Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại được hệ thống ban thưởng

Phiên bản Dịch · 1009 chữ

Bây giờ là thời gian tốt để ngủ trưa!

"Ba người các con có mệt không?"

Nếu Bạch Vũ không nói thì ba nữ nhi này sẽ vĩnh viễn biểu hiện ra bộ dáng không biết mệt.

Sau khi Bạch Vũ nói ngủ thì ba người bọn chúng cũng bị Bạch Vũ ảnh hưởng mà nhao nhao ngáp ngắn ngáp dài.

"Đi thôi, ba vị công chúa của ba! Ba dẫn các con đi ngủ, ngủ dậy mới có tinh thần tiếp tục chiến đấu với ba. Các con nói có phải hay không?"

Ba nữ nhi không hẹn mà cùng đi tới phía sau Bạch Vũ. Mỗi người các nàng đều trở về phòng của mình, kéo lê thân thể mệt mỏi nằm lên trên giường. Chỉ chốc lát sau, bốn người lập tức mơ hồ ngủ thiếp đi.

Đúng vậy! Đừng nhìn bốn người đều là Phượng Hoàng, hơn nữa còn là người tu tiên, nhưng ở Thế Giới Hồng Hoang thì ngủ vẫn là điều cần thiết.

Ngoại trừ ngủ thì ăn cơm cũng giống như vậy, không ăn cơm vẫn sẽ đói. Cho nên người tu tiên và người bình thường dường như không có bất kỳ khác biệt gì, chẳng qua người tu tiên sẽ luyện tiên thuật mà thôi.

Thấy ba nữ nhi ngu ngơ chìm vào giấc ngủ, Hoàng Thiến Hề lập tức chạy tới đắp chăn cho chúng.

Nhưng khi nàng đi tới bên cạnh ba nữ nhi thì nhịn không được che miệng, cười trộm.

"Đây là…? Hay là để ta thi pháp lau sạch những chú rùa nhỏ trên mặt của chúng đi nhé?”

“Tuy rằng rất đáng yêu, nhưng thật sự làm cho người ta nhịn không được mà bật cười. Hơn nữa, ba nữ nhi của chúng ta đều là công chúa, tiểu cô nương chính là cần thể diện, làm như vậy sẽ không ảnh hưởng đến sự tự tin của các nàng chứ?”

Khóe miệng Bạch Vũ nhếch lên 45 độ, nở cười xấu xa, sau đó nói: "Không thể lau nha! Đây là ước định của ta và bọn nhỏ! Có chơi có chịu! Nếu thật sự lau sạch những chủ rùa nhỏ này đi thì trò chơi này thật sự là không có ý nghĩa gì rồi.”

Những lời này vừa nói xong, Bạch Vũ lập tức bôi gì đó lên mặt mình.

Chỉ chốc lát sau ba chú rùa nhỏ trên mặt của hắn đã biến mất.

Hoàng Thiến Hề đi tới vỗ lên cánh tay của hắn một cái rồi nói: "Chàng nhìn chàng xem! Mới vừa rồi còn nói có chơi có chịu, kết quả chính mình lại lau trước mà lại không lau cho cho nữ nhi. Chàng có biết Kỉ sở bất dục, vật thi vu nhân* hay không?”

(*: Những gì mình không muốn thì chớ có làm cho người khác.)

“Ta thấy tính cách xấu bụng của Duyệt Duyệt chính là giống chàng đó!"

Bạch Vũ chắp hai tay lại nói: "Ha ha, nương tử đánh giá ta rất là cao nha!"

“Đánh giá rất cao, không có nghĩa là người tốt. Nhân phẩm của chàng thật sự là…ai da! Không biết nên nói chàng như thế nào nữa!"

Leng Keng.

"Cùng nữ nhi chơi mạt chược, để cho nữ nhi có được cảm giác vui thích nên nhận được ban thưởng —— Tiên Thiên Linh Quả Đạo Pháp Thụ."

"Giá trị vui vẻ của Tinh Tinh cộng thêm 20 điểm"

"Giá trị vui vẻ của Duyệt Duyệt cộng thêm 20 điểm"

"Giá trị vui vẻ của Lộ Lộ cộng thêm 20 điểm"

Tại sao lại là một khỏa Linh quả đạo pháp căn?

Gần đây hắn nhận được không ít Tiên Thiên Linh Quả.

Nhiều linh quả đạo pháp thụ như vậy cần một mảnh trồng trọt đặc thù.

"Nương tử, nàng đi xem bọn nhỏ đi, ta có một số việc phải xử lý."

Bạch Vũ nói.

Hoàng Thiến Hề cũng hiểu, nàng lập tức xoay người đi về phía các nữ nhi.

Bạch Vũ vừa ra cửa thì đi về phía động thiên phúc địa đầy ánh mặt trời.

Đến khe hở lối vào của sơn cốc, Bạch Vũ một tay kết ấn, sau đó không thấy bất kỳ dị thường nào, chỉ nghe đinh một tiếng, Bạch Vũ đã tiến vào.

Sau khi đi vào là một lưu vực rộng lớn, bốn phía đều là núi non trùng điệp cao vạn trượng.

Lúc này trong sơn cốc ẩn chứa một số linh khí, khi hắn đến đây thì nơi này càng thêm nồng đậm.

Các loại như Cửu Chuyển Phục Mệnh Đan, Đạo Dẫn Thụ …vân vân đều xuất hiện ở đây.

Lúc trước nơi này luôn bị ẩn, đó là bởi vì Bạch Vũ đã thiết lập cơ chế bí ẩn ở đây. Chỉ khi có pháp chú của hắn thì những thứ bị ẩn tàng mới lại hiển hiện ra.

Lần này hắn đi tới đây, chính là để trồng thần thụ mới nhận được.

Mà trong phiến rừng cây này, cây ăn quả cũng được trồng san sát trong phiến sơn cốc này.

Đây là do trước kia Bạch Vũ trồng.

Vì để tạo ra một mảnh cây ăn quả thích hợp để tu hành mà hắn đã hao hết tâm tư vào đây.

Bởi vì bất kể là cấp bậc Tiên Thiên linh hay là hậu Thiên linh thì đều cần có người tỉ mỉ bồi dưỡng, mà ở trong Hồng Hoang việc trồng linh thụ cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Rất nhiều người tu đạo đều nghe nói loại có thể tu đạo rồi kết xuất linh quả. Một linh chi thụ chỉ có thể tạo ra tám quả. Một khi hái toàn bộ tám quả xuống thì linh chi thụ sẽ trở về trạng thái nguyên thủy nhất.

Mà kết cục thảm hại nhất chính là những trái này sẽ không tiếp tục sinh trưởng mà ngược lại sẽ héo rũ mà chết đi.

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 45

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.