Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lệnh triệu tập

Tiểu thuyết gốc · 1562 chữ

Song nhãn vẫn nhắm chặt, bị thiêu đến mất đi cả khả năng nhìn nhận.

Khí lực của cơ thể từng chút từng chút tăng lên theo đám cháy phía sau nỗ lực dày vò.

Cơ thể tráng dương bị đốt đến xém thịt lộ cả xương ra bên ngoài nhưng Nhâm Huyền vẫn không cho phép ngọn lửa được dừng lại.

Hơn nửa tiếng thời gian trôi qua, khói bụi từ đám cháy đã lấp đầy căn phòng kín làm Nhâm Huyền ho khằng khặc.

- Ta còn muốn thêm.. chết tiệt.

Hiện tại đốm lửa chỉ gây đau đớn được cho Nhâm Huyền một ít, cũng làm cường độ cơ thể hắn tăng lên được một phần nhỏ, điều đó làm hắn phi thường không hài lòng.

Xương cốt toàn thân đang dần tái tạo, Nhâm Huyền nào cho nó được trọn vẹn hồi phục khi nhận thức được pháp môn của tôi thể là hành hạ bản thân?

Nên, Nhâm Huyền cưỡng ép di chuyển làm các mô xương đang khôi phục lần nữa gãy nát thành vụn phấn, hắn mặc thân mang trọng thương, bò đến xô nước thuốc bên cạnh ngã người vào bên trong.

Lửa toàn thân phút chốc được dập tắt, Nhâm Huyền yên lặng vận chuyển Luyện Khí công pháp trong xô nước, hấp thụ tinh hoa linh khí và tận dụng công hiệu bốn loại thảo mộc chữa trị được điều phối theo công thức của lang y.

Một canh giờ trôi qua, đám lửa quanh phòng dần vơi đu bởi gỗ đều hoá tro khiến căn phòng bị đốt trụi, nhanh chóng bị gió tuyết lùa vào dập tắt.

Thị giác của Nhâm Huyền dần trở lại với chủ nhân của chúng.

ĐÙNG!! RẦM!!

Trên trời một tiếng nổ vang lên to, phía xa xa mây đen tụ tập lại một chỗ tạo ra vòng xoáy khi sét liên tục đánh xuống đúng nơi đó.

Lực chú ý của Nhâm Huyền đang tu luyện cũng dời sang một ít nhìn dị tượng đang bùng nổ cách đây không xa kia.

Đại khái hắn biết được chuyện gì.

- Vậy mà lại có người đột phá cực cảnh gọi lôi kiếp đến?

Dị tượng thiên địa từ khi thế giới rung chuyển cũng xuất hiện nhiều hơn nên Nhâm Huyền cũng không lạ lẫm gì.

Đôi lúc là tiếng rồn rột không rõ, lúc khác lại là một vài âm thanh khó hiểu điếng tai người đủ loại phương thức.

- Khả năng cao là chư đế chuyển kiếp.. cũng không loại trừ được đám người sở hữu kỳ thư.

Bãi nước thuốc xanh biếc giờ đã hoá thành một màu đen hôi, cơ thể Nhâm Huyền tự động bài trừ toàn bộ chất cặn bã đọng trong người.

Xương cốt căn bản đã hồi phục lại dưới sự thúc đẩy của nước thuốc, da thịt tuy vẫn còn dấu bỏng nhưng cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Cường độ thân thể bấy giờ so với trước kia, tăng mạnh lên gấp năm lần.

Tự tin dâng cao lại bị Nhâm Huyền đè nèn xuống, xoay cổ tay kiểm tra lại một chút thấy không vấn đề, hắn bèn đứng lên kiểm kê lại một chút.

- Tôi thể.. thế này là hình xăm luôn rồi?

Các vết máu chó mực ngược lại không bị đốt đi hoàn toàn, như một hình xăm in hằn vào trong da hắn dính chặt không tài nào chùi ra được.

- Quạ, cũng rất ổn.

Ngoài chuyện đó thì cơ thể của hắn gần như nguyên vẹn nên Nhâm Huyền cũng chẳng để ý thêm, hắn dọn một chút hiện trường sạch sẽ, sau đó liền mặc bộ trang phục Minh Dạ Thần Giáo vào.

Ừm?

Bên trong túi áo động nhẹ, Nhâm Huyền khẽ lấy ra chiếc lệnh bài đang rung lên kỳ lạ, tâm thần trở nên căng thẳng.

- Sao thế này? Chả nhẽ ta bị phát hiện rồi?

- Không, không thể.

Lắc đầu phủ định khả năng bại lộ bởi vài luận cứ được đặt ra theo suy đoán.

Minh Dạ Thần Giáo không quản chuyện của giáo đồ cấp thấp, chuyện điều tra là bất khả thi vì số lượng tín đồ và vẻ ngoài của tín đồ là giống nhau.

Chỉ có một khả năng làm Nhâm Huyền bị phơi bày là giáo hoàng tiên tri, nhưng đó là chuyện viễn vông do Nhâm Huyền là hạng tôm tép không đáng ra tay.

- Nên quay về rồi.

Chuẩn bị một chút hành trang, Nhâm Huyền khoá kín cửa quay trở lại Minh Dạ Thần Giáo tò mò muốn xem chuyện gì xảy ra.

Trên đường lớn Vương Đô cũng rất lạ, thông thường tín đồ thưa thớt đi lại đến mức đáng thương, giờ đây lại hoành hành hơn trăm người xuất hiện đi ngược dòng phố.

Đi đến cạnh một tên tín đồ với hai gạch trên áo, Nhâm Huyền khách khí cất giọng:

- Xin chào, có thể cho ta biết chuyện gì đang xảy ra mà mọi người vi hành trên Vương Đô nhiều như vậy không?

Giáo sĩ liếc mắt thấy đồng nghiệp, thoạt đầu có hơi ngạc nhiên, sau khi thấy phù hiệu một gạch trên áo thì nhàn nhạt đáp:

- Ngươi hẳn là người mới đi? Họ không hẳn là di chuyển đi, mà là trở về. Lệnh bài của ngươi rung lên nhỉ? Đó là lệnh triệu tập khẩn cấp, 10 năm trước có một lần, lần này không biết lại kinh động chuyện gì.

- Vậy sao? Đa tạ đã giải đáp.

Nhâm Huyền chắp tay khách khí một câu, rời đi tiến thẳng đến giáo phái.

Con hẻm vắng giờ lại chật nít người chen chúc, Nhâm Huyền đành phải đợi hơn một tiếng mới có thể đi vào trong thông đạo.

May mắn thông đạo rộng rãi, khiến cho toáng tín đồ cũng tràn vào trong dễ dàng hơn, làm hành trình đi tới Thần Đường thuận tiện không ít.

Không nhanh không chậm Nhâm Huyền đã đứng trước Thần Đường, nơi đó không loạn như bao lần nữa, thay vào đó là các tín đồ được xếp thành hàng ngũ ngăn nắp bao quanh pho tượng.

Bên dưới pho tượng có một vị tín đồ mặc áo đen khác hẳn so với phần còn lại với các tín đồ khác, trên áo hắn ta có bốn dấu gạch đỏ, xét theo chức vị, hẳn là hồng y.

Hồng y tay cầm bìa sách màu đen giống hệt tư tế, khác biệt một điều, tư tế là phàm nhân, còn hồng y thì lại toả ra một cỗ khí tức nguy hiểm bất giác làm Nhâm Huyền không khỏi rét run.

Nhâm Huyền dựa theo tình hình tiến vào một bên hàng ngũ quan sát.

Cả quảng trường tụ tập hơn hàng nghìn tín đồ, được vài tiếng thời gian thì hồng y đang chăm chú đọc sách cũng bắt đầu hắng giọng tạo ra động tĩnh:

- Đều tập hợp đông đủ cả rồi? Lần này triệu tập mọi người, là có lệnh từ "Dạ".

Tiếng "Dạ" được phát ra, hơn ngàn người rùm vang lên hưng phấn, như thể "Dạ" đối với họ là một chuyện phấn khích bùng nổ.

Không ngoại trừ cả Nhâm Huyền.

Chính hắn cũng cảm thấy lạ lẫm, bản thân đối với "Dạ" tại sao lại sản sinh ra ý nghĩ sùng bái?

Trong vô thức lại muốn dâng hiến tất cả cho "Dạ".

- Trả thù! Minh Dạ Thần Giáo cái rắm!

Nhâm Huyền cắn môi, khẳng định lại lần nữa chân tâm của mình, hắn biết chắc bản thân đã bị ai đó táy máy vào đầu.

Hồng y đợi đám động tĩnh lặng, lại tiếp tục:

- "Dạ" bảo, khám phá di tích, chiếm toàn bộ tài nguyên đem về giáo phái. Nguyên văn là như vậy, để các ngươi dễ hiểu. Bổn hồng y sẽ bổ túc thêm một chút.

- Đợt rung chấn mang theo các di tích, mộ trủng, các thứ kì lạ được xuất thế. Cơ duyên chỉ dành cho người biết nắm bắt, các phương thế lực khác cũng đã rục rịch hành động, tiêu biểu là Nhật Nguyệt Ma Giáo.

- Giáo chủ có lệnh, toàn bộ tín đồ ở các cơ sở đều tản ra, tập trung vào các di tích chiếm đoạt tiên cơ.

- Người có cống hiến cao nhất, sẽ đặc cách được thăng lên làm Thánh tử đầu tiên của giáo phái. Cơ hội kế thừa tinh hoa giáo chủ không phải lúc nào cũng có.

- Mà cơ sở của chúng ta, phụ trách di tích ở Song Sơn Trấn, nơi lần trước tai kiếp ghé đến nhưng bằng quyền lực của giáo hoàng đã ngăn chặn thành công.

Nhâm Huyền nghe rõ mồn một từng câu chữ của hồng y, nén lại cục tức trong người, thứ hắn chú ý đến lại là Nhật Nguyệt Ma Giáo trong miệng hồng y.

- Còn có giáo phái khác ngoài Minh Dạ Thần Giáo? Trước tiên phải xem mối quan hệ của cả hai thế nào mới tính tiếp được.

Mắt lại nhìn lên vị hồng y đang được bao quanh bởi khí tức màu tím vờn quanh người, càng lúc càng cảm thấy tên hồng y này như đã từng gặp ở đâu rồi.

Bạn đang đọc Huyết Lãnh Tiên Lộ sáng tác bởi Shuntaro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shuntaro
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.