Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyển 1.chương 54 Long Thiên Tỉnh Dậy

Tiểu thuyết gốc · 896 chữ

Rẹt.....đột nhiên không gian xuất hiện một khe nứt,một đầu cốt thương từ khe nứt từ từ chui ra.

Lò đan run run,có vẻ rất khẩn trương,nó lượn lờ có vẻ đắn đo rất nhiều,keng keng tiếng kim loại vang lên,Hoàng Kim Cốt Thương đã ló đầu ra hơn phân nữa,thấy vậy,lò đan bật cả nắp lò,oành....một tiếng nổ vang,lò đan phá đá bỏ chạy,thoáng cái đã không thấy đâu.

Xuân Thu lão nhân bị giật mình tỉnh giấc,hắn cả kinh bật dậy,thấy một hình ảnh mơ hồ,keng keng....một tiếng vang thanh thúy trong linh thức,bịch......Xuân Thu lão nhân không hiểu chuyện gì bị ngất đi,còn chưa tỉnh được 2 giây nữa.🤧(rip Xuân Thu lão nhân)

Lúc này,giữa trán Long Thiên xuất hiện một hình tiểu thương,ánh sáng vàng kim chói lóa,đột nhiên hắn bật dậy,mở mắt ra,một thanh kim thương xuất hiện trong tròng mắt,nhìn thẳng vào Hoàng Kim Cốt Thương.

Lũ hỏa ngư phía ngoài cũng bị động tỉnh ở đây hấp dẫn,chúng nó nhanh chóng kéo nhau tới,nhưng thấy Hoàng Kim Cốt Thương thì đứng lại,không dám xông vào.

Hoàng Kim Cốt Thương liên tục phát ra tiếng keng keng,Long Thiên thì vẫn nhìn chằm chằm nó,ánh mắt chứa hình kim thương lập lòe.

Hình như là đang có một cuộc giao tiếp không lời nào đó,một lúc lâu,cuối cùng Hoàng Kim Cốt Thương cũng phản ứng,nó uốn éo như rồng,bay thẳng về phía Long Thiên.

Ngỡ như sắp đâm thủng Long Thiên,thì thình lình Hoàng Kim Cốt Thương từ từ biến mất,giống như hòa nhập vào cơ thể của Long Thiên vậy,quỷ dị vô cùng.

Thấy Hoàng Kim Cốt Thương biến mất,đám hỏa ngư như trút được gánh nặng,rồi dữ tợn phóng nhanh,há miệng toàn là lửa của mình,tấn công về phía Long Thiên.

Long Thiên vẫn đơ người ở đó,có vẻ đã bị đứng hình trước mấy trăm con hỏa ngư đang xông tới kia,cứ ngỡ cảnh tượng máu me tung té sẽ diễn ra.

Nhưng như thế thì hết truyện,ánh mắt Long Thiên lóe một cái,một vệt sáng nhanh như chớp,lé qua những con hỏa ngư,chúng nó tiếp tục bơi thêm một đoạn,thì bịch...bịch.. ..bịch... từng con hỏa ngư lần lượt ngã xuống,càng ở gần Long Thiên càng rớt sớm hơn,thoáng cái không còn một con nào trên không trung,toàn quân bị diệt.

Long Thiên không biểu tình,thu hồi ánh mắt,nhắm nghiền mắt lại,từ từ nằm xuống,thoáng chốc không gian trở nên im lặng.

Mấy tiếng sau,Xuân Thu lão nhân ễ oải tỉnh dậy,suy nghĩ đầu tiên trong đầu hắn là lò đan khốn khiếp,hắn giật mình cảnh giác ngồi dậy,mở mắt ra.👁

Đập vào mắt Xuân Thu lão nhân 👴là cái lỗ to tổ bố,thông ra với bên ngoài,lập tức tóc tai dựng đứng,hắn cả kinh không biết chuyện gì xảy ra,đứng phất dậy,định tới nhanh chóng đánh sập,lấp nó lại.

Nhưng nhìn xuống lập tức càng kinh hãi hơn 😱,hỏa ngư nằm kính ở dưới đất,hắn không nhịn được giật lùi về sau,vấp Long Thiên mà ngã ngửa.

"Chuyện....chuyện.....chuyện gì........gì vậy"

Xuân Thu lão nhân không tin được,rốt cuộc lúc hắn ngủ quên,đã xảy ra chuyện gì,sao lại có cảnh tượng kinh ngạc như vậy khi hắn thức giấc chứ,à còn nữa,lò đan khốn khiếp kia đâu.

Quá nhiều câu hỏi khiến Xuân Thu lão nhân không thể tiếp thu,hắn cứng nhắc đứng dậy,đi lại nhìn kỹ một lần nữa,thấy đám hỏa ngư thật sự bất động mới yên tâm.

Đứng im bất động,Xuân Thu lão nhân cảm thấy chắc mình gặp ảo ảnh rồi,chắc đây là hiện tượng trước khi sắp lìa trần,nghĩ theo hướng này,có vẻ tất cả điều thông suốt.

Đột nhiên Long Thiên cựa quậy,cuối cùng cũng từ từ tỉnh dậy,thấy vậy Xuân Thu lão nhân càng chắc chắn thêm,đây có thể là ảo tưởng,ảo tưởng về những thứ tươi đẹp trước khi lìa trần.

Long Thiên mờ mịt mở mắt,hắn cảm thấy đầu óc ong ong,nhớ lại những gì mình gặp lúc ngất xỉu,thở ra một hơi,hắn nhìn thấy Xuân Thu lão nhân đang bơ phờ đứng trước mắt.

Long Thiên kỳ quái lên tiếng"Tiền bối,là người đưa ta đến đây sao,ta bị ngất mấy ngày rồi"

Xuân Thu lão nhân không trả lời,thở phào tiếc nuối lẫm bẫm"Như vậy cũng tốt,sống bấy nhiêu năm,điều hối tiếc nhất của ta,đó là chưa tìm được đạo lữ của đời mình"

Long Thiên ngơ ngác,chuyện gì xảy ra,ta đâu có hỏi người tiếc nuối cái gì,Xuân Thu lão nhân chẳng lẽ phát điên rồi 🤪,có suy nghĩ ở tầng số khác.

Long Thiên đứng dậy,tiếp tục gặn hỏi"Tiền bối,tỉnh táo lại,ta là Long Thiên đây"

Xuân Thu lão nhân gật đầu,lạnh nhạt nói"Ta biết,ngươi là Long Thiên,ta đã nhìn thấu tất cả,ta đang rất tỉnh táo"😌

"Rõ ràng không phải"Long Thiên thầm nghĩ trong lòng.

Xuân Thu lão nhân đột nhiên vung tay,tát về phía Long Thiên,thấy vậy Long Thiên vội phản ứng,bắt lấy tay của Xuân Thu lão nhân.

Xuân Thu lão nhân giật mình,nói"Ngươi không phải ảo ảnh sao"

Long Thiên thả tay Xuân Thu lão nhân ra,nhíu mày nói"Tại sao tiền bối lại nghĩ vậy,ta đương nhiên là người sống rồi"

........................3vvv3......................

Mọi người đang đọc truyện Huyết Tích,sẽ được cập nhập liên tục hàng ngày,hãy theo dõi để nhanh chóng nắm bắt những tình tiết sớm nhất,thân ái và nhớ like.👍

Bạn đang đọc HUYẾT TÍCH sáng tác bởi 3VvV3
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 3VvV3
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 14
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.