Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phong Cách Chỉ Huy (2)

Phiên bản Dịch · 1356 chữ

Ngược lại Trang Thế Giai thì hứng thú rất nhiều mà diễn giải: “Tiểu Hoàng cũng muốn lộ mặt một chút nha!”

“Sau này còn có cơ hội!”

Hoàng Vĩ Diệu bị Trang thám trưởng nhìn chột dạ một trận, vội vàng thu liễm biểu lộ, khụ khụ hai tiếng, làm bộ tiến lên chỉ huy rửa sạch.

Lần hoàn thành nhiệm vụ hệ thống hoàn mỹ này, thu hoạch được 400 điểm kinh nghiệm, hơn nữa lúc trước tích lũy 500 điểm kinh nghiệm, đã đạt tới yêu cầu thăng cấp, lần thứ hai Trang Thế Giai thu hoạch được một điểm thuộc tính.

Lúc này Trang thám trưởng cảm thấy giá trị linh cảm tạm thời đủ, cũng không tăng lên điểm thuộc tính mới có được thêm vào trên giá trị linh cảm, mà là định thêm vào giá trị hành động cao một chút, tăng lên năng lực chiến đấu của bản thân.

Bất quá trừ bỏ tăng thêm giá trị linh cảm ra, tăng thêm điểm thuộc tính khác đều cần một chút quá trình luyện tập ngắn ngủi.

Hắn cũng không có lập tức thêm điểm, mà sau khi thu lại súng lục, dậm chân tiến lên kiểm tra tình huống hiện trường.

“Chào trưởng quan(Good Morning Sir)!” Lúc này Thái Nguyên Kỳ mang theo tiểu tổ cường công nhảy xuống buồng xe, đứng thành một hàng đứng nghiêm chào với Trang thám trưởng.

Đương nhiên bọn họ không phải đang cố ý vuốt mông ngựa, chỉ là một viện đạn cũng chưa bắn, không có gì để báo cáo, rửa sạch cũng không cần bọn họ đến rửa, cũng chỉ có thể làm chút công phu phô trương bề ngoài.

Trang Thế Giai gật gật đầu, tiến lên vỗ vỗ bả vai của Thái Nguyên Kỳ, lại trịnh trọng đảo qua 5 người một vòng: “Mọi người chịu khổ rồi.”

“Báo cáo sếp, không gian khổ!” Đám người Thái Nguyên Kỳ ưỡn ngực lên phía trước, xác thực bọn họ không khổ cực.

Bất quá, tất nhiên dám lên xe, thì chính là đang liều mạng, mặc kệ có tác dụng gì hay không cũng cần phải ca ngợi. Mặc kệ sau này có tưởng thưởng hay không, nghe được tiếng của đại lão “Chịu khổ rồi” này, bọn họ cũng cảm giác sinh mạng không có liều phí công! Liều đáng giá!

Ba người Vạn Đại Đại, Lý Hướng Đông thừa cơ tiến tới góp mặt, vẻ mặt nịnh nọt nhìn về phía Trang thám trưởng, Trang thám trưởng cũng gật đầu một cái nói một tiếng: “Biểu hiện rất tốt.”

Vạn Đại Đại lập tức lộ ra vẻ vui mừng trên mặt, ba người Lý Hướng Đông đang thót tim, cũng coi như thở dài ra một hơi.

Sau đó, Trang Thế Giai nhìn hiện trường một chút, đột nhiên phát hiện hai chiếc xe đụng rất có hàm lượng kỹ thuật a! Đụng bên cạnh đầu xe với đầu xe, thì ngay cả động cơ cũng bị đụng hư, xem xét chính là nội ứng đụng!

Chi tiết rõ ràng, hiện trường khắp nơi đều tràn ngập chi tiết!

Cũng không lâu lắm, hiện trường hành động lập tức đã xử lý hoàn tất. Các huynh đệ cảnh đội thu đội về nhà, lại phái một chiếc xe khuyên khoản đi ngân hàng trả lại trang bị. Đám người Vạn Đại Đại, Lý Hướng Đông thì bị Trang Thế Giai đuổi đến bên trong một nhà khách đi tắm, rửa sạch sẽ thân thể lại đến sở cảnh sát gặp hắn.

Thông qua hành động trong vụ án này, Trang Thế Giai cảm giác mình đã tìm được phong cách chỉ huy đặc biệt!

. . .

Chạng vạng tối.

Năm giờ.

Mặt trời chiều ngã về tây.

Ở trong sở cảnh sát Vịnh Đồng La, bên trong văn phòng thám trưởng.

Vạn Đại Đại, Lý Hướng Đông, Quách Học Quân, Thích Kinh Sinh bốn người tắm rửa sạch sẽ, đổi một bộ quần áo sạch đứng ở trước bàn làm việc.

Trang Thế Giai đem một vài sấp tiền mặt, tăng thêm ba tấm giấy căn cước cùng nhau đẩy lên phía trước, ánh mắt nhìn về phía đám người Lý Hướng Đông nói ra: “Đây là căn cước của các ngươi, còn có 3 vạn ĐôlaHK.”

“Các ngươi cất kỹ nha! Hiện giờ các ngươi đã tự do!”

Về phần thủ tục thả người, sớm đã bắt chuyện qua với giám sát trại giam xong, ngược lại không cần tạm thời nói lại. Hơn nữa tiền thưởng mỗi người mười ngàn ĐôlaHK, cộng lại cũng là ba vạn ĐôlaHK.

Chút tiền ấy đối với Trang Thế Giai mà nói cơ bản là không nhiều, trong ngăn kéo văn phòng thì có tiền mặt, tiện tay móc ra tính tiền là xong.

“Đa tạ lãnh đạo.” Lý Hướng Đông đưa tay lấy tiền trên bàn cùng giấy căn cước tới trong tay, hắn xem như đại ca, có tư cách thay hai tên tiểu đệ lấy tiền trước, hơn nữa còn muốn thay thay hai vị tiểu đệ nói lời cảm tạ,

Nói thật, thời điểm hắn đang nhìn thấy Trang Thế Giai quyết đoán nổ súng, liên tục bắn chết 4 người, gần như cũng tưởng rằng sau một giây, Trang thám trưởng sẽ phải nổ súng bắn chết bọn hắn.

Không có cách nào, ai bảo trong lời nói của Trang thám trưởng một mực tự mình phá án kiện là phá, bắt người thì bắt người, như mà cmn nói phá bản án là phá, cũng không có nhìn thấy hắn bắt người! Mỗi phát súng chính là nổ đầu mất mạng! Cơ bản là không để cho đường sống a!

Cũng may Trang thám trưởng nói lời giữ lời, ba tấm giấy căn cước cũng coi như đã lấy được, 3 vạn tiền ĐôlaHK cũng không nhiều, đã sớm chuẩn bị xong ở trong ngăn kéo. Sau khi bản án kết thúc lập tức thét 3 người lên văn phòng giao mọi thứ cho bọn hắn.

Chuyện này khiến Lý Hướng Đông trông thấy ban thưởng cũng đã nằm chần dần trên bàn, trong tâm lý cũng có loại cảm giác “May mắn”. Ta *! Đây rõ ràng là bản thân liều sống liều chết, cố gắng vì tên khốn kiếp kiếm về tiền! vì cái gì ta sẽ có loại cảm giác này a!

Hai chân của Trang Thế Giai tréo nguẫy, đốt một điếu thuốc diễn giải: “Phần thưởng đã giao, các ngươi cứ tự nhiên a.”

“Vâng, lãnh đạo.”

Ba người Lý Hướng Đông nghe hiểu tiếng Quảng Đông, lấy được tiền mặt, quay người rời đi.

Khi bọn họ ở nhà khách tắm cũng thương lượng xong dùng tiền như thế nào.

Lý Hướng Đông dự định cầm số tiền kia làm chút buôn bán nhỏ, Thích Kinh Sinh dự định cầm số tiền kia cưới tiểu muội Giang gia, Quách Học Quân thì là muốn cầm số tiền kia đi chơi vũ nữ gọi là “Diana” kia.

Trước khi ba người đóng cửa, nhìn qua Vạn Đại Đại một cái, biết rõ ban thưởng của Đại Đại Ca tuyệt đối còn nhiều hơn bọn họ. Đáng tiếc, chuyện này hâm mộ không được, bởi vì hắn là “Tâm phúc” của Trang thám trưởng.

“Đại đại cảnh quan, làm rất tốt.” Trang Thế Giai kéo ngăn kéo ra, quăng ra một phần văn kiện,

Vạn Đại Đại lấy ra hồ sơ tài liệu, sắc mặt vui vẻ, đứng nghiêm chào, rống to: “Đa tạ trưởng quan! Hiệu mệnh vì trưởng quan!”

“Ra ngoài đi!”

Trang Thế Giai phất phất tay, cũng không có nói thêm cái gì với “Tâm phúc”, mà là cúi đầu xuống hút thuốc, mở ra chỉnh lý hồ sơ tài liệu.

Sắc mặt của Vạn Đại Đại lại hơi rối trí, có thể lập tức điều chỉnh xong tâm tính, lần thứ hai cúi chào cáo lui, đẩy cửa đi ra văn phòng thám trưởng, sau khi rời đi cũng nhẹ nhàng đóng kỹ cửa lại.

Bạn đang đọc Hồng Kông Đại Kiêu Hùng (Dịch) của Manh Tuấn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 朱羊印白
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.