Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tử lộ?

Tiểu thuyết gốc · 1577 chữ

" hệ thống khả năng che dấu tu vi của ta có thể che dấu được đến cấp độ nào " đang trên đường đi về Liễu gia thì hắn hỏi hệ thống

" keng! thiên đạo nơi đây rất mạnh mà hệ thống mới chỉ cắn nuốt được một chút pháp tắc nơi đây nên chỉ cần là đấu hoàng sẽ nhìn ra được tu vi của túc chủ " hệ thống đáp

" ừm! xem ra sau này phải cẩn thận hơn rồi " mặc dù đấu hoàng toàn là thần long đầu đuôi không thấy nhưng ai mà biết được lúc nào bọn họ hiện ra rồi làm thịt hắn chứ, cẩn tắc vô áy náy

" mà ngươi nói là một lá bài bất kì trong thế giới yugio, không lẽ... " hắn đã luôn thắc mắc điều này suốt cả buổi tối mà không có cơ hội để hỏi nên giờ nhất quyết phải làm rõ cái hiếu kỳ của hắn

" keng! đúng vậy thế giới đó đã bị chúng ta thôn phệ trở thành một trong các thuộc địa của ta là đòn bảy để chúng hệ thống thôn phệ các thế giới khác " nói đến đây hệ thống có vẻ kiêu ngạo như thể là cô đã làm vậy

hắn cảm giác mình càng biết nhiều thì sẽ càng nhanh chết nên cứ để thời gian sô đẩy đi, không hỏi nữa mà dồn đấu khí xuống phần chân gia tốc [ bắt tước công] lên cực hạn lao vút về phưong xa

" ta phải về thông báo với thiếu gia! " sau khi Liễu Linh đi được khoảng một lúc thì chỗ cũ của hắn hiện lên một bóng người, hắn nhìn theo hướng Liễu Linh chạy đi nở một nụ cười vặn vẹo rồi ẩn vào trong màn đêm biến mất

cùng lúc đó, trong một tửu điếm nhỏ gần Thúy Hương Lâu trong một căn phòng kín có bốn bóng ngừi hai nam hai nữ, hai cô gái thì quần ao gần như không còn để lộ ra một mảng lớn tuyết trắng da thịt nép vào người thanh niên đang ngồi trên chiếc ghế rộng hai tay quài ra hai bên ôm lấy hai cái mỹ nhân mê người đồng thời còn không ngừng đi loạn khiến hai cô gái mặt mũi đỏ ửng, hai mắt mê my miệng thì không ngừng ngân nga ra thứ tiếng sục sôi huyết dịch,

đằng sau thiếu niên chính là một cái trung niên nhân tựa như đang nhắm mắt dưỡng thần, nhưng hơi thở ồ ồ đã bán đứng hắn cho thấy hắn đang xuân mộng

nếu Liễu Linh ở đây sẽ nhận ra được ở đây chính là bọn Đổng Nguyên

bỗng ở cửa truyền vào tiếng nói khiến cho Đổng Nguyên không thể không buông ra hai cái mỹ nữ cho họ lui xuống ,rồi hạ lệnh cho người truyền tin đi vào

" thiếu gia, kẻ mà ngài muốn tìm đã đi ra rồi ạ! " một kẻ mũi dài cằm nhọn trưng ra cái vẻ mặt nịnh hót nói với Đổng Nguyên

" đã điều tra kĩ chưa " Đổng Nguyên mặc dù hưng phấn nhưng hắn cũng không ngốc, hắn phải tìm hiểu xem kẻ đó có bối cảnh gì không rồi mới động thủ dẫu cho Đông gia rất mạnh nhưng cũng không phải vô địch rất nhiều thế lực dễ dàng diệt cả nhà bọn hắn nên hắn không thể không cẩn thận được

" đã điều tra kĩ! kẻ đó đến đây chỉ có một mình không có bất cứ kẻ nào đi theo! bây giờ là thời cơ vô cùng tốt để động thủ " liếm liếm lưỡi tên mang thông tin hình như là đang tưởng tượng ra một cái mĩ vị đang bày trước mặt hắn mà không phải là một con người

" vậy thì động thủ! ta phải làm cho những kẻ coi thường Đổng gia ta phải đi chầu Diêm Vương " nghe xong tình báo, hắn nghĩ ngợi đôi chút rồi quyết định động thủ, hướng về phía Liễu Linh đi ,truy tới

Ở một cánh rừng vắng vẻ, thi thoảng còn nghe thấy tiếng quạ kêu báo hiệu một thứ già đó chẳng lành sắp sảy ra, Liễu Linh đang vận dụng [ bắt tước công ] nhảy trên những cành cây như một chú chim tước vô cùng nhanh nhẹn và linh hoạt hướng về Liễu Gia bỗng hắn dừng lại giữa một bãi đất trống trước mặt là một cái cây đại thụ dã chết héo ,gió lạnh kết hợp với khung cảnh lúc này toát ra một cỗ hàn khí chạm tới tận xương tủy của những người quan sát

" chư vị bằng hữu nếu đã đến thì không biết có thể hiện ra nói đôi lời " ánh mắt như găm chặt vào cái gốc cây đại thụ trước mặt Liễu Linh hằn giọng nói, đồng thời cũng bí mật thôi thúc đấu khí vào cánh tay đang để sau lưng nhằm một lời không hợp liền động thủ

" khặc khặc! giác quan cũng nhạy bén đấy! xưng tên họ đây sẽ là lần báo danh tính cuối cùng của ngươi đó " sau khi nghe thấy tiếng nói của Liễu Linh thì cả khu vực như mất đi âm thanh trong một thời gian ngắn thì có tiếng cười quái dị vang lên theo sau đó chính là đám người Đổng Nguyên bước ra cười nói

trừ tên Đổng Nguyên và cái trung niên nhân luôn gắn vào đít của hắn ra thì có thêm ba tên thanh niên nữa, theo như ba động đấu khí phát ra thì tên chính dữa trong ba tên mạnh nhất ba tinh đấu giả, hai kẻ còn lại đều là một tinh đấu giả nhưng mùi vị huyết tinh nhàn nhạt trên người bọn hắn chứng tỏ bọn hắn cũng rất nguy hiểm ngang cấp rất khó bị đánh bại, không như cái tên phế vật Mộc Lâm

ở trong một căn phòng nọ trên một cái dường nào đó có một tên thiếu niên khắp mình đều là vết thương đang ôm một con gấu bông chìm vào mộng đẹp thì trợt hắt xì rơi xuống giường cái

" Rầm! mẹ nó tên.nào mắng lão tử ! chán sống rồi à! " có lẽ do bị nát mộng đẹp nên thanh niên mắng chửi ầm ĩ khiến cho những người gian phòng bên cạnh sắn tay áo chạy sang quan tâm đôi chút

" ồ..! đây chả phải là Đổng thiếu gia à, đêm hôm như vậy mà không lăn về nhà đi không sợ phụ mẫu lo lắng sao " Liễu Linh sau khi thấy rõ người đến thì châm chọc

" nói thoải mái đi! dẫu sao ngươi cũng sắp không nói được nữa rồi! thất phu vô tội hoài bích có tội! giao ra nạp giới của ngươi ra đây thì nếu tâm trạng ta tốt sẽ cho ngươi chết sảng khoái ! " không những không tức giận mà Đổng Nguyên lại vô cùng lý trí phất tay cho ba tên lâu la bao quanh Liễu Linh lại, hắn không ngốc biết tên này có được nạp giới một món đồ xa xỉ mà chỉ có chân chính giới thượng tầng mới có thì thân phận của kẻ này tương đối bất phàm đã lỡ đắc tội rồi nên hắn ngay lập tức phân người đi điều tra khi biết Liễu Linh đi một mình thì hắn ngay lập tức đi truy bắt diệt sát vừa không sợ bị báo thù lại còn kiếm được một bút tài phú thì cớ gì không là cơ chứ

hơn nữa hắn còn thuê chuyên biệt những tên tuyệt đối thân tín của mình còn có một vị đai đấu sư áp trận nữa khiến hắn vô cùng tự tin mà đứng nói truyện với Liễu Linh

" ồ ...!hoá ra lại là chữ tham à! các ngươi có biết ta nếu thoát ra thì các ngươi có kết cục như thế nào không " Liễu Linh vẫn nhàn nhạt nói không thấy bất kì dấu hiệu sợ hãi nào như thể kẻ chết ở đây không phải là hắn mà là Đổng Nguyên đám người

" rượu mời không uống muốn uống rượu phạt! giết hắn! " không dài dòng lướt thướt, vô cùng quyết đoán Đổng Nguyên ngay lập tức hạ lệnh diệt sát tránh đêm dài lắm mộng

" Lý thúc, Diệp thúc ba tên tép rui này giao cho ta, hai người ta muốn tên Đổng nguyên kia còn sống ! " khi cả ba tên thanh niên đang lao đến Liễu Linh thì hắn quát lạnh , rồi phía sau hắn trong một bụi rậm lao nhanh ra hai bóng người quấn lấy hai người Đổng Nguyên, hắn không phải não tàn đến chỗ nguy hiểm như vậy mà không chon bị một hai thì không biết lúc nào mình mất xác đâu nên rời khỏi Liễu phủ thì hắn đã truyền tin đến cho đại tỷ phu yêu cầu hỗ trợ còn vì sao mà hắn không dẫn theo người Liễu gia đi thì nếu dẫn đi thì về mà Liễu phong biết được hắn đến nơi như vậy thì không lột một lớp da à hắn đâu có ngu

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.