Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ba thua rồi!

Phiên bản Dịch · 1193 chữ

Bạch Vũ cầm lấy bút vẽ, vẻ lên trên khuôn mặt ba người bọn chúng, mỗi người một nét, sau đó nói: "Hiện tại ba người các con là nữ nhi bảo bối của ba nên cho các con vài lần cơ hội. Lần này chỉ vẽ một con mắt nhưng lần sau ba sẽ thêm hai thậm chí là ba nét đấy!”

“Các con có lòng tin sẽ thắng ba không?”

Duyệt Duyệt ôm mạt chược ở bên Bạch Vũ vào trong ngực mình nói: "Đó là điều dĩ nhiên! Nếu đã cho chúng con cơ hội thì chúng con nhất định sẽ làm gà rừng biến thành Phượng Hoàng. Mặt khác, nếu ba người chúng con vẽ lên trên mặt của ba thì nhất định sẽ không lưu tình như ba đâu!”

Chúng con sẽ vẽ ba nét bút, ba, ba đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?

Bạch Vũ thấy nhị nữ nhi của mình có lòng tin như vậy, thế là lại cháy lên chiến ý.

Bốn người lại cùng nhau bắt đầu chơi bài, trên mặt của ba nữ nhi đầy vẻ nghiêm túc.

Trong ánh mắt các nàng lộ vẻ vô cùng tự tin, chỉ là dù có tự tin lợi hại hơn nữa thì cũng không thể đuổi kịp mưu kế của cao thủ tuyệt thế.

Ba vòng này, Bạch Vũ cũng không có hạ thủ lưu tình với nữ nhi của mình. Chỉ chốc lát sau, trên mặt ba người các nàng đã bắt đầu hiện lên hình dáng của chú rùa nhỏ.

Bạch Vũ một lần nữa trào phúng ba tiểu nữ nhi của mình: "Thế nào? Ba tiểu mỹ nữ còn muốn chơi không?”

Lộ Lộ chống thắt lưng, phẫn nộ nói với Bạch Vũ: "Không được! Trò chơi này không công bằng một chút nào! Chúng con đã rất cố gắng nhưng vẫn không thắng được ba, thật là làm người ta tức giận mà!”

Ngay sau đó, Duyệt Duyệt cũng nói: "Đúng vậy! Từ trước đến nay ba chỉ có thể hoành hành trong nhà, chỉ biết khi dễ chúng con! Con cũng không thấy ba biến người bên ngoài thành rùa nhỏ mà ngược lại, lại ra tay ác độc với chính nữ nhi của mình.”

Bạch Vũ cẩn thận nhìn qua, nhìn thấy trên mặt hai nữ nhi của mình đã lộ ra vẻ không vui, chắc hẳn lòng tự tin đã bị tổn thương, lúc này Bạch Vũ nhẹ nhàng lắc đầu nghĩ thầm: ‘Hay là mình thua một ván đi, nếu không sau này còn chơi như thế nào nữa? Việc thắng thua đối với mình là chuyện nhỏ nhưng đừng để nữ nhi bởi vì trò chơi mà sinh ra cảm giác thất bại là được.’

‘Nếu bởi vì chơi mạt chược mà trong lòng trở nên vặn vẹo, vậy thì mất nhiều hơn được.’

Ngay sau đó bốn người bắt đầu một ván nữa.

Bạch Vũ nhìn Duyệt Duyệt, biết trong tay nàng thiếu một tấm ba đầu thế là hắn nhanh chóng ném bài ra, đem một tấm ba đầu vốn là một đôi đánh ra một con.

Lúc đặt tấm ba đầu kia lên mặt bàn, Duyệt Duyệt vui mừng đến thét chói tai, nhảy lên giữa không trung chỉ vào Bạch Vũ nói: "Ba, lần này ba thua con rồi! Giờ hãy để con vẽ một chú rùa nhỏ lên trên mặt của ba, lấy đó làm trừng phạt!”

Ngay sau đó nàng vừa nhảy vừa không ngừng vỗ tay.

Bạch Vũ tuy rằng thua, nhưng thấy nữ nhi của mình vui vẻ như thế thì trong lòng cũng rất vui vẻ, đồng thời đại nữ và tiểu nữ nhi cũng ở một bên vỗ tay chúc mừng thắng lợi của trò chơi.

Mặc dù là Duyệt Duyệt thắng, nhưng hai người cũng vì Duyệt Duyệt mà cảm thấy vui mừng. Dù sao vừa rồi ba người các nàng cũng đã kết thành liên minh, liên minh có người thắng lợi, cũng tương đương với việc các nàng thắng lợi, cho nên hai người các nàng cũng và gia nhập phe chúc mừng, chỉ chốc lát sau ba người đã ở cùng một chỗ ôm nhau.

Duyệt Duyệt lấy được bút lông nói: "Ba tỷ muội chúng ta, kỳ lợi đoạn kim, lần này ta có thể chiến thắng, công lao của đại tỷ và tam muội là không thể bỏ qua! Nếu địch nhân chung của chúng ta đã thua, vậy hãy để ba người chúng ta cùng vẽ chú rùa nhỏ lên trên mặt của ba đi! "

“Này! Này! Ba tên tiểu gia hỏa này, các con đang nói đùa cái gì? Không phải đã nói chỉ vẽ một chú rùa thôi sao? Sao bây giờ lại thành vẽ ba chú rồi?"

“Nói chuyện không tính toán gì hết, lúc trước ba cũng không đối xử với các con như vậy, ba đã hạ thủ lưu tình rồi.”

"Các con ra tay với ba không khỏi quá tàn nhẫn đi."

Nhưng còn chưa đợi Bạch Vũ nói câu tiếp theo thì ba tiểu nữ nhi đã chạy đến bên cạnh Bạch Vũ.

Đại nữ nhi Lộ Lộ và tam nữ nhi Tinh Tinh mỗi một người túm lấy một cánh tay của Bạch Vũ. Sau đó nhị nữ nhi lập tức bắt đầu vẽ từng nét từng nét nguệch ngoạc ở trên mặt của Bạch Vũ.

Duyệt Duyệt vẽ xong, tới Tinh Tinh vẽ, Tinh Tinh vẽ xong lại tới Lộ Lộ.

Chỉ chốc lát sau trên mặt của Bạch Vũ đã xuất hiện ba chú rùa con.

Bạch Vũ bất đắc dĩ lắc đầu nói: "Ba người các con đấy! Muốn bắt các con thật là không có biện pháp nào, nhưng mà sau này chơi trò chơi ba tuyệt đối sẽ không nhường nữa!”

"Cái gì? Ba nhường sao? Ba đừng có mà nói giỡn nữa! Thực lực của ba như vậy mà cũng có lúc nhường sao? Sẽ không có ai tin lời của ba đâu!"

“Ba! Rõ ràng chính là chúng con thắng! Ba không nên tìm lý do cho sự thất bại của mình!"

Bạch Vũ muốn nói lại thôi, nghĩ thầm thật vất vả mới dựng lại được sự tự tin cho nữ nhi của mình, vậy thì cũng không cần nói nhiều nữa. Dù sao cũng không phải ba nam hài. Đối với nữ hài tử thì phải phú dưỡng, xây dựng tinh thần tự tin cho các nàng, sáng tạo tinh thần tài phú, đây mới là việc mà một người cha nên làm.

Mà nhi tử thì phải lớn lên trong nghịch cảnh.

Bạch Vũ giơ ngón tay cái lên nói lợi hại: "Duyệt Duyệt, không chỉ có con lợi hại mà ba người các con đều phi thường lợi hại! Ba đã cùng người khác chơi qua nhưng người có ngộ tính cao như ba người các con thì chưa từng thấy. Các con phải tiếp tục phát huy nha! Đúng rồi, muốn chơi thì lần sau chúng ta lại chơi nhưng hiện tại không phải là lúc thích hợp!”

Bạn đang đọc Hồng Hoang: Hóa ra cha ta lại lợi hại như vậy! của Bạch Toàn Phong Lý Quỷ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Thanh_Nghi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.