Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Con đã chờ đợi thời khắc này cả nửa ngày rồi!

Phiên bản Dịch · 982 chữ

Bạch Vũ bất đắc dĩ gãi gãi đầu, xấu hổ nói: "Không được nha! Lúc trước các con chơi mạt chược không phải đã nói thua sẽ nhận thua sao? Hiện tại các con lại để ba xóa bỏ chúng, như vậy không phải biến ba ba thành người bất nghĩa rồi sao?”

“Hơn nữa vừa rồi ba cũng đã nói cho các con biết là do tu vi của ba ba đủ cao cho nên mới có thể tự động biến mất. Thật ra, ngược lại ba rất hâm mộ trên mặt các con có những chú rùa con như vậy, rất đẹp mắt! So với trước kia thì đáng yêu hơn nhiều."

Mắt thấy Bạch Vũ không có ý đi cửa sau, lúc này tiểu nữ nhi Tinh Tinh đột nhiên thay đổi sách lược.

Nàng giống như một con mèo hoa nhỏ túm lấy góc áo của Bạch Vũ nói: "Ba! Ba là ba tốt nhất thế gian! Ba giúp con bỏ chúng đi mà! Con thật sự không muốn ngủ cùng những chú rùa con này đâu!”

Thấy muội muội dùng thế công làm nũng, hai người đại nữ nhi và nhị nữ nhi cũng học theo bộ dáng của Tinh Tinh. Mỗi người bắt lấy góc áo và ống tay áo của Bạch Vũ.

Trong lòng Bạch Vũ cảm thán một câu, nói: "Aizz! Quả nhiên nữ nhân làm nũng vẫn là tốt nhất.” Nhưng dạy nữ nhi thành thật thủ tín vẫn tốt hơn nhiều so với việc nuông chiều.

Hắn có thể dễ dàng loại bỏ vết bẩn trên mặt các nàng nhưng hắn còn muốn dạy chúng một ít đạo lý làm người thông qua việc loại bỏ vết bẩn trên mặt đó.

Trong lòng Bạch Vũ cũng muốn loại bỏ những chú rùa con trên mặt các nàng, nhưng phải làm thế nào mới có thể thuận lý thành chương, để các nữ nhi trưởng thành đây?

Thế nhưng, bức tường nghiêm khắc của Bạch Vũ cũng dần dần tan rã bởi thế công làm nũng của ba nữ nhi, nhưng cuối cùng hắn vẫn xụ mặt nói: "Ba người các con dù có cầu xin ba thì hôm nay ba cũng sẽ không loại bỏ những thứ trên mặt các con đi đâu!”

Chỉ là chưa đợi Bạch Vũ nói xong thì đột nhiên hắn phát hiện Lộ Lộ đã biến mất ở trước mặt hắn.

Đột nhiên hắn cảm giác được sau lưng có một bàn tay nhỏ bé không ngừng nện gõ lên phần lưng của hắn, rất là thoải mái.

Hắn quay đầu nhìn lại là đại nữ nhi Lộ Lộ của mình.

Bạch Vũ không khỏi hỏi: "Lão đại, con ở phía sau ba làm gì? Chẳng lẽ là muốn trả thù ba sao? "

Mà Lộ Lộ thì tiếp tục kéo dài thế công làm nũng trước đó, sau đó trong miệng không ngừng lải nhải: "Cha! Lực đạo của thủ pháp này cũng được chứ? Ba có thấy thoải mái không?”

Bạch Vũ chăm chú nhìn đại nữ nhi của mình, trong nhất thời không kịp phản ứng đại nữ nhi của hắn muốn làm gì.

Sau đó hắn suy nghĩ một chút, thủ pháp và tư thế mà đại nữ nhi nện gõ vào lưng của hắn rất giống Hoàng Thiến Hề, vì thế trong đầu lập tức vang lên một tiếng leng keng.

A! Hóa ra là nữ nhi muốn hiếu kính hắn nên đã tự mình xoa bóp lưng cho hắn đó mà!

Ha ha, trẻ nhỏ dễ dạy!

Nhưng Bạch Vũ cũng không để lộ quá nhiều kích thích, mà nhắm mắt lại hưởng thụ sự sảng khoái do nữ nhi nện gõ cho mình.

Chỉ chốc lát sau trên mặt Bạch Vũ đã xuất hiện nụ cười vui mừng, hắn trả lời: "Quả nhiên Lộ Lộ là trẻ nhỏ dễ dạy! Thật thoải mái! Không tệ, không tệ! Không hổ là áo bông lớn của ba, hơn nữa xem như lão đại là con cũng rất hiểu chuyện!”

Nhưng Bạch Vũ vừa nói xong, Lộ Lộ lập tức ngừng đánh, sau đó nằm sấp trên vai Bạch Vũ nói: "Vậy ba có thể giúp con bỏ chú rùa nhỏ trên mặt này đi không?”

Bạch Vũ mỉm cười nhìn đại nữ nhi của mình, nghĩ thầm: ‘Tuy bình thường lão đại này rất nóng nảy nhưng đến thời khắc mấu chốt vẫn rất thông minh. Nếu là một nam hài thì tốt rồi, đại trượng phu co được dãn được.’

‘Nhưng đại nữ tử chưa thể nói là co được dãn được, nhưng hiển nhiên là nàng đã ngộ ra được đạo lý trong đó. Tìm một cách khác có thể xem là một trong những phương pháp tốt nhất để giải quyết vấn đề.’

‘Hơn nữa, kỹ thuật nện gõ vừa rồi của Lộ Lộ nhẹ nhàng, tìm huyệt vị chính xác. Tuy rằng không tận lực luyện tập nhưng có thể thấy được trên phương diện kiểm tra triệu chứng bệnh tật thì đúng là một thiên tài.”

Cho nên cắn người miệng mềm, bắt người nương tay. Nếu nàng đã đấm lưng cho mình mà mình cũng đã hưởng thụ thì dĩ nhiên phải đồng ý với đại nữ nhi rồi. Tuy rằng trước đó có rất nhiều nguyên tắc, nhưng dưới thế công viên đạn bọc đường của nữ nhi mình hết lần này đến lần khác thì ranh giới cuối cùng trong lòng của Bạch Vũ đã hoàn toàn tan rã.

Hắn sờ đầu nữ nhi của mình, nói, "Lộ Lộ là đứa bé ngoan! Vậy bây giờ ba sẽ loại bỏ chú rùa nhỏ trên mặt cho con!”

Lộ Lộ vui vẻ vỗ vỗ lưng của Bạch Vũ rồi nói: "Ba mau lên! Con đã chờ đợi thời khắc này cả nửa ngày rồi! ”

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.