Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân a nữ nhân! Quả nhiên đều là loài động vật hay thay đổi

Phiên bản Dịch · 905 chữ

Lộ Lộ nói câu đó xong, Bạch Vũ nhanh chóng đưa bàn tay chuyển đến trên mặt của Lộ Lộ.

Sau đó dùng lực kéo về phía sau, mực trên mặt giống như một cơn lốc xoáy nhỏ từ trên mặt Lộ Lộ hóa thành từng giọt nước rồi rút vào trong tay Bạch Vũ.

Ngay sau đó, tay Bạch Vũ nhẹ nhàng nắm chặt, sau đó lại mở ra. Lúc này giọt nước màu đen đã biến mất không thấy đâu.

Nhìn thấy chiêu này của đại tỷ rất hữu dụng.

Duyệt Duyệt cũng nghĩ ra một kế.

Lúc này nàng chạy đến trước mặt Bạch Vũ nói: "Ba, ba đến đây đi! Ba nằm ở chỗ này để con giúp ba xoa bóp chân nha.”

Nói xong, còn chưa đợi Bạch Vũ nằm xuống thì Duyệt Duyệt lập tức thi pháp đưa thân thể của Bạch Vũ từ đứng thẳng chuyển sang nằm rạp xuống đất.

Ngay sau đó, nàng lấy bàn tay nhỏ bé ra tìm chuẩn xác huyệt vị trên đùi của Bạch Vũ.

"Oa, lão nhị, rất thoải mái! Thủ pháp này là con học theo ai vậy? Ba cảm thấy thủ pháp của con còn tốt hơn đại tỷ của con, hơn nữa cường độ này sự chỉ có một chữ, tuyệt!”

Bởi vì Lộ Lộ đã được giải trừ cho nên lúc này nàng cũng không tiếp tục đấm bóp cho Bạch Vũ mà là đứng ở một bên che miệng cười ngây ngô.

Mà Bạch Vũ thì chủ động mở miệng nói: "Lão nhị, con muốn nói cái gì tất nhiên là ba đã biết. Được rồi! Ba biết thủ pháp của con, chỉ cần con xoa bóp chân cho ba một lần thì đương nhiên ba sẽ xóa chú rùa nhỏ trên mặt con.”

Nói xong Duyệt Duyệt cũng thôi động pháp thuật, ngay lập tức ngón tay của nàng trở nên giống như trứng lửa.

"Được! Được! Ba nhìn tuyệt kỹ của con đây!”

Lập tức, bàn tay nhỏ bé của Duyệt Duyệt đặt ở hai bên lòng bàn chân Bạch Vũ không ngừng di chuyển tán loạn.

Chỉ chốc lát sau, trên thân Bạch Vũ mồ hôi đầm đìa, nói thẳng là Duyệt Duyệt ấn tốt.

Ấn xong, Bạch Vũ xoay người, sau đó gọi Duyệt Duyệt lại rồi thi pháp như khi nãy làm với Lộ Lộ.

Sau đó trong miệng hắn không ngừng lẩm bẩm một loại chú ngữ mà ba nữ nhi đều nghe không hiểu.

Tay sờ lên mặt Duyệt Duyệt ba cái.

Chỉ thấy ba chú rùa nhỏ trên mặt Duyệt Duyệt kia cũng đã biến mất.

Sau đó, Tinh Tinh cũng giở trò cũ, không ngừng bóp vai cho Bạch Vũ.

Bạch Vũ rất vui mừng. Hắn nghĩ đến sau này khi mình già đi, ba nữ nhi có thể chiếu cố hắn như vậy thì tốt rồi.

Trong nháy mắt, cảm giác ấm áp dâng lên trong lòng, hắn nói: "Nể tình các con hiếu thuận nên ba cũng sẽ loại bỏ chú rùa nhỏ trên mặt của lão tam vậy.”

Nói xong, Bạch Vũ đặt bàn tay lên hai má của tam nữ nhi Tinh Tinh, trong nháy mắt chú rùa nhỏ đã biến mất.

Ba nữ nhi nhìn nhau một cái, trong lòng vui mừng như nở hoa. Vẻ mặt vừa nãy còn ủ rũ thì hiện tại đã biến mất không thấy đâu.

Ba người cười chỉ vào mặt đối phương, nói với nhau: "Chú rùa nhỏ trên mặt chúng ta đều đã biến mất rồi, ha ha ha. Chúng ta đã khôi phục lại dáng vẻ trước kia!"

“Đúng vậy! Đúng vậy! Trên mặt trắng trắng, sạch sẽ vẫn là đẹp nhất!”

Khuôn mặt của ba nữ nhi đã trở lại bình thường.

Nhưng sau khi khôi phục bình thường, ba người cũng không nói lời cảm ơn với Bạch Vũ mà ngược lại, lại chạy nhanh như làn khói.

Bạch Vũ ngồi ngơ ngác tại chỗ, hai mắt hắn vô thần nghĩ: "Đây là tình huống gì vậy? Cứ như vậy mà chạy, mặc kệ lão ba của mình sao?”

Vừa rồi hắn còn đắm chìm trong niềm vui gia đình vậy mà trong nháy mắt đã vỡ thành mảnh nhỏ.

Tóc của hắn bị một cơn gió bắc thổi qua.

Xem ra, trong ba tiểu nha đầu này không chỉ có Duyệt Duyệt là bụng dạ đen tối mà cả ba người này đều là như vậy.

“Tức chết ta rồi! Nữ nhi bất hiếu! Nữ nhi bất hiếu mà!”

Bạch Vũ không ngừng lắc đầu, hai tay không ngừng nện về phía bãi cỏ, làm ra bộ dáng hối hận không thôi.

Trong miệng hắn không ngừng nói thầm: "Nữ nhân a nữ nhân! Quả nhiên đều là loài động vật hay thay đổi, trở mặt còn nhanh hơn lật sách! Về sau nhất định ba người các ngươi sẽ không để lão công của các người sống tốt, ngẫm lại vẫn là mẹ của các ngươi là tốt nhất!”

Nói xong hắn đứng lên. Chỉ là hắn cũng không có tức giận mà là mỉm cười trở lại dưới gốc cây linh pháp trong viện.

Hắn ngồi lên pháp tọa, hai mắt nhắm mắt lại, bắt đầu tìm hiểu đạo pháp tu hành.

Nhưng không để hắn nghỉ ngơi được lâu, ba nữ nhi đã cùng nhau chạy tới.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.