Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Dạ

Tiểu thuyết gốc · 2627 chữ

kẻ mặt mày dữ tợn long hành hổ bộ vác trên vai một thanh cự đao có vẻ rất nặng, người thì râu tóc nhồm nhoàm quần ao rách rưới bốc mùi hôi thối lôi tha lết thết, cũng không thiếu kẻ dấu đi thân phận của mình như Liễu Linh nhưng hầu như có một quy tắc ngầm tác động vào làm những kẻ nơi đây chỉ quan tâm đến chính mình không có ảnh hưởng đến kẻ khác có lẽ họ khiêng kị cái gì đó nếu không thì đám người này tùy tiện nhặt một vị cũng là hạng người giết người hôi của cực ác tồn tại khiến thế nhân vô cùng đau đầu lại thu liễm như thế

" hệ thống sao còn chưa thông báo hoàn thành nhiệm vụ! " ẩn trong dòng người qua lại Liễu Linh lên tiếng thắc mắc

" keng! kí chủ chưa làm hắn từ bỏ ý đồ, thậm chí còn chấp nhất hơn nên xét chưa hoàn thành nhiệm vụ " hệ thống đáp

" không phải ta đã đem [huyết viêm hoa] đoạt tới tay sao, còn sỉ nhục bọn chúng nữa mà]" hắn khua tay múa chân biện giải

" keng! hệ thống không có nghĩa vụ giải đáp cho kí chủ lưu ý thời gian tính đến lúc bình minh nếu túc chủ vẫn chưa hoàn thành sẽ phải chịu chừng phạt " giọng điệu hả hê hệ thống nói

" thôi nếu hắn đã đánh chủ ý lên ta thì sẽ sớm xuất hiện thôi, giờ đi tìm cũng phí công " vô cùng bất đắc dĩ, hắn đành từ bỏ

lại đi sâu vào bên trong các gian hàng càng lúc càng thưa thớt nhưng chất lượng lại không cùng một cấp bậc với bên ngoài, tùy tiện nhặt một cây dược liệu cũng là tam phẩm, tùy tiện chọn một cuốn công pháp đều là huyền giai hạ phẩm nhưng chắc toàn là các mặt hàng không chính chủ ( do cướp bóc, trộm) nên không thể tự tiêu thụ hay mang ra bên ngoài bán được nếu không tìm đến phòng đấu giá mễ dặc nhĩ cũng kiếm được kha khá rồi , Liễu Linh hắn trên đoạn đường này cũng căng mắt bựt hết công xuất hệ thống ra mà rò xét cũng chả thấy cuốn công phap hệ hoả noà như ý duy nhất gặp đứng một bộ cao cấp nhất cũng mới là huyền giai trung phẩm, làm hắn cũng chỉ thu hoạch được vài gốc tam phẩm dược liệu hắn sợ mua bốn phẩm thì lúc tìm thấy công phap thích hợp lại không đủ tiền kể ra hắn cũng không muốn mua gốc [ huyết viêm hoa ]đấy đâu nhưng vì vơ vét điểm đối đoái hắn không thể không làm thế được, đúng là kiếp nghèo mà

" keng! phát hiện tứ giai ma thạch " đang đau khổ than vãn thì hệ thống hiện ra và nói

" ách! tứ giai ma hạch có đổi được nhiều đối đoái điểm như dược liệu không? " hắn ta cũng thật thắc mắc bởi vì qua nhiều lần giao dịch với hệ thống thì hắn cũng biết được là dược liệu tiêu thụ nhanh nhất giá cũng khá cao cũng chỉ kém hơn một chút so với công pháp và phap thuật nhưng lại có rất nhiều nên buôn bán dược liệu rất lời còn ma hạch hắn chưa bán bao giờ

" keng! không thể nhưng lại có thể tăng cấp một chút cho [ xuyên tâm thủ] của kí chủ " hệ thống đáp

" hả! giải thích kĩ hơn đi " như hai lúa mới lên phố, Liễu Linh đành gãi đầu gượng gạo hỏi

" keng! haizz! túc chủ có phả fan đấu phá không đấy! ma hạch là nơi tập chung toàn bộ tinh hoa năng lượng của ma thú không phải ma thú nào cũng có lên cấp càng cao xác suất có ma hạch càng lớn, nhưng nguồn năng lượng ấy lại ẩn chứa rất nhiều huyết tính và sát khí của ma thú nên không có ai có thể chực tiếp hấp thu ma hạch được để tránh đánh mất bản thân, nhưng túc chủ lại khác " giọng nói rất bất đắc dĩ của hệ thống vang lên

" [ xuyên tâm thủ] cần sát khí và huyết tính của ma thú! " được hệ thống dẫn dắt, Liễu Linh vô ý thức nói ra

" keng! chính xác nhưng không có thưởng "

" khà khà! xem ra chuyến này đi cũng thu hoạch không tệ nha " đang nói truyện hắn cũng hướng về phía gian hàng mà hệ thống nói tới

một gian hàng rất đơn sơ các mặt hàng tuỳ tiện bầy trên một tấm vải cũ đã bạc màu, lão bản là một đại hán râu tóc xùm xuề có lết thết ( chắc lâu ngày chưa tắm) lưng khoác một cái áo da hổ để lộ ra hai cái bắp tay lực lưỡng đang ôm đến một bả cự đao nhìn tuy cũ kĩ nhưng lại loé lên hàn quang lạnh gáy, bộ dạng như vậy cũng không phải là hiếm ở nơi đây nhưng hắn ta bị thương một vết thưong rất lớn ở bụng tuy đã được băng bó rồi nhưng có thể nhìn thấy được rất nhiều máu huyết đang thấm ra

tên này chắc là dong binh đoàn săn giết ma thú bị thương hay bị cưu nhân truy sát nên mới phải đem hết tài sản đến đây đổi lấy một đầu sinh lộ

nhưng cũng cùng hắn tiến đến gian hàng đó lại là hai bóng người trùng hợp là bọn hắn đều là hắc bào nhân không thấy được cụ thể dung mạo lẫn dáng người một lớn một bé

" thơm quá " khi đến gần nhỏ hắc bào nhân thì bay vào mũi Liễu Linh là mmotj mùi hương thoang thoảng như hoa nhài không nồng không nhẹ mang đến cho người nghe một cảm giác thư thái, hắn có thể khẳng định người tới là một mĩ nhân bởi đây không phải là mùi nước hoa mà là mùi hưong cơ thể, tui kiếp trước là cái trai tân nhưng cũng nghiên cứu vô cùng triệt để nếu không nhận ra thì quá mất mặt rồi

" công ... tiểu thư, người này tu vi rất sâu ta không nhìn ra được, người phải cẩn thận " lớn hắc y nhân truyền âm vào nhỏ hắc y nhân nhắc nhở, hắn sở dĩ khẳng định như vậy bởi vì hắn là cái tam tinh đấu linh để hắn nhìn không ra tu vi người thì chỉ có là đấu vương trở lên thôi nên hắn phát ra nhắc nhở đồng thời nhìn Liễu Linh với một ánh mắt kiêng dè Gia Mã Đế quốc chỉ có mười vị đấu vương thôi mặc dù thân phận của hắn không thể tiếp súc tới nhưng cũng biết một hai hắn có thể khẳng định vị trước mặt này không phải là vị nào trong số đấy , còn tu vi quá thấp thì với kinh nghiện nhiều năm chém giết của hắn đã rèn luyện ra một cái cảm giác lực vô cùng nhạy bén chỉ cần nhìn qua là phát giác như thế nào che dấu được

( để tác làm rõ với ae : cái nơi khỉ ho cò gáy này không thể nào biết được đến quá nhiều thông tin về giới thượng tầng được vì mấy thằng cường giả đều phắn đi nơi khác rồi nên ai nói cho họ

vd: trong nguyên tác thì hầu hết tất cả Gia mã đế quốc cũng chỉ biết có mỗi đấu tông là cao nhất thôi, Vân Sơn cũng là được Vụ hộ pháp cung cấp chút thông tin mới biết được trên đấu tông là đấu tôn, cả cái trung châu cũng chỉ có được vài người nghe nói sơ qua về bát đại cổ tộc ví dụ như Băng tôn giả lúc vây bắt TiểuY Tiên

vì vậy kết luận ở cái thời đại tin tức tắc nghe này không giống với thời đại 5G của mình càng nhỏ yếu thì biết được thông tin càn ít càng không thẻ biết được đén các loại bí pháp động phủ,..... vv

nên cái lớn hắc bào nhân đấy có thể khẳng định Liễu Linh tu vi cao hơn mình mà không phải là che dấu đi bởi vì nhận thức của hắn có thể còn chả biết bí pháp che dấu là cái gì thậm chí biết cũng chỉ là bí pháp bậc thấp thôi không thể che dấu hoàn mĩ như vậy được )

" không biết vị tiên sinh đây cũng là vien tứ giai ma hạch này mà đến " duỗi ra nón tay thon dài trắng muốt như bảo thạch nhẹ nhàng chỉ vào vien ma hạc to bằng nắm tay nhẹ giọng cường hỏi, lanh lảnh như chuông bạc khiến cả lão hán và Liễu Linh không nhịn được tâm hồn bất định

" tuyệt đối là mỹ nữ !" cơ hồ cùng lúc cả hai cùng nghĩ tới

" phải! kính xin vị tiểu thư này nhường ta một bộ mặt ta sẽ dâng một cái hậu lễ " giọng nói khàn khàn như một lão nhân, Liễu Linh chắp tay trong ống tay ao rộng thùng thình nói, đồng thời còn không ngừng dò xét lấy vị mĩ nữ trước mặt nếu đã là cái mĩ nhân đi đằng sau còn là cái hậu vệ tu vi cũng rất xâu mang cho hắn một cái áp lực lớn hơn nhiều so với cái lão giả đi theo Đổng Nguyên, chí ít cũng là một cái đại đấu sư thì không thể là người bình thường được

" keng! túc chủ có muốn điều tra thân phận của hai người trước mặt này không, chi phí mỗi người 100 đối đoái điểm " bỗng hệ thống nhắc nhở

" còn có cái này! điều tra " ngơ ngác trong giây lát thì hắn liền chấp nhận đối với hắn 200 điểm trả khác nào một sợi lông với lại hắn cũng thật tò mò về thân phận của vị mỹ nữ này

" keng! Yêu Dạ công chúa tuổi mười bốn tu vi năm đoạn đấu khí, thuộc tính lôi "

" keng! Lưu Cương tuổi bốn mươi năm tu vi tam tinh đấu linh, thuộc tính đất "

( mọi người đừng thắc mắc tại sao Yêu Dạ lại chỉ có năm đoạn đấu khí, trong nguyên tác cô còn chả tu luyện được cơ đây là tác suy đi tính lại rồi nên mới dặt như vậy)

" tê! hoá ra là một trong tam đại mỹ của đế đô Yêu Dạ công chúa " hít một ngụm khí lạnh mới bình ổn được đến tâm tình của hắn, mặc dù tu vi của Yêu Dạ không cao nhưng có tam tinh đấu linh đi theo đít thì thân phận địa vị không phải là hắn có thể chọc nổi

" vậy xin đa tạ! " lại chắp tay thành quyền hướng về phía Yêu Dạ cảm tạ

từ nãy đến giờ đại hán không nói một lời nào vì thân là một cái già đời hắn biết một số quy tắc ngầm mà hắn chỉ cần bán đi còn bán vào tay ai cũng chả liên quan gì tới hắn

" một vien chữa thương đan dược ít nhất tam phẩm " lúc này đại hắn mới mở miệng nói chuyện

" quả nhiên " hết thảy đều nằm trong dự đoán của Liễu Linh, mặc dù cấp bốn ma hạch quý hiếm nhưng cũng không thể quá đắt được, đại hán cũng tự biết lấy mình chỉ đổi một quả tam phẩm còn là chữa thương đan nên giá trị cũng không tính quá mức

" được! " vung tay ra một cái bình ngọc bay vào tay đại hán hắn cũng không khách khí thu vien ma hạch đấy vào

đại hán tiếp lấy bình ngọc mở ra hít vào một ngụm thì đôi mắt loé lên tinh quang rồi quay lại gật đầu với Liễu Linh xem như là xác nhận

viên [ tụ huyết đan] đấy là món quà sinh nhật mà Liễu Phong đã tặng cho hắn giá chí ít cũng phải năm mươi vạn kim tệ tuy rằng xuất huyết có chút nhiều nhưng hắn thu về cũng rất lớn lên tâm trạng thăng bằng không ít

" vị cô nương này đa tạ !

" hắn cũng biết chắc rằng nơi đây không có công pháp phù hợp với hắn nên vien ma hạch cấp bốn này xem như là thu hoạch lớn nhất của chuyến đi lần này nên việc mua là bắt buộc

" không có chi " mặc dù nói thế nhưng Yêu Dạ lại vẫn cứ nhìn chăm chú vào Liễu Linh như thể đang nói " quà của ta đâu! " ,cô cũng không ngốc biết đây là một vị đấu vương đã ngoài cơ duyên như vậy mặc dù cô là công chúa cũng không thể lãng phí cơ duyên này được, hơn nữa lăn lộn cái quen mặt thậm chí thu nạp luôn vị đấu vương này lại thì thực lực của Gia Mã hoàng thất cô sẽ tăng mạnh thậm chí chèn ép được Vân Lam Tông

" khụ khụ ! đây coi như là món quà gặp mặt giữa chúng ta vậy ,hẹn ngày tái ngộ " bị nhìn như vậy khiến cho tấm mặt mo của hắn đỏ ửng vì xấu hổ, nghĩ nghĩ một chút mới đổi từ thương thành ra một khối [ lôi tinh nguyên] cỡ bé nhưng cũng tốn của hắn một vạn điểm rồi ném cho Yêu Dạ rồi cong chân chạy mất hút

" Lưu thúc có nhận ra đây là cái gì không " vuốt ve một vien màu lam bảo thạch to như quả trứng ở trong tay ,cô quay người lại hỏi ý kiến Lưu Cương, không tính công dụng của vien đá này như thế nào nhưng vẻ ngoài lấp lánh của nó có sát thương chí mạng vô cùng đối với thiếu nữ hơn nữa lại còn lôi kéo được quan hệ với một cái đấu vương đã ngoài khiến cô nở một nụ cười thoả mãn khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải chố mắt, chỉ tiếc không ai có phúc phận ấy

" công chúa! thứ cho thuộc hạ vô năng, lão nô chỉ biết nó ẩn chứa rất nhiều năng lượng là cái bảo bối " gãi gãi đầu hắn cũng cảm thấy rất mất mặt nhưng nghĩ đến tu vi củ đối phương thì chỉ có thể đổ cho mình ngu dốt không biết thôi

" đi chúng ta về! có lẽ gia gia có thể nhìn thấy điều gì đó " đừng có mà thấy cô nhỏ tuổi mà dễ dàng cả tin, cô được bồi dưỡng làm người thừa kế hoàng thất nên thế nào mà ngây thơ cho được ngược lại tâm cơ của cô rất sâu có thể ép đến các bậc đại não cũng phải chịu thiệt thòi thì lý nào lại cả tin một kẻ xa lạ hơn nữa lại là gặp ở chợ đen cơ chứ

( sẽ không có kiểu ntr main hoặc main bị giết người thân đau nha cùng lắm bị ăn hành đôi chút thôi, cảnh báo ae sắp tới đoạn đường quanh co nên Anh em bám trắc vào nha nếu không thì.... hắc hắc)

Bạn đang đọc Isekai Tai Dau Pha sáng tác bởi goodguy5615743
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goodguy5615743
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.