Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thanh Trì Ma Môn

Phiên bản Dịch · 1175 chữ

Chương 100. Thanh Trì Ma Môn

Cấp Đăng Tề nhìn Vạn Tiêu Hoa giãy dụa nhắm mắt lại, nhẹ nhàng rơi một giọt nước mắt, nhắm mắt lại ngẩng đầu, trầm giọng nói:

"Hiện tại ta muốn đuổi bắt hậu duệ toàn tộc Vạn gia ngươi tính cả tám ngàn tên phàm nhân quản lí bên dưới để làm tế đao cho vị đại nhân kia, sau đó đại nhân sẽ thuận thế mà xuống, tiến về Thanh Trì tông Khuẩn Lâm Nguyên không một người đóng giữ, tế giết phàm nhân và tu tiên giả năm thành đến bảy thành để thu thập oán khí huyết khí."

Cấp Đăng Tề nhếch miệng lên một nụ cười châm chọc, nhìn qua thi thể Vạn Tiêu Hoa dần dần lạnh buốt, lại tiếp tục thấp giọng nói:

"Mà tiếp viện Thanh Trì tông ngươi đang đợi tới đang điều binh giết vào biên giới Thang Kim môn, cũng làm hoạt động buồn nôn giống như vậy."

"Mọi người đều thông minh, cho nên muốn trao đổi để giết."

Vạn Tiêu Hoa nhẹ nhàng khép hai mắt, từ chỗ sâu yết hầu của Cấp Đăng Tề phát ra từng đợt tiếng cười khàn khàn, lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn lên thân ảnh nam tử kim y hăng hái trên bầu trời.

"Tiêu tiền bối!"

Lý Thông Nhai cung cung kính kính chắp tay, thấy tu sĩ trúc cơ, lão tổ Tiêu gia Tiêu Sơ Đình trước mắt híp mắt uống trà, nói khẽ:

"Thông Nhai tiểu hữu, không bằng cứ ở Tiêu gia ta chờ thêm mấy ngày."

Lý Thông Nhai lại sững sờ một chút, trong lòng dâng lên một cỗ nghi ngờ, bộ dạng phục tùng trầm mặc một hơi, cung kính nói:

"Không biết. . ."

Tiêu Sơ Đình phất phất tay, đánh gãy lời nói Lý Thông Nhai, thấp giọng nói:

"Vạn gia năm nay vẫn chưa đến, xác nhận Thang Kim môn đáp ứng ước định xuôi nam, tính toán canh giờ hẳn cũng giết tới Khuẩn Lâm Nguyên rồi, Lý gia ngươi bây giờ cô lập trong núi, trên Khuẩn Lâm Nguyên lại gió tanh mưa máu, vẫn là chậm mấy ngày, đợi cho Thang Kim môn rút đi thì lại trở về đi."

Lời này của Tiêu Sơ Đình để lộ ra rất nhiều tin tức, Lý Thông Nhai ngẩn người, bên trong đầu nhanh như thiểm điện mà suy tư mấy giây, chắp tay tạ nói:

"Đa tạ Tiêu tiền bối!"

Tiêu Sơ Đình khẽ gật đầu, nhắm mắt rơi vào trầm tư, Lý Thông Nhai lập tức hiểu ý cáo từ.

Mắt thấy Lý Thông Nhai đi ra sân nhỏ, sau tấm bình phong linh sa bên trong viện có một thiếu niên mặc áo gấm đi ra, chính là Tiêu Ung Linh mà Vạn Nguyên Khải và Lý Thông Nhai năm đó đụng phải ở trong quán rượu kia, hắn cung cung kính kính ngồi xuống, nghi ngờ nói:

"Tổ phụ, Lý gia này quả thật đáng giá để nhà ta kết giao như vậy?"

Tiêu Sơ Đình trầm mặc uống hớp trà, nhìn về phía huyết duệ đích hệ mà mình đắc ý nhất này, thấp giọng nói:

"Lý Xích Kính phá quan mà ra, đã luyện thành «Nguyệt Hồ Ánh Thu Quyết», trong tông chấn động không thôi."

Tiêu Ung Linh trong chốc lát khiếp sợ trừng lớn mắt, thất thanh nói:

"«Nguyệt Hồ Ánh Thu Quyết»? Hắn lấy Thái Âm Nguyệt Hoa ở đâu ra ?!"

"Ngươi không cần quan tâm hắn làm thế nào mà có."

Tiêu Sơ Đình khoát tay áo, trầm thấp nói:

“Chuẩn bị tốt quan hệ với Lý gia thêm một chút, nhưng chớ có lộ ra quá mức ân cần, ngược lại không tốt."

Thấy Tiêu Ung Linh một mặt trầm tư, Tiêu Sơ Đình uyển chuyển một cái, âm thanh lạnh lùng nói:

"Ngươi có biết vì sao từ trước đến nay ba tông bảy môn không ngăn gia tộc dưới quản lý của bọn hắn chém giết chiếm đoạt lẫn nhau? Thậm chí cổ vũ báo thù giữa các gia tộc với nhau?"

Tiêu Ung Linh ngẫm nghĩ mấy giây, trả lời:

"Thanh Trì tông từ trước đến nay cần không phải là mấy khối linh thạch cống phẩm, bọn hắn cần chính là thôi hóa ra đại thế gia như Tiêu gia có thể tổ chức được số lượng lớn phàm nhân cùng với tu tiên giả để cung cấp trợ lực linh vật có thể bồi dưỡng ra tu sĩ Trúc Cơ thậm chí Tử Phủ cho bọn hắn. . ."

"Thanh Trì tông kia chẳng lẽ không để ý mấy tên luyện khí và trúc cơ này? Nhất định phải giao vào tay gia tộc ta, đoạt được còn phải chia cho chúng ta mấy phần, ngươi nhìn Tiêu gia ta mấy trăm năm qua ở Lê Hạ quận này trữ hàng bao nhiêu linh vật pháp khí, chẳng lẽ Thanh Trì tông không biết?"

Tiêu Sơ Đình uống hớp trà, chậm rãi hỏi ngược lại.

Tiêu Ung Linh lập tức trì trệ, trong lòng đã bắt được thứ gì, nhưng lại không dám nói ra khỏi miệng.

"Ta thay ngươi nói, những thế gia chúng ta cũng bất chỉ là dược liệu trồng ở trong đất của Thanh Trì tông thôi."

Tiêu Sơ Đình cười lạnh một tiếng, trầm giọng nói:

"Tốn hao mấy trăm năm trồng ra một đại thế gia, sau đó ăn nó đến cả xương thịt đều sạch sẽ, lại chọn ra đề bạt ra mười mấy tiểu gia tộc chém giết lẫn nhau, chiếm đoạt phát dục, nuôi ra gốc rạ thế gia tiếp theo."

Tiêu Ung Linh cúi đầu rùng mình một cái, có chút run rẩy mở miệng nói:

"Cái này há lại. . . hành vi của một Tiên gia. . ."

"Tiên Ma chi tranh đã đi qua mấy ngàn năm, ai còn chơi những thứ đồ chơi cũ kia đây? Ba tông bảy môn có cái nào là không tô son trát phấn cho sơn môn, nhưng phía dưới chân lại là huyết nhục và bạch cốt?"

Tiêu Sơ Đình cười ha ha một tiếng, lại hỏi ngược lại:

"Ngươi nói xem Nguyệt Minh Lưu Ly Thụ trên đỉnh Thanh Trì làm thế nào trồng ra được? Đó là trồng ở bên trong cốt nhục Lý Giang Quần, lại lấy máu tươi của hắn tưới vào mà thành, Thanh Trì tông từ trên xuống dưới có góc nào không dính đầy máu tươi?"

"Thanh Trì Tiên Tông, Thanh Trì Tiên Tông, nói thật êm tai!"

Tiêu Sơ Đình cười lạnh đứng dậy, nhìn về phía Tiêu Ung Linh hỏi:

"Ngươi có biết Thanh Trì Tiên Tông vào năm, sáu trăm năm trước lúc còn chưa thân với ba tông thì được gọi là gì không?"

"Không biết."

Thấy Tiêu Ung Linh lắc đầu, Tiêu Sơ Đình chậm rãi xích lại gần bên tai hắn, âm thanh lạnh lùng nói:

"Thanh Trì Ma Môn."

"Thanh Trì Ma Môn?!"

Bạn đang đọc Huyền Giám Tiên Tộc (Bản Dịch) của Quý Việt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.