Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường hợp đặc biệt

Tiểu thuyết gốc · 1442 chữ

Chap 9: Trường hợp đặc biệt

Trấn Phượng Hoàng, bên trong một bệnh xá nằm trên giường là một người đàn ông đang nằm phè phỡn ôm tô bắp rang ăn ngon lành, cùng lúc này cửa phòng hé ra bước vào là một người phụ nữ tóc dài búi cao mặc bộ đồ zip đen khoác bên ngoài là một cái áo đen tuyền tà sau dài gần tới mắt cá chân, hai bàn tay thì nhét vào bên trong túi áo trừng mắt nhìn tên đang nằm trên giường. Vừa thấy thế tên này phóng dậy quỳ rạp đầu trên giường nói:

“Chào Kim Ngân sư tỷ, không biết cơn gió nào đưa sư tỷ đến nơi này?”

Người phụ nữ kia không ai khác chính là Kim Ngân giáo trưởng của học viện Tinh Nữ, thấy tên kia như thế Kim Ngân nhíu mày bước tới đưa tay cầm lấy tai của tên kia mà nhấc lên làm tên này ré lên, giọng bực mình nói:

“Từ Khôi ơi là Từ Khôi, đáng lý ra đệ phải đến học viện ngày hôm qua thế mà hôm nay tại sao lại ở đây hả? Làm ta không được theo dõi kì thi tuyển, tính tìm đường chuồn phải không hả? HẢ...?” – Giáo trưởng Kim Ngân quát

“Á, đau đau đau... Em có trốn đâu chỉ là bữa trước đi ngang qua nơi này gặp tai nạn phải vô đây thôi mà.” – Từ Khôi rên rỉ đáp

Lúc này giáo trưởng Ngân hừ nhẹ một tiếng, rồi buông tay ra sau đó Từ Khôi đưa tay lên vừa xoa xoa tai mình vừa rên rỉ được một lúc sau mặt hắn vẫn còn cay cú hắn lên tiếng nói:

“Nhưng tại sao tỷ một mực lại bắt đệ dạy học chứ, cho xin cái lý do cái đại tỷ à.”

“Bây giờ đệ muốn vui vẻ nhận lời, hay là vừa khóc vừa nhận lời đây?” – Giáo trưởng Ngân cười tà nói với vẻ mặt như sắp có án mạng tới nơi

“Ấy ấy... Xin nghe theo sự an bài của sư tỷ.” – Từ Khôi tái mét mặt mày đáp

“Vậy, chuẩn bị đi chúng ta về học viện ngay bây giờ.”

Nói đoạn, giáo trưởng bước ra ngoài bên trong phòng Từ Khôi vẫn còn cay cú nghĩ bụng: Bà la sát, tưởng ta sợ sao chỉ là dạy học thôi mà. Không lẽ cuộc đời mình lại chôn chân ở đây sao? Mị muốn được đi chơi. Sau đó, nghe tiếng bên ngoài vọng vào: “Nhanh lên!” hắn cuống hết lên mà thu dọn đồ đạc rồi bước ra ngoài leo lên xa ngựa mà tiến về học viện Tinh Nữ.

...................................

Học viện Tinh Nữ, lúc này trên đài khán và dưới sân đang không ngừng bàn tán về trường hợp của tên Phi bây giờ, giám khảo cũng hội ý với nhau một lúc rồi ra thông báo:

“Đặng Minh Phi, theo như giám khảo đã hội ý hãy thu liễm lại linh lực rồi bắt đầu lại bài kiểm.”

Cả một khoảng yên ắng Phi cũng chưa hiểu mô tê gì, nhưng hắn cứ rút tay lại một lúc sau đó rồi tiếp tục bài kiểm khi nãy. Hắn đặt tay lên cầu thủy tinh lần nữa cũng như lần trước cầu thủy tinh như hút lấy thứ gì đó xuất từ trong người hắn qua điểm tiếp xúc của lòng tay vào cầu thủy tinh, cầu thủy tinh lại sáng lên thêm lần nữa và kết quả cho ra là... xung quanh hắn không có một tí màng linh lực nào xuất hiện cả. Hắn trợn mắt há mồm, phía dưới đám thí sinh càng thêm ồn ào giám khảo lại thêm một phen hội ý, trên đài khán thì lúc này Thánh sư Khắc Cường nhíu mày suy tư. Sau một hồi thì giám khảo như là đã có quyết định về hắn, lúc này một vị giám khảo đứng lên tuyên bố:

“Đặng Minh Phi, không có căn nguyên linh lực.”

Phi sững sờ đứng trên bục mặt hắn đực ra, đám thí sinh phía dưới được phen xôn xao hơn bởi vì vốn dĩ là hầu như bất cứ ai trên đại lục này cho dù được xem là phế vật nhất hay trẻ em mới sinh thì vẫn có căn nguyên vẫn có thể xuất linh lực ra ít nhất thì cũng bao phủ được tinh cầu này, đằng này thì bao phủ cầu Phi cũng không làm được. Hắn thẫn thờ bước xuống bục kiểm, lúc này đám đông cũng dạt ra mở đường giống như lần của Hàn Y, hắn cũng chả thèm để ý xung quanh từng bước đi như vô định hắn biết là hắn đã phụ sự kỳ vọng của mẹ hắn, đám đông thí sinh thì cũng yên ắng nhìn hắn bước đi tới khi hắn khuất tầm mắt của mọi người. Kim quốc Thánh sư mặt càng thêm nghi hoặc hơn, bỗng nhiên có một học giả cất tiếng hỏi:

“Thánh sư liệu đây có phải là lần đầu tiên người thấy trường hợp đặc biệt như này?”

“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên ta thấy và trong tất cả ghi chép ta đọc chưa hề có trường hợp như này” – Khắc Cường đáp

“Tên tiểu tử này có thế là phế nhân trong phế nhân, nhưng mà...” – Thánh sư Khắc Cường nói với vẻ mặt đầy ngụ ý

“Mong được ngài chỉ bảo thêm.” – Học giả cung kính hỏi

Thánh sư Khắc Cường vắt tay ra sau lưng, rồi thở dài nói:

“Haiz... Như ngươi đã biết học viện này được bảo vệ bởi một lớp linh lực được duy trì từ bức tượng Giả Kim Tinh đằng kia, vốn dĩ việc một người không có căn nguyên linh lực là điểu khổng thể xảy ra, nhưng việc xuất hiện một người sở hữu linh lực mạnh đến mức mà có thể bao quát được lớp bảo vệ kia và người ở trong không thể cảm nhận hoặc nhìn được khi nó xuất hiện ngoài lớp bảo vệ. Nếu mà xuất hiện một kẻ tuyệt thế thiên tài như thế thì còn hà khắc hơn hơn là việc xuất hiện người không mang căn nguyên vốn đã chưa bao giờ xảy ra.”

“Thế thì tên tiểu tử kia thuộc loại nào thưa ngài?”

“Hắn là trường hợp đặc biệt nên ta không giám khẳng định điều gì” – Thánh sư lắc đầu đáp.

..................................

Hỏa quốc.

Quốc sư phủ, giữa sân là một người đàn ông nhìn tuổi đời đã cao đang xếp bằng dưới cằm là một nốt ruồi đen với cộng râu nhìn dê khỏi nói. Người đời gọi hắn là Đệ nhất quốc sư Hỏa quốc Trần Dần {tác: đây là hàng real nha, không phải hàng fake tiên tri vũ trụ nhá}, việc của hắn đang làm lúc này là dùng bí thuật cổ của mình để kiểm tra khả năng các thí sinh phát ra khi kiểm tra linh lực tại các học viện nói cho cùng chả khác gì gián điệp cả, vì các học viện trên đại lục đều thỏa thuận tổ chức thi cùng một ngày tránh trường hợp một cá nhân có thể thi 2 – 3 học viện. Hắn đã tia qua hết mọi học viện trên đại lục, riêng chỉ có học viện Tinh Nữ là hắn không tia được bởi lớp linh lực bảo vệ bao bọc học viện nhưng không vì thế mà hắn bỏ qua, lúc này thần thức của hắn cũng được gởi đi tiến thẳng tới học viện Tinh Nữ và khi tới gần hắn vẫn cảm nhận được cái lớp linh lực đó thế là thu thần thức về bởi vì mấy lần trước cố vượt qua lớp bảo vệ đó tốn bao nhiêu linh lực mà không thành mà lại phải nằm liệt giường 7 ngày hắn thấy không đáng. Hắn lẩm nhẩm:

“Kết giới còn lớn hơn trước nữa Bạch Kim Ngân vẫn đề phòng chắc chắn như vậy sao, không hổ danh là người Bạch gia”

Nói đoạn hắn sủi bọt mép, người giật giật mấy cái như bị kinh phong, rồi nằm sải lai ra đất bởi do tác dụng phụ của bí thuật cổ Ưng Nhãn sau khi sử dụng, ngay sau đó có mấy gia nhân vác cáng tới khiên hắn đi mà Trần Dần không ngờ tới rằng lớp linh lực đó do tên Phi tạo ra trong lúc hắn làm bài kiểm.

Bạn đang đọc Huyết Thập sáng tác bởi ĐệNhịQuốcSư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐệNhịQuốcSư
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.