Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chuột bạch

Tiểu thuyết gốc · 1741 chữ

Gió lạnh man mát thổi qua, tuyết đông cũng đang vơi đi từng chút một, báo hiệu cho một mùa mới sắp thế chỗ.

Nhâm Huyền lượn lờ qua các hàng quán ăn nghe ngóng một chút về tình hình phiến đại lục bấy giờ.

Lời đồn thường mang theo tính gièm pha khiến nó thêm sinh động, nhưng cũng không có nghĩa là không nên tin. Nếu biết chắt lọc, đống lời đồn đó sẽ trở thành nguồn tin quý giá.

Hắn đại khái nghe được vài kiện chuyện thú vị, như là vô diện nhân, bánh xe lớn với khuôn mặt người. Quan trọng hơn, tin tức chư đế sống lại đang rò rỉ ra ngoài làm thiên hạ một phen dậy sóng.

- Cũng đến lúc kiểm chứng một số thứ rồi.

Tay đặt chén trà xuống, Nhâm Huyền đứng dậy rời khỏi tửu lâu, một mạch đi thẳng đến nơi trú ẩn của Minh Dạ Thần Giáo.

Đi đến điểm giao hẹn trước Thần Đường, Nhâm Huyền trái lại đến sớm hơn một chút, hắn quan sát dòng người qua lại ở Nhiệm Vụ Điện.

Nhẹ vỗ lên vai một tín đồ mà hắn đã xác định tầm ngắm:

- Huynh đệ, có muốn đi làm nhiệm vụ chung không? Điểm sẽ được phân phối, bọn ta có hai người, thêm ngươi là ba.

- A, ngươi là?

Nhâm Huyền phát ngán với màn tự bạch của bản thân, đành vào thẳng vấn đề:

- Ta tên là Mặc, Luyện Khí tu sĩ, thấy ngươi mãi do dự chọn nhiệm vụ nên đành hạ mình giúp đỡ ngươi đây.

- Cái này.. không ổn lắm đâu? Ta hiện tại không có gì để báo đáp Mặc sư huynh..

Tín đồ thấy đối phương là tu tiên giả, bèn rụt rè đưa tay vào túi móc móc thể hiện bản thân rỗng túi:

- Ngại quá, Thư Tiếu bất tài, cũng bất lực.

- Bỏ đi, kết một cái thiện duyên sau này còn dễ nhìn mặt nhau, ta không lấy phí. Hai canh giờ nữa đứng ở thông đạo Thần Đường chờ ta.

- Khoan.. ta..

Nhâm Huyền dứt khoát không để Thư Tiếu từ chối, ung dung rời đi lẩn vào dòng người, trốn sang một bên góc để đánh một giấc.

Chuyện tín đồ ngủ bừa ngủ bậy cũng khá là bình thường không có gì hiếm lạ. Luật lệ của giáo phái cũng phổ biến rằng, mọi người trong giáo phái phải xem nhau là người nhà. Nên chẳng ai dám táy máy động tay chân với người khác khi ở trong giáo.

Thời gian thấm thoát trôi qua như chó chạy ngoài đồng, đại khái Nhâm Huyền không biết trôi qua bao lâu, bởi lẽ, để bọn người kia đợi là suy tính của hắn.

Mắt đối nhìn pho tượng giữa trung tâm, trong lòng hắn lại dâng lên một cỗ bài xích không rõ nguyên do.

- Bỏ đi, sớm muộn cũng sẽ diệt.

A?

Từ phía thông đạo bỗng đi vào một vài tín đồ quấn băng quanh cổ đi đi lại lại nơi quảng trường trông rất bình thường.

Nhưng vào mắt Nhâm Huyền lại là một kiện chuyện khác.

- Được thả rồi? Dựa vào đâu? Tư tế không đợi bọn chúng lành lặn để kiểm tra giọng nói sao?

Không thể kiểm tra toàn bộ giáo đồ của giáo phái, Nhâm Huyền đành "chọn lọc" cho tư tế vài chục tên bị chấn gãy cổ họng để tư tế đặt nghi ngờ lên, rằng Nhâm Huyền trà trộn vào một trong số đó khi "sơ suất" buông tha cho hắn.

Nhâm Huyền nét mặt âm trầm, lệnh bài chứa điểm bẩn đã hủy, sách bìa cũng đã hủy, ở một nơi người giống người hết 95% thế này thì chuyện điều tra cơ hồ là bất khả thi.

Vậy tại sao tư tế lại thả bọn họ đi trong khi họ còn chẳng thể nói để tiện việc điều tra?

- Chắc chắn có ẩn khuất..

Tạm cất đống suy đoán qua một bên, Nhâm Huyền đi đến trước cửa thông đạo, nơi mà có hai vị tín đồ áo trắng đang đứng hai bên như chờ đợi ai đó.

- Lý Tư Kiệt? Thư Tiếu?

- Ưm?

Cả hai đồng thời gật đầu, Nhâm Huyền giơ cao tấm áp phích trong tay thông báo:

- Đào quáng tại khu mỏ phía Nam, cách 120 dặm đường đi từ Vương Đô, điểm sẽ phân phát theo khối lượng.

- Làm cái này.

Nhâm Huyền đi phía trước dẫn đường, tiếp tục nói:

- Trước tiên ghé qua chỗ của ta một chút, chuẩn bị dụng cụ đề phòng an toàn.

- Thư Tiếu huynh cũng là phàm nhân sao? Huynh ở đây lâu chưa?

Lý Tư Kiệt và Thư Tiếu phía sau tranh thủ làm quen trên đường đi, Nhâm Huyền cũng mặc kệ để bọn họ tùy tiện, dẫu sao gần gũi một chút cũng tốt.

- Ừ, cũng đã hơn 5 năm.

Thư Tiếu gật đầu trịnh trọng đáp, nói về giáo phái đối với hắn có lẽ là một kiện chuyện rất nghiêm túc:

- Ta biết ngươi định hỏi thứ gì, nhưng vô dụng, ta không có linh căn, căn bản đã vô phương với tu luyện. Minh Dạ Thần Giáo cho ta một mái nhà để trở về là đã quá đủ.

Cuộc tán gẫu kéo dài với hình thức đối đáp, Lý Tư Kiệt nom là người khá cởi mở nên dọc đường đi tinh thần Thư Tiếu cũng trở nên thả lỏng thoải mái đón nhận.

Cước bộ ba người không nhanh không chậm đã đi hơn nửa tiếng thời gian, cuối cùng dừng lại trước cổng nhà Nhâm Huyền.

Mở cửa dắt hai người đi vào, Nhâm Huyền nhìn lên bầu trời đang trở chiều, miệng phân phó:

- Lý Tư Kiệt đi với ta một chút, Thư Tiếu vào phòng thứ ba ở một lúc nhé? Không mất nhiều thời gian đâu, có trà và trái cây cho ngươi ăn đủ.

Vừa nói, tay Nhâm Huyền vừa chỉ vào một căn phòng đã được mở cửa sẵn, bên trong chứa đầy đủ nhu yếu phẩm y một gian phòng trọ.

Thư Tiếu hơi khách sáo gật đầu:

- Hai người thong thả, ta đợi được.

Lần này có tu tiên giả đi cùng, hắn không sợ không có điểm, chẳng thà tận hưởng nghe theo phân phó một chút.

Thư Tiếu theo lệnh bước vào gian phòng kia, cửa cũng được khép chặt lại.

Lý Tư Kiệt hiểu ra gì đó, bèn nói:

- Cơ hội mà Mặc huynh nói đến rồi sao?

Nhâm Huyền lẳng lặng gật đầu, đưa Lý Tư Kiệt đi đến căn phòng kín không có bất kì một tia ánh sáng hay gió nào lọt qua khe gỗ.

Để căn phòng ở trong trạng thái tối tăm quỷ mị.

Đứng trước cửa, Nhâm Huyền vỗ vai Lý Tư Kiệt trầm giọng:

- Ta nhắc nhở ngươi lần nữa. Quá trình thay da đổi thịt dĩ nhiên sẽ không phải thứ mà người thường có thể chịu đựng được, ngươi thật sự muốn?

- Ta đã suy nghĩ kĩ, Mặc huynh đừng ngăn cản nữa.

Lý Tư Kiệt trong mắt hiện lên vô vàn kiên nghị. Biết khuyên ngăn không thành, Nhâm Huyền thở dài bảo hắn ngồi xuống trung tâm bắt đầu minh tưởng.

- Cởi bỏ y phục, nhắm chặt mắt lại, chỉ cần chịu đựng được, ngươi sẽ đạp vào tiên lộ đăng thiên.

Lý Tư Kiệt cởi bỏ một thân trang phục, chừa lại chiếc mũ che mặt an toạ bên dưới.

Bản thân sắp đổi đời! Hắn rốt cuộc cũng có thể phi thiên độn địa như các tiên nhân khác!

Không giấu nổi vẻ hào hứng, miệng hắn cười như một đứa trẻ được quà.

Lại không biết rằng trong mắt Nhâm Huyền, hắn đơn thuần chỉ là con chuột bạch số một.

- Ta bắt đầu đây.

Nhâm Huyền lấy ra một xô máu chó mực được chuẩn bị sẵn, từ phía sau lưng Lý Tư Kiệt nhúng tay vào phác hoạ lên lưng hắn các loại hình vẽ kỳ lạ.

- Nhìn kĩ.. thứ này giống như một con quạ, không.. phức tạp hơn thế.

Tấm lưng trần của Lý Tư Kiệt nhanh chóng đã phủ đầy vết máu bên trên, xô máu còn lại được một nửa.

Tiếp đến Nhâm Huyền dùng kim châm đâm nhẹ vào từng yếu vị trên lưng Lý Tư Kiệt, tay nghề Nhâm Huyền vụng về nên đôi lúc còn đâm sai chỗ, buộc phải đâm lại để Lý Tư Kiệt khó khăn chống đỡ.

- Đừng động, ta đang khai khiếu cho ngươi.

Lý Tư Kiệt phía trước cắn mạnh môi đến chảy máu, phía sau cực liệt đau đớn nhưng hắn vẫn không hé răng nửa lời than đau.

Cảm giác như có hàng vạn con kiến đạn bò lên trên lưng thay phiên cắn vào mỗi ba giây.

Hơn 36 châm được cắm lên lưng Lý Tư Kiệt, Nhâm Huyền thấy hắn vẫn còn chịu đựng được thì phi thường hài lòng.

- Tiếp theo nên đến món chính rồi..

Đột nhiên trên lưng Lý Tư Kiệt truyền đến cảm giác nóng ran, nhiệt độ dần dần tăng lên đến mức nóng rát để hắn phải hét thảm từ bỏ sự kiên nghị:

- Mặc sư huynh!? Phía sau ta nóng... AAA!!

- Chịu đựng, nhớ đến lời ngươi nói.

Nhâm Huyền nhẹ an ủi hắn một câu sau khi đổ dầu lên lưng hắn thiêu sống, không dừng ở đó, bàn tay được vận linh khí của Nhâm Huyền trực tiếp đưa vào trong đám lửa, hung hăng dùng hai ngón tác động ấn mạnh vào một vị trí được ghi trong sách.

Rắc..

Mọi khớp xương trong người Lý Tư Kiệt vang lên một tiếng giòn rụm, cả người Lý Tư Kiệt mềm dẻo như chất lỏng gục xuống khi miệng hắn hoài khóc than:

- Huhu.. Mặc sư huynh.. Mặc.. Baba.. cứu ta.. Nóng.. thật đau..

Nhâm Huyền hờ hững không đáp, ánh mắt lạnh nhạt nhìn thân thể bên dưới rừng rực bốc cháy.

Cánh lưng của Lý Tư Kiệt bị bỏng khét đen, những lúc hắn muốn ngất đi liền bị Nhâm Huyền tác động bạo lực làm cho tỉnh táo lại, để hắn có thể cảm nhận cơn đau khi bị thiêu sống này một lần nữa.

- Để ta chứng kiến phép màu nào.

Bạn đang đọc Huyết Lãnh Tiên Lộ sáng tác bởi Shuntaro
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Shuntaro
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.