Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đồ đệ nữ ma

Tiểu thuyết gốc · 1202 chữ

Chương 2: Đồ đệ nữ ma

Nàng sững người trước câu hỏi của hắn, nàng nhìn hắn khẽ cười :

“Có thể nha , chỉ cần ngươi đủ mạnh, đủ cường đại thì đều có thể nha, nhưng ít nhất ngươi phải vượt qua ta đã.”

“Thật sự có thể sao?”

Hắn thật sự rất vui mừng nhưng lại hồn nhiên quên mất đi một sự thật phũ phàng hắn hiện tại đang là một phế vật trời sinh kinh mạch ách tắc không thể tu luyện, một phế vật bị Diệp gia ruồng bỏ, một phế vật bị cả Nguyên Linh thành khinh thường và là một phàm nhân vừa mới bị bọn tiểu đệ của Diệp Vô Thiên đánh bầm dập và ném xuống núi suýt thì mất mạng.

“Đợi đến khi thực lực của ngươi vượt qua ta rồi tính. Nhưng hiện tại ngươi vẫn là một phàm nhân, con đường ngươi đi sẽ còn rất xa. Nếu ngươi bái ta làm sư ta có thể giúp ngươi trở thành một người tu luyện”

Nghe nàng nói hắn mới chợt tỉnh giấc khỏi những ảo mộng hão huyền của mình, hắn bất giác trở nên kiên định, bất giác hắn muốn tu luyện, hắn muốn trở nên cường đại, hắn muốn bảo vệ nàng cả cuộc đời. Đây là chấp niệm của hắn, hắn không do dự nữa, quỳ gối dập đầu:

“ Đệ tử Diệp Vô Thần bái kiến sư phụ”

“Tốt ! Rất tốt ! Từ giờ trở đi ngươi sẽ là đồ đề của Nam Cung Hồng Nhan ta và là truyền nhân đời thứ 13 của Tu La Giáo ta. Ta môn quy không nhiều, những lễ tục của phàm nhân ta không để ý, ngươi không cần câu nệ quá nhiều nhưng ngươi phải nhớ rằng nếu ngươi dám phản bội Tu La Giáo thì ta - Nam Cung Hồng Nhan sẽ là người đầu tiên đứng ra tru diệt ngươi.”

“Hiện tại ta giúp ngươi đả thông kinh mạch thoát thai hoán cốt. Ngươi đã chuẩn bị tốt chưa”

Diệp Vô Thần nghe vậy trong lòng hết sức vui mừng ngồi xuống bên quan tài nhắm mắt tĩnh tâm chuẩn bị tiếp nhận.

“Ta phải nhắc nhở ngươi trước, quá trình này sẽ rất thống khổ nếu ngươi không chịu được sẽ bạo thể mà chết nên ngươi chuẩn bị tâm lí cho tốt.Ta bắt đầu đây”

Tay nàng đặt lên đầu hắn dùng pháp lực của nàng giúp hắn đả thông kinh mạch và cải thiện thể chất. Nhưng Diệp Vô Thần lại không hệ biết, khi hắn nhắm mắt lại hắn thấy hắn tới một nơi thần bí, và nơi xa đang có một thứ gì đang kêu gọi hắn. Tò mò hắn dần dần đi tới. Trước mắt không gian vẫn trống không và chỉ có một chữ Vô đang trôi nổi giữa không gian. Hắn đã xác nhận được thứ kêu gọi hắn chính là chữ Vô thần bí kia, và rồi hắn thấy tay trái hắn vô thức đưa lên chạm vào chữ Vô kia. Máu tươi từ đầu ngón tay chảy ra càng ngày càng nhiều còn chữ Vô kia cũng nhạt dần nhạt dần. Cảm giác choáng váng khi hắn mất quá nhiều máu xuất hiện cũng là khi chữ Vô kia biến mất nơi cánh tay trái của hắn không một dấu vết. Tất cả xảy ra thật bất ngờ chỉ để lại hắn ngỡ ngàng không hiểu chuyện gì xảy ra. Và từng cơn đau lại một lần nữa kéo hắn về với thực tại. Từng dòng chân khí màu máu đang gột rửa từng thớ thịt, từng cây kinh mạch và cả các đại chủ mạch của hắn. Mỗi tế bào của hắn đang tham lam hấp thu những chân khí kia, hắn hơi sững sờ nhưng nhớ tới lời sư phụ hắn nhắc nhở hắn cố cắn răng chịu đựng. Máu tươi từ lòng bàn tay chảy ra khiến đầu óc hắn thanh tỉnh hơn, hắn không dám ngất đi vì ngất đi sẽ bạo thể mà chết. Một canh giờ đã qua, quá trình cũng kết thúc. Hắn nằm bất động trên mặt đất mặc kệ bên ngoài cơ thể đang được bao phủ bởi một lớp cặn màu đen . Một canh giờ này hắn như được đi dạo một vòng quanh Địa Ngục khiến cho hắn sợ hãi nhưng bằng chấp niệm kiên cường hắng vẫn vượt qua được. Nhìn hắn nằm đó nàng cũng mặc kệ không nói gì, đôi mắt đẹp toát ra sự kinh ngạc tột độ khi nhìn về phía hắn.

Quá trình vừa rồi đã hao phí của nàng hơn một nửa pháp lực mới phục hồi , lượng pháp lực này đủ cho vài vạn tên phàm nhân trở thành tuyệt thế võ giả nhưng mà chỉ đủ cho Diệp Vô Thần đả thông kinh mạch cải thiện thể chất. Nhưng điều đó không phải điều nàng quan tâm nhất vào lúc này, điều nàng quan tâm là Diệp Vô Thần đã tự chủ hút pháp lực của nàng để cải tạo thân thể đả thông kinh mạch. Nàng thật sư nghi ngờ hắn có phải một phàm nhân không hề biết tu luyện hay không nữa hay hắn là một tuyệt thế cường giả ở ẩn nơi đây. Trên người hắn tràn ngập sương mù khiến nàng khó hiểu thấu được và đương nhiên nàng không dám suy tính hắn nữa vì cái giá của lần phản phệ trước đã lưu lại dấu ấn sau đậm trong nàng. Nàng không biết là mình thu hắn làm đồ đệ là đúng hay sai nữa.

Rất nhanh nàng bình tĩnh lại, áp chế rung động xuống nàng nghiêm nghị như một trưởng bối nhìn hắn nói:

“Hiện tại ngươi đã có thể tu luyện, ta sẽ truyền cho ngươi vô thượng thần công của Tu La Giáo ta, hãy nhớ ngươi là truyền nhân duy nhất của ta cũng là giáo chủ tương lai của Tu La Giáo nên hãy ghi nhớ và tu luyện thật tốt. Ta hi vọng ngươi sẽ đưa Tu La Giáo lên một tầm cao mà ta chưa từng đạt tới”

Hai ngón tay như hai cây ngọc khẽ điểm vào trán hắn, một lượng tin tức tràn vào đầu khiến cho hắn đau như búa bổ. Sau khi hắn trở lại bình thường nàng đưa hắn một chiếc nhẫn đỏ như máu:

“Đây là tín vật của lịch đại giáo chủ, nay ta trao lại nó cho ngươi, ngươi cần nhỏ máu để nhận chủ, bí mật của nó cần ngươi tự khám phá, hiện tại pháp lực của ta chưa khôi phục nên sẽ tại trong đây tĩnh dưỡng đồng thời chỉ đạo ngươi tu luyện. Hiện tai ta đưa ngươi rời khỏi đây”

“Sư phụ người chờ ta một chút, ta tẩy qua thân thể một chút”

Đợi nàng nằm trở lại trong quan tài và biến mất trong chiếc nhẫn trên tay hắn, hắn nhảy xuống hồ nước thanh tẩy cơ thể sạch sẽ mới lên bờ. Hắn ngạc nhiên khi nhìn lại thân thể của mình.

Bạn đang đọc Hư vô thần đế sáng tác bởi Ha250801
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ha250801
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.