyện xảy ra thì PN đã rõ ràng, hắn cũng đoán được phướng hướng đạn bay đến là từ đâu

(((ở đây có một tình tiết nữa khác phim: trong phim Ngũ Trúc k biết đến súng, k biết dùng súng. Trong truyện thì Ngũ Trúc biết, còn đi huấn luyện người khác)))

PN biết Ngũ Trúc sắp phải đối mặt với kẻ thù lớn mạnh nên hắn k suy nghĩ gì việc Ngũ Trúc mang hòm đi

Mà… PN cũng k biết là ai đã nổ súng

10 cửu phẩm ám sát hoàng đế… chết chỉ còn 5… 4 cửu phẩm kiếm lư : 1 chết trong trận mưa tên, 3 chết trên đường cố gắng bảo vệ PN, đưa hắn đến nơi an toàn

NBV phát hiện ra PN ~ PN lại trốn trong mật thất dưới tòa giả sơn trong vườn Ngôn phủ, Ngôn Nhược Hải giúp che dấu hắn đi và mang thuốc và đồ ăn nước uống đến cho hắn

Tòa giả sơn

“ - … ta k thể để cho ngươi đi Bắc Tề

- Ta k đi Bắc Tề, ta chỉ đi du lịch Thần Miếu…”

Thương lượng

“… của công… Trên ghế rồng chỉ là một người, chớ lấy hắn để biểu hiện cho ý chí thiên hạ…”

“ Viện này là Diệp Khinh Mi lập nên, là Trần Bình Bình để lại cho ta, hoàng đế hắn dựa vào cái gì mà lấy là của hắn, ngươi có tư cách gì nói với ta những lời nhàm chán này?”

“… GSV là dùng để giám sát hoàng đế…”

NBV đã quyết định muốn PN hôm nay nhất định phải chết… PN lại căn bản k thèm để ý đến hắn

Ngôn Nhược Hải đến… cảnh cáo NBV… đưa cho hắn vài bức tấu thư lấy từ trong Tĩnh Vương phủ…

~> đấy đều là thư DKM viết cho hoàng đế… NBV đã dùng 3 ngày 3 đêm đọc hết toàn bộ… hắn ngộ được cái gì đó


Nhược Nhược lại bị tiếp vào cung chữa trị cho hoàng đế

~>>> Nổ súng… chính là Nhược Nhược

~> đáng buồn cười là: hoàng đế bị thương, bị 2 anh em PN và Nhược Nhược làm cho bị thương… lại cứ là Nhược Nhược đi cứu sống

~ Bệ hạ suýt nữa chết ở chính mình ám sát, mà lúc này chính mình lại muốn đi chữa trị cho hắn… cuộc đời này ban đầu chính là làm trò… ~

Mấy ngày này Lý Hoằng Thành vẫn mặc kệ hiềm nghi, ngày ngày ở Phạm phủ bảo vệ Phạm phủ

Hoàng đế ngoài tập trung truy sát PN và truy tìm hòm ra thì hầu như k làm chuyện gì cả, Phạm phủ chỉ bị giam lỏng, những thích khách khác tham gia ám sát cũng coi như k tồn tại,… những người PN muốn bảo vệ, đều tương đối yên ổn…

Hết KDN 18

Chuyển KDN 19

~ … trên đời này, có ai ngoài ca ca có thể làm cho một vị mạnh mẽ quân vương, sau khi bị ám sát vẫn bị bức bách đè xuống phẫn nộ ~


Khánh quốc triều đình loạn một mảng, Hồ đại học sĩ phải liều cái thân già đi trấn áp…

Thích khách… một người cũng vẫn k bắt được, bản thân PN và Ảnh Tử thì đến cả bóng dáng cũng k thấy

Mà cách hoàng đế đối xử với việc ám sát lại thì lại càng làm người ta mụ mị đầu óc: hoàng đế muốn giết PN đến phát điên rồi, nhưng… Nhược Nhược lại suốt ngày dán bên người hoàng thượng, Phạm phủ như chưa hề có chuyện gì xảy ra, Uyển Nhi vào cung chăm sóc, kể chuyện cười cho hoàng đế thoải mái,…

Qua gần 1 tháng… cuối cùng cung vua truyền đến tin tức: PN trốn tại Ngôn phủ bị lộ

Bao vây Ngôn phủ

“ – Có chuyên gì xảy ra vậy?

- Chẳng nhẽ ngươi k biết chuyện gì xảy ra”

~> Bán đứng PN chính là Trầm tiểu thư ~ nàng ta vẫn hận PN vì cái chết của Trầm Trọng

PN đã biến mất… mật thất như chưa từng có người

Lúc này… PN đã yên vị ngồi trên xe, được cha con Ngôn Nhược Hải đưa ra khỏi kinh đô an toàn

Hắn lúc này… vẫn tương đối là một phế nhân… ít nhất 1 năm mới có thể hồi phục được

PN có 1 phong thư muốn chuyển đến hoàng đế: muốn 2 bên tuân thủ hiệp nghị,… còn có ~ Hơn nữa chúc bệ hạ thân thể an khang, bảo trọng nhiều hơn ~ ((è))

Qua vài ngày, PN đến biên giới Bắc Tề, Vương Khải Niên đón hắn

“ - Nghe nói nơi đó k phải nơi để cho người đi, với lại, cũng k có mấy người đi, phàm là người dám đi… đều chết

- Ai nói đều chết…”

~> PN thực sự chuẩn bị đi Thần Miếu

“… trên đời này còn ai dám ngăn cản ngài ý nhỉ? Dám ngăn cản ngài, ngoài bệ hạ ra, chỉ sợ còn lại toàn bộ đều chết”

“ – Đi như nào?

- Hướng Bắc, luôn luôn hướng Bắc, một mạch hướng Bắc”

Hết Chương 137, Q7

¬_ Chuyển_

Bạn đang đọc Khánh Dư Niên Bản Cut của Miêu Nị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi DaisyLu
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 101

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.