Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Thử Thách Quyết Định

Tiểu thuyết gốc · 1934 chữ

Trong căn phòng của Trương Gia Bảo, không khí nặng nề như thể có một lớp sương mù vô hình đang đè nặng lên tất cả mọi người. Trương Hồng, tuy đã gần đến lúc dầu cạn đèn tàn, nhưng ánh mắt ông vẫn sắc bén và tỉnh táo. Ông biết rõ rằng sự tranh đấu ngầm giữa hai người con trai có thể đẩy Trương gia vào tình thế khó khăn khi ông qua đời. Giống như một thanh kiếm sắc giấu trong tay áo, mâu thuẫn giữa hai huynh đệ có thể bất ngờ làm thương tổn gia tộc bất cứ lúc nào.

Dù cơ thể đau đớn và mệt mỏi, Trương Hồng vẫn không để điều đó làm lung lay quyết tâm của mình. Ông ra lệnh cho người hầu triệu tập bảy vị trưởng lão của gia tộc, những người nổi tiếng với sự minh triết và kinh nghiệm lâu năm. Các trưởng lão từ khắp nơi trong gia tộc nhanh chóng tụ tập, biết rằng đây là khoảnh khắc quyết định cho tương lai của Trương Gia Bảo.

Khi các trưởng lão đã đến đông đủ, Trương Hồng nhắm mắt một lúc để lấy lại sức lực, rồi mở mắt, nhìn thẳng vào từng người trước mặt. Mặc dù cơ thể ông đã suy yếu, nhưng ánh mắt vẫn đầy kiên định. Ông hướng về phía Trương Bảo và Trương Trung, hai đứa con trai mà ông từng đặt nhiều kỳ vọng, với vẻ mặt nghiêm túc và dứt khoát.

"Các vị trưởng lão," Trương Hồng bắt đầu, giọng nói của ông tuy yếu ớt nhưng vẫn toát lên sự kiên quyết, "Ngày ta rời khỏi thế gian này đã không còn xa. Ta mong muốn truyền lại ngôi vị bảo chủ cho người xứng đáng nhất trong hai con trai của ta. Nhưng cả hai đều có khả năng, và ta không biết nên chọn ai. Vì vậy, ta muốn các vị trưởng lão tạo ra một thử thách để phân định, để xem ai mới thực sự là người có đủ tài trí và sức mạnh để dẫn dắt gia tộc."

Ông ngừng lại để lấy hơi, rồi tiếp tục. "Cuộc thử thách này sẽ là thước đo cuối cùng. Ta muốn nó phải công bằng và đủ khó khăn để thử thách thực lực của cả hai. Chỉ có người chiến thắng mới xứng đáng kế vị."

Các trưởng lão im lặng nhìn nhau, cảm nhận được sức nặng trong lời nói của Trương Hồng. Không khí trong phòng trở nên căng thẳng, từng người hiểu rằng quyết định của họ sẽ ảnh hưởng sâu rộng đến tương lai của Trương Gia Bảo.

Sau một lúc thảo luận ngắn, Lưu Hồng Liệt, vị trưởng lão lớn tuổi nhất với nhiều kinh nghiệm trên cõi tu tiên, tiến lên phía trước. Ông khẽ ho một tiếng, giọng nói trầm tĩnh nhưng sắc bén. "Gần đây, một con yêu tinh nghìn năm xuất hiện, hút lấy linh hồn của những người chết oan. Nó là kết quả từ cuộc tàn sát của Tiên tộc và đã trở thành một mối đe dọa lớn cho những phàm nhân. Tiêu diệt nó không phải chuyện dễ dàng, ngay cả với những tu sĩ giàu kinh nghiệm."

Lưu Hồng Liệt tiếp tục, ánh mắt ông thể hiện sự nghiêm nghị. "Ta đề xuất rằng cuộc khảo thí sẽ là tiêu diệt con yêu tinh này. Người nào giết được nó trước sẽ chứng tỏ được năng lực và xứng đáng trở thành bảo chủ."

Lời đề nghị của Lưu Hồng Liệt lập tức tạo ra một làn sóng xôn xao. Các trưởng lão thì thầm trao đổi ý kiến, còn Trương Bảo và Trương Trung thì căng thẳng nhận định tình hình. Dù trong lòng đầy lo lắng, cả hai đều hiểu rằng thử thách này là cơ hội duy nhất để chứng minh thực lực.

Trương Bảo nhìn thẳng vào Trương Trung, đôi mắt đầy quyết tâm và tự tin. Ông biết rằng đây là cơ hội để ông khẳng định vị thế của mình, để gia tộc thấy được ai mới thực sự xứng đáng với ngôi vị bảo chủ.

Trương Trung, tuy cố gắng giữ vẻ mặt bình thản, nhưng nỗi lo lắng đã bắt đầu nhen nhóm trong lòng. Hắn hiểu rõ con yêu tinh nghìn năm kia không phải là một đối thủ dễ đối phó, và thử thách này sẽ đòi hỏi không chỉ sức mạnh mà còn cả trí tuệ và sự kiên nhẫn.

Trương Hồng, sau khi đã quyết định xong, mỉm cười yếu ớt, cảm thấy nhẹ nhõm hơn. "Các con," ông nói, giọng nói đầy hy vọng, "hãy thể hiện khả năng của mình. Dù kết quả thế nào, ta mong các con sẽ luôn nhớ đến việc bảo vệ gia tộc và đặt lợi ích của Trương Gia Bảo lên hàng đầu."

Trương Bảo và Trương Trung đồng loạt cúi đầu, thể hiện sự kính trọng và chấp nhận thử thách. Họ biết rằng cuộc chiến sắp tới sẽ không đơn thuần chỉ là một cuộc đối đầu về sức mạnh, mà còn là bài kiểm tra về chiến lược và khả năng lãnh đạo.

Khi tất cả mọi người đã rời đi, Trương Hồng nhắm mắt, cảm thấy yên tâm vì đã để lại một thử thách công bằng. Ông tin rằng thử thách này sẽ giúp xác định người con trai xứng đáng để bảo vệ và phát triển gia tộc.

Bên ngoài căn phòng, không khí của Trương Gia Bảo trở nên náo động và căng thẳng hơn bao giờ hết. Các trưởng lão và người hầu bắt đầu chuẩn bị cho cuộc khảo thí định mệnh.

Trương Bảo và Trương Trung đứng đối diện nhau trong căn phòng chờ, ánh mắt đầy nghiêm nghị và quyết tâm. Cả hai đều hiểu rằng đây là cơ hội duy nhất để chứng minh bản thân, và rằng trong trận chiến sắp tới, không có chỗ cho sự khoan nhượng. Khi những tấm bản đồ dẫn đến hang ổ của con yêu tinh được trao tận tay, họ nhận ra rằng số phận của gia tộc giờ nằm trong tay họ.

Trương Bảo cẩn thận cầm lấy tấm bản đồ cũ kỹ từ tay trưởng lão Lưu Hồng Liệt. Tấm bản đồ, đã nhuốm màu thời gian, hiện lên những ký hiệu cổ xưa mờ nhạt. Nó dẫn đường đến một ngôi làng bị bỏ hoang, nằm sâu trong khu rừng thẳm phía Đông Nam, cách Đế Đô hơn ba mươi dặm. Lưu Hồng Liệt, giọng trầm xuống như đang chứa đựng một bí mật đen tối, nói: “Nơi này từng là một ngôi làng trù phú, nhưng giờ đây chỉ còn là cái xác không hồn.”

Ông ngừng lại một chút rồi tiếp tục, giọng nói đầy nghiêm trọng: “Bản đồ này ghi lại vị trí của một thực thể kỳ dị. Trước kia, nó chỉ là một yêu tinh vô hại, nhưng gần đây, sự xuất hiện của những oán hồn đã biến nó thành một con quái vật cuồng loạn và nguy hiểm. Con phải thật cẩn trọng, Trương Bảo. Thực lực của nó không mạnh, nhưng sự biến đổi gần đây có thể khiến nó trở thành mối đe dọa khôn lường.”

Lưu Hồng Liệt nhìn sâu vào mắt Trương Bảo, đôi mắt sáng lên như thể ông nhìn thấy những điều mà Trương Bảo chưa thể hiểu hết. “Con hãy lắng nghe những tiếng gió, cảm nhận nhịp đập của đất trời. Những dấu hiệu của sự biến đổi sẽ không dễ nhận ra, nhưng chúng sẽ dẫn dắt con đến tận cùng của sự thật.”

Ở phía bên kia, Trương Trung nhận lấy tấm bản đồ từ tay trưởng lão Tôn Thanh Hòa. Bản đồ của hắn dẫn đến một hang động sâu thẳm trong dãy núi, nơi bóng tối dày đặc bao phủ mọi ngóc ngách. Tôn Thanh Hòa cảnh báo, đôi mắt lóe lên tia lo lắng: “Hang động này không chỉ chứa đựng một con yêu tinh đã biến dạng, mà còn là nơi hội tụ của những linh hồn lạc lối. Ngươi không được phép chủ quan. Những thực thể nơi đây đã trở nên nguy hiểm hơn nhiều so với trước kia.”

Khi ánh mặt trời bắt đầu lặn xuống, bóng tối bao trùm cảnh vật, Trương Bảo và Trương Trung mỗi người bước đi trên con đường riêng biệt. Hai bản đồ, hai thử thách, nhưng cả hai đều chứa đựng những bí ẩn và nguy hiểm không thể lường trước. Cuộc hành trình của họ mới chỉ bắt đầu, và những bóng ma trong quá khứ đang chờ đợi để được đánh thức.

Trương Bảo, dù đã mệt mỏi sau một quãng đường dài và căng thẳng, không có thời gian để nghỉ ngơi. Gương mặt ông hằn dấu vết của sự mệt mỏi, nhưng quyết tâm và nhiệm vụ không cho phép ông dừng lại. Ông cẩn thận xem xét tấm bản đồ trước khi bắt đầu hành trình đến ngôi làng bỏ hoang, nơi con yêu tinh đang ẩn náu.

Con đường dẫn đến ngôi làng gập ghềnh, đầy những cạm bẫy tự nhiên. Tuy nhiên, Trương Bảo không cho phép bản thân chùn bước. Mỗi bước đi của ông, dù vất vả, đều thể hiện sự kiên định không thể lay chuyển. Cảm giác về những mối nguy hiểm sắp tới không làm ông nao núng; thay vào đó, nó càng thúc đẩy ông tiến về phía trước.

Khi ánh sáng mặt trời bắt đầu nhạt dần và bóng tối bao trùm khu rừng, Trương Bảo cảm nhận rõ rệt sự thay đổi trong không khí. Những tiếng động lạ từ các cành cây, tiếng thì thầm của gió, và sự tĩnh lặng đe dọa khiến bầu không khí trở nên kỳ bí. Mọi giác quan của ông đều trở nên nhạy bén hơn bao giờ hết, sẵn sàng đối phó với bất kỳ mối nguy hiểm nào.

Bước chân ông dẫn qua những bụi cây rậm rạp, qua những gốc cây cổ thụ, nơi sự tĩnh lặng của khu rừng càng trở nên sâu thẳm. Những bóng đen của cây cối kéo dài, hòa quyện với bóng tối tạo ra những hình thù kỳ lạ trên mặt đất. Cảm giác như có một thứ gì đó đang rình rập từ những góc khuất khiến từng bước đi của Trương Bảo trở nên thận trọng hơn.

Cuối cùng, khi ông đến gần vị trí được đánh dấu trên bản đồ, một cảnh tượng rợn người hiện ra trước mắt. Ngôi làng bỏ hoang, từng là nơi sinh sống của một cộng đồng nhỏ, giờ đây chỉ còn lại những ngôi nhà đổ nát, với các con đường bị cỏ dại xâm chiếm. Những ngôi nhà hoang tàn, dấu vết của thời gian và sự lãng quên, khiến không khí nơi đây trở nên lạnh lẽo và âm u.

Trương Bảo hít một hơi sâu, cảm nhận sự nguy hiểm tiềm ẩn trong không khí. Ông biết rằng mình đã đến được nơi mà bản đồ chỉ dẫn. Những ký hiệu mờ dần trên tấm bản đồ có lẽ sẽ dẫn ông đến với thực thể mà Lưu Hồng Liệt đã cảnh báo. Cuộc thử thách mà ông đối mặt không chỉ là về sức mạnh, mà còn là sự hiểu biết và khả năng tìm ra sự thật ẩn giấu trong bóng tối.

Bạn đang đọc Huyết Liên Chi Họa sáng tác bởi Leotam5
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Leotam5
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.