Kiểm tra linh lực 2
Chap 8: Kiểm tra linh lực 2
Thiên Địa hội
Bang chủ Thiên Địa hội đang đứng trên một đài gác vắt tay ra sau lưng phóng con mắt ra một nơi nào đó xa xăm và thở dài một tiếng, thấy thế một người phụ nữ toát ra ngoài vẻ cao quý ngồi khép nép ngay bên cạnh lên tiếng:
“Chàng không cần quá lo lắng cho hài nhi đâu, thiếp nghĩ con mình cũng lớn rồi nên để con bước trên con đường của riêng nó thì mới thực sự tốt nhất.”
“Có lẽ vậy, chỉ cầu mau rằng nó không theo con đường của ông nội nó là được. Nhưng mà với tính cách như giờ của nó thì. Hầyyyyy......” – Bang chủ Trần Hãn gật đầu ca thán.
“Ách xì...” – Trần Mão hắn hơi một cái
.............................
Học viện Tinh Nữ
Sau màn chào sân cực ấn tượng của một học viên mang tố chất thiên tài thi bài kiểm tra vẫn tiếp tục diễn ra với sự cuồng nhiệt hơn hẳn bởi vì họ muốn chứng mình rằng mình cũng không thua kém bao nhiêu. Các thí sinh cứ lũ lượt tiến lên kết quả trả về đa số là trung bình và khá, lúc này Lưu Thiên Bảo đang ngồi bệt xuống đất chống tay ngược ra sau mặt ngửa lên trời gặm cây quế nhỏ nhỏ trong miệng hắn không mấy quan tâm đám kia tố chất gì tại trong đầu hắn đang nghĩ về chuyện khác. Lúc này giám thị xướng tên:
“Ngô Hạo Thiên bắt đầu thi, Lưu Thiên Bảo chuẩn bị.”
Lúc này hắn ngồi phốc dậy, tiến đến gần bục không bao lâu thì tới lượt hắn lên thi. Hắn đặt tay vào quả cầu thì cũng như bao lần khác quả cầu sáng lên cái lại vụt tắt rồi xuất hiện vòng linh lực xung quanh, trong lúc hắn thi thì ở dưới có một thanh niên đeo mắt kính nhìn hắn chăm chăm giống kiểu đã gặp ở đâu rồi thì phải.
“Tố chất: Khá” – Giám khảo nói lớn
Thiên Bảo lặng lẽ bước xuống khỏi bục thi, sau đó hắn phi thẳng tới nhà ăn trong học viện kêu ngay cái món mà hắn nghĩ từ chiều trong đầu đó là Kẹo bông gòn, hắn nghiền món này lắm mà tới lúc bắt đầu thi thì hắn mới thấy món này thế là cứ ngồi tư tưởng về nó cả buổi chiều giờ thì kiểm tra xong rồi hắn tha hồ mà ăn.
Cũng ngay vào lúc này, tên Phi mới bắt đầu từ trong phòng vệ sinh đi ra nhìn bản mặt hắn lúc này khác gì con ma đói đâu, mặt xanh lét xệ xuống hắn xả gần như toàn bộ mọi thứ trong bụng hắn và đây cũng là lần cuối cùng thấy hắn ăn hột vịt lộn. Hắn lảo đảo bước ra ngoài, làm ngụm nước lấy hơi sau đó hắn nghỉ ngơi một xíu rồi tiến về khu tập trung.
“Triệu Tuệ Nghi bắt đầu thi” – Giám thị kêu lớn tiếng
Bước lên bục lúc này chính là một cô bé dễ thương cực kì và đó cũng chính là người đi cùng với Hàn Y, nếu Hàn Y là một người lãnh cảm khó gần thì Tuệ Nghi lại khác xinh xắn, trong sáng, vô tư, vui vẻ, dễ thương, thông minh là những từ để miêu tả cô bé Tuệ Nghi này. Tuệ Nghi cũng đặt bàn tay nhỏ nhắn của mình lên cầu thủy tinh như mọi người, một lúc sau đó vòng trắng linh lực hiện ra.
“Tố chất: Đại tinh anh” – Giám khảo nói với giọng run run
Đại tinh anh vốn dĩ cũng là tinh anh nhưng khác biệt ở đây là đại tinh anh tiệm cận khá gần với thiên tài, có khi cũng là thiên tài thực sự nên rất khó xác định lên mới gọi là đại tinh anh.
Lúc này trên khán đài cao nhìn xuống bao nhiêu hàng mắt dõi nhìn cô nàng Triệu Tuệ Nghi kia, lúc này một học giả lớn tuổi lên tiếng:
“Coi bộ năm nay học viện Tinh Nữ thu hoạch khá tốt, nếu giáo trưởng Kim Ngân không bận việc mà có mặt ở đây chắc bà ấy mừng lắm”
“Họ Triệu sao? Không lẽ cô gái này là truyền nhân của Minh tông sao? Nếu thật thế thì Minh tông đã mạnh lại càng thêm mạnh rồi.” – Một học giả khác tiếp lời.
Dưới sân không ngừng xôn xao về chuyện này, lại thêm một cường giả tương lai ra đời. Trần Mão cũng là người tiếp theo lên khảo thí hắn ra vẻ ta đây cũng không thua kém gì bước lên bục đặt tay vào cầu thủy tinh cười khinh bỉ nhìn đám noi nhoi phía dưới.
“Tố chất: Tinh anh” – Giám khảo kêu lớn tiếng
“Hahaha... Thấy sự lợi hai của ta chưa?” – Trần Mão cười rống lên
Trần Thân trên khán đài lúc này cũng khoe khoang cháu mình với mấy học giả tinh anh, nhưng chả mấy ai quan tâm hắn bởi vì nếu bình thường thì có lẽ sẽ là điều thu hút ánh nhìn nhưng hiện tại với sự xuất hiện của thiên tài và đại tinh anh thì tố chất của Trần Mão có tốt thì tốt nhưng mà sức ảnh hưởng của 2 tố chất kia quá lớn nên hắn mới bị lu mờ. Đám thí sinh nhìn cái mặt hãm của Trần Mão cũng không mấy thiện cảm nên chả quan tâm hắn cho lắm, ánh mắt nhìn vào hắn không khác nào một thằng mới té giếng mới được kéo lên cả. Phi cũng đứng gần đó và cũng tới phiên hắn lên kiểm tra, vừa đi hắn thầm nghĩ:t
-Hừm, cô bé kia là đại tinh anh còn cái thằng ất ơ như bị bệnh đao bẩm sinh kia còn được tinh anh không lẽ mình lại thua tụi nó sao, dù gì mình cũng là sinh viên ưu tú chứ bộ. Cứ chờ đấy mà xem anh biểu diễn
Thế là hắn bước tới với khuôn mặt vô cùng tự tin, đặt tay phải lên cầu thủy tinh thì hắn có cảm giác như bị cầu thủy tinh kéo một phần gì đó từ trong tay hắn mà truyền vào cầu. Thế là cầu thủy tinh cũng lóe sáng lên như thường lệ, nhưng mà...
Đám đông dưới sân lúc này không ngừng bàn tán, trên đài cũng không khác gì các học giả quay sang hỏi nhau về trường hợp của tên Phi, Thánh sư Khắc Cường người có học vấn cao nhất cũng đang vuốt râu ngẫm nghĩ về trường hợp của tên này vì trước giờ họ chưa từng gặp bao giờ trường hợp này.
------------------------------
Góc ve chai:
Triệu Tuệ Nghi
Đăng bởi | ĐệNhịQuốcSư |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 4 |