Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tổ đội

Tiểu thuyết gốc · 2804 chữ

- Đưa chiến lợi phẩm đây hoặc chết! Lựa chọn đi! Nếu không... Nếu không... thì làm sao nhỉ... à. Nếu không tôi giết anh!

Lời nói này đáng ra phải nói cực kỳ uy hiếp, nhưng rơi vào tai Minh Huy lại thấy có chút lắp bắp. Minh Huy khó hiểu, quay đầu lại nhìn. Anh ngay lập tức bị tạo hình của cô gái này hấp dẫn. Tạo hình này là một tinh linh giống trong các câu truyện thần thoại tây âu. Thân hình dong dỏng cao, dáng dấp cực kỳ cân đối. Mái tóc của cô, cũng thật trùng hợp, là màu bạch kim. Hai tai nhọn và dài không hề xấu xí mà lại có một sức hút kỳ lạ. Trên tay cô cầm một cây cung, chĩa thẳng vào Minh Huy.

Minh Huy thật chẳng biết nói gì. Đừng nói ở trong trò chơi, ngay cả ở ngoài đời anh cũng chưa từng bị cướp bao giờ. Nhưng anh biết kẻ cướp không có lắp bắp khi đi cướp đâu. Và cũng chẳng có tên cướp nào lại sở hữu ngoại hình đẹp như vậy cả. Cô gái kia cứ đứng đó giương cung. Đột nhiên không ai nói gì. Không khí bắt đầu trở nên trùng xuống.

Minh Huy nhìn vào cô gái kia. Anh phát hiện hai tay cầm cung của cô gái hơi run run. Hóa ra là một con gà. Hèn gì nói mấy câu uy hiếp nạn nhân cũng lắp bắp. Anh đột nhiên dùng kỹ năng Ẩn thân. Cô gái kia trở nên lúng túng, ngơ ngác nhìn xung quanh. Minh Huy thình lình xuất hiện phía sau cô, dao găm đã đặt lên trên cổ cô gái.

- Em vừa nói gì cơ? Em muốn ăn cướp anh hả?

Cô gái lắp bắp:

- Ơ thì... em... chẳng qua em...

Minh Huy cười haha. Cô gái này thật sự là một tấm chiếu mới. Rất đáng yêu. Nhưng tiếng cười này lọt vào tai của cô gái lại trở thành tiếng cười của ác ma. Người nãy cũng thật xấu tính.

- Ơ gì mà ơ. Không phải em vừa định đánh cướp anh hay sao? Vừa rồi nghe hùng hổ, láo lếu lắm cơ mà?

Minh Huy nổi lên hứng thú trêu chọc cô gái này. Nhưng chưa kịp trêu thì cô gái đã làm một hành động mà chẳng ai nghĩ ra được: Khóc. Cô gái này lại thật sự khóc oa oa như đứa trẻ con. Cô ngồi thụp xuống, suýt chút nữa thì bị dao găm cứa vào cổ. Ầy. Tất nhiên là không chết, nhưng cảm giác đau thì vẫn có. Hệ thống trò chơi sẽ không bởi vì cô là một cô gái mà nể tình đâu. Cô khóc om sòm, ném cung tên sang một bên, ôm gối, gục mặt xuống khóc nức nở.

Móa. Sao mình lại gặp cái trường hợp này. Biết làm thế nào bây giờ? Lần này tới lượt Minh Huy luống cuống. Dỗ thế nào đây? Đàn bà luôn là thứ vũ khí đáng sợ đối với đàn ông. Và nước mắt thì càng là một trong số những thứ vũ khí tối thượng. Minh Huy gãi đầu. Anh đánh bạo, bắt chước mấy bộ phim ngôn tình trung cộng, khoác tay lên vai cô gái, nói nhỏ:

- Đừng khóc nữa. Có anh đây rồi. Ngoan.

Trong lúc nói câu này thật sự anh cũng run lắm. Anh đã bao giờ thân mật với một người con gái nào đâu? Uầy. Vậy mà cũng có can đảm ôm gái lạ. Anh tự nhủ hôm nay mình liều thật!

Cứ ngỡ là cô gái sẽ nín khóc. Nào ngờ cô càng khóc to hơn. Thậm chí cô còn gục vào ngực anh, đánh vào ngực anh, tựa như đang giận dỗi vậy. Lúc này ai mà nhìn thấy ắt hẳn sẽ tưởng hai người là người yêu mất. May là còn ở trong game nhé!

Mãi một lúc sau cô gái mới nín khóc. Minh Huy hỏi rõ ràng. Thì ra cô gái này thật sự là một người mới. Mặc dù Minh Huy cũng là người mới nhưng anh chơi game đã vài chục năm rồi. Tinh thần game thủ thích ứng rất cao nên không vấn đề gì khi suy nghĩ cách đối phó với quái vật. Còn cô gái này thì khác. Đây là con game đầu tiên cô chơi. Cô cũng nhận được nhiệm vụ đánh quái đá. Cô cũng đã thử. Thậm chí còn cực kỳ kiên trì. Cô chết đi 5 lần liên tục. Đáng ra cô có một tổ đội, nhưng họ đã hoàn thành nhiệm vụ từ sáng nay, nên khi cô đăng nhập vào chỉ lùi thủi có một mình, săn tìm quái đá. Hơn ai hết, Minh Huy hiểu việc săn quái đá khó khăn tới mức nào. Thậm chí cô gái này đã chết đi tới 5 lần. Khó trách cô sinh ra tuyệt vọng, lại chẳng biết nghe ai xui khiến mà vác cung đi.... ăn cướp.

Minh Huy nghe xong cũng thực khâm phục. Anh rất rõ ràng cảm giác mất đi tri giác kia. Sau đó là nếm trải một phần cơn đau trước lúc chết. Minh Huy thật sự không dám đi thử lần thứ hai. Vậy mà cô gái này lại có thể trải qua 5 lần mà chưa ném cái LoG đi! Được đấy.

Chẳng biết nghĩ thế nào, Minh Huy lại rủ:

- Em tên gì? Có muốn trở thành đồng đội với anh không?

Hỏi xong Minh Huy mới hối hận. Mặc dù rất kiên trì, nhưng từ cách nói chuyện và hành xử kiểu "tiểu thư", Minh Huy biết cô gái này nhất định gia cảnh giàu có. Một cô gái như vậy mà chịu kết bạn làm đồng đội với kẻ nghèo hèn rách rưới như anh á? Nhưng rồi Minh Huy sực nhớ ra. Đây là trò chơi. Anh cũng không phải gã Minh Huy yếu đuối nhút nhát và nghèo hèn như hiện tại. Anh là Hắc Y Nhân - một sát thủ lạnh lùng, vừa mới hạ sát một con quái đá to và mạnh hơn mình nhiều kia kìa. Ở đây, có lẽ, anh có tư cách!

- Anh thực sự muốn kết bạn với em á?

Cô gái hỏi lại với vẻ mặt đầy ngạc nhiên. Minh Huy gật đầu khẳng định. Đột nhiên cô gái kia nhảy lên người ôm anh thật chặt, giọng nói giống như đứa trẻ con được mẹ đi chợ về mua quà cho vậy:

- Ahaha. Em là Diệu Huyền. Từ nay anh là đồng đội của em. Không được bỏ rơi em đâu. Anh đen ngòm thế này, em gọi anh là anh áo đen nha.

Diệu Huyền ôm chặt lấy Minh Huy, thuận tiện giới thiệu một câu. Chẳng biết vô tình hay cố ý mà bộ ngực sữa áp chăt lấy mặt của Minh Huy khiến anh bủn rủn cả người. Phải biết LoG tác động trực tiếp vào não bộ nên mọi cảm giác trong trò chơi anh đều cảm nhận được, thậm chí còn chân thực vô cùng. Ơ ơ. Thích quá!

Diệu Huyền ôm một lúc, phát hiện người đồng đội mới của mình không nói gì đành leo xuống. Lúc này cô mới phát hiện Minh Huy đang chảy máu mũi ròng ròng, mắt ngơ ngác thất thần. Cô lúc này mới biết vừa rồi mình hơi.... lộ hàng nên cũng đỏ mặt. Nhưng hiển nhiên thần kinh của cô cũng thuộc dạng bất bình thường. Cô liền nghĩ vừa rồi lộ hàng là nhân vật của cô chứ không phải cô. Mặc kệ đi. Có mất gì đâu?

- Chủ nhân! Chủ nhân! Anh vừa bị kích thích quá độ dẫn tới chảy máu mũi. Hiệu ứng "Chảy máu" được kích hoạt trong 5 giây. Mỗi giây anh sẽ mất 3.5% HP - LoG đột nhiên nói với Minh Huy.

Minh Huy bừng tỉnh, sờ lên mũi của mình. Móa. Thật là .... xàm. Anh lau sạch vết máu. Rồi hỏi LoG về việc tạo đội ngũ. Minh Huy và Diệu Huyền chính thức trở thành tổ đội.

-  Anh áo đen. Từ đây đi về phía Tây 2 km lại có thêm một con người đá đấy. Anh giúp em giết nó đi. Rồi em giúp anh đi bắt sói. Em bắt sói giỏi lắm nha.

Minh Huy cũng không nói gì, hai người bắt đầu di chuyển về phía mà Diệu Huyền chỉ. Minh Huy nhìn đồng hồ một chút. Bây giờ đang là 8 giờ tối ở thế giới thực tại, hôm nay anh có thể làm xong những nhiệm vụ hôm qua đã nhận rồi.

Hai người đi chỉ đi một lát, Minh Huy phát hiện mặt đất rung động. Anh biết đã tới nơi con người đá mà Diệu Huyền nói. Minh Huy kéo Diệu Huyền trốn sau một gốc cây to lớn. Minh Huy bắt đầu kiểm tra lại bảng chỉ số của mình

Người chơi: Hắc Y Nhân

Tuổi: 2 ngày

Nghề nghiệp: Sát thủ

Cấp độ: 2 (75/175 EXP)

Thành tựu gần nhất: Gót chân Achilles, Kẻ thù của đá xám.

Chỉ số:

HP: 320/320        MP: 190/190        ATK: 17        DEF: 1            SPD: 8

Điểm tiềm năng: 5

Vũ khí: Dao găm tân thủ

- Anh làm gì vậy? - Thấy Minh Huy im lặng, Diệu Huyền không khỏi kỳ quái hỏi một câu.

- Nghe anh nói này. Muốn sống ở trong thế giới như đầy rẫy nguy hiểm như thế này, em luôn phải chắc chắn mình ở trạng thái tốt nhất trước khi chiến đấu. Em đã phải chết 5 lần. Cảm giác ấy tốt chứ hả?

- Không. ghê lắm. Em chẳng muốn chết nữa đâu. Anh mà để em chết là em đánh anh đấy. - Diệu Huyền nhăn nhó đáp lại.

Minh Huy không khỏi không biết nói gì. Cô nàng này nhõng nhẽo vậy. Không biết ngoài mặt thế nào nữa. Nhưng mà... ầy. Anh lại tự dưng thấy thích thích cảm giác này. Đàn ông ai chẳng thích được con gái vây quanh, ngưỡng mộ? Tiếc là chắc chỉ trong game Minh Huy mới có cảm giác tốt như vậy.

Minh Huy ngẫm nghĩ. Anh vẫn còn 5 điểm tiềm năng chưa cộng. Anh chia ra, 3 điểm cho tấn công, 2 điểm cho tốc độ. Phòng thủ thì... cứ kệ nó. Anh tin tưởng với tốc độ này anh có thể né tránh hết. Quan điểm của anh là phòng bệnh hơn chữa bệnh. Thay vì đưa mặt ra cho quái đánh thì đừng cho nó chạm vào.

- Anh. Sao thế?

- Em là xạ thủ phải không? Hiện tai em có gì?

- Em... ờm... em có một cây cung tân thủ.

- Vậy chỉ số thì sao?

Diệu Huyền trầm ngâm. Minh Huy hiểu là cô ấy đang trao đổi với LoG. Một lát sau trong tay Diệu Huyền phát sáng, hiện ra một tấm bảng.

Người chơi: Diệu Huyền

Tuổi: 2 ngày

Nghề nghiệp: Xạ thủ

Chỉ số: ATK: 15        DEF: 4            SPD: 4

Điểm tiềm năng: 5

Vũ khí: Cung tân thủ

- Em có thành tựu "Gót chân Achilles" chưa?

- Thành tựu cái gì cơ?

Minh Huy im lặng. Quả nhiên... tạ. Mà thôi, đành phải gánh vậy. Ai bảo lúc trước lỡ mồm thích làm anh hùng đòi tổ đội với con nhỏ cơ. Rất may là anh đã có kinh nghiệm chiến đấu với quái đá. Anh tự tin sẽ xử lý được nó thôi.

- Một lát nữa con quái đá tới. Em cứ giữ khoảng cách mà bắn nó. Tôi sẽ vào đánh cận chiến. Chiến thuật chỉ vậy thôi. Em chỉ cần giữ vị trí, bắn càng nhiều càng tốt. Oke?

Diệu Huyền gật đầu một cái tỏ vẻ đồng ý. Từ xa vang lại tiếng ầm ầm. Mặt đất lại rung chuyển hệt như động đất. Không cần Minh Huy nói, Diệu Huyền cũng biết là con quái đá đang tới. Cô lập tức lấy ra cung tên. Lúc này khí chất của một "game thủ" sẵn sàng chiến đấu tới mức chết đi 5 lần xuất hiện. Ánh mắt cô ánh lên sự cương quyết. Một bàn tay lóe lên ánh sáng màu lam đẹp mắt. Hóa ra xạ thủ bắn tên bằng chính lượng mana của mình. Diệu Huyền nhanh chóng lùi lại, leo lên một gốc cây với tán lá đổi màu liên tục. Kinh nghiệm "tử chiến" 5 lần giúp cô chọn được vị trí đứng cực kỳ thuận lợi.

Minh Huy vung vẩy dao găm trong tay. Lưỡi dao dính một chút ánh nắng, lóe lên vẻ lạnh lùng. Minh Huy nhìn vào suýt nữa kêu ra tiếng. Bởi trong chốc lát anh bỗng cảm thấy như con dao kia đang giao tiếp với anh. Nó như muốn nói: Chủ nhân. Có em đây. Anh em ta lại đi chém quái! Minh Huy cười gằn. Quái nhỏ quái to. Tới đây anh mày xơi hết. Tranh thủ thể hiện chút với cô gái kia. Khà Khà Khà!

- Chủ nhân. LoG tự nhiên cảm thấy anh cười rất gian. Theo luật của trò chơi, anh không được phép thực hiện các hành vi vi phạm pháp luật đâu nhé - LoG đột nhiên lên tiếng.

Minh Huy há hốc mồm. Hình như LoG hôm nay có sự cải tiến gì đó, hay thuần túy là cảnh báo của hệ thống đây?

Tiếng ầm ầm càng lúc càng gần. Mặt đất rung càng ngày càng dữ dội. Minh Huy đã cảm giác có gì đó không đúng. Hình như rung động lần này mạnh hơn lần trước thì phải.

- Móa! Chạy nhanh!

Cuối cùng thì con quái đá cũng vào tầm nhìn của Minh Huy. Vừa nhìn thấy nó cả người, dao găm và "thương" của Minh Huy xoắn hết cả. Con quái đá này to gấp đôi con trước. Hiển nhiên là không cùng một loại. Còn loại gì thì Minh Huy cũng không biết và cũng chẳng dám đứng lại mà kiểm tra.

Con quái đá dường như không phát hiện ra Minh Huy, vẫn chầm chậm đi về trước. Nhưng Minh Huy nào dám ở lại cà khịa nó, vội vàng hét lên kêu Diệu Huyền chạy.

- Sao chạy thế anh. Em sẵn sàng rồi. Xơi nó thôi anh!

Diệu Huyền thấy Minh Huy chạy qua gốc cây mình nấp, lên tiếng động viên. Minh Huy há cả miệng. Cô gái này quả nhiên thần kinh không bình thường. Hèn gì tử chiến với con quái đá này 5 lần liên tiếp mà vẫn không chừa. Xơi nó á? Ra đấy cho nó nhét kẽ răng à?

Minh Huy còn chưa kịp can ngăn thì bàn tay Diệu Huyền đã sáng lên. Cô liên tục kéo cung bắn về phía con quái đá. Con quái đá cuối cùng đã phát hiện ra hai người. Nó gầm lên một tiếng. Hai chân trước căn chỉnh góc, hai chân sau lấy đà.

Vèo! Con quái đá thu cả người tứ chi lại, thuần túy trở thành 1 viên đá lăn nhanh về phía hai người.

- Chết mày nè con! - Diệu Huyền hùng hổ kéo cung.

- Móa!!

Minh Huy chỉ kịp chửi thề một tiếng, nhảy lên ôm lấy Diệu Huyền chạy tóe khói. Nhưng con quái đá lăn theo với vận tốc không chậm tý nào. Nó đã dí sát lấy hai người.

- AAA. Cứu mạng. Bớ bà con ơi cứu mạng - Minh Huy điên cuồng la hét

- AAA. Buông em ra để em đánh chết nó - Diệu Huyền cũng điên cuồng la hét.

Một chạy một đuổi, rất nhanh trước mắt hai người xuất hiện một hang đá nhỏ. Minh Huy không chút do dự nhét Diệu Huyền vào hang đá ấy rồi bản thân anh cũng nhanh chóng chui vào theo. Không ngờ bên trong cái hang như cái "hang chó" lại là một cái động không nhỏ. Hai người vừa trốn vào trong thì nghe thấy ở bên ngoài một tiếng ẦM cực lớn.

Con quái đá lao đầu vào vách núi! Ngọn núi ầm ầm rung động, rơi xuống rất nhiều đá. Minh Huy và Diệu Huyền ở trong hang ngã trái ngã phải. Một tảng đá lớn ở trên trần động rơi xuống, thẳng hướng Diệu Huyền mà đè.

Minh Huy trong cơn nguy cấp đưa ra quyết định mà anh chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ dám: Anh lao ra, đẩy Diệu Huyền ngã ra, mình thế vào vị trí đó. Nguyên tảng đá, rơi ầm xuống lưng Minh Huy. Hệ thống mô phỏng lập tức khiến Minh Huy phun ra máu như mấy phim kiếm hiệp hồng kông. Khói bụi bốc lên mù mịt!

Bạn đang đọc Hư Vực Thần Giới - Hắc Y Nhân sáng tác bởi Huydamvan1
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Huydamvan1
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.