Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mười ngày

Phiên bản Dịch · 2064 chữ

Chương 55: Mười ngày

Trong thần điện là mười mấy người đang nhắm mắt cầu khẩn, người lớn và trẻ con đều có. Trong thời đại ít thứ để giải trí, mọi người đều dựng lên một tín ngưỡng cho bản thân để gửi gắm những ước vọng trong tâm linh. Đặc biệt là giai cấp người nghèo dưới đáy xã hội, phần lớn bọn họ đều tin rằng chỉ cần lòng tin đủ thành kính, đời này chịu chút khổ cực, đời sau có thể chuyển sinh trong gia đình giàu có.

Lương Lập Đông không ép buộc người dân phải theo tôn giáo của hắn, hắn chỉ giảng giải giáo lý của nữ thần Ác Kim hàng ngày. Thế nhưng hiện tại đã không ít người nguyện theo tín ngưỡng nữ thần Ác Kim, hơn nữa theo thống kê của hệ thống quản lý thần điện, số lượng tín đồ cấp thấp cũng đã lên tới hơn 20 người.

Đi xuyên qua thần điện, Lương Lập Đông đi vòng qua bức tương tới gian phòng phía sau. Có thể nói các gian phòng sinh hoạt của thần điện đều được bố trí phía sau tượng thần với ngụ ý mọi thời khắc đều theo sau bước chân thần; đồng thời cũng tượng trưng coh các tín đồ sẽ được thần bảo vệ, thần sẽ đứng trước các tín đồ che gió che mưa.

Ngay ngày đầu xây xong thần điện, Lương Lập Đông đã chuyển vào trong thần điện ở. Hắn đẩy cửa, thấy Jeanne nằm nhoài trên giường. Sau khi trở lại thôn Reed, Jeanne rất thích bay trên không, bình thường khó lòng gặp được bóng chim của nó. Lương Lập Đông biết ‘chim’ là một loại động vật ưa thích tự do, cho dù đã biến thành thú nuôi ma pháp, đã có trí tuệ, những tập tính cũ vẫn còn. Vì vậy hắn cũng không ràng buộc Jeanne, tuỳ ý nó du ngoạn khắp đồi khắp nói.

“Ngài gọi ta về vội như vậy là có chuyện gì ư?” Tín đồ rung rung lông vũ màu vàng, thú nuôi cùng cấp với chủ nhân, hơn nữa có sở trường ‘cường hoá thú nuôi’ khiến thực lực Jeanne cao hơn nửa năm trước nhiều. Theo đẳng cấp nó tiếp tục gia tăng, thực lực của nó sẽ càng ngày càng xuất chúng, thậm chí theo bảng số liệu rất có khả năng vượt qua chủ nhân mình.

“Ừ, đúng là có chuyện.” Lương Lập Đông đáp: “Dự đoán của ta sai rồi, thành chủ sắp không chịu nổi lực lượng của thần điện. Ta đánh giá cao thành chủ, cũng đánh giá thấp sức mạnh của thần điện. Ta định mấy hôm tới sẽ tới thành Đông Phong gặp thành chủ, giúp hắn một tay.”

Jeanne kỳ quái hỏi: “Cho dù thế, ngài có thể chờ thần điện tiêu diệt thành chủ, lúc đó thần điện cũng rất suy yếu, ngài lại làm thịt người của thần điện Sinh Mệnh là được mà? Sao giờ ngài phải đến giúp.”

“Mấy cái mi nói ta đều biết mà, nhưng mi quên một điều, một khi thành chủ bị tiêu diệt, chúng ta phải tự thân đối phó với thần điện. Một người một chim chúng ta không thắng còn chạy được, nhưng những người khác của thôn Reed thì làm sao? Giờ thần điện Ác Kim vừa mới đi vào quỹ đạo, nếu ta chạy tất cả mọi thứ phải dựng lại từ đầu...Nếu chúng ta hợp tác cùng thành chủ, có lẽ có thể cản thế công và ám sát của thần điện.”

Jeanne gật đầu: “Ngài sợ thần điện sinh mệnh đánh lén?”

“Đúng vậy.” Lương Lập Đông tiếp tục nói: “Uther phái Barbara tới tìm chúng ta, tuy Barbara không mang theo hộ vệ, có vẻ rất biết điều. Nhưng kẻ địch thần điện Sinh Mệnh không thể không phái người theo dõi cô ta. Ta đoán người theo dõi đã tìm tới thôn Reed rồi. Lát nữa mi bay lên trời, giám sát động tĩnh quanh làng, có gì không đúng lập tức báo cho ta.”

“Rõ!” Jeanne trả lời, hoá thành một mũi tên vàng lập tức bay thẳng từ cửa sổ lên bầu trời.

Lương Lập Đông bắt đầu ước lượng cuộn sách ma pháp trong không gian trữ đồ, gần đây hắn vẫn đang phân tích ma pháp Giá Vụ, tuy kiếm được không ít điểm kinh nghiệm nhân vật nhưng không chế tạo cuộn sách mấy.Giờ lượng sách phép thuật còn để lại không ít, nhưng lại không nhiều chủng loại, đại đa số là loại hình phụ trợ và trị liệu, chỉ có bảy cuộn sách loại công kích.

“Phiền rồi đây.” Lương Lập Đông chép miệng, mặc dù cuộn sách phụ trợ dùng đúng cách có thể nghịch chuyển tình thế, nhưng cuộn sách công kích mới thật là thủ đoạn tấn công chính. Nếu ngay thủ đoạn tấn công cũng không đủ, muốn dùng năng lực phụ trợ chiến thắng rất khó.

“Hy vọng chỉ có không đến hai kẻ theo dõi!” Lương Lập Đông sắp xếp lại cuộn sách trong không gian trữ đồ, đây đã là thói quen của hắn trước mỗi trận chiến. Chuẩn bị từng chi tiết thật tỉ mỉ là tố chất chiến đấu của những người chơi mạnh mẽ.

Hắn lẳng lẳng chờ trong thần điện, không bao lâu sau giọng nói của Jeanne vang lên trong đường hầm tâm linh.

Chỉ chốc lát sau, Lương Lập Đông đứng dậy đi ra ngoài thần điện. Vừa ra thần điện lập tức thấy ba người Kayle, Barbara cùng thiếu nữ áo đen. Không khí giữa ba người có điểm kỳ lạ, Kayle vẫn cười toe toét chất phác, thiếu nữ áo đen sắc mặt ửng đỏ, dáng vẻ ngượng ngùng, còn sắc mặt Barbara có vẻ hơi đắn đo!

Quan hệ của ba người này có vẻ lằng nhằng nhỉ, Lương Lập Đông chép miệng, xem ra thằng nhóc này lại lượm được một trái tim thiếu nữ nữa rồi… Thằng nhóc này là sát thủ thiếu nữ phép thuật hay sao?

Barbara thấy sắc mặt Lương Lập Đông có vẻ không đúng bèn hỏi: “Các hạ muốn đi đâu à?”

Lương Lập Đông nhìn quanh, chỉ có bốn người bọn họ, bèn nói nhẹ như mây gió: “Chuẩn bị đi giết người.”

Lời này vừa nói, cả ba đều lộ vẻ kinh ngạc. Đặc biệt là Kayle, trong mắt cậu, thầy giáo mình luôn là người hiền hoà, tuy nửa năm trước cũng từng giết người, nhưng chỉ là bất đắc dĩ mà thôi. Giờ chỉ trong chớp mắt, một người hiền lành lại đột nhiên nói định đi giết người, không ngạc nhiên mới là lạ.

Barbara khá thông minh, sau khi ngạc nhiên cô gái suy nghĩ một hồi, gương mặt vẫn mang chút ngây ngô lộ vẻ u sầu: “Các hạ nói là chúng ta bị theo dõi?”

Lương Lập Đông gật đầu.

“Vậy chúng ta cùng đi!” Kayle tuy lương thiện nhưng cũng không phải kẻ ngốc. Phản ứng đầu tiên của cậu khi nghe hôn thê bị người khác theo dõi là muốn loại trừ kẻ địch bảo vệ Barbara: “Tuy thực lực của con không mạnh nhưng chắc cũng có thể giúp thầy.”

Lương Lập Đông ngẩng đầu nhìn sắc trời rồi nói: “Không cần đâu. Đối phương chỉ có một mình, lại chỉ là lính trinh sát. Ta dùng thị giác của Jeanne quan sát hắn một lúc rồi, hắn chỉ là dân không chuyên, ngay điều cơ bản như né trong góc tối cũng không biết. Kẻ địch như vậy không cần cả bốn chúng ta.”

Sắc mặt Barbara hơi khó coi, đối phương chỉ là không chuyện nhưng cô vẫn không hề cảm giác thấy. Điều này chứng tỏ năng lực chống theo dõi của cô rất kém. Lương Lập Đông đương nhiên biết mình nói vậy sẽ khiến Barbara khó chịu, nhưng hắn vẫn nói. Tính cách cô gái này không tệ, thực lực cũng không kém, tuy nhiên sống trong nhà ấm đã lâu, không trải qua chiến đấu, kinh nghiệm không đủ chu đáo.

Lương Lập Đông làm vậy cũng là nhắc nhở cô, tránh cho sau này bất cẩn. Tranh cướp của cải không phải ngươi chết thì là ta vong, một khi có cơ hội, đối phương chắc chắn sẽ ra tay giết cô, lúc đó có hối hận mình không cẩn thận cũng không kịp.

Nói xong, Lương Lập Đông đi về phía cửa thôn.

Kayle ở đằng sau an ủi: “Barbara, em đừng trách thầy. Thầy không cố ý trách em đâu, thầy chỉ muốn tốt cho em thôi.”

“Em biết!” Barbara gật đầu: “Nếu ngài ấy không phát hiện có người theo dõi em, có lẽ cả đời em sẽ không học được bài học này. Vì không chừng lần sau người theo dõi không còn là trinh sát nữa mà là thích khách hoặc sát thủ.”

Thiếu nữ áo đen sợ sệt nói: “Sát khí của Hồng Thần Quan các hạ thật nặng, tôi cảm thấy ngài ấy từng giết rất nhiều người rồi.”

“Trước đây thầy từng làm lính đánh thuê, từng giết nhiều người cũng bình thường.” Kayle thờ ơ nói: “Nhưng bất luận thế nào, anh cũng tin thầy là người có giới hạn của bản thân. Vì thầy rất yêu quý lũ trẻ bọn anh. Trước đây anh từng nghe một người ngâm thơ rong trong quán rượu thành Đông Phong nói, những người yêu mến trẻ con chắc chắn sẽ không xấu. Huống hồ anh ở cạnh thầy bao lâu nay, chưa từng thấy thầy nổi giận vì việc gì.”

Barbara đồng ý: “Em đồng ý, nếu không cha em đã không bảo em tới xin ngài ấy giúp.”

“Barbara, sao bọn em lại cần thầy giúp, đã xảy ra chuyện gì?” Kayle tuy chất phác nhưng không ngốc.

“A!” Barbara khẽ che miệng, sắc mặt hối hận, cô gái vốn không muốn hôn phu của mình dính vào những tranh đấu lợi ích xấu xa bẩn thỉu này, không ngờ lại bất cẩn nói lỡ.

Cô nghĩ một lát, vẫn quyết định ăn ngay nói thật: “Được rồi, em vốn không định để anh biết chuyện này, nhưng giờ có vẻ không hỏi được anh cũng không không thoải mái. Ài…”

Tiếp đó Barbara kể lại mọi chuyện. Kayle nghe xong bất đắc dĩ nói: “Chẳng trách bọn em phải đưa tiền cho thầy. Có điều đúng là thầy cái gì cũng tốt chỉ có điều thù dai thật, không phải em nhắc anh cũng quên chuyện lần đó.

Barbara lườm vị hôn phu một cái nói: “Thật ra cách làm của Beata các hạ mới là chính xác. Ai thù dai, người khác muốn gây hấn cũng phải suy nghĩ thật kỹ. Thế giới này rất tàn khốc, không phải anh đối xử với người khác ra sao, người khác cũng sẽ đối xử với anh như vậy. Kayle, nếu em là kẻ thù của anh, em sẽ lợi dụng tính cách lương thiện này của anh, cố tình gây xích mích chia rẽ, gây hấn. Một ngày nào đó anh sẽ chết trên tay em.”

Kayle im lặng, cậu không phải người không nghe lời khuyên của người khác… Ngay Barbara cũng nói vậy chúng tỏ thế giới bên ngoài quả thật rất tàn khốc, mà cậu lại không hiểu mình liệu có thích hợp làm lính đánh thuê không.

Ngay khi cậu ngây ngẩn, Lương Lập Đông đi từ cửa thôn về. Thiếu nữ áo đen theo bản năng trốn sau lưng Kayle. Barbara ngược lại bước tới hỏi: “Beata các hạ, mọi chuyện xong xuôi rồi?”

Lương Lập Đông gật đầu: “Xong rồi… Tiểu thư Barbara, ta đã nghĩ xong. Ta đồng ý hợp tác với nhà Longman, nhưng các ngươi phải chờ ta mười ngày, ta cần xử lý một số chuyện rất quan trọng. Mười ngày sau ta sẽ tự tới tìm các ngươi. Ta tin với năng lực của thành chủ, muốn chống đỡ thần điện Sinh Mệnh mười ngày cũng không phải chuyện khó khăn gì.”

“Như ngài mong muốn!” Barbara vui vẻ kéo nhẹ góc váy, thi lễ cảm ơn.

Bạn đang đọc Huy Chương Quý Tộc (Dịch) của Tường Viêm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Athox
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.